Tiểu Mjnh
Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông
Chỉ nghe một tiếng "Xùy" vang lên nhẹ nhàng. Một sợi xiềng xích óng ánh mờ ảo từ trong lòng bàn tay Hàn Lập bắn ra, hóa ra là Thần Niệm Chi Liên, ngay lập tức quấn lấy đùi phải của Độc Long và mạnh mẽ hất sang một bên.
Trên đỉnh sợi xích tỏa ra ánh sáng chói mắt, từ trạng thái ngưng thực chuyển thành hư ảo, xuyên qua Chân Cực Chi Mô của Độc Long và chui vào một điểm nào đó trên đùi phải của gã.
Đột nhiên, động tác của đùi phải Độc Long cứng lại, gã bị xiềng xích thần niệm hất sang một bên, thân hình bay sát qua Hàn Lập, khiến toàn bộ cơ thể gã đập mạnh xuống mặt đất phát ra một tiếng vang "Ầm ầm" rất lớn.
Cả người Hàn Lập lóe lên một cái, lập tức lùi về phía sau vài chục trượng, trong mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên.
Chứng kiến biến cố xảy ra, mọi người có mặt đều khẽ giật mình, cả đấu trường lập tức trở nên yên lặng.
"Chuyện gì vừa xảy ra vậy?" Đồ Cương trợn tròn mắt, không thể tin nổi mà thốt lên.
Sắc mặt lạnh lùng của Tôn Băng Hà cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Ánh mắt của nữ tử mặc áo bào tím nhìn chăm chú, miệng hơi mở, dường như muốn phát ra một tiếng kinh hô.
Trong khoảnh khắc ấy, Trần Lâm đứng sau lưng Cốt Thiên Tầm, nhìn thấy cảnh tượng trên đấu trường, chợt nhớ lại những gì Cốt Thiên Tầm vừa nói trước đó, ánh mắt hắn khẽ xao động, dường như đang suy nghĩ điều gì.
Chỉ có duy nhất Cốt Thiên Tầm là mỉm cười, khẽ vuốt cằm, như thể đã sớm dự đoán được tình huống này.
Trên đấu trường, Độc Long đập mạnh xuống đất, nhưng không bị thương, gã liền vỗ tay xuống mặt đất, phát ra tiếng nổ "Ầm", lợi dụng lực đó mà nhảy lên.
Gã quay đầu nhìn chăm chú vào Hàn Lập, ánh mắt mơ hồ lộ vẻ kỳ lạ, đột nhiên gã hét lên tức giận, thân hình khẽ động.
"Oanh!"
Bàn chân của Độc Long dậm mạnh xuống mặt đất, tạo thành một cái hố to, ngay lập tức gã biến mất, sau một khắc đã xuất hiện bên cạnh Hàn Lập, đùi phải của gã như một thanh khảm đao khổng lồ, mang theo từng đạo tàn ảnh, nhanh hơn trước rất nhiều, hung hăng đá về phía hông Hàn Lập.
Tại những nơi gã đi qua, từ hư không phát ra tiếng rít gió chói tai.
Hai mắt Hàn Lập dừng lại, thân hình hắn thoáng một cái đã né qua một bên, đồng thời từ trong lòng bàn tay hắn bắn ra sợi Thần Niệm Chi Liên, như thiểm điện quấn lấy đùi phải của Độc Long, mũi nhọn xiềng xích lần nữa đâm đúng vào chỗ vừa rồi trên đùi phải của gã.
Nơi đó chính là một huyệt Huyền Khiếu.
Khi bị Thần Niện Chi Liên đâm trúng, huyền khiếu bỗng tỏa ra ánh sáng chói lòa, lập tức gây rối loạn kịch liệt, khiến Chân Cực Chi Mô của gã mỏng manh đi rất nhiều.
Động tác của đùi phải Độc Long theo đó cũng chậm lại, thân hình gã lại một lần nữa ngã xuống đất.
Khóe miệng Hàn Lập lộ ra vẻ tươi cười, cánh tay vừa động, Thần Niệm Chi Liên trong nháy mắt liền biến mất.
Âm thanh kinh ngạc từ khán đài bắt đầu vang lên, nét mặt của những người xem đều lộ vẻ khó tin.
Thực lực của Độc Long vốn vượt trội hơn Hàn Lập, vừa rồi còn chiếm thượng phong, vậy mà trong chớp mắt, tình thế đã nhanh chóng thay đổi.
Động tác của Hàn Lập và Độc Long nhanh như thiểm điện, Thần Niệm Chi Liên xuất hiện rõ ràng, nhưng những người xung quanh khán đài, ngoại trừ một số ít, không ai nhìn rõ chuyện gì đang xảy ra, chỉ thấy mỗi lần Hàn Lập vung tay lên, lại thấy Độc Long lần nữa ngã xuống đất.
Bên ngoài đại sảnh trao đổi.
“Ngươi đã sớm nhận ra?” Sắc mặt Đồ Cương hơi trầm xuống, quay đầu nhìn về phía Cốt Thiên Tầm, hỏi.
“Ngươi cảm thấy như thế nào?” Cốt Thiên Tầm nhẹ giọng cười một tiếng.
“Ánh mắt Cốt đạo hữu cao minh, Đồ mỗ thúc ngựa còn không kịp, cam bái hạ phong. Mai rùa Hắc Văn Lân Quy kia, ta sẽ phái người đưa đến cho ngươi, cáo từ.” Đồ Cương hừ lạnh một tiếng, chắp tay, rồi quay người rời đi.
Ánh mắt Tôn Băng Hà sáng lên, cũng quay người rời đi.
“Sao bọn họ đều đi vậy, tuy Lệ Phi Vũ nhìn có vẻ chiếm thượng phong, nhưng căn bản không gây tổn thương trí mạng nào đến Độc Long cả, vẫn chưa phân thắng bại.” Nữ tử áo bào tím lộ vẻ kinh ngạc, nói.
“Thắng bại sớm đã phân định.” Cốt Thiên Tầm từ tốn nói.
Nữ tử áo bào tím nghe vậy, khẽ giật mình.
“Diêu Ly, mặc dù những năm nay thực lực của ngươi có tiến bộ không ít, nhưng ánh mắt vẫn còn thiếu sót. Nếu có dịp, hãy lĩnh giáo một chút với Lệ Phi Vũ, điều đó rất có lợi cho ngươi, đừng làm ra chuyện gì ngốc nghếch.” Cốt Thiên Tầm nói, rồi quay người bước vào bên trong đại sảnh.
“Dạ.” Trong mắt Diêu Ly lóe lên một tia tức giận, như thể đã bị sỉ nhục, nhưng trong miệng thì lại cung kính đáp lại.
Trần Lâm hơi gật đầu với Diêu Ly, cất bước đi theo sau Cốt Thiên Tầm.
Thân ảnh hai người nhanh chóng biến mất trong đại sảnh, Diêu Ly chuyển ánh nhìn xuống đấu trường, trong mắt lạnh lùng chớp động.
Một bóng người đứng ở phía xa, không ngờ lại là gã mặt sẹo.
Gã từ xa nhìn về Cốt Thiên Tầm, sắc mặt bỗng trắng bệch, trong mắt lộ vẻ hoảng sợ tột độ.
Lập tức, gã mặt sẹo giậm chân một cái rồi nhanh chóng bước vào bên trong đại sảnh.
Trên đấu trường, Độc Long lại lần nữa đứng dậy, vừa kinh vừa sợ nhìn Hàn Lập, nhưng không dám tiếp tục lao lên nữa.
“Độc Long đạo hữu, ngươi còn muốn đánh nữa sao?” Hàn Lập khẽ nhếch miệng, cười một tiếng và truyền âm.
“Làm sao ngươi phát hiện ra?” Độc Long thấy Hàn Lập truyền âm, không nói ra tiếng, chỉ là vẻ mặt nổi giận lại hạ xuống, lạnh lùng truyền âm hỏi.
“Tự nhiên ta có cách của mình. Huyền Khiếu trên đùi ngươi có tai họa ngầm khá nặng, chỉ cần dùng một ít ngoại lực kích thích, nó có thể làm cho khí huyệt của ngươi tán loạn. Dù thực lực ngươi cao cường, nhưng bằng vào chuyện này có lẽ vẫn chưa đủ gây thương tổn cho căn cơ của ngươi. Tuy đã giao thủ nhiều lần, nhưng những ánh mắt tinh tường ở đây có lẽ đã sớm đoán ra tình trạng của ngươi rồi.” Hàn Lập cười nhạt truyền âm.
Nghe vậy, sắc mặt Độc Long tái nhợt.
Gã tu luyện thuật luyện thể, chú trọng rèn luyện đùi phải, thực sự là một công pháp rất lợi hại, nhưng môn pháp này có phần không toàn vẹn, trước đó gã đã nóng lòng luyện tập, dẫn đến tổn thương một huyệt huyền khiếu ở đùi, để lại tai họa ngầm nghiêm trọng.
Sau đó gã đã không ít lần tìm cách chữa trị, mặc dù có chút hiệu quả, từ bên ngoài khó mà thấy sự khác lạ trong huyệt Huyền Khiếu, nhưng muốn hồi phục hoàn toàn như lúc ban đầu thì chung quy là không thể.
Nhược điểm này gã luôn che giấu rất cẩn thận, vốn đã có tiếng tăm bên ngoài. Nếu giao đấu với người khác, trong khi chiến đấu còn có thể lớn tiếng dọa nạt, người có khả năng chạm vào thân thể gã càng lúc càng ít, nên trong nhiều năm qua, bí mật này không ai phát hiện, không ngờ lúc này lại bị Hàn Lập nhìn thấu.
Không những thế, Hàn Lập còn công kích vào tai họa ngầm của gã tới hai lần, có lẽ người bình thường sẽ không phát hiện, nhưng ba người Cốt Thiên Tầm, Đồ Cương và Tôn Băng Hà chắc chắn đã nhận thấy.
Thực lực của bọn họ đã đạt đến cảnh giới này, một sai lầm nhỏ cũng đủ để quyết định sinh tử, nói gì đến một nhược điểm lớn như vậy.
Chợt nghĩ đến điều này, trong lòng Độc Long đã rối như tơ.
Hàn Lập thấy vẻ mặt Độc Long không ngừng thay đổi, ánh mắt hơi chớp chớp.
Hắn có thể phát hiện ra tai họa ngầm huyền khiếu của Độc Long quả thực là điều may mắn, chỗ tai họa này cũng chính là nơi Khiếu Huyệt trong công pháp 《Vũ Hóa Phi Thăng Công》.
Hơn nữa, hắn vừa mới đả thông huyền khiếu đó, cho nên hắn rất nhạy bén với mọi thay đổi của huyền khiếu, kèm theo lực lượng thần thức mạnh mẽ của hắn, mới có thể nhận ra nhược điểm của Độc Long.
Tuy nhiên, chỉ dựa vào nhược điểm không phải là vết thương trí mạng, muốn thực sự thắng được đối thủ, cũng không đơn giản, nếu đối phương không còn e ngại khi bị người khác nhận ra nhược điểm của mình mà toàn lực ra tay, có lẽ mình còn chưa chắc đã là đối thủ của gã.
“Độc Long đạo hữu, ngươi cũng không cần phải lo lắng như vậy, ta biết một cách có thể giúp ngươi chữa trị huyệt Huyền Khiếu đó.” Y niệm trong lòng Hàn Lập chuyển động, truyền âm nói.
Độc Long nghe vậy, như nghe âm thanh của thần tiên, tâm trạng kích động nói: “Ngươi nói thật sao?”
Trong lòng gã tràn ngập kích động, quên luôn cả việc truyền âm, trực tiếp mở miệng nói ra, âm thanh hơi run rẩy.
“Sở trường của ta là tu luyện Chân Huyền Khiếu, nếu không, sao ta lại phát hiện ra nhược điểm của ngươi chứ.” Hàn Lập nói.
Cũng không phải hắn nói mạnh miệng, bởi vì dựa vào công pháp 《Vũ Hóa Phi Thăng Công》, thực sự có cách để mở ra huyền khiếu của gã, cộng với lực lượng thần thức cường đại của hắn làm phụ trợ, hắn có thể nắm chắc bảy phần chữa trị huyệt Huyền Khiếu đó của Độc Long.
“Nếu ngươi có thể giúp ta giải quyết chuyện này, ân oán giữa chúng ta trước đây sẽ được xóa bỏ. Nếu ngươi có yêu cầu gì, cứ việc nói ra.” Độc Long nhìn Hàn Lập, đột ngột hít sâu một hơi, khom người và thi lễ.
Mọi người trên khán đài thấy vậy đều kinh ngạc, không biết chuyện gì đang xảy ra.
“Độc Long đạo hữu không cần phải khách khí, chúng ta hãy tìm nơi nào đó bàn về việc này.” Hàn Lập mỉm cười nói.
Độc Long gật đầu, không nói gì thêm, quay đầu tuyên bố mình nhận thua với đại hán độc giác gần đó.
Lúc này, nét mặt của đại hán độc giác cũng lộ vẻ kinh ngạc, nhưng Độc Long đã tuyên bố thua, lão chỉ đành xác nhận như vậy.
Độc Long không để ý đến tiếng ồn ào trên khán đài, mà dẫn theo Hàn Lập, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, trực tiếp đi xuống đấu trường, nhanh chóng trở về khu thứ chín.
Trên đường đi, hai người không nói lời nào, thẳng tiến đến gian phòng của Độc Long.
Độc Long giơ bàn tay lên, nhấn cánh cửa, ngay lập tức từ khe hở dưới cánh cửa phát ra ánh sáng màu trắng, cánh cửa đá chậm rãi mở ra với tiếng "Ầm ầm".
Khi vào trong phòng, Hàn Lập phát hiện gian phòng của Độc Long lớn hơn gian phòng của hắn và Trần Lâm nhiều, bên trong thậm chí còn có một bệ đá da thú.
“Lệ đạo hữu, mời ngồi.” Độc Long giơ tay, làm động tác mời ngồi.
Hàn Lập thoải mái ngồi xuống cạnh bàn đá, đợi Độc Long từ từ lên tiếng.
“Chuyện mà ta âm thầm lo lắng nhiều năm qua, Lệ đạo hữu thật sự có cách giải quyết sao?” Quả nhiên, Độc Long vừa mới ngồi xuống đã không nhịn được hỏi.
“Độc Long đạo hữu, thực ra tai họa ngầm mà ngươi chôn giấu không chỉ là do ngươi nóng lòng tu luyện mà phát sinh. Theo sự suy đoán của ta, có thể liên quan đến công pháp tu luyện của ngươi.” Hàn Lập suy nghĩ một chút, rồi nói.
“Chuyện này... Chắc chắn Lệ đạo hữu lo lắng quá chăng? Mặc dù công pháp ta tu luyện không phải là bí điển huyền diệu cao thâm, nhưng đó cũng là điển tịch chính tống từ trong tộc truyền xuống, tuyệt đối không có vấn đề gì.” Độc Long nhướng mày, khoát tay áo nói.
“Không sao, ngươi không cần phải tiết lộ toàn bộ nội dung của công pháp mà ngươi tu luyện, chỉ cần nói cho ta biết những điểm liên quan đến khai khiếu trong bộ công pháp là đủ.” Hàn Lập nói một cách tùy ý.
Độc Long do dự một chút, sau đó cũng mở miệng nói ra nội dung khai khiếu trong bộ công pháp, không giấu diếm cả những điểm tinh diệu ẩn tàng trong đó.
“Quả nhiên là như vậy. Độc Long đạo hữu, bộ công pháp 《Huyền Nguyên Thần Hành Quyết》 mà ngươi tu luyện mặc dù chuyên về tốc độ bá đạo và tốc độ khai khiếu hai chân tương đối nhanh, nhưng lại làm cho căn cơ vững chắc của ngươi trở nên tầm thường. Sau này ngươi hãy chú ý vấn đề này, cố gắng giảm tốc độ khai khiếu, tập trung tai họa ngầm này vào một điểm, nếu không sẽ phát sinh càng nhiều vấn đề.” Hàn Lập gật đầu, nói.
“Lệ đạo hữu đã nói đúng. Xin hãy giúp ta giải quyết mối họa này, sau này ta sẽ có hậu báo.” Sắc mặt Độc Long hơi đổi, lần nữa chắp tay cúi đầu trước Hàn Lập, nói.
“Nếu muốn cứu ngươi, như ta đã nói, cũng sẽ phải trả giá không nhỏ, chuyện này…” Hàn Lập giả bộ do dự nói.
“Lệ đạo hữu cứ việc đưa ra điều kiện, nếu ta có thể làm được, tuyệt đối không chối từ.” Ánh mắt Độc Long trở nên nghiêm túc, mở miệng nói.
Trong chương truyện này, cuộc chiến giữa Hàn Lập và Độc Long diễn ra căng thẳng trên đấu trường. Hàn Lập sử dụng Thần Niệm Chi Liên để tấn công vào huyệt Huyền Khiếu của Độc Long, làm gã tạm thời mất thế. Từ cảnh tượng này, Độc Long nhận ra nhược điểm của mình bị bại lộ, từ đó chuyển từ đối thủ sang đồng minh khi Hàn Lập hứa giúp kiện toàn huyệt của gã. Những nhân vật khác từ khán đài cũng thể hiện sự ngạc nhiên trước diễn biến bất ngờ của trận đấu.
Chương truyện xoay quanh một trận đấu giữa Hàn Lập và Độc Long, nơi Đồ Cương và Cốt Thiên Tầm thảo luận về cơ hội thắng bại của hai nhân vật. Trong khi Độc Long tỏ ra vượt trội về sức mạnh, Hàn Lập cố gắng không ngừng để tránh đòn đánh. Đồ Cương đặt cược vào trận đấu, trong khi Cốt Thiên Tầm bình thản, không lo sợ về kết quả. Hàn Lập thể hiện sự quyết tâm, nhưng sức mạnh chênh lệch khiến anh gặp khó khăn. Liệu Hàn Lập có thể tạo ra điều bất ngờ hay không vẫn còn là một câu hỏi lớn.
Hàn LậpĐộc LongĐồ CươngTôn Băng HàCốt Thiên TầmTrần LâmDiêu Ly
Thần Niệm Chi Liênhuyền khiếuđấu trườngchiến đấuTu luyệnnhược điểmTu luyện