"Thằng nhãi muốn chết à! Chỉ là một tiểu Kim Tiên mà cũng dám dựa vào một mẩu Tiên Kiếm để ra oai hay sao! Về nhà mà tu luyện thêm một trăm vạn năm nữa đi!" Đoạn hán râu dài tức giận trước sự kiêu ngạo của Hùng Sơn. Trong tay gã xuất hiện một đạo hắc quang, lập tức hiện lên một thanh trường đao với hắc khí vây quanh.
Trên chuôi đao khắc họa một cái đầu lâu dữ tợn, nhìn có vẻ như người nhưng không phải người, giống thú nhưng lại chẳng phải thú. Thân đao dài và hẹp, trên đó chạm khắc hoa văn hình lôi điện, hắc sắc điện hồ lúc ẩn lúc hiện nhảy múa bên trên, tỏa ra uy thế đáng sợ hơn cả Huyền Minh Thần Chùy.
Gã vung mạnh tay, bổ xuống một đao.
"Vù vù!"
Vô số hắc khí từ thanh trường đao màu đen phun ra, biến thành một đám mây đen quét sạch kiếm hồng màu vàng, đồng thời gần một trăm sợi tơ lôi điện màu đen từ trong đó bắn ra, mảnh liệt hợp lại một chỗ.
"Bùm!" một tiếng nổ lớn vang lên.
Lôi quang màu đen hiện lên, ngay sau đó một con Lôi Sư màu đen to bằng một ngôi nhà xòe nanh múa vuốt, cách bốn chân bay bổ nhào tới kiếm hồng màu vàng trước mặt. Một cỗ sức mạnh hỗn hợp của ba động Lôi Chi Pháp Tắc âm lãnh và cuồng bạo từ trên mình Lôi Sư phát ra, những nơi nó đi qua, tiếng nổ vang vọng trời cao, khiến lòng người chấn động.
Hùng Sơn, trong dạng kiếm hồng, đối diện với thanh thế như vậy, nhưng không hề giảm tốc độ, gã thấy như muốn liều mình đánh cược một lần.
Sau một khắc, kiếm hồng và Lôi Sư va chạm vào nhau, ánh sáng hai màu vàng và đen bỗng nhiên bộc phát, xung đột kịch liệt.
Trong khoảnh khắc này, cả toàn động quật đều rung chuyển dữ dội, nhưng trên vách đá xung quanh động quật đều được bố trí cấm chế. Trên vách động lúc này hiện ra một tầng kim quang, bên trên hiện diện vô số vết nứt nhưng cũng không sụp đổ.
Một âm thanh "Xoẹt" thanh thúy vang lên, Lôi Sư màu đen cuối cùng cũng bị chém thành hai nửa, ầm ầm tan rã, một lần nữa hóa thành từng sợi tơ lôi điện màu đen bạo liệt bắn ra bốn phía.
Tráng hán râu dài giật mình, hai chân liên tục lùi lại, thân thể lúc này mới đứng vững, trên mặt gã lộ ra vẻ khó tin. Tuy vậy, Lôi Điện Pháp Tắc do Lôi Sư phát ra cũng phản chấn ngược lại, khiến kiếm hồng màu vàng cũng lóe lên biến mất. Hùng Sơn lúc này loạng choạng ngã xuống, sắc mặt trắng thêm vài phần so với lúc trước, nhưng trong mắt gã vẫn tràn ngập vẻ hưng phấn như cũ.
Hàn Lập đứng không xa, sau khi chứng kiến cảnh này, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc. Hùng Sơn chỉ là một Kim Tiên Hậu Kỳ nhưng có thể dựa vào thanh Đại Hoang Cổ Kiếm vừa lấy được để phá tan công kích của tráng hán râu dài có tu vị Thái Ất Hậu Kỳ, từ đầu đến cuối lại còn chiếm thế thượng phong. Lúc trước phải nhờ vào chấn động pháp tắc từ Đại Hoang Cổ Kiếm, hắn đoán nó phải trên dưới tứ phẩm Tiên Khí, lúc này xem ra, Đại Hoang Cổ Kiếm này chỉ sợ là một kiện tam phẩm Tiên Khí.
Hàn Lập liếc nhìn Đại Hoang Cổ Kiếm, trong lòng âm thầm ghen tỵ không thôi. Không biết đến khi nào hắn mới có được một kiện tiên khí uy lực mạnh mẽ như vậy, lại còn có thể hòa hợp hoàn hảo với pháp tắc của bản thân.
Tráng hán râu dài giao thủ với Hàn Lập và Hùng Sơn nhanh như thiểm điện, trong lúc này, người của Ma tộc mới kịp phản ứng. Những người trong Ma tộc vốn đối địch với tu sĩ Tiên Vực, hơn nữa trời sinh đã căm thù Nhân tộc. Đặc biệt những người này bị Thái Tuế Tiên Tôn nhốt ở đây đã không biết bao nhiêu năm, trong lòng sớm đã chất chứa rất nhiều căm hận, lập tức nhao nhao ra tay lao tới chém giết đám người Hàn Lập.
Tuy nhiên, không phải tất cả người Ma tộc đều ra tay đối phó với bọn Hàn Lập. Một nửa trong số đó, dù vẫn oán hận đám người Hàn Lập, nhưng việc thoát khỏi Tuế Nguyệt Tháp quan trọng hơn. Chúng không lãng phí thời gian, lập tức hóa thành từng đạo hắc quang bay về phía trước động quật, trực tiếp ly khai.
Hàn Lập thấy cảnh này, khẽ nhướn mày, nhưng hắn không để ý nhiều đến những kẻ đã bỏ đi, vì có bảy tám tên Ma tộc đang hùng hổ lao đến. Trong mắt Hàn Lập hiện lên vẻ lạnh lẽo, phất tay áo hất lên, ba mươi sáu thanh Thanh Trúc Phong Vân Kiếm từ trong bay ra.
Ba mươi sáu thanh phi kiếm lóe lên một cái, biến thành mấy trăm đạo kiếm quang màu vàng, trên mỗi đạo kiếm quang đều chớp động lôi điện màu vàng, phát ra âm thanh lôi điện gào thét kinh hoàng, một cách không thương tiếc chém thẳng xuống những kẻ đối diện.
Bảy tám tên Ma tộc này đều tu luyện công pháp âm thuộc tính, chúng cảm thấy Ma khí trên người bị Lôi Điện Pháp Tắc từ Thanh Trúc Phong Vân Kiếm khắc chế khá nhiều, lập tức cả kinh, đang muốn tìm cách phòng ngự.
Trong lúc đám Ma tộc chú ý đến kiếm quang đầy trời, Hàn Lập trong ánh mắt lạnh lẽo, hai tay bấm niệm pháp quyết, Chân Ngôn Bảo Luân sau lưng lóe lên hiện ra, khẽ xoay tròn. Một gợn sóng màu vàng cực lớn từ trong tràn ra, nháy mắt đã bao phủ phạm vi mấy trăm trượng xung quanh.
Đám Ma tộc này không ngờ đến chuyện này, lập tức đều bị gợn sóng màu vàng bao phủ, thân thể dừng lại tại chỗ, không cách nào nhúc nhích.
Sau một khắc, mấy trăm đạo kiếm quang màu vàng rơi xuống nhanh như thiểm điện, lướt qua đám người, cắt một đường.
Sau đó, pháp quyết trong tay Hàn Lập vung lên, Chân Ngôn Bảo Luân và gợn sóng màu vàng lóe lên biến mất.
Bùm bùm bùm!
Thân thể bảy tám tên Ma tộc lập tức nổ tung, biến thành một đống thịt vụn, Nguyên Anh và thần hồn cũng không chạy thoát, bị kiếm khí sắc bén nghiền nát, rồi biến mất trong lôi quang màu vàng.
Hắn thi triển pháp thuật cực nhanh, Chân Ngôn Bảo Luân hiện ra rồi biến mất chỉ trong tích tắc, hầu hết mọi người đều không hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ thấy bảy tám tên Ma tộc Thái Ất cảnh cứ thế mà chết.
Những tên Ma tộc còn lại thấy cảnh này, lập tức rối loạn, động tác trong tay nhao nhao dừng lại, trong mắt không ít kẻ lộ ra vẻ kiêng kị.
Đám người Lôi Ngọc Sách thấy vậy cũng không khỏi kinh ngạc.
Hàn Lập không thèm để ý đến mọi người xung quanh đang chăm chú nhìn mình, bên ngoài cơ thể lại lóe lên lôi quang màu vàng, cả người trong nháy mắt biến mất không để lại dấu vết, sau đó một khắc đã hiện ra cách đó hơn nghìn trượng.
Hắn không nói một lời, một tay bấm pháp quyết, Chân Ngôn Bảo Luân lại hiện ra, gợn sóng màu vàng lập tức tràn ra, chớp mắt đã bao phủ phạm vi mấy trăm trượng xung quanh, bao vây tám chín tên Ma tộc.
Tay kia vung lên, mấy trăm đạo kiếm quang lần nữa bay vụt tới, mạnh mẽ vặn xoắn, nghiền nát tám chín tên Ma tộc thành thịt vụn như lúc trước.
Hàn Lập một mạch giết chết hơn mười tên Ma tộc Thái Ất cảnh. Đám Ma tộc còn lại trong mắt hiện lên sự sợ hãi nhìn về phía Hàn Lập, nhao nhao tránh xa như gặp phải rắn rết.
Hàn Lập sắc mặt không đổi, bên ngoài cơ thể lại lóe lên lôi quang màu vàng, đang định thi triển Lôi Độn Thuật đuổi theo.
Đúng lúc này, tiếng sấm vang lên liên tiếp, chỉ thấy một mảnh lôi điện đen kịt cực lớn đang toán loạn trong không trung, ngay sau đó một cái Lôi Điện Linh Vực màu đen bất ngờ hiện ra, mạnh mẽ bao phủ xuống dưới.
Bên trong Linh Vực màu đen, tráng hán râu dài đứng thẳng tắp, ánh mắt âm u lạnh lẽo như băng giá.
Mà giờ phút này, ở xa xa, Hùng Sơn đang bị mấy tên Ma tộc Thái Ất cảnh ngăn cản, lao vào nhau chém giết một hồi.
Lúc trước gã đoạt được trọng bảo, nhất thời hưng phấn, liên tục thúc dục Đại Hoang Cổ Kiếm thi triển ra đại thần thông mạnh mẽ khiến cho nguyên khí trong cơ thể tiêu hao hơn nửa, gần như đã cạn sạch. Lúc này đành phải sử dụng một ít thủ đoạn tổn thương nguyên khí để đánh nhau với mấy tên Ma tộc Thái Ất cảnh kia, vì vậy vô lực ngăn cản tráng hán râu dài.
Hàn Lập bị Lôi Điện Linh Vực màu đen bao phủ, lôi quang màu vàng bên ngoài cơ thể như băng tuyết gặp phải lửa nóng, trong nháy mắt tan biến không ít, sắc mặt không khỏi khẽ biến.
Trên người hắn không chỉ có lôi quang màu vàng bị nạn, Lôi Điện Chi Lực trên Thanh Trúc Phong Vân Kiếm xoay quanh hắn cũng chớp mắt ảm đạm đi mấy lần, chỉ còn lại chút ít, yếu hơn cả lôi quang.
"Tiểu tử, ta không màng đến thân phận của ngươi bên ngoài là gì, hôm nay đừng hòng sống mà rời khỏi đây!" Trên mặt tráng hán râu dài ngập tràn vẻ dữ tợn, sau khi dùng Linh Vực bao phủ Hàn Lập, lập tức gầm lên một tiếng, trường đao màu đen trong tay bay lên bổ xuống.
Liền đó trên trường đao màu đen bắn ra một trăm năm mươi sợi tơ Lôi Điện Pháp Tắc, quấn lấy nhau.
Lôi quang đen kịt lập tức lóe lên, những sợi tơ lôi điện pháp tắc hóa thành một con Ngũ Trảo Lôi Long, từ trên người nó bộc phát ra một cỗ khí tức hủy diệt kinh khủng, vượt xa lôi điện màu đen từ Lôi Sư.
Thân thể Ngũ Trảo Lôi Long khẽ lắc, hóa thành một đạo điện quang màu đen bắn ra, trong tích tắc lao vụt đến đỉnh đầu Hàn Lập, long trảo khổng lồ biến thành một cái móng vuốt hình thù quái dị, hung hăng bổ xuống một trảo.
Bầu trời bỗng nhiên tối sầm lại, như thể cả bầu trời đều bị một trảo của Lôi Long chụp xuống, lập tức sụp đổ.
Tráng hán râu dài dường như vừa thi triển ra một loại thần thông gia tốc giống Chân Ngôn Bảo Luân, các động tác nhanh đến không tưởng. Hàn Lập vừa mới bị Linh Vực lôi điện màu đen bao phủ thì long trảo khổng lồ của Ngũ Trảo Kim Long đã ập đến trước mặt.
Trong lòng hắn cả kinh, chỉ kịp đánh ra một quyền vào hư không.
Chỉ nghe "Ầm!" một tiếng thật lớn, một đạo quyền ảnh màu vàng chân thực đột nhiên hiện ra, kéo theo một dải ánh sáng màu vàng dài, oanh kích lên long trảo màu đen.
Bên trong quyền ảnh từng cỗ man lực bắt đầu tuôn ra, những nơi nó đi qua hư không bị nghiền nát, xuất hiện vô số vết rạn nứt.
Ba mươi sáu thanh Thanh Trúc Phong Vân Kiếm bên cạnh hắn quay tít một vòng theo quyền ảnh bắn ra, ngay lập tức tạo thành một tòa kiếm liên lớn gần một mẫu, vô số kiếm ảnh cuồn cuộn ba động, chắn trước người hắn.
Ngũ Trảo Lôi Long ngửa đầu phát ra một tiếng long ngâm, hắc khí quấn quanh long trảo mạnh mẽ, hung hăng chụp xuống phía trên quyền ảnh màu vàng.
"Xoẹt!" một tiếng. Quyền ảnh màu vàng bị Ngũ Trảo Lôi Long chụp xuống, giống như giấy mỏng bị xé rách dễ dàng. Long trảo màu đen vẫn không ngừng lại, ngay sau đó lại chụp lên trên kiếm liên màu xanh.
Thanh Trúc Phong Vân Kiếm chính là bản mệnh tiên khí của Hàn Lập, tuy lúc này bị Linh Vực áp chế, Lôi Điện Pháp Tắc không phát huy được mấy phần uy lực, nhưng bản thân Thanh Trúc Phong Vân Kiếm cũng có uy năng rất mạnh, khi tạo thành kiếm liên càng không thể so sánh với lúc bình thường, vượt xa đạo quyền ảnh kia.
Long trảo màu đen chụp xuống kiếm liên màu xanh lập tức phát ra một tiếng nổ kinh thiên động địa.
Kiếm liên màu xanh liên tục chớp động hai lần, cuối cùng cũng bị phá vỡ, bạo liệt nổ tung, ba mươi sáu thanh Thanh Trúc Phong Vân Kiếm lại bị đánh bay ra bốn phía.
Long trảo màu đen chỉ chút dừng lại, sau đó tiếp tục hung hăng chụp xuống Hàn Lập.
Hàn Lập thấy vậy, đồng tử trong mắt mạnh mẽ co rút lại.
Nhưng chờ không cần lâu, khi khoảng cách đôi bên chỉ còn vài ly, một tia kim quang đại thịnh từ trên người hắn phát ra, một tầng Linh Vực màu vàng hiện ra, mở rộng ra xung quanh, trong chớp mắt đã bao phủ cả Ngũ Trảo Lôi Long. Đồng thời sau lưng hắn lóe lên kim quang, Chân Ngôn Bảo Luân cũng tức thì hiện ra, bắt đầu xoay tròn.
Trong thoáng chốc, vô số gợn sóng màu vàng hiện ra bao trùm Ngũ Trảo Lôi Long.
Không chỉ vậy, bên cạnh Chân Ngôn Bảo Luân cũng loé lên kim quang, Đoàn Thời Hỏa Bả lập tức xuất hiện, trong tích tắc mở ra Đoạn Thời Hỏa Cảnh bao phủ Lôi Long.
Bị Thời Gian Linh Vực trên Chân Ngôn Bảo Luân và Đoàn Thời Hỏa Cảnh của Hàn Lập bao phủ, dù uy năng của Ngũ Trảo Kim Long lớn gấp mười lần cũng bị ngưng lại tại chỗ trong nháy mắt, hoàn toàn không thể cử động.
Trong chương này, Hàn Lập và Hùng Sơn đối đầu với tráng hán râu dài, người có sức mạnh khủng khiếp. Hùng Sơn sử dụng Đại Hoang Cổ Kiếm để phá tan Lôi Sư mà tráng hán triệu hồi, cho thấy sức mạnh của tiểu Kim Tiên. Trong khi đó, Hàn Lập thể hiện tài năng chiến đấu tuyệt vời, nhanh chóng tiêu diệt nhiều kẻ thù trong Ma tộc. Tuy nhiên, sự xuất hiện của Lôi Điện Linh Vực đe dọa Hàn Lập, nhưng với sự khéo léo, hắn sử dụng pháp thuật để ngăn chặn và đối phó với Ngũ Trảo Lôi Long. Cái giá của sự chiến đấu này cho thấy cuộc chiến không hề đơn giản và đầy khắc nghiệt.
Trong một trận chiến ác liệt, Hùng Sơn nhổ cổ kiếm màu vàng và tỏ ra quyết tâm bảo vệ nó, mặc cho tình trạng tệ hại của bản thân. Các nhân vật khác như Hàn Lập và Lôi Ngọc Sách cũng gặp nguy hiểm khi chạm trán với Ma tộc, những kẻ được giải phóng khỏi phong ấn. Một tráng hán râu dài, mặc dù mạnh mẽ, đã bị Hùng Sơn tấn công bằng kiếm quang chói lọi. Cuộc đụng độ giữa Nhân tộc và Ma tộc bắt đầu, với sức mạnh và quyết tâm của từng nhân vật trong cuộc chiến sinh tử này.