Hừ! Nữ cái gì, ngươi muốn nói ta là bà già sao!" Giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng của nữ tử vang lên. Hàn Lập nghe vậy, chỉ có thể cười khổ, không tiếp lời mà thu lại phi kiếm đang bay quanh đầu, từ từ đáp: "Dù ngươi là nam hay nữ, ta cũng phải biết lai lịch của ngươi."
"Lai lịch? Ta không phải là khí linh của Cổ Bảo nằm trong tay ngươi sao?" Bạch hồ hơi hạ thấp người, nhìn thẳng vào mắt Hàn Lập và bình tĩnh nói.
"Ta dĩ nhiên biết ngươi là khí linh. Nhưng ta chưa từng nghe nói có khí linh nào có thể đoạt xá," Hàn Lập nhíu mày, giọng điệu lạnh lùng.
"Điều đó chứng tỏ ngươi là một kẻ cô lậu quả văn. Ta chẳng phải là một ví dụ sao?" Bạch hồ nhẹ nhàng trả lời.
Hàn Lập nghe vậy lập tức im lặng. Nhưng một lát sau, hắn đột nhiên giơ Ngọc Như Ý trong tay lên.
"Ngươi muốn làm cái gì?" Trong mắt Bạch hồ lóe lên sự kinh hãi, lạnh lùng hỏi.
"Không có gì. Hàn mỗ chỉ cảm thấy kỳ lạ. Ngươi đã đoạt xá thành công thân thể của Yêu hồ, vậy Ngọc Như Ý này có lẽ sẽ trở nên vô dụng. Nhưng nếu ta đập nát nó, không biết chuyện gì sẽ xảy ra?" Hàn Lập thở dài, bình tĩnh nói.
Nghe lời đó, biểu hiện của Bạch hồ lập tức thay đổi, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào Hàn Lập. Nhưng chỉ một lát sau, nó như nhớ ra điều gì, khí thế hoàn toàn biến mất.
"Ngươi không cần phải thử dò xét ta. Đúng vậy, nếu ngươi phá hủy Ngọc Như Ý, khí linh của ta cũng sẽ tan thành mây khói. Dù sao, thân là khí linh, ta đã hợp nhất với Ngọc Như Ý rồi." Bạch hồ lạnh nhạt nói.
Sau đó, ánh sáng ngân quang trên người nó loé lên, một cỗ khí tức khổng lồ bao trùm lấy Bạch hồ. Hàn Lập cảm thấy rùng mình, mặt có chút kinh hãi.
"Không cần lo lắng. Ta dùng thú hình để nói chuyện có chút không tiện. Bây giờ ta sẽ hóa thành hình người," Bạch hồ nhìn Hàn Lập một cái, thốt ra một câu.
Hàn Lập nghe thấy vậy thì ngẩn ra, sau đó có chút an tâm. Lúc này, thân thể Bạch hồ phát ra ánh sáng ngân quang chói lọi, Hàn Lập theo bản năng lùi về phía sau hai bước.
Hắn thấy bên trong ngân quang, Bạch hồ chuyển thân một cái, nhanh chóng biến thành một thiếu phụ xinh đẹp, hoàn toàn khỏa thân. Khi cô ta đứng thẳng, Hàn Lập nhận ra rằng, ngoại trừ sắc xanh trong mắt đã biến mất, thành hai con ngươi trong suốt, dung nhan của nữ tử này giống hệt như lúc trước khi bị đoạt xá.
Xem ra hình thái con người của yêu thú, một khi đã định hình thì không thể thay đổi. Khi Hàn Lập còn đang suy nghĩ thì hai tay thiếu phụ theo bản năng che những chỗ nhạy cảm trên cơ thể. Sau một lúc lưỡng lự, với chút ngại ngùng, cô nói: "Đạo hữu có y sam không? Hình dáng ta thế này có chút không quen."
Nói xong câu đó, trên gương mặt xinh đẹp của nữ tử hiện lên một tia ngượng ngùng. Hàn Lập có chút ngẩn người.
Không chút do dự, hắn móc từ trong túi trữ vật ra một bộ y sam, ném cho nàng.
"Đa tạ, đạo hữu!" Thiếu phụ thấp giọng cảm ơn, tay nâng lên, nhẹ nhàng mặc y phục của nam nhân lên người, thân thể mềm mại khỏa thân, giờ được che khuất hơn phân nửa.
Hàn Lập thấy vậy, sắc mặt có chút biến đổi. Mỗi cử động của nữ tử này đều toát lên vẻ tao nhã khó tả, thực sự còn hơn cả đa số tiểu thư khuê các đài các khác. Quả thực khiến người ta khó lòng tin được rằng kiếp trước của cô ta là một con Ngân lang.
Khi thiếu phụ mặc xong quần áo, cô ngẩng mặt lên, chậm rãi nói với Hàn Lập: "Ngươi có thể gọi ta là Ngân Nguyệt. Về phần lai lịch của ta, không phải ta không muốn nói cho ngươi biết mà là bản thân ta cũng không nhớ rõ. Chắc hẳn ngươi cũng biết, linh hồn của chúng ta một khi bị luyện thành khí linh thì thần trí hoàn toàn biến mất. Chỉ có thể ngoan ngoãn chịu sự khu sử của chủ nhân Cổ bảo mà mình ký kết. Nhưng không biết vì sao, từ ngày ta có ý thức đến nay, ta mơ hồ nhớ lại một phần sự tình của kiếp trước, tuy còn rất ít, nhưng cũng đủ để ta có một phần năng lực chủ động. Ta loáng thoáng nhớ lại, ta là một thành viên của Ngân Nguyệt lang tộc. Tên Ngân Nguyệt này cũng chính vì vậy mà ta đặt cho bản thân. Còn về tên gọi trước đây, ta không nhớ được."
Vừa nói, thiếu phụ nhẹ nhàng tiến lên vài bước, có vẻ như đã quen dần với thân thể mới.
"Ngân Nguyệt lang tộc? Ta chưa thấy trong điển tịch có nói đến loài yêu thú này," Hàn Lập sờ cằm, sắc mặt hơi biến đổi.
"Đây là một phần ký ức tàn khuyết. Có thể ta nhớ lầm," Ngân Nguyệt nhíu mày, khẽ nói.
Nghe những lời này, Hàn Lập không nói gì thêm.
"Được rồi, dù Ngân Nguyệt cô nương không nhớ lai lịch của bản thân, nhưng thân là khí linh lại có khả năng đoạt xá, chuyện này là sao? Đừng nói với ta, tất cả các khí linh đều có loại năng lực này, nếu không tu tiên giới đã sớm đại loạn," Hàn Lập trầm ngâm một lúc, nghiêm trọng hỏi.
"Ngươi cho rằng ta có thể đoạt xá thân thể tùy ý sao?" Thiếu phụ cười lạnh một tiếng, hỏi lại.
"Lời này có ý gì?" Hàn Lập nhướng mày hỏi.
"Vừa rồi ta thi triển công pháp, thực chất không thể xem là đoạt xá, mà là năng lực thiên phú của Ngân Nguyệt tộc chúng ta, chỉ là thôn phệ linh hồn mà thôi. Dùng nguyên thần xuất khiếu của bản thân, trực tiếp công kích nguyên thần hay hồn phách của người khác. Dĩ nhiên khi hồn phách của đối phương bị cắn nuốt hoặc bị đuổi ra khỏi thân thể, Ngân Nguyệt tộc chúng ta có thể tạm thời định cư trong thân thể mới. Nhưng thời gian không thể quá lâu, nếu không nguyên thần sẽ bị thân thể đồng hóa hết, không thể nào độn xuất ra ngoài được. Hơn nữa loại năng lực này là con dao hai lưỡi, thần thức của Ngân Nguyệt lang tộc chúng ta trong thời kỳ tiên thiên chẳng mạnh hơn nhiều so với yêu tộc khác; nếu gặp phải một đối thủ có nguyên thần đặc biệt cực mạnh, thì khác nào tự sát. Cho nên chúng ta không dám sử dụng bừa bãi. Nhưng với người không có thân thể như ta mà nói, tựa hồ như không sao cả," Ngân Nguyệt giải thích khiến Hàn Lạp cả kinh.
Khi nữ tử nhìn thấy thần sắc đang hoang mang của Hàn Lập, định mở miệng nói gì đó, dường như đoán được suy nghĩ trong lòng Hàn Lập, nên lập tức nói trước: "Không cần hỏi ta về vấn đề thôn phệ linh hồn, ta cũng không biết rõ, dường như trời sinh ra là đã biết sử dụng. Nhưng ngươi cũng đừng lo lắng, loại thôn phệ linh hồn này có rất nhiều hạn chế nghiêm ngặt. Không phải ai cũng có thể thi triển. Mà ta cũng không phải là thân thể ban đầu của Ngân Nguyệt. Dựa vào trạng thái khí linh, việc thi triển năng lực này gần như là không thể. Nếu không phải đây may mắn đụng phải Tứ đồng linh hồ, ta cũng không cách nào đoạt xá được. Nếu không, sao ta phải ở mãi trong Ngọc Như Ý. Trong trí nhớ, Tứ đồng yêu hồ này dường như tự nhiên khắc chế Ngân Nguyệt lang tộc chúng ta. Hơn nữa thân thể này đã bị phân thần của Thi Tiêu đoạt xá qua một lần, không phải chủ nhân đích thực của thân thể. Cho nên ta mới có thể may mắn đoạt xá thành công," Ngân Nguyệt bình tĩnh nói.
"Tứ đồng linh hồ! Đây không phải là Tuyết Vân Hồ sao?" Hàn Lập nhìn kỹ hai con ngươi trong mắt đối phương, không thấy chút yêu quái nào, không khỏi nghi hoặc hỏi lại.
"Tứ đồng linh hồ chỉ tình trạng của Yêu hồ khi tu vi đạt đến cao cấp, nó có thiên phú ma đồng. Về một mặt nào đó, linh hồn thôn phệ của nó có khả năng đáng sợ hơn Ngân Nguyệt lang chúng ta. Hầu như trong lúc nói cười, có thể vô hình giết chết kẻ địch. Nhưng bên ngoài nhìn vào, nó chẳng khác gì Tuyết Vân Hồ bình thường. Đáng tiếc chỉ khi thi triển công pháp, mới bị hóa thân của ta nhận ra." Ngân Nguyệt mỉm cười, vô tình toát lên sự hấp dẫn đến mê người.
"Tu vi của Yêu hồ vừa rồi đã đạt tới thất cấp yêu thú, lẽ nào vẫn chưa được tính là tu vi đại thành? Hơn nữa, nếu như nó đã không thể đột phá lên hóa hình kỳ bát cấp, sao có thể biến thành hình người sớm như vậy? Và tại sao ngươi lại giống như Yêu hồ trong lúc chưa bị đoạt xá, vu vi tại sao lúc cao lúc thấp thế. Đừng nói với ta rằng ngươi cũng như Yêu hồ, có thể ẩn dấu tu vi khiến ta không cách nào phát giác," Hàn Lập nhếch môi nói ra nghi vấn của mình.
"Ha ha! Câu hỏi của đạo hữu quả thật không ít. Nhưng ta không nhớ đã bao nhiêu năm rồi không nói chuyện cùng người khác. Đây cũng là chuyện bình thường thôi. Tại sao Yêu hồ có thể hóa hình, ta phải nói thực, ta không biết. Có lẽ Thi Tiêu vì tình hình không ổn nên thi triển một công pháp nào đó, tạm thời mạnh mẽ gia tăng tu vi cho một bộ phận nào đó trên hóa thân của Yêu hồ. Cho nên tu vi trước sau mới cách biệt lớn như vậy. Tu vi chân chính của Tứ đồng yêu hồ này vẫn chỉ là yêu thú cấp thấp mà thôi. Bên cạnh đó, vì nguyên nhân cấm chế nên dù Yêu hồ được tăng cường tu vi nhưng vẫn không rời xa bản thể của Thi Tiêu. Còn nhân thân hóa hình của ta hôm nay, thi triển mật thuật cũng không khác biệt so với trước, có thể tạm thời nâng tu vi lên mức yêu thú thất cấp hoặc thậm chí bát cấp. Nhưng sau một khoảng thời gian, tu vi này sẽ từ từ hạ xuống, hồi phục về thú hình. Lần sau muốn biến thành hình người thì phải chờ ít nhất một tháng," thiếu phụ nói khiến Hàn Lập giật mình và hiểu rõ tình hình.
Sau đó, Hàn Lập không hỏi thêm gì nữa, cúi đầu suy nghĩ lại những lời nói vừa rồi. Hơn nửa ngày sau, hắn mới bình tĩnh nói: "Những lời này tuy không giúp ta giải đáp hết nghi vấn, nhưng ít nhất cũng làm ta rõ ràng phần lớn nguyên nhân. Phần tiếp theo, ta chỉ cần hỏi thêm Ngân Nguyệt đạo hữu một câu thôi. Sau khi đã có thân thể, giờ ngươi chuẩn bị gì tiếp theo?"
Nghe Hàn Lập hỏi một câu mang ý nghĩa sâu xa, trên gương mặt Ngân Nguyệt hiện lên biểu tình như cười mà không cười.
" Nếu như ta nói, muốn rời xa Hàn đạo hữu, tự mình tu luyện. Đạo hữu sẽ không định giết ta chứ?" Ngân Nguyệt cười dài hỏi.
Trong chương truyện, Hàn Lập gặp Bạch hồ, một khí linh đã đoạt xá thành công và hóa thành hình người xinh đẹp mang tên Ngân Nguyệt. Họ thảo luận về khả năng của Ngân Nguyệt và sự bí ẩn của sự chuyển hóa này. Ngân Nguyệt giải thích rằng cô có khả năng thôn phệ linh hồn nhờ thiên phú của tộc mình, mặc dù có nhiều hạn chế. Cuối cùng, Hàn Lập hỏi về kế hoạch của Ngân Nguyệt sau khi có thân thể mới, dẫn đến một cuộc trò chuyện sâu sắc về quyền lực và tự do.
Trong một cuộc chiến sinh tồn ác liệt, Hàn Lập và Thiếu phụ yêu hồ Thi Tiêu đối mặt với nhau trong thạch thất. Sau khi Hàn Lập tấn công nhưng không thể tìm ra vị trí của nàng, một cuộc chiến phép thuật diễn ra. Yêu hồ sử dụng huyễn thuật để né tránh, trong khi Hàn Lập triệu hồi Ngọc Như Ý, một cổ bảo mạnh mẽ. Cuộc chiến leo thang khi ngân lang xuất hiện và tiến hành đoạt xác yêu hồ, khiến tình thế càng thêm phức tạp. Cuối cùng, yêu hồ trở lại hình dạng cấp thấp, làm bộc lộ sự bất ngờ cho Hàn Lập khi phát hiện ra nguồn gốc và linh hồn bên trong.
Khí linhđoạt xáNgân Nguyệt lang tộcTứ đồng linh hồTu viTu viKhí linhđoạt xá