Không lâu sau, Hàn Lập đã xuất hiện trên một con phố khá vắng vẻ trong Bạch Ngọc Thành.

“Hàn đạo hữu, ta cần bố trí một pháp trận để luyện hóa Lôi Pháp Tinh này!” Giọng nói của Giải đạo nhân vang lên trong đầu hắn.

“Cần ta chuẩn bị gì không?” Hàn Lập vừa di chuyển vừa sử dụng Thần Niệm.

Ngay sau đó, một tin tức khác truyền vào đầu hắn, đó là phương pháp bày trận cùng danh sách tài liệu cần thiết.

“Ta hiểu rồi, sẽ nhanh chóng chuẩn bị đầy đủ, sau đó quay về Xích Hà Phong để chuẩn bị cho ngươi một gian mật thất.” Hàn Lập suy nghĩ một chút rồi nói.

Mặc dù một số tài liệu được nêu ra quả thật không dễ tìm kiếm, vào những lúc bình thường ắt hẳn sẽ khiến hắn tốn nhiều công sức. Thế nhưng, vào thời điểm này, tất cả các thương hội trên khắp đại lục Cổ Vân, thậm chí còn có các thương hội từ các đại lục lân cận, đều đang tập trung tại Bạch Ngọc Thành, thêm vào đó là sự chuẩn bị của Vô Thường Minh. Hắn tin rằng chỉ cần bỏ ra một số lượng lớn Tiên Nguyên Thạch là có thể thu thập đủ.

Về phần việc bố trí pháp trận, mặc dù có vẻ phức tạp nhưng cũng không khiến Hàn Lập cảm thấy quá lo lắng.

“Không cần phiền phức như vậy, chỉ cần tiến hành tại mật thất của khách điếm là được. Ta cũng gần như đã giải quyết ổn thỏa vấn đề với bộ Khôi Lỗi kia, có lẽ phải ở lại đây vài ngày.” Giải Đạo Nhân cho biết.

Hàn Lập gật đầu nhẹ, sau đó bay nhanh đến cửa hàng gần nhất.

Khi đêm xuống, hắn mới trở lại khách điếm mà mình đang ở.

Hàn Lập lật tay lấy ra một đống trận kỳ, trông như tùy ý vung lên. Tất cả các trận kỳ bay ra bốn phía, rơi xuống góc phòng, tạo thành những hàng lối kỳ lạ.

Theo từng tràng lẩm bẩm trong miệng, vô số tầng sáng với độ dày mỏng khác nhau bắt đầu hiện lên, bao phủ toàn bộ mật thất, tựa như một cái thùng sắt.

Làm xong mọi thứ, Hàn Lập phất tay phóng ra một luồng thanh quang, di chuyển giường và bàn trong phòng sang một góc, tạo ra một khoảng trống ở giữa, sau đó lấy ra một ít Câu Lôi Mộc và vô số đồ vật đủ mọi màu sắc.

“Ồ!”

Hàn Lập chợt khựng lại. Một tay khẽ chuyển lấy ra một tấm Linh phù màu tím từ trong vòng tay trữ vật, bên trên chằng chịt đường vân bạc, chính là Thanh Phong Tỏa Tiên Phù.

Nữ tử trong trang phục hồng sam che mặt, không ai khác chính là Cam Cửu Chân, người đã tặng cho hắn tấm Thanh Phong Tỏa Tiên Phù!

Dù rằng khí tức của nàng và Cam Cửu Chân có chút khác biệt, có thể là do nàng cố ý thay đổi nên mới khiến hắn không nhận ra ngay.

“Cam Cửu Chân… Giao Tam… và Lân Tam đều mang mặt nạ đỏ thắm biểu trưng cho thành viên cao cấp của Vô Thương Minh, không ngờ họ đều cùng đến Chúc Long Đạo.” Hàn Lập thì thào tự nói, sau đó lắc đầu thu hồi Thanh Phong Tỏa Tiên Phù, không để ý đến nữa.

Hắn và Cam Cửu Chân cũng không coi là thâm giao, nên không có lý do gì để nghĩ đến lý do nàng tham gia Chúc Long Đạo.

Sau khi bình tĩnh lại, Hàn Lập bắt đầu khắc họa trên mặt đất.

Trải qua hai ba canh giờ bận rộn, cho đến hừng đông, mặt đất vốn dĩ trống rỗng đã xuất hiện một pháp trận hình tròn rộng khoảng mười trượng. Chính giữa hiện lên vô số Linh Văn. Các Câu Lôi Mộc xung quanh phát sáng rực rỡ, như thể đã sẵn sàng bộc phát.

Hàn Lập thở dài, đưa tay vỗ lên túi trữ vật. Một đạo kim quang bắn ra, rơi xuống trung tâm pháp trận, đó chính là Giải Đạo Nhân.

Giải Đạo Nhân nhìn quanh một chút rồi gật nhẹ đầu với hắn, sau đó khoanh chân ngồi xuống.

“Giải đạo hữu, có cần Hàn mỗ hộ pháp không?” Hàn Lập bất chợt hỏi.

“Không cần, một mình ta là đủ.” Giải Đạo Nhân từ chối một cách nhẹ nhàng.

“Vậy ngươi bảo trọng.” Hàn Lập nghe vậy, gật nhẹ đầu.

Còn mấy ngày nữa mới đến thời điểm đệ nhất đạo chủ giảng đạo, Hàn Lập còn muốn nhân cơ hội thu thập một ít tài liệu về Đạo Đan. Nếu không cần thiết, hắn cũng không muốn lãng phí thời gian ở đây.

Giải Đạo Nhân không trì hoãn thêm, lập tức bấm niệm pháp quyết, trong miệng lẩm bẩm.

Đùng!

Từng tia sấm sét thô to ánh kim phóng tới ngực y, sau đó nhanh chóng lan ra khắp cơ thể.

Pháp trận trên mặt đất cũng hiện ra từng đạo quang mang kim sắc, tạo thành các phù văn Lôi Điện vô cùng huyền ảo, hòa cùng với quang điện trên người khôi lỗi, hơn nữa còn bắt đầu xoay tròn một cách chậm rãi.

Trong chớp mắt, lấy Giải Đạo Nhân làm trung tâm, một lôi cầu kim sắc mang theo vô số quang điện thỉnh thoảng bắn ra quanh.

Rất may là gian phòng này đã được thiết lập năm tầng cấm chế. Số lôi điện rò rỉ đều bị cấm chế ngăn cản.

Hàn Lập không vội rời đi mà đứng bên cạnh quan sát.

Theo từng tiếng nổ vang lên từ đầu Giải Đạo Nhân, từng tia Tử sắc lôi điện như điện xà bắt đầu phóng tới, vây bọc đầu y vào giữa.

Bên trong Tử sắc lôi điện, có thể thấy được một hư ảnh mơ hồ, đó chính là Lôi Phách Tinh kia.

Tử sắc lôi điện khác với lôi điện mà hạt ngọc phát ra lúc trước, nó càng thêm óng ánh long lanh.

Uỳnh uỳnh rầm rầm!

Tử sắc Lôi Điện nhảy lên ở giữa, nhanh chóng lan tràn trên người Giải Đạo Nhân, những nơi đi qua, các vị trí trên Khôi Lỗi tỏa ra quang mang càng phát sáng, như thể bị thông suốt một ít điểm mấu chốt.

Hàn Lập thấy tình hình này, khẽ vuốt cằm, có ý định quay người ra ngoài.

Nhưng vào lúc này, hư ảnh Lôi Phách Tinh trên đầu Giải Đạo Nhân nhảy lên mãnh liệt, Tử sắc Lôi Điện bỗng nhiên gia tăng, lan tràn nhanh chóng trên thân thể, và từng đạo Tử sắc Lôi Điện bay tán loạn phóng ra, kết hợp với Kim sắc lôi cầu ở bên ngoài.

Kim sắc lôi cầu nguyên bản đang yên tĩnh, đột nhiên nổi lên sóng gió, một vị trí trên đó phồng lên thật lớn.

"Phanh!" một tiếng vang thật to!

Vị trí phồng lên bạo liệt ra, từng đạo Kim Sắc Lôi Điện xen lẫn Tử sắc Lôi Điện bay vụt tứ tán, đánh vào đạo cấm chế màu xanh thứ nhất.

Xoẹt!

Cấm chế màu xanh chỉ duy trì được một hai hơi thở, liền bị nổ nát, xé rách.

Hai màu Lôi Điện còn lại tiếp tục bắn ra, đánh vào tầng cấm chế màu vàng thứ hai.

Quang mang cấm chế màu vàng nhanh chóng ảm đạm, trở nên mỏng manh, có vẻ như sắp vỡ vụn lần nữa.

Không chỉ như thế, trên Kim sắc lôi cầu thứ hai cũng phồng lên một điểm cực lớn rồi “phịch” một tiếng, vỡ vụn thêm lần nữa.

Tiếng nổ vang mạnh mẽ, từng đạo hai màu Lôi Điện càng thêm thô to phóng đến bốn phương tám hướng.

Nhìn kịch biến liên tiếp xảy ra trước mắt, lông mày Hàn Lập khẽ nhăn lại.

Sau một khắc, hắn đứng nguyên tại chỗ, tay vung một vòng, xung quanh hiện ra bốn hư ảnh Thánh Thú cực lớn: Huyền Vũ, Lôi Bằng, Cự Viên, Thần Long.

Đồng thời, hư ảnh tứ đại Thánh Thú há to cái miệng, mỗi loại phun ra hắc, ngân, hoàng, hồng, bốn sắc quang mang, chui vào bốn tầng cấm chế xung quanh.

Bốn tầng cấm chế như vừa nhận được đại thuốc bổ, lập tức hào quang tỏa sáng, tăng thêm gấp vài lần, tầng màn sáng màu vàng nguyên bản ảm đạm lập tức khôi phục sáng ngời, và phía trên mơ hồ hiện ra một hư ảnh Cự Viên.

Tiếng đùng đùng vang lên không dứt!

Từng đạo lôi điện vừa thô vừa to đánh lên màn sáng màu vàng, phát ra âm thanh leng keng cực lớn, như thể đánh vào tấm kim loại.

Quang mang trên màn sáng màu vàng lần nữa lóe lên, hư ảnh Cự Viên phía trên rất nhanh ảm đạm xuống, nguyên bản màn sáng dày đặc lại trở nên mỏng manh với tốc độ trông thấy được.

Vẻ mặt Hàn Lập nghiêm nghị, trong miệng lẩm bẩm, hai tay luân phiên bấm niệm pháp quyết.

Quang mang màn sáng bốn tầng cấm chế lập loè một chốc, "Xoẹt!" một tiếng, từng vòng quầng sáng bốn màu từ trong cuốn ra, nhộn nhạo phóng ra bốn phương tám hướng.

Quang mang lấp lánh một chốc, màn sáng bốn tầng cấm chế bỗng nhiên hòa làm một thể, hóa thành một đạo màn sáng bốn màu khoảng chừng mấy xích, tỏa ra hào quang bốn màu như kim loại.

Vừa mới hình thành, từng đạo lôi xà hai màu Tử Kim nhao nhao đánh vào màn sáng, nhưng bề ngoài màn sáng bốn màu lại tỏa ra năng lượng linh quang lưu chuyển, khiến những lôi điện này vốn táo bạo như trâu đất xuống biển, tiêu tán không thấy.

Màn sáng bốn màu chỉ rung rung nhẹ nhàng vài cái, không hề có dấu hiệu gì của sự vỡ vụn.

Sắc mặt Hàn Lập buông lỏng, nhưng tay vẫn không ngừng bấm niệm pháp quyết.

Thời gian trôi qua, hư ảnh trên người tứ đại Thánh Thú càng phát ra rõ ràng, tiếp tục phun ra bốn cột sáng màu sắc khác nhau vào bên trong bốn màu màn sáng, khiến cho nó càng thêm củng cố.

Từ đầu đến cuối, hai mắt Giải Đạo Nhân nhắm nghiền, ngồi ở trung tâm pháp trận, quanh thân điện quang lượn lờ, tựa như hoàn toàn không biết gì về tình huống bên ngoài.

Hàn Lập thấy vậy, không khỏi cảm thấy im lặng. Nếu hắn không kịp thời ra tay ngăn chặn, với uy lực của Lôi Điện Chi Lực vừa rồi, đủ để xé rách bốn đạo màn sáng cấm chế còn lại.

Khi đó, toàn bộ khách sạn e rằng sẽ bị hủy diệt, và bí mật khôi lỗi Kim Tiên cũng sẽ bị bại lộ ra ngoài.

Hàn Lập suy nghĩ một lát, thông qua truyền âm hỏi thăm một chút tình hình bên trong.

Nhưng Giải Đạo Nhân không trả lời, căn bản là không nghe thấy.

Hàn Lập cũng không nói thêm gì nữa, nguyên bản muốn rời khỏi, nhưng tự nhiên cũng đổi ý, quyết định ở lại quan sát trước rồi hẵng tính.

Thời gian từng điểm trôi qua, trong chớp mắt đã qua hai ba canh giờ.

Trên đỉnh đầu Giải Đạo Nhân, Tử sắc Lôi Điện không những không giảm đi chút nào, mà ngược lại còn phát ra ánh sáng rực rỡ hơn.

Kim sắc lôi cầu xung quanh cũng trở nên không ổn định, kịch liệt cuồn cuộn, từng đạo Kim Tử Lôi điện càng thêm thô to đánh tới bốn phương tám hướng, và không có ý dừng lại chút nào.

Hàn Lập đứng ở một góc phòng, tay bấm niệm pháp quyết, duy trì màn sáng bốn màu, sắc mặt có phần âm trầm.

Nếu tình hình này tiếp tục kéo dài, hắn hiển nhiên không thể nào rời khỏi được.

Ba ngày sau.

Hàn Lập khoanh chân ngồi dưới đất, tay vẫn bấm niệm pháp quyết, vẫn như cũ duy trì màn sáng bốn màu.

Ở trung tâm pháp trận, lúc này toàn thân Giải Đạo Nhân đã bị Tử sắc Lôi Điện bao bọc, giống như hình thành một lớp áo giáp Tử sắc Lôi Điện.

Pháp trận hình thành Kim sắc lôi cầu cũng đã phát triển lớn hơn rất nhiều, gần như chiếm một nửa phòng, Kim sắc Lôi Điện lưu chuyển, không hề có dấu hiệu chấm dứt.

Hàn Lập thấy vậy, thần sắc càng âm trầm.

Đại hội truyền giảng hôm nay sắp bắt đầu, Giải Đạo Nhân chẳng biết lúc nào mới có thể chấm dứt, nếu tiếp tục trì hoãn, chỉ sợ sẽ bỏ lỡ cơ hội quý giá này.

Sớm biết như vậy, hôm đó hắn đã đưa Giải Đạo Nhân quay về Xích Hà Phong, cấm chế ở động phủ đó là do hắn bố trí qua nhiều năm trời và có uy lực hơn xa nơi đây. Dù không có người hỗ trợ bên cạnh, có lẽ vẫn đủ sức để ngăn cản Lôi Điện Chi Lực bốn phía.

Hiện tại có nói gì cũng đã muộn, bất luận thế nào hắn cũng không thể tùy tiện rời khỏi vào lúc này, nếu không rất có thể sẽ phải chịu đựng hậu quả nghiêm trọng.

Nhưng vào lúc này, một dị biến xảy ra!

Pháp trận Lôi Điện bỗng nhiên phát ra hào quang rực rỡ, vô số phù văn Lôi Điện trong pháp trận hiện ra.

Cảnh tượng này khiến Hàn Lập cảm thấy nội tâm mình khẽ động, vội vàng quay lại theo âm thanh.

Liên tiếp những tiếng nổ vang lên, nguyên bản Tử sắc Lôi điện phân bố quanh người Giải Đạo Nhân bỗng nhiên tỏa sáng, sau đó đều lóe lên chui vào trong cơ thể, Kim sắc lôi cầu xung quanh cũng bị kịch liệt chấn động, sau đó vạn đạo Kim sắc Lôi Điện như trường kình hấp thủy, đảo lộn lại, từ sau tiến vào trong cơ thể y.

Tóm tắt chương này:

Trong chương truyện, Hàn Lập chuẩn bị pháp trận để luyện hóa Lôi Pháp Tinh theo yêu cầu của Giải Đạo Nhân tại Bạch Ngọc Thành. Dù gặp khó khăn trong việc tìm tài liệu, sự hiện diện của các thương hội giúp hắn dễ dàng thu thập. Sau khi hoàn thành pháp trận, Giải Đạo Nhân bắt đầu quá trình luyện hóa, nhưng tình hình trở nên căng thẳng khi Lôi Điện phát ra quá mạnh, đe dọa phá hủy cấm chế. Hàn Lập quyết định ở lại quan sát và duy trì cấm chế để bảo vệ bí mật của khôi lỗi kim tiên.

Tóm tắt chương trước:

Trong một cuộc đấu giá, Hàn Lập tiếp xúc với hai linh tài quý giá: Lôi Phách Tinh và Thái Nhất Âm Nê. Dù không biết về giá trị thật sự của chúng, Hàn Lập nhận ra Lôi Phách Tinh chứa đựng sức mạnh lôi điện quen thuộc. Sau khi giao tiếp với Giải Đạo Nhân thông qua tâm thần, Hàn Lập quyết định đáo giá Lôi Phách Tinh bằng tiên nguyên thạch. Cuối cùng, Hàn Lập thu được Lôi Phách Tinh và nhận thấy sự vắng mặt bất thường của Thục Thiên Thánh, trong khi một nữ tu bí ẩn khác xuất hiện và trao đổi với hắn.