Vừa nghe Hàn Lập nói vậy, vẻ mặt của lão đạo xuất hiện sự biến đổi nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và nói:
"Xem ra Hàn đạo hữu định dùng cách này để áp chế bần đạo."
"Áp chế? Chân nhân đã nói sai rồi. Cho đến bây giờ, tại hạ vẫn chưa lấy thứ gì của đạo hữu. Ngược lại, ta đã đưa cho đạo hữu một viên Hồn Thạch quý hiếm. Nếu đạo hữu cảm thấy thiệt thòi, thì không cần phải trả lời vấn đề thứ hai của tại hạ. Coi như vấn đề thứ hai này Hàn mỗ chưa từng nói, và viên Hồn Thạch đó tại hạ cũng không có ý định lấy lại." Hàn Lập đáp, vẻ mặt không có gì thay đổi.
Nghe xong, vẻ mặt của Thiên Tinh Chân Nhân trở nên căng thẳng, nhưng không biết trong lòng nghĩ gì. Hàn Lập đứng đối diện, không thúc giục mà chỉ quan sát.
"Ta đưa cho ngươi Khôi Lỗi Thuật, ngươi có thể xác định được thật giả. Còn như ngươi nói về Âm Minh yêu thú, ta làm sao biết được đúng hay không?" Cuối cùng, lão đạo mở miệng.
"Nói thật, dù cho đạo hữu biết chỗ của Âm Minh thú thì cũng không thể tới đó được. Nơi đó không chỉ nguy hiểm vô cùng, mà nếu có may mắn vào được cũng sẽ không có mạng quay ra đâu. Năm đó, ta phước lớn, mạng lớn mới tìm được con đường sống trong chỗ chết mà trở về. Dù các hạ không tin ta, nhưng viên Hồn Thạch đó là hàng thật. Dùng nó để đổi lấy thuật luyện chế Khôi Lỗi của các hạ, xem ra các hạ cũng không bị thiệt thòi gì. Nếu không, cho dù có thuật luyện chế Khôi Lỗi mà không có Hồn Thạch, thì các hạ cũng không làm gì được, đúng không?" Hàn Lập bình thản nói.
Nghe xong, Thiên Tinh Chân Nhân nhướng mày, có vẻ do dự muốn chấp nhận.
"Tốt! Ta không quan tâm đến việc ngươi nói chỗ có Hồn Thạch là thật hay giả. Ta chỉ muốn biết ngươi có bao nhiêu Hồn Thạch để đổi lấy thuật luyện chế Khôi Lỗi mà thôi. Nếu số lượng quá ít, ta cũng không muốn trao đổi." Lão đạo suy nghĩ một lúc rồi từ từ nói.
"Ta cũng muốn xem thuật luyện chế Thượng cổ Khôi Lỗi có giá trị hay không. Nếu nó chỉ là thuật luyện chế Khôi Lỗi bình thường như ban ngày thì ta cũng không có hứng thú trao đổi tiếp." Hàn Lập cười, vẻ mặt bình thản.
"Thuật luyện chế ban ngày chỉ là loại tàn phẩm mà thôi. Nghe có vẻ như ý của đạo hữu là thuật luyện chế Khôi Lỗi càng tốt thì ngươi sẽ đổi Hồn Thạch càng nhiều." Lão đạo hỏi với vẻ mặt quái lạ.
"Đúng, chính là ý này. Nếu có thể luyện chế ra một con Khôi Lỗi có thể xuất ra một kích toàn lực đánh được tu sĩ Nguyên Anh Kỳ thì hai ba mươi khối Hồn Thạch cũng không thành vấn đề." Hàn Lập nhếch môi, mỉm cười nói.
"Phẩm chất của những loại Hồn Thạch này có giống như viên ban đầu không?" Thiên Tinh Chân Nhân có chút nghi hoặc hỏi.
"Chẳng lẽ Thượng Cổ Khôi Lỗi Thuật có thể luyện chế ra được Khôi Lỗi tương đương với Nguyên Anh Kỳ tu sĩ sao?" Hàn Lập lúc đầu ngạc nhiên, sau đó rất vui mừng, không chút đắn đo liền hỏi.
"Hàn mỗ một khi đã nói là làm, không thay đổi."
"Tốt! Đây là cái ngọc giản ghi lại cách luyện chế Khôi Lỗi, không phải là những bản sao chép, đây ta đưa ngay cho đạo hữu." Lão đạo lấy từ trong túi trữ vật ra một cái ngọc giản màu trắng và đưa cho Hàn Lập, trên mặt lộ ra một chút vẻ gian xảo.
Hàn Lập thấy hành động của đối phương cảm thấy có gì đó không ổn nhưng cũng không khách khí cầm lấy ngọc giản, dùng thần thức quét qua.
Sau một hồi lâu, sắc mặt của Hàn Lập thay đổi liên tục, sau đó thu hồi thần thức, nhìn chằm chằm vào Thiên Tinh Chân Nhân mà không nói gì.
"Thế nào? Thuật luyện chế Khôi Lỗi này có thể tạo ra vài loại Khôi Lỗi cao cấp có thể tranh đấu với cả Nguyên Anh Trung Kỳ tu sĩ. Chẳng lẽ lại không phù hợp với yêu cầu của đạo hữu sao?" Lão đạo cười nói.
"Hừ! Cái này làm sao có thể? Những Khôi Lỗi này yêu cầu cần có các loại tài liệu trời ơi. Vạn năm thiết mộc, cái này thật sự quá khó. Ngoài ra còn cần nhiều loại phụ trợ tài liệu khác. Không cần nói là rất quý hiếm, có vài loại ta còn chưa nghe qua nữa, vậy sao mà tìm được?" Hàn Lập tức giận nói.
"Hắc hắc! Chuyện này thực sự khó khăn với ta. Nhưng các loại tài liệu này không phải đều có hình vẻ sao? Đạo hữu có phúc khí, có thể tìm được hết các loại tài liệu cần thiết rồi tạo ra Khôi Lỗi chứ?" Thiên Tinh Chân Nhân ung dung chậm rãi trả lời.
"Thiên Tinh đạo hữu chẳng lẽ đã tìm được hết các loại tài liệu rồi sao? Nếu không thì không cần phải đi tìm và thu thập Hồn Thạch?" Sắc mặt của Hàn Lập liền trở nên giận dữ, hỏi lại.
"Bần đạo có khi nào nói tự thân mình luyện chế Khôi Lỗi đâu. Bất quá ta chỉ tìm được hai cái Khôi Lỗi cao cấp bị hư hỏng và dùng viên Hồn Thạch này dung nhập vào nó rồi sử dụng. Chứ ta chưa tạo ra cái nào cả." Thiên Tinh Chân Nhân bình tĩnh nói.
"Ngươi…" Hàn Lập nhất thời không biết nói gì. Lão đạo này thật sự khó chơi!
"Tốt! Bần đạo đã đưa thuật luyện chế Khôi Lỗi cho Hàn đạo hữu rồi, còn ngươi thì sao?"
"Cho ngươi!" Hàn Lập không chờ lão đạo nói xong đã lập tức tức giận vung tay áo lên, làm lục quang chớp động, một đống nhỏ Hồn Thạch liền xuất hiện.
Thiên Tinh Chân Nhân lập tức mừng rỡ, nhưng có chút ngượng ngùng, dường như muốn nói gì đó nhưng Hàn Lập khoát tay chặn lại nói:
"Lần này Hàn mỗ không cẩn thận, bị thiệt. Nhưng không oán trách gì cả. Bây giờ mọi việc đã xong, tại hạ xin cáo từ."
Hàn Lập vừa chắp tay, thần tình buồn bực đi ra khỏi lầu các, không quay đầu lại nói. Lão đạo nhìn theo bóng lưng của Hàn Lập cho đến khi biến mất rồi mới nhắm mắt lắc đầu, sau đó gật đầu và cho tất cả đám tinh thạch vào túi trữ vật.
Lần này dùng một thuật luyện chế Khôi Lỗi không sử dụng được mà đổi được nhiều Hồn Thạch như vậy làm cho hắn vô cùng vui mừng. Với đám Hồn Thạch này, cái Khôi Lỗi chưa hoàn chỉnh kia sẽ hoàn toàn thành công.
Tuy nhiên, chỉ một lần mà Hàn Lập đã xuất ra một số lượng lớn Hồn Thạch như vậy làm hắn thực sự ngạc nhiên. Trong lòng hắn đánh giá cao Hàn Lập.
Trong khi lão đạo không biết từ đâu, một gã có khuôn mặt buồn bực Hàn Lập đã biến mất, thay vào đó là một nụ cười quỷ dị và trong tay hắn đang cầm cái bạch ngọc giản xem xét.
Vạn năm thiết mộc đối với người khác thì không thể, nhưng với hắn thì không thành vấn đề. Chỉ cần mất một chút thời gian mà thôi.
Về phần những tài liệu khác không biết tên, nếu hắn nhớ không nhầm thì trong Hư Thiên Điện có vài bộ hài cốt Khôi Lỗi mà hắn có được. Nếu may mắn, có thể tìm được một số tài liệu và tạo ra vài con Khôi Lỗi. Những cái này có lực công kích tương đương với Nguyên Anh Kỳ tu sĩ sau khi luyện chế sẽ vô cùng mạnh mẽ. Có thể nói những Khôi Lỗi này chính là một đòn sát thủ của hắn.
Hơn nữa trong ngọc giản còn ghi lại một số loại Khôi Lỗi có lực công kích tương đương tu sĩ Kết Đan Kỳ. Dù các loại tài liệu luyện chế này rất quý giá nhưng cũng không khó tìm, chỉ cần có linh thạch là có thể mua dễ dàng.
Với loại Khôi Lỗi cấp thấp này, nếu có thể xuất ra năm sáu con trong một lần, mặc dù không đủ sức uy hiếp với tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, nhưng nếu được chế tạo và chỉ điểm cẩn thận, thì ngay cả tu sĩ Nguyên Anh Kỳ cũng phải tránh xa.
Nhưng mà những suy nghĩ này, Hàn Lập chỉ có thể suy tưởng mà thôi.
Dù ngọc giản này ghi lại vài loại Khôi Lỗi cấp thấp nhưng chi phí tài liệu để luyện chế lại tương đương với một món pháp bảo bình thường. Không nói đến vài trăm, chỉ mười con thôi thì Hàn Lập cũng không đủ khả năng gánh phần chi phí này.
Trước đây, luyện chế ra vài trăm con Khôi Lỗi cấp ba đã khiến cho hắn muốn tán gia bại sản. Thậm chí, lúc đó các loại tài liệu yêu thú mà hắn có cũng đã bán đi hết bảy tám phần mới có đủ tiền sử dụng. Nhưng chúng nó so với Thượng Cổ Khôi Lỗi bây giờ chỉ như ngọn đèn dầu so với vầng thái dương.
Hàn Lập trong lòng cười khổ, sau đó xác định phương hướng và bay về phía cửa thành phía tây.
Mặc dù bây giờ đã tối, nhưng đối với hắn, ban đêm hay ban ngày cũng vậy. Giờ là lúc phải tìm ra chủ nhân của Canh Tinh. Trong khi đó, đại hội chính thức sẽ diễn ra và tất cả các tu sĩ ở Thiên Nam đều hướng về thành này.
Phần đại hội đấu giá trong thành đã diễn ra đến ngày thứ hai nên các loại trân phẩm cũng được mang ra đấu giá. Trong sảnh có nhiều vật phẩm quý giá hiếm có, thu hút đông đảo các vị tu sĩ tham gia.
"Bảy mươi sáu vạn linh thạch, khối Canh Tinh này là của đạo hữu."
Đứng giữa đại sảnh đấu giá, một vị trung niên tu sĩ với vẻ mặt tươi cười nói.
Trước mặt hắn trên bàn gỗ đàn hương có bày một cái mâm màu xanh, trên đó có một viên quáng thạch nhỏ bằng hạt đào màu vàng, hào quang chớp động.
Sau đó, một vị mặc ngân bào với diện mạo mơ hồ, bước ra khỏi đài, tiến tới chỗ giao linh thạch. Sau khi giao xong, hắn liền cầm lấy Canh Tinh rời đi.
Hàn Lập đang ngồi phía dưới đài thầm than một tiếng rồi bỗng đứng dậy đi ra khỏi đại sảnh đấu giá. Trong lúc đó, dù có đang đấu giá vật phẩm quý giá gì, hắn cũng không màng đến.
Tối hôm đó, hắn dễ dàng dùng thần thức tìm ra được chủ nhân của Canh Tinh. Tuy nhiên, chủ nhân của nó lại muốn đổi nó lấy cái trứng trong truyền thuyết để luyện chế pháp bảo Hóa Nhất Thần Nê, mà Hàn Lập lại không có thứ này nên chỉ đành thất vọng ra về.
Từ lời nói của đối phương, Hàn Lập biết được khối Canh Tinh này không lớn lắm. Nếu hắn có được thì cũng đủ dùng cho khoảng bảy tám cây phi kiếm, đúng là chưa đủ.
Bất chấp tình hình như vậy, ngay ngày hôm sau, khi có Canh Tinh đem đấu giá, Hàn Lập đã tham gia ngay từ đầu.
Nhưng khi giá vượt qua năm mươi vạn linh thạch, Hàn Lập đành phải bỏ cuộc vì không đủ tiền.
Xem ra, đối với Đại Canh Kiếm Trận của hắn, không thể thi triển trong thời gian ngắn sắp tới rồi.
Ra khỏi phòng đấu giá, Hàn Lập đi một vòng xem xét đồ đạc một chút rồi tìm mua một số tài liệu phụ trợ để luyện chế Khôi Lỗi mà hắn đã thấy.
Sau đó, hắn nhắm thẳng đến một góc của Điền Thiên Thành mà đi tới.
Hôm nay đã là ngày giao dịch thứ tư. Hắn nhớ lại lời nói của Nam Lũng Hầu nên trong lòng có chút tò mò, dựa theo thông tin nơi mà đối phương cho biết trong ngọc giản để đi tới đó.
Hàn Lập dùng thần thức quét qua một vòng vùng xung quanh để kiểm tra. Khi hắn đến trước một căn nhà bình thường bằng đá, hắn đợi một lát rồi gõ cửa.
Cánh cửa lập tức mở ra. Một người với bộ râu dài và đẹp, mặc áo bào màu tía bước tới.
"Hàn đạo hữu, cuối cùng ngươi cũng tới. Để ta giới thiệu vài vị đồng đạo để cho đạo hữu biết mặt." Nam Lũng Hầu thực sự vui mừng nói.
Trong chương truyện, Hàn Lập và Thiên Tinh Chân Nhân bàn luận về việc trao đổi Khôi Lỗi Thuật và Hồn Thạch. Hàn Lập tự tin trao đổi một số Hồn Thạch quý hiếm để có được thuật luyện chế Khôi Lỗi, nhưng phát hiện ra yêu cầu nguyên liệu để luyện chế rất khó khăn. Cuối cùng, dù Hàn Lập không thể có được Canh Tinh trong một cuộc đấu giá vì không đủ linh thạch, nhưng hắn vẫn quyết định mua thêm tài liệu cần thiết cho việc luyện chế Khôi Lỗi. Đồng thời, hắn cũng tìm đến Nam Lũng Hầu để thỏa thuận thêm về giao dịch.
Trong chương này, Hàn Lập giao dịch với Thiên Tinh Chân Nhân để thu thập thông tin về hồn thạch và Canh tinh. Anh đưa ngọc bội cho Mộ Phái Linh để bảo vệ cô trong những giao dịch sau này. Sau khi nghỉ ngơi, Hàn Lập đến Tinh Long Các để gặp Thiên Tinh Chân Nhân, người có kiến thức về hồn thạch. Họ thảo luận về giá trị của hồn thạch và những nghi vấn liên quan đến khôi lỗi. Hàn Lập cũng bày tỏ sự quan tâm đến cách luyện chế khôi lỗi thời thượng cổ, khiến Thiên Tinh Chân Nhân phải cẩn trọng trong từng câu trả lời.