Ầm Ầm!

Hình ảnh đao màu đen như lưỡi liềm chém vào thân con trai khổng lồ và con cá voi điện. Một vầng mặt trời đen kỳ lạ sáng rực lên, bao trùm lấy hai con quái thú.

Chỉ sau một khắc, vầng mặt trời chói loà nổ tung, tạo ra một tiếng nổ vang rền đủ để khiến không gian xung quanh biến dạng. Các vòng sóng màu đen như thể có hình dạng vật chất từ từ lan tỏa ra xung quanh, khiến mọi thứ nó đi qua đều tiêu biến.

Một khoảng thời gian sau, những gợn sóng màu đen tan dần, để lộ ra hình dạng của con trai và con cá voi. Các tia điện màu tím trên mình con trai khổng lồ đã biến mất. Vỏ ngoài của trai xuất hiện nhiều vết nứt, từ trong đó có dòng máu xanh lam chảy ra.

Còn con cá voi điện lại thê thảm hơn rất nhiều. Cầu đen giờ đã thu nhỏ về kích cỡ ban đầu, bề mặt cũng nứt nẻ. Nó đã chịu nhiều thương tích, vô số vết thương kéo dài từ đầu đến đuôi, may mắn là những vết thương không sâu, nhưng máu nhuộm đỏ cả vùng biển xung quanh.

Tuy nhiên, Hàn Lập đã biến mất từ khi nào, không ai còn thấy bóng dáng của hắn!

Vỏ trai mở ra khe hở, để lộ một vòng hào quang xanh lá như con mắt, đang điên cuồng chớp động, có lẽ vẫn chưa hết hoảng sợ. Dù vật bị mất là thứ đã phải tốn nhiều năm tháng để nuôi dưỡng, nhưng cuối cùng, tính mạng của nó không mấy đáng lo ngại. Với tuổi thọ lâu dài, nó vẫn có khả năng tụ lại một lần nữa.

Ở một nơi khác, con cá voi điện há mồm nuốt quả cầu màu đen vào trong bụng, cặp mắt to lớn của nó chuyển động loạn xạ, rõ ràng cũng có chút thấp thỏm, lo âu.

Cùng lúc đó, những cơn bão điện xung quanh cũng từ từ lắng xuống. Hai con thú khổng lồ liếc nhìn nhau, và đương nhiên, lúc này chúng không có ý định tiếp tục chiến đấu, liền xoay người và chậm rãi bì bõm theo hai hướng khác nhau vào trong lòng biển.

Lúc này, Lôi Chu vượt biển đã bay được mấy ngàn dặm. Không gian trong căn phòng bất ngờ lóe lên, một bóng người đột nhiên xuất hiện. Đó chính là Hàn Lập.

Trong phòng, hắn lại bố trí thêm vài tầng cấm chế. Sau đó, hắn mới ngồi xếp bằng, lật tay lấy ra thanh trường đao màu đen. Trong đôi mắt hắn ánh lên vẻ vui mừng.

Trận chiến hôm nay đã giúp hắn hiểu rõ hơn về một phần sức mạnh của thanh đao màu đen này. Mặc dù không thể so với sức phá hủy khủng khiếp của Huyền Thiên Trảm Linh Kiếm, nhưng hắn đã sở hữu một kiện Tiên khí xứng tầm.

Chỉ có điều, hắn và thanh đao này vẫn chưa chính thức hòa hợp, còn cần thêm thời gian để luyện hóa mới có thể sử dụng thành thục.

Khi nghĩ đến đây, Hàn Lập mở miệng phun ra một ngọn lửa màu xanh, bao bọc thanh trường đao màu đen lại, rồi nuốt vào bụng.

Ngay lập tức, hắn vung tay lên một lần nữa, xuất hiện một quả cầu lớn màu tím bằng đầu người trong tay. Quả cầu này không hoàn toàn tròn mà có hình bầu dục, trong suốt như ngọc, sắc tím đậm.

Lúc này, bên ngoài tinh cầu màu tím không có một tia lôi điện nào, mà phát ra một ánh sáng trong suốt, mượt mà màu tím, bên trong nhẹ nhàng phát ra các quy tắc lực.

Hàn Lập nhíu mày. Hắn vốn cho rằng quả cầu này là Yêu đan của con trai khổng lồ, nhưng nhìn kỹ thì có vẻ không phải.

Nghe đồn rằng, khi yêu thú tu thành Chân Tiên, cơ thể chúng sẽ không còn Yêu đan, giống như các tu sĩ Nhân tộc thường chuyển hóa thành Nguyên Anh. Sau khi nhận thức được quy tắc lực, phần lớn trong số chúng sẽ biến nó thành trung tâm, tập trung sức mạnh của cơ thể thành một viên Yêu hạch.

Yêu hạch đối với yêu thú Chân Tiên không giống Yêu đan có liên quan đến tính mạng, mà giống như hình thức ban đầu của Pháp bảo được trời sinh ra. Vì vậy, mọi viên Yêu hạch đều vô cùng quý giá.

Hắn lắc đầu, không muốn nghĩ nhiều về việc này. Hai tay hắn nâng tinh cầu, từ từ truyền Tiên Linh Lực của mình vào bên trong.

Ánh sáng tim tím bên ngoài tinh cầu sáng lên một chút, sau đó không có thêm biến đổi nào.

Hàn Lập hơi nhíu mày, chợt nghĩ ra điều gì đó. Từng tia hồ quang điện màu bạc hiện ra trên hai tay hắn, nhanh chóng chui vào bên trong tinh cầu màu tím.

Xoẹt xoẹt!

Ánh sáng màu tím của tinh cầu đột nhiên phát ra mạnh mẽ. Từng tia hồ quang điện màu tím lớn bằng cánh tay xuất hiện, phát ra âm thanh như tiếng sấm rền vang. Bên trong tinh cầu cũng xuất hiện những ánh chớp màu tím mỏng manh như tơ nhện. Nếu nhìn kỹ, có thể thấy rõ ràng là do vô số phù văn lôi điện hợp thành, không ngừng biến hóa, tỏa ra sức mạnh của quy tắc lôi điện mạnh mẽ.

"Quả nhiên..."

Sắc mặt Hàn Lập trở nên vui vẻ, lập tức chăm chú nhìn vào các phù văn lôi điện bên trong tinh cầu, cảm nhận những biến đổi của sức mạnh quy tắc lôi điện, với ước vọng nắm giữ được một phần huyền diệu của nó.

Chỉ chớp mắt, hơn nửa năm đã trôi qua.

Đùng đùng!

Trong căn phòng được cấm chế bao phủ, tinh cầu màu tím với các hồ quang điện uốn lượn đang trôi nổi giữa không trung, từ từ xoay tròn.

Phía dưới tinh cầu, Hàn Lập nhắm nghiền hai mắt, ngồi xếp bằng, con ngươi trong mắt di động không ngừng. Hắn đang dùng thần thức để cảm nhận tất cả biến đổi bên trong tinh cầu.

Sau một khoảng thời gian lâu, hắn mở mắt, có chút bất đắc dĩ thở dài, khẽ vẫy tay.

Các hồ quang điện màu tím bên ngoài tinh cầu bất ngờ biến mất, và sau đó, tinh cầu rơi vào trong tay hắn.

Việc tìm hiểu tinh cầu kéo dài khoảng hơn nửa năm, nhưng hắn vẫn không có chút manh mối nào về quy luật của lôi điện.

"Xem ra ta đã quá ngây thơ rồi..." Hắn cười khổ, tự lẩm bẩm.

Đạo quy tắc vô cùng huyền ảo, không gì sánh nổi. Quá trình tìm hiểu vốn cần những cơ duyên vượt trội. Dù hắn đã lấy được một viên tinh cầu chứa sức mạnh quy tắc lôi điện, nhưng điều đó không có nghĩa là hắn chắc chắn sẽ hiểu được nó.

Dù vậy, hắn đã chuẩn bị tâm lý cho việc này, nhưng vẫn cảm thấy có chút hụt hẫng.

Nhưng không thể phủ nhận, hắn cũng không hoàn toàn tay trắng. Hiện tại, sự hiểu biết của hắn về lôi điện đã sâu sắc hơn rất nhiều. Các phương pháp thao túng lôi điện và những thay đổi bên trong giờ đây cũng tinh tế hơn rất nhiều.

Hàn Lập lật tay thả tinh cầu sang một bên. Tay còn lại đặt lên Chân Thủy Đại bên hông, từ đó một dòng trọng thủy phun ra, rơi vào tay hắn.

Hắn chỉ lên một điểm trên tinh cầu, bùm bùm, hiện ra một luồng hồ quang điện.

Hai tay Hàn Lập bắt đầu niệm pháp quyết. Một chùm hồ quang điện màu tím từ trên tinh cầu phóng ra và hòa quyện vào dòng trọng thủy.

Bùm bùm!

Hai vật vừa chạm vào lập tức xung đột mạnh mẽ với nhau. Điện mang và thủy quang cuộn trào lên.

Hàn Lập không hề lo lắng. Hai tay hắn nhanh chóng bấm quyết, phóng ra một phép thuật tạo thành cái lồng bao phủ tia điện màu tím và trọng thủy màu đen ở bên trong.

Theo sự biến đổi của pháp quyết, dần dần hai vật đó hòa hợp với nhau.

Ba ngày sau,

Hàn Lập vuốt ve một viên cầu lớn chừng nắm đấm, bên ngoài có một chút lôi văn màu tím.

Vật này chính là Trọng Thủy Lôi Văn, nhưng lần này hắn dùng lôi điện màu tím trong tinh cầu và Trọng Thủy trộn lẫn vào nhau để luyện chế ra.

Dù chưa thí nghiệm qua, nhưng uy lực của Tử Hắc Lôi Văn này chắc chắn vượt trội hơn nhiều so với loại Trọng Thủy Lôi Văn mà trước đây hắn sử dụng.

Hàn Lập cười tươi, lật tay thu hồi Tử Hắc Lôi Văn, ánh mắt dò xét nhìn ra phía ngoài cửa sổ.

Sau nhiều thời gian trôi qua, Lôi Chu vượt biển đã rời khỏi khu vực trung tâm của đại dương Lôi Bạo. Những tia chớp trong những tầng mây trên không trung rõ ràng đã giảm bớt rất nhiều.

Đã đi qua hơn phân nửa quãng đường, hai ba năm nữa sẽ có thể tới đại lục Cổ Vân.

Trong mắt Hàn Lập lóe lên một tia mừng rỡ. Hắn phất tay một lần nữa, lấy ra một chùm trọng thủy.

Trước khi đến đại lục Cổ Vân, cần phải chuẩn bị mọi thứ xong xuôi.

...

Ba năm sau.

Một vách núi hình như giống như mỏ chim ưng bị sương tuyết bao trùm, đơn độc dưới bầu trời rộng lớn phía trên.

Trên vách đá, có một tòa quan ải hùng vĩ cao hơn trăm trượng xây bằng một loại nham thạch màu đỏ sậm. Bên trên treo một tấm biển lớn với ba chữ vàng "Ưng Sầu Độ".

Bên dưới vách núi là một biển mây trắng kéo dài hàng vạn dặm, với những khối mây cuộn lên. Cứ cách khoảng mười dặm lại có một ngọn núi nhỏ, đỉnh núi vượt lên khỏi biển mây, tạo thành những hòn đảo biệt lập san sát. Nhìn vào, những ngọn núi này chỉ lớn chừng bàn tay, nhưng thực tế không ngọn núi nào mà không cao vài vạn trượng.

Những ngọn núi này thuộc dãy Hạc Lệ, nổi tiếng khắp đại lục Cổ Vân. Dù chỉ là nhánh núi xa xôi, nhưng nó cũng vẫn hùng vĩ, khí thế không tầm thường.

Lúc này là sáng sớm, ánh bình minh vừa ló rạng, ánh nắng vàng chiếu rọi, nhuộm biển mây thành một màu vàng rực rỡ.

Gió núi hiu hiu mát mẻ, biển mây nổi lên cuồn cuộn những áng mây vàng, khí thế hùng vĩ, đẹp không sao tả xiết.

Gió trong núi đột ngột xen lẫn một âm thanh trầm thấp như tiếng bò kêu "ùm bò ò... ùm bò ò". Âm thanh lắng xuống, rồi lại kịch liệt cao lên, vang vọng khắp khu vực trời.

Chỉ thấy trong đám mây có một vật khổng lồ, phá vỡ áng mây vàng, chậm rãi bay về hướng "Ưng Sầu Độ".

Từ bên ngoài nhìn vào, vật này to lớn hàng trăm trượng, giống như một con rùa biển khổng lồ màu xanh đen. Bốn chân rùa như bốn cái mái chèo khổng lồ, chầm chậm quạt trong biển mây, khuấy động từng đám mây lên. Theo sự chuyển động của khí lưu ở dưới, vật này không ngừng tiến về phía trước.

Trên mai rùa khổng lồ màu xanh đen, một chiếc bảo thuyền được xây dựng khéo léo như một tòa lầu các ba tầng. Phía trên rường cột chạm vàng khảm ngọc, rất tráng lệ và cực kỳ hoa mỹ.

Lúc này, trên boong của bảo thuyền, có hàng trăm người đang đứng. Đại bộ phận đều thoải mái nhìn xung quanh, thưởng thức cảnh biển mây trước mặt.

Ở phía đầu mũi boong thuyền, gần đầu con rùa nhất, có một nam tử vóc dáng bình thường, mặc trang phục xanh, dựa vào vòng bảo hộ bằng gỗ mun lớn trên mai rùa. Hắn đang đứng đón gió, ánh mắt lấp lánh nhìn về phía Ưng Sầu Độ xa xa.

Người này không ai khác, chính là Hàn Lập, từ đại lục Hoang Lan xa xôi đến đây.

Trước đây, trên Lôi Chu vượt biển, hắn đã quen biết Tôn Khắc, sau khi đến đại lục Cổ Vân, mỗi người lại đi một hướng.

Dưới chân hắn chính là dị thú rùa khổng lồ mang tên Hành Vân Ngoan, một loại linh thú phi hành rất lớn, tính tình ôn hòa, dễ thuần hóa. Chúng có thể chở được một khối lượng rất lớn và rất giỏi vượt qua mây mù, do đó thường được các thương hội lớn sử dụng làm phương tiện vận chuyển đường dài.

Dù sao, đại lục Cổ Vân không phải nơi nào cũng có Truyền Tống trận. Khi đặt chân đến đại lục mới, trong tình cảnh không quen với cuộc sống nơi đây, hắn dĩ nhiên sẽ trả một ít lộ phí và cưỡi Hành Vân Ngoan này, vừa tiện lợi tìm hiểu về Chúc Long Đạo ở đại lục.

"Ùm bò ò.."

Một tiếng kêu dài từ Hành Vân Ngoan vang lên, mép mai rùa khổng lồ chạm nhẹ vào bến đỗ của Ưng Sầu Độ, tạo ra một chút rung động nhỏ, rồi dần dần ổn định lại.

Quản sự của Hành Vân Ngoan lập tức ra chào hỏi. Sau đó mọi người lần lượt xuống dọc theo một cái thang gỗ được làm theo độ dốc của mai rùa, bước lên vách núi đơn độc, hướng tới bầu trời cao.

Hàn Lập cũng theo dòng người bước lên vách núi. Hắn không thể không ngẩng đầu nhìn lên cột thành quan ải hùng vĩ đối diện với mình.

Căn cứ vào bản đồ ghi lại, nơi đây coi như đã rời khỏi vùng biên cương, chính thức bước vào khu vực trung tâm của đại lục Cổ Vân.

Tóm tắt chương này:

Chương truyện mô tả trận chiến khốc liệt giữa Hàn Lập, con trai khổng lồ và cá voi điện. Sau khi giao tranh, Hàn Lập thu được thanh đao màu đen và một viên cầu chứa sức mạnh quy tắc lôi điện quý giá. Trong hành trình đến đại lục Cổ Vân, Hàn Lập cưỡi Hành Vân Ngoan, một linh thú khổng lồ. Cuối chương, Hàn Lập đến gần quan ải hùng vĩ Ưng Sầu Độ, bước vào trung tâm của đại lục mới và chuẩn bị cho những thử thách sắp tới.

Tóm tắt chương trước:

Trong trận cuồng phong sấm sét, con trai khổng lồ và con cá voi màu tím xảy ra cuộc chiến khốc liệt, tranh giành viên châu màu tím chứa sức mạnh lôi điện. Hàn Lập, một người quan sát bí ẩn, đã cố gắng tiếp cận để thu thập viên châu quý giá này. Khi cuộc chiến lên đến cao trào, Hàn Lập đã lộ diện và đối mặt với cả hai con quái thú khổng lồ. Sử dụng sức mạnh Cự Viên, Hàn Lập đã nắm giữ viên châu, nhưng ngay lập tức bị cả hai kẻ thù tấn công dữ dội, khiến cuộc chiến càng trở nên căng thẳng và nguy hiểm.