Dịch: Độc Hành
Nhóm dịch Phàm Nhân Tông
Trong một dãy núi ở Chân Tiên Giới, nơi đây các ngọn núi đá có màu vàng kim óng ánh, dưới ánh nắng mặt trời phản chiếu lại thành những tia sáng chói mắt, tạo nên vẻ đẹp kỳ diệu. Trên bầu không khí của sơn mạch vàng, một cầu vồng màu trắng bay nhanh về phía trước với tốc độ kinh ngạc, nhanh hơn nhiều so với độn quang của các tu sĩ Thái Ất bình thường.
Bên trong cầu vồng là một con cự thú màu trắng dài hàng chục trượng, toàn thân trông giống như được điêu khắc từ bạch ngọc mà ra, không có bất cứ tì vết nào. Trên đầu nó có những đường vân màu bạc, mơ hồ hình thành một đồ án chữ "Vương".
Trên lưng cự thú, có một thiếu nữ mặc áo vàng ngồi, có vẻ chừng mười bảy, mười tám tuổi, thân hình thon gọn, tóc vàng và áo choàng bay trong gió, mắt hạnh cong cong, nhan sắc rất đẹp, nhưng vẻ mặt lại lạnh lùng, dường như đủ sức làm đông cứng vạn vật. Trong lòng ngực, cô gái đang ôm một cây liêm đao màu vàng lớn, cao bằng người.
Trên liêm đao hiện lên vô số đường vân màu vàng như những con giun, không ngừng chớp động, đồng thời tỏa ra một khí tức vô cùng mạnh mẽ, khiến người ta cảm giác mọi vật đều không thể cản nổi chuôi liêm đao này. Dù thiếu nữ ôm cây liêm đao mang khí tức tàn bạo, nhưng lại không cảm thấy có sự bất hợp lý nào, mà còn như hổ thêm cánh.
Người và thú này chính là Kim Đồng và Tỳ Hưu, đã tách biệt khỏi Hàn Lập trước đây. Kim Đồng và Tỳ Hưu giờ đây mạnh mẽ hơn rất nhiều so với thời điểm họ rời đi, Kim Đồng đã đạt đến Thái Ất cảnh trung kỳ, còn Tỳ Hưu cũng đạt đến Thái Ất cảnh.
Tuy nhiên, lúc này, cả hai đều mang vẻ mặt nghiêm trọng, đặc biệt là Tỳ Hưu, đôi mắt hiện rõ vẻ sợ hãi trong khi mạnh mẽ phi thân về phía trước. Phía sau họ, cách vài trăm ngàn dặm, một đám mây đỏ cuồn cuộn đang lao đến như một cơn bão, làm che khuất cả bầu trời.
Những đám mây đỏ biến ảo, trong đó hiện lên vô số hình ảnh của binh lính, khiến người ta cảm nhận được một đội quân hùng mạnh đang tiến tới. Ở giữa đám mây đỏ, một tảng đá lớn màu đỏ nổi bật với rất nhiều văn linh hỏa diễm, trên đó có một đại hán trung niên mặc áo bào đỏ đang ngồi xếp bằng.
Người này có vóc dáng cao lớn, đội kim quan, trên áo bào đỏ có khắc hình Ngũ Trảo Kim Long, trông giống như một vị Hoàng Đế, với vẻ mặt nghiêm nghị khiến ai cũng cảm thấy hắn nắm giữ quyền lực trong tay.
Đôi mắt của đại hán áo đỏ ánh lên vẻ giận dữ, nhìn chằm chằm về phía trước. Đột nhiên, hắn vung tay lên.
Xung quanh tảng đá màu đỏ hiện lên một lớp hào quang đỏ rực, hàng loạt phù văn từ đó tràn ra mạnh mẽ, đám mây đỏ xung quanh liền cuồn cuộn như những cơn sóng dữ, tốc độ của nó ngay lập tức gia tăng gần gấp đôi, nhanh chóng rút ngắn khoảng cách với Tỳ Hưu về phía trước, còn dưới mười vạn dặm.
"Nhanh lên!" Kim Đồng thấy cảnh này, hai hàng lông mày mày nhíu lại, dùng liêm đao màu vàng trong tay đánh mạnh vào người Tỳ Hưu, phát ra âm thanh nổ mạnh của kim loại va chạm.
Tỳ Hưu kêu lên một tiếng đau đớn, lập tức thân thể phát sáng, hai bên thân hiện ra đôi cánh lớn màu trắng, trong cánh cũng xuất hiện nhiều văn linh.
Khi đôi cánh màu trắng vỗ mạnh, hàng loạt khí lưu màu trắng xuất hiện, bao quanh người Tỳ Hưu. Tốc độ của Tỳ Hưu nhanh hơn nhiều, nhưng vẫn chậm hơn đám mây đỏ phía sau.
Khoảng cách giữa họ càng lúc càng gần, chỉ còn khoảng năm, sáu vạn dặm. Trong đám mây đỏ, ánh mắt của đại hán áo bào đỏ lóe lên hung quang, hai tay nhanh chóng bấm quyết, sau đó một tay đột nhiên chỉ lên cao.
Một cảnh tượng đáng sợ xảy ra! Ánh mặt trời cực nóng trên bầu trời đột nhiên tỏa sáng mãnh liệt, rồi điên cuồng tăng lên hàng chục lần, trở thành một vòng mặt trời lớn mấy ngàn trượng.
Nhiệt độ trong không gian xung quanh lập tức tăng vọt, vang lên âm thanh "Xùy xùy", tựa như không gian cũng muốn hòa tan, hàng ngàn vạn dặm xung quanh lập tức bốc cháy rừng rực, núi đá cũng từ từ hòa tan ra.
"Tiểu Bạch!" Kim Đồng thốt lên khi thấy tình hình đó. Tỳ Hưu lập tức hiểu ý của cô, chữ Vương màu bạc trên trán nó đột nhiên sáng rực, miệng mở to, khẽ hấp vào những dòng sinh lực mạnh mẽ.
Chỉ thấy trong miệng nó phun ra từng tia sáng bạc, không gian hàng ngàn dặm phía trước vang lên một tiếng ầm, sau đó bắt đầu vặn vẹo sụp đổ mạnh mẽ, thoáng chốc, nó chui vào trong miệng Tỳ Hưu.
Dưới bụng Tỳ Hưu đột nhiên phình to, tựa như mang thai mười tháng. Không gian phía trước sụp đổ, ngay lập tức làm không gian phía xa rung chuyển kịch liệt, lộ ra một vòng xoáy to lớn màu đen.
Một sức mạnh thôn phệ to lớn từ đó xuất hiện, thân thể Tỳ Hưu "Vèo" một tiếng hóa thành một hình ảnh huyền ảo màu trắng bay về phía trước, tốc độ bỗng nhiên tăng gấp mười lần, nhanh chóng thoát ra khỏi phạm vi ánh sáng của mặt trời.
"Mơ tưởng chạy trốn!" Đại hán áo bào đỏ thấy cảnh này, đột nhiên gầm lên một tiếng, hai tay vung lên, bấm pháp quyết vào mặt trời trên không trung.
Mặt trời màu trắng bắt đầu chuyển động, ngay lập tức từ đó phóng ra hàng vạn tia sáng nóng bỏng, từ trên cao đổ xuống, bao trùm Tỳ Hưu và Kim Đồng.
Xung quanh lập tức bị một cơn hỏa lực nóng gấp mười lần bao trùm, không gian roi róng, thân hình Tỳ Hưu phi độn với tốc độ cực nhanh bỗng nhiên chậm lại nhiều.
Đồng tử Kim Đồng co rụt lại, rồi bỗng nhiên giẫm mạnh chân xuống, lập tức xung quanh phát ra âm thanh xùy xùy, hàng loạt kiếm khí vô hình từ cơ thể nàng phóng ra. Nàng lập tức há miệng phun ra một luồng kim quang rực rỡ, lóe lên hòa vào bên trong những kiếm khí đó, ngay lập tức tạo ra một mảng hàn quang màu vàng, va chạm với ánh sáng cực nóng.
Hai màu hào quang kim và trắng đan xen vào nhau, âm thanh bạo liệt vang dội, không gian chấn động mạnh mẽ, để thiên địa cũng phải đổi sắc!
Hàn quang màu vàng run rẩy dữ dội, rõ ràng đang ở thế hạ phong, nhưng vẫn kiên cường ngăn cản sức mạnh từ ánh sáng trắng cực nóng.
"Hừ!" Đại hán áo đỏ hừ lạnh, một lần nữa thay đổi pháp quyết, rồi bỗng nhiên giơ tay chộp vào không gian.
Ầm ầm! Mặt trời giữa không trung đột nhiên lớn lên lần nữa, giống như một khối thiên thạch khổng lồ, va chạm xuống hướng Kim Đồng và Tỳ Hưu.
Áp lực từ mặt trời màu trắng chưa đến, đã khiến không gian xung quanh rung chuyển dữ dội, hiện ra từng vết nứt dài. Ánh sáng trắng trên người Tỳ Hưu lập tức suy yếu, đôi cánh trên lưng cũng biến mất, thân thể giống như một con diều đứt dây, rơi xuống sơn mạch phía dưới.
Ánh mắt Kim Đồng trở nên sắc lạnh, kim quang bỗng toả ra, sau lưng nàng hiện ra một hình ảnh to lớn màu vàng cao hàng chục trượng. Hình ảnh này mơ hồ không rõ, chỉ có thể thấy một thanh vũ khí to lớn hình dạng liêm đao trong tay.
Liêm đao màu vàng trong tay Kim Đồng cũng phát ra ánh sáng kim mạnh mẽ, vô số phù văn màu vàng từ đó cuồn cuộn trào ra.
"Ầm ầm!" Một tiếng vang trầm đục!
Linh khí xung quanh mạnh mẽ dâng lên, bầu trời trở nên ảm đạm, tất cả linh khí tự nhiên đều tụ tập vào liêm đao, như chảy vào bên trong cái phễu.
Liêm đao màu vàng ngay lập tức lớn lên nhiều lần, bên ngoài hiện lên vô số phù văn màu vàng.
Trong khoảnh khắc này, hình ảnh Kim Đồng to lớn phía sau đột nhiên phóng ra, biến thành một luồng kim quang, tức thì hòa nhập vào trong liêm đao màu vàng.
Toàn thân liêm đao phát ra ánh sáng kim chói lòa, khiến người ta khó có thể nhìn thẳng. Liêm đao rung động, tỏa ra một khí tức mạnh mẽ hơn rất nhiều lần so với trước, tràn ngập cả không gian xung quanh.
"Trảm!" Kim Đồng không để ý đến việc đang cầm liêm đao, ánh mắt bình tĩnh nhìn về phía mặt trời đang rơi xuống, cô quát nhẹ, hai tay cầm liêm đao lớn, lao lên chém xuống.
Kim quang sáng lên, một luồng kim quang hình lưỡi liềm bắn ra từ liêm đao, chém một nhát xuống mặt trời trắng đang rơi nhanh từ trên cao.
"A!" Tiếng kêu vang lên!
Mặt trời trắng bị chém làm đôi, bay sát qua người Kim Đồng và Tỳ Hưu. Đại hán áo đỏ nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt lập tức trầm xuống.
Hai tiếng nổ mạnh vang trời, hai nửa của mặt trời trắng rơi xuống núi. Đất đai rung chuyển, sau đó một vòng sóng ánh sáng trắng hiện ra, đập mạnh ra bốn phương tám hướng. Mọi thứ nơi đi qua đều vỡ nát như bọt biển, tạo ra một cơn bão đổ vỡ ngập trời.
Tỳ Hưu cũng bị sức gió này cuốn bay, nhưng vào lúc này mặt trời trắng đã bị chém vỡ, áp lực không gian xung quanh cũng biến mất, ánh sáng trên người Tỳ Hưu lập tức hồi phục, ổn định lại thân hình.
Thân thể nó hối hả quay lại, phun ra một tiếng ục chầm chậm.
Ầm ầm! Một cỗ phong bão không gian khổng lồ từ miệng Tỳ Hưu phun ra, thân thể nó phồng lên rồi nhanh chóng khôi phục, đồng thời thân thể bắn ngược về phía sau nhanh vô cùng, lấp lóe rồi biến mất ở chân trời xa.
Tốc độ cực nhanh, vẫn còn nhanh hơn cả sức hấp thụ không gian lúc nãy.
Mỗi cơn gió không gian quét qua, giống như bão tố ập vào người đại hán áo đỏ đang đuổi sát phía sau.
Đám mây đỏ quanh người hắn cuộn cuộn dữ dội, dừng lại một chút. Trước tình huống này, sắc mặt đại hán áo đỏ trở nên khó coi, hắn bỗng nhiên dồn sức mạnh vào ánh sáng đỏ trên người, nắm chặt tay, rồi tung ra một quyền về phía trước.
Một cú đấm lớn màu đỏ xuất hiện, đánh vào cơn gió không gian.
Liên tiếp những tiếng nổ vang rền! Cơn gió không gian ngay lập tức bị đánh tan như cơn bão quét rác lá, lập tức tán ra khắp nơi.
Sắc mặt đại hán áo đỏ nghiêm trọng, một tay phất lên, đám lửa xung quanh lại cuộn cuộn lên, như sóng dữ tiếp tục lao về phía trước.
Giờ khắc này, Kim Đồng và Tỳ Hưu đã bay xa cả triệu dặm, thân thể Tỳ Hưu rơi xuống đất, cuối cùng cũng tiêu hao hết quán tính.
Nó lập tức quay đầu, toàn lực phi độn chạy trốn. Trên lưng Tỳ Hưu, Kim Đồng vừa rồi phát ra một kích kinh thiên, khí tức trên người đã suy yếu rất nhiều, ánh kim quang bên ngoài cũng dần mờ đi.
Lúc này, nàng ngồi khoanh chân, đặt chuôi liêm đao vàng lên đùi, lật tay lấy ra từng kiện Tiên khí linh quang từ bốn phía đưa vào trong miệng như nước chảy.
Khí tức trên người Kim Đồng lập tức nhanh chóng hồi phục, ánh kim quang bên ngoài cũng dần dần sáng trở lại.
"Lão Đại, nếu tiếp tục chạy trốn như vậy cũng không phải là biện pháp, sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ bị tên quỷ đòi mạng Cửu Nguyên Quan phía sau đuổi kịp. Liên hệ tâm thần giữa chúng ta với chủ nhân đã khôi phục, tuy rằng trước đây biết không rõ chủ nhân đang ở đâu, nhưng hôm nay chắc chắn đã quay trở về Chân Tiên giới, hay là nghĩ cách liên lạc với hắn, để hắn mau chóng đến giúp." Tỳ Hưu vừa phi độn về phía trước vừa nói.
"Không cần, việc của ta, ta sẽ gánh chịu một mình, không cần tìm hắn hỗ trợ." Kim Đồng bùng mở mắt, đôi mắt xinh đẹp lóe lên, rồi lạnh giọng giải thích.
Tỳ Hưu bản thân đang buồn bực, không nhịn được lẩm bẩm trách móc, nhưng âm thanh thấp hơn rất nhiều. "Ngươi đang lầu bầu cái gì?" Kim Đồng quay lại.
“Không có, ta chỉ đang tự hỏi làm thế nào mới có thể thoát khỏi cái tên kia.” Tỳ Hưu vội vàng cười trừ nói.
"Chúng ta đang chạy trốn theo cách này, tên đó sẽ càng ngày càng nắm được thế trận, nguy hiểm sẽ ngày càng tăng lên hơn. Tiểu Bạch, hay là ngươi đi tìm đại thúc đi." Kim Đồng thu hồi ánh mắt, nói.
"Lão Đại, nếu không nhờ ngươi trợ giúp, ta sẽ không thể nhanh chóng đột phá đến Thái Ất, hơn nữa còn lĩnh hội được thần thông "Thôn Không Thuật". Ta có thể sợ chết, nhưng quyết không bỏ rơi cho đến lúc này." Tỳ Hưu nói với vẻ nghiêm túc.
Kim Đồng nhìn Tỳ Hưu có chút ngạc nhiên, sau đó gật đầu nhẹ, không nói thêm gì. "Đi nhanh lên, tên đó rất nhanh sẽ đuổi kịp!"
Tỳ Hưu nói xong, thân hình khẽ động, trên lưng lại hiện ra một đôi cánh màu trắng, một luồng ánh sáng trắng lớn từ đó phát ra, bao lấy cả hai lao vút về phía trước như một tia chớp.
Trong chương truyện, Kim Đồng và Tỳ Hưu, sau khi tách biệt khỏi Hàn Lập, đang chạy trốn một đại hán áo bào đỏ bí ẩn. Kim Đồng đã đạt đến Thái Ất cảnh trung kỳ, trong khi Tỳ Hưu cũng mạnh mẽ hơn trước. Họ bị đuổi bởi một cơn bão đỏ dữ dội, xuất hiện hàng loạt hình ảnh của một đội quân hùng mạnh. Khi áp lực từ vị đại hán gia tăng, Kim Đồng đã tiết lộ sức mạnh của liêm đao màu vàng và sử dụng thiên lôi để đối kháng, nhưng cuối cùng vẫn bị dồn vào thế bí. Họ cần tìm cách liên hệ với Hàn Lập bạn mình để nhận được sự giúp đỡ kịp thời.
Trong chương này, Tử Hòa bị một cột sáng bạc bao trùm, khiến hắn không thể cử động. Thạch Xuyên Không, sau khi hồi phục từ trạng thái hôn mê, thực hiện pháp trận để giam cầm Tử Thanh Song Thù. Qua một cuộc giao tranh, cả hai chiến đấu để tiêu diệt kẻ thù, nhưng trải qua nhiều khó khăn, họ nhận ra sự hỗn loạn xung quanh và quyết định rời khỏi Hùng Cứ Thành để tìm đến Nhẫm Sơn Thành, nơi được cho là an toàn hơn. Chương kết thúc với cuộc trốn chạy khẩn trương của họ bằng phi toa.