Đậu Đỏ
Đ待
Nhóm dịch Phàm Nhân Tông
"Các ngươi hãy lui xuống cho ta!" Đông Phương Bạch vừa ra tay, miệng đồng thời hét lớn.
Năm lão giả cảnh Thái Ất nghe thấy, ánh mắt thoáng thay đổi, lập tức dẫn theo những người khác bay lui vào bên trong.
Hàn Lập không chú ý đến những người khác, kiếm quyết trong tay bỗng nhiên biến đổi.
Năm sáu chục thanh phi kiếm, mang theo sấm sét màu vàng rực rỡ, bùng nổ ra bên ngoài. Mỗi đạo Kiếm Khí xuất hiện bất ngờ, dày đặc choán ngợp, khiến cho toàn bộ bầu trời trở nên lạnh lẽo, không gian xung quanh kịch liệt rung động, tạo nên một cảnh tượng mơ hồ.
Lần này, uy lực của Kiếm Khí vượt xa những lần trước. Những dây lá cuốn quanh đại xà màu xanh lá không chỉ không thể quấn lấy phi kiếm, mà còn nứt ra một tiếng, giống như vải bị xé, tất cả đều bị nghiền nát.
Mười mấy đầu lục xà cũng bị Kiếm Khí quấn lấy, bị cắt thành từng đoạn.
"Bạo!"
Đông Phương Bạch hơi co rụt đồng tử, bấm tay niệm pháp quyết, đột ngột hét lớn.
Phanh phanh phanh!
Những con lục xà bị thương nặng bùng nổ mạnh mẽ, hóa thành một vòng lục sắc chói loá, quét sạch nữa bầu trời, sau đó lại dấy lên một cơn gió lốc ngập trời, cuộn ra bốn phương tám hướng.
Không gian quanh nơi đó rung lắc, kiếm quang ngập trời cũng bị vụ nổ ảnh hưởng, tạo nên sự hỗn loạn.
Đông Phương Bạch nhân cơ hội này, bất ngờ quay người, lục sắc cuồng phong bao quanh thân thể như một đám lục vân, bay vào sâu trong Tiên Cung. Chỉ vừa giao thủ một chút đã lập tức thối lui, không biết đang toan tính điều gì.
Hàn Lập thấy cảnh này, trong lòng cảm thấy ngạc nhiên, ngay sau đó ánh mắt đột nhiên co lại, lôi quang màu vàng lại bùng nổ trên thân hình, đồng thời trong cơ thể lặng lẽ vận chuyển chân luân thần thông.
Một tiếng sét nổ mạnh, thân ảnh của hắn biến mất, sau một khắc liền xuất hiện trước mặt Đông Phương Bạch.
Sự biến mất và xuất hiện một cách nhanh chóng đến độ không thể hình dung nổi, khiến Đông Phương Bạch hơi ngẩn ra.
Chưa kịp để Đông Phương Bạch kịp hành động, Hàn Lập lập tức thuận chuyển Chân Ngôn Bảo Luân, vô số gợn sóng màu vàng từ người hắn lan ra, với khí thế nhanh như chớp, thoáng chốc bao bọc toàn bộ thân thể Đông Phương Bạch lại.
Từng động tác liên tiếp như mây trôi nước chảy, hoàn thành trong nháy mắt.
Thân hình Đông Phương Bạch bị cứng lại, cả người cùng lục quang xung quanh đều bị ngưng lại giữa không trung, giống như một con ruồi bị nhốt trong hổ phách.
Hai mắt Hàn Lập hiện lên sát ý bén nhọn, đưa tay bấm một điểm.
Kim quang từ trong tay hắn bắn ra chói mắt, "Phốc," một tiếng xuyên qua dưới bụng Đông Phương Bạch, tạo nên một cái lỗ lớn chảy máu đỏ tươi.
Nhưng sau một kích này, sắc mặt Hàn Lập lập tức biến đổi dữ dội, nhanh chóng bấm niệm pháp quyết thu hồi gợn sóng màu vàng.
Trên thi thể Đông Phương Bạch lập tức hiện ra một tầng bạch quang, nhanh chóng biến thành một cỗ bạch sắc Khôi Lỗi.
Khôi Lỗi này được chế tạo từ thú cốt màu trắng nào đó, trên thân dán rất nhiều phù lục, đường vân màu trắng trên đó lấp lánh, tạo thành một hình người rất lớn, trông vô cùng huyền diệu.
"Khôi Lỗi thế thân?" Sắc mặt Hàn Lập trở nên u ám.
Hắn từng thấy bạch sắc Khôi Lỗi được ghi chép trong tàng thư của Giải Đạo Nhân, nghe nói đây là một vị đại năng của Thiên Đình sáng chế ra một loại Khôi Lỗi kỳ lạ, có thể tiếp nhận Tiên Linh Lực của bản thân, cũng như lực lượng pháp tắc, để huyễn hóa ra thế thân giống bản thể y như đúc. Về vẻ ngoài, khí tức, các phương diện khác thì cơ bản không thể phát hiện ra kẽ hở.
Giải Đạo Nhân đã từng hy vọng có thể sở hữu một Khôi Lỗi thế thân để nghiên cứu và sử dụng, nhưng vẫn không thành công. Giờ đây, không ngờ lại gặp được nó ở đây.
Trong khoảnh khắc này, vô số lục quang bất ngờ xuất hiện, ngưng tụ thành một cái Lục sắc Linh Vực, bao phủ quanh người Hàn Lập.
Một bộ rễ cây thô chắc không biết ở đâu xuất hiện trên không trung, cắm rễ lên người hắn, nhanh chóng thôn phệ Tiên Linh Lực trong cơ thể hắn.
Cùng lúc đó, trên không trung phía trên đầu Hàn Lập, kim quang lóe lên, một tòa sơn phong màu vàng cực lớn bất ngờ xuất hiện, bỗng nhiên che gần nửa bầu trời, từng đạo phù văn khắc sâu khắp nơi trên sơn phong, trông giống như một kiện Tiên Khí, mang theo uy thế hủy diệt tất cả, hung hăng đổ xuống chỗ Hàn Lập.
Trên ngọn núi, rất nhiều bóng người đang ngồi khoanh chân, chính là Đông Phương Bạch cùng năm tên lão giả Thái Ất cảnh, cùng với những tên tu sĩ Kim Tiên. Tất cả đều mang vẻ mặt nghiêm túc, nhanh chóng bấm tay niệm pháp quyết, hợp lực thúc đẩy sơn phong màu vàng.
Sơn phong màu vàng chưa chạm đất nhưng đã phát ra một cỗ lực lượng nặng nề không thể hình dung.
"Oanh!" Một tiếng nổ vang lên, động trời!
Sơn phong màu vàng đổ ầm xuống, mặt đất trong phạm vi mấy vạn dặm rung động kịch liệt, toàn bộ Kim Nguyên Tiên Cung, thậm chí cả núi non trùng điệp xung quanh, đều bị chôn vùi xuống dưới mặt đất ba thước!
Thấy cảnh này, trên mặt Đông Phương Bạch lộ ra nụ cười mãn nguyện.
Cái Tu Di Kim Sơn này chính là thứ mà gã đã tiêu tốn một cái giá rất lớn, bỏ ra không biết bao nhiêu vạn năm, thu thập kim Nguyên Thạch bên trong Kim Nguyên sơn mạch luyện chế mà thành. Uy lực như thế nào, gã rõ ràng nhất.
Chỉ tiếc cái Tu Di Kim Sơn này quá lớn và quá nặng, Tiên Linh Lực của một người căn bản không thể thúc động, chỉ có thể dựa vào pháp trận của Kim Nguyên Tiên Cung nơi đây để kích hoạt. Vì vậy lần trước không thể mang theo bên mình, nếu không thì có thể không thua kém Hàn Lập.
Tất cả các tu sĩ, bao gồm cả năm lão giả Thái Ất cảnh, lúc này đều thở dài một hơi, trên mặt đều hiện rõ vẻ phấn khích.
Có thể cùng Cung chủ ở cùng một chỗ, hợp lực khu động sức mạnh của dị bảo để khống chế cường địch, quả thực là một cơ hội ngàn năm có một.
Nhưng mà sau một khắc, vẻ tươi cười trên mặt Đông Phương Bạch bỗng chốc cứng lại, những người còn lại cũng lập tức ngừng lại.
Ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn lên tòa cự phong màu vàng lớn hơn ngàn trượng, không ít người lộ ra vẻ mặt khó tin, giống như trong ánh ban ngày thấy ma quái.
Bặt thấy ngọn núi khổng lồ màu vàng vốn rất vững chãi giờ đây bắt đầu rung lắc ù ù, rồi dần dần nổi lên, giống như bị người ta nâng từ dưới lên vậy.
Rất nhanh, bọn họ phát hiện ra chuyện gì đang xảy ra.
Dưới sơn phong cực lớn, một bóng hình Ba Đầu Sáu Tay Cự Ma đứng dậy, đúng là hình dạng của Hàn Lập khi thi triển "Thiên Sát Trấn Ngục Công".
Hai cánh tay vừa thô vừa lớn nâng sơn phong màu vàng lên, giống như đang nâng một khối đá bình thường.
"Chỉ dựa vào lực lượng thân thể, làm sao có thể nâng nổi cái Tu Di Kim Sơn này!" Đông Phương Bạch kêu lên trong hoảng hốt, nhưng ngay sau đó thanh âm lập tức lặng im.
Hàn Lập biến thành Cự Ma, kim quang quanh người lượn lờ, những rễ cây cắm lên người hắn bỗng nhiên không còn thấy bóng dáng.
Trước mặt Cự Ma, một cây nhỏ màu vàng, đúng là Đông Ất Thần Mộc mà hắn đã phải cố gắng cô đọng ra, đang tỏa ra kim quang chói mắt.
Thực vật xanh xung quanh trong Linh Vực chạm phải những kim quang này, liền nhanh chóng biến thành từng cỗ nguyên khí, như thể đã quay về cội nguồn, dung nhập vào trong Đông Ất Thần Mộc, tiếp theo truyền vào trong cơ thể Hàn Lập.
Khi trước hắn bị hấp thu Tiên Linh Lực, giờ đây lại nhanh chóng khôi phục.
Mà Lục sắc Linh Vực, bằng mắt thường có thể thấy tốc độ nhanh chóng trở nên ảm đạm và mỏng manh.
"Điều đó không có khả năng, Mộc Thần Linh Vực của ta tự thành nhất hệ, không ngừng sinh sôi, sao lại bị cắn nuốt..." Đông Phương Bạch mặt hoảng sợ, đang định làm gì đó, nhưng Cự Ma do Hàn Lập biến thành đã xuống tay trước.
Nhìn thấy bốn cánh tay còn lại của Cự Ma đột nhiên hướng lên không trung, trên đầu nắm tay hiện ra một tầng hoa văn màu bạc, mỗi tay tự mình huyễn hóa ra mười cái hoa văn trận màu bạc.
"Oanh!" Một tiếng, bốn nắm tay to lớn bùng nổ ra một đoàn kim quang chói mắt, cùng lúc ba cái đầu lâu Cự Ma cũng đồng thời gầm lên, công kích điên cuồng lên trời, đánh vào Tu Di Kim Sơn.
Một tiếng nổ lớn văng lên, đánh động cả đất trời, còn lớn hơn cả lần Tu Di Kim Sơn vừa mới rơi xuống đất.
Sơn phong màu vàng bay tới phía trước, liên tiếp chấn đổ vài chục ngọn núi, mãi mới dừng lại.
Mọi người trên núi bị đánh trúng mà bay văng hơn phân nửa, chỉ còn lại một số ít người có thực lực mạnh mẽ miễn cưỡng giữ lại, vẻ mặt thì đầy sợ hãi, hầu như không nói ra lời.
Đông Phương Bạch đổ mồ hôi lạnh, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng. Lập tức bấm niệm pháp quyết thu hồi Linh Vực, thân hình biến thành một đạo lục quang, nhanh chóng bay vào sâu trong Tiên Cung.
"Chạy đâu!" Hàn Lập biến thành Cự Ma bắn ra, đuổi theo hướng Đông Phương Bạch.
Nhưng vào lúc này, một mảnh mây đen dày đặc, che khuất cả bầu trời, bất ngờ từ bên cạnh cuốn đến, chặn trước Hàn Lập. Giữa lúc mây đen cuồn cuộn, hiện ra thân ảnh năm lão giả Thái Ất cảnh.
Năm người mỗi người cầm trong tay đại kỳ màu đen, ra sức lay động xuống dưới, phạm vi mây đen bao trùm nhanh chóng mở rộng, bọc lấy thân hình Hàn Lập.
Tiếp theo, tám cái long trảo màu đen to bằng gian phòng từ trong nhanh chóng bắn ra, chụp tới Hàn Lập.
Tám cái long trảo tỏa ra khí tức hoàn toàn khác biệt so với trước. Không còn cảm giác ăn mòn như trước nữa, mà phát ra một cỗ lực lượng xuyên thủng không thể nào ngăn cản, dường như có thể khoan thủng cả thiên không.
Mặc dù năm người ra tay ngăn Hàn Lập lại, nhưng trong lòng họ cũng kêu khổ không thôi.
Vừa mới xảy ra giao thủ tuy ngắn ngủi, nhưng đủ để khiến họ nhận ra thực lực của Hàn Lập, chỉ là họ là trưởng lão của Kim Nguyên Tiên Cung, phải tuân theo mệnh lệnh của Cung chủ, nếu không sẽ bị coi là phạm tội phản nghịch.
Trước mắt chỉ có thể hy vọng rằng bộ Ngũ Long Ngự Thiên Kỳ này có thể ngăn cản Hàn Lập một lúc, sau đó sẽ tính.
"Muốn chết!" Hàn Lập hừ lạnh một tiếng, phất tay áo.
Bảy mươi hai chuôi Thanh Trúc Phong Vân Kiếm từ ống tay áo tuôn ra, phát ra những tiếng xì xì, sau đó bỗng chốc chuyển đổi, hóa thành bảy mươi hai đạo hồ quang điện như kiếm quang, trào dâng lôi điện pháp tắc chấn động mãnh liệt, bổ vào mấy cái long trảo màu đen.
"Xoẹt!" một tiếng, những cái long trảo màu đen nhìn như không thể ngăn cản, lại trở nên yếu ớt như bùn nhão, lập tức bị điện hồ kiếm quang chém nát.
Trong mây đen, cây cờ màu đen trong tay năm người xẹt lên một tiếng, hiện ra một vết rạn, vầng sáng giảm sút.
Năm người nhất thời cực kỳ hoảng sợ, mồ hôi trên trán chảy ra, vội vàng thúc giục mây đen lùi về phía sau.
Nhưng bảy mươi hai đạo điện hồ kiếm quang với tốc độ cực nhanh, đuổi theo mây đen nhanh hơn gấp bội, im lặng bổ xuống.
Năm tên lão giả Thái Ất cảnh hoảng sợ gào lên, mây đen kịch liệt cuồn cuộn, nghênh đón những điện hồ kiếm quang, bảo quang xung quanh năm người chớp động, mỗi người vội vã tế ra bảo vật hộ thể.
Nhưng khi hai bên tiếp xúc, những đám mây đen lại như băng tuyết gặp lửa, xì xì tại những điểm điện quang tiếp xúc nhanh chóng tán loạn tan rã.
Bảo vật hộ thể quanh năm người, ngay cả một chút uy năng cũng chưa thể phát huy, đã bị điện hồ kiếm quang đơn giản phá hủy, nổ tung hết thảy.
Năm tên trưởng lão Thái Ất cảnh sợ hãi kinh hồn, rốt cuộc hoàn toàn hiểu rõ rằng thực lực của Hàn Lập chênh lệch với họ như một trời một vực, đang muốn thi triển bí thuật co rút người đào tẩu như lúc trước.
Nhưng kim quang lóe lên, nơi cổ mỗi người lăng không lơ lửng một đạo điện hồ kim quang, kiếm ý sắc bén ác liệt bao trùm xuống, năm người như rơi vào vực sâu không đáy, lạnh buốt và không dám cử động.
Những tu sĩ Kim Tiên xung quanh, thấy Đông Phương Bạch đào tẩu, đã có không ít người mất hết ý chí chiến đấu, nhao nhao chạy trốn tứ tán, để lại phần lớn là cấp dưới chính thống của năm lão giả Thái Ất cảnh kia.
Những người này nguyên bản định theo sát năm trưởng lão để tiếp tục đánh giết Hàn Lập, nhưng sau khi chứng kiến cảnh này, trên mặt họ tràn đầy vẻ hoảng sợ, lập tức dừng lại.
Sau đó không biết ai kêu lên một tiếng, dẫn đến một đợt bạo động, những người còn lại bỗng chốc tan đàn xẻ nghé, trở thành một cảnh hỗn loạn.
Trong chương này, Hàn Lập và Đông Phương Bạch đối đầu mạnh mẽ. Đông Phương Bạch ra lệnh cho năm lão giả rút lui và triệu hồi một trận pháp hùng mạnh với Tu Di Kim Sơn. Hàn Lập, bất chấp mọi chiêu thức của đối thủ, sử dụng sức mạnh vượt trội hợp nhất với Cự Ma gây choáng váng. Dù bị vây hãm, Hàn Lập vẫn sử dụng Kiếm Khí để đáp trả cường độ tấn công. Cuối cùng, trước sức mạnh áp đảo, những tu sĩ Kim Tiên kinh hoàng tháo chạy, trong khi Đông Phương Bạch bị buộc phải rút lui.
Trong chương này, Hàn Lập, một tu sĩ mạnh mẽ, tham gia vào cuộc chiến khốc liệt tại Kim Nguyên Tiên Cung. Đông Phương Bạch, cung chủ Tiên Cung, ra lệnh cho các thám tử truy sát Hàn Lập, trong khi phe mạo hiểm chiến đấu với năm lão giả Thái Ất cảnh. Cuộc chiến diễn ra quyết liệt khi Hàn Lập tung ra khả năng phi thường của mình với Thanh Trúc Phong Vân Kiếm, hủy diệt không ít tu sĩ. Tình hình trở nên căng thẳng khi Đông Phương Bạch xuất hiện, chuẩn bị đối đầu với Hàn Lập trong trận chiến không khoan nhượng.
Kiếm khíkhôi lỗitiên linh lựcThiên Sát Trấn Ngục CôngTu Di Kim SơnKiếm khí