Hàn Lập đang ở trong một vùng sáng, cơ thể được bao quanh bởi ánh sáng rực rỡ, nhưng xung quanh lại hơi u ám, không rõ ràng. Vô số điểm sáng màu trắng lớn như hạt đậu bay lượn trong không gian, lơ lửng ở giữa không trung.

Bất ngờ, hai tay Hàn Lập bắt đầu kết ấn, linh quang trên người hắn không ngừng di chuyển, và một luồng gió mạnh mẽ xuất hiện, bao phủ lấy thân thể anh. Luồng gió này ngày càng mạnh mẽ và lớn hơn, hút lấy những điểm sáng màu trắng từ xa như thể chúng là những con thiêu thân. Chẳng lâu sau, luồng gió đó trở nên khổng lồ, giống như một cột chống trời, làm cho cát bụi bay lên tứ phía mỗi khi nó đi qua.

Trong lúc này, thanh âm chú ngữ của Hàn Lập vang lên. Sau khi chú ngữ được phát ra, những luồng gió bắt đầu phân tán, trở lại thành những dải sáng lung linh giữa thiên địa. Chú ngữ lại vang lên, và ánh sáng chuyển sang màu xanh lam.

Ngay lặp tức, tiếng nước ào ào vang lên, bốn phương tám hướng xuất hiện những cột sóng vô tận, rồi khắp nơi đều phản xạ lại. Hàn Lập đang cưỡi trên một cột nước lớn, hai tay kết ấn, ánh sáng xanh lam rực rỡ như một vị thần thủy, khiến người khác không dám nhìn thẳng.

Đột nhiên, ấn quyết trong tay hắn thay đổi, âm thanh của chú ngữ nhỏ dần, và sóng nước xung quanh trong một khoảnh khắc đã biến mất như ảo ảnh. Tiếp theo, những làn sóng lửa bắt đầu hình thành, hàng chục con rồng lửa dài khoảng mười trượng xuất hiện giữa những ngọn lửa, há miệng phun ra lửa.

Khi ngọn lửa tan biến, vô vàn kỳ cảnh của thiên nhiên hiện ra dưới sự điều khiển của Hàn Lập: từ biển xanh, rừng rậm, cho đến sa mạc bao la và băng tuyết mênh mông. Hắn trở nên giống như một vị thần, vô cùng mạnh mẽ.

Hàn Lập dùng linh lực ngưng tụ thành một người khổng lồ cổ xưa, cao khoảng một ngàn trượng, rồi ra lệnh cho nó vỗ ngực và ngửa đầu gào thét lên trời. Đột nhiên, trên chân trời xuất hiện một đạo ngân quang chói sáng, rồi biến thành từng đợt sóng bạc, từ xa cuồn cuộn tiến lại gần.

Chỉ trong chớp mắt, ngân quang chói mắt đã tràn ngập không gian. Người khổng lồ dưới tác động của ngân quang bỗng chốc tan chảy như tuyết. Còn Hàn Lập, khi bị nó bao trùm, cảm thấy mắt mình đau nhức, không tự chủ được mà phải che mặt lại, phát ra một tiếng kêu thảm thiết.

Toàn bộ ngân quang ngay lập tức bùng nổ. Hàn Lập cảm thấy đầu óc quay cuồng, và bỗng dưng mở trừng mắt ra. Tất cả ngân quang và thiên địa đều biến mất, chỉ còn lại hắn đang ngồi thiền tĩnh trong một gian mật thất, toàn thân ướt đẫm mồ hôi.

Hít một hơi sâu, Hàn Lập từ từ bình tĩnh lại. Lúc này, hắn mới nhớ ra mình đang ở trong Trụy Ma Cốc. Không lâu trước đây, hắn đã uống một viên Tạo Hóa Đan do chính mình luyện chế. Những gì vừa trải qua chỉ là một ảo ảnh do dược tính của viên đan này tạo ra thôi.

Hàn Lập ngơ ngẩn ngồi trên mặt đất mà không đứng dậy, hồi tưởng lại những trải nghiệm vừa qua với sắc mặt đầy lo âu, lúc thì chột dạ, lúc lại nghi hoặc. Đột nhiên, hắn đưa tay sờ vào sau lưng, thấy áo bào của mình đã ướt sũng, khẽ cắn môi.

Viên Tạo Hóa Đan quả thực quá kỳ diệu. Dù hắn có thần thức cực kỳ mạnh mẽ, nhưng chỉ vừa mới uống một viên mà đã bị đánh bạt thần thức, rơi vào huyễn cảnh. Trong không gian ảo đó, hắn đã hoàn toàn trở thành một người khác, trải qua những trải nghiệm không thể tưởng tượng nổi, nắm giữ nhiều loại pháp quyết mạnh mẽ. Đối với hắn, việc dời núi lấp biển hay hô mưa gọi gió chỉ là chuyện nhỏ.

Nhưng khi hồi tưởng về những khẩu quyết ấy, chúng lại trở nên mơ hồ, hoàn toàn không nhớ được chữ nào. Ngược lại, cảm ngộ và khả năng khống chế linh lực thiên địa, hắn lại nhớ rất rõ ràng, giống như vừa mới trải qua, rất chân thật. Điều này vô cùng hữu ích để giúp hắn đột phá cảnh giới.

Hàn Lập tiếp tục nhắm mắt, ngồi yên không động. Chỉ cần gần nửa ngày, hắn đã thu được không ít công lực. Từ sâu trong ánh mắt hắn, sự bình tĩnh và trong suốt đã trở lại, vẻ nghi hoặc cũng đã tiêu tan.

Hàn Lập đứng dậy, phất tay áo, đánh một đạo pháp quyết lên cánh cửa đá của mật thất. Linh quang trên cánh cửa lập tức lóe lên, tự động mở ra, Hàn Lập không nhanh không chậm bước ra ngoài.

Ngay sau đó, một đạo bạch quang từ bên trong thạch bích đột ngột lóe lên, tiến vào tay áo của Hàn Lập. Đó chính là tiểu hồ do Ngân Nguyệt biến thành.

"Ta bế quan mấy ngày rồi? Trong thời gian đó có xảy ra chuyện gì không?" Hàn Lập từ từ đi về phía cửa động, mở miệng hỏi.

"Chủ nhân bế quan đã hai ngày hai đêm rồi. Trong thời gian đó, do Tử Linh cô nương xuất quan trước nên đã qua nhìn một lần nhưng thấy động khẩu vẫn chưa triệt bỏ cấm chế, vì vậy đã trở về," Ngân Nguyệt cung kính trả lời.

"Tu vi của Tử Linh hơi kém nên ảnh hưởng của Tạo Hóa Đan đối với nàng ta không lớn. Xuất quan sớm một bước cũng không có gì kỳ quái. Ngược lại việc Ngân Nguyệt ngươi không chịu dùng Tạo Hóa Đan mới khiến ta bất ngờ," Hàn Lập bình thản nói.

"Chủ nhân hẳn phải biết tiểu tỳ không phải là tu sĩ nhân loại mà chỉ là một lang yêu. Ngoài ra tiểu tỳ còn mượn tạm thân thể yêu hồ để tiến hành tu luyện nên có chút rối loạn, cực kỳ khác với nhân loại. Ngoài những đan dược giúp tu vi tăng tiến thì tiểu tỳ không dám sử dụng những loại linh đan khác. Nếu không ai biết sẽ xảy ra chuyện gì. Tiểu tỳ nguyện tốn thêm chút thời gian hơn là mạo hiểm thử nghiệm," Ngân Nguyệt có chút bất đắc dĩ trả lời.

Hàn Lập nhíu mày, sau khi ngẫm nghĩ liền gật đầu, không nói thêm gì nữa. Những quả Linh Chúc quả còn lại tất nhiên Hàn Lập sẽ không từ bỏ, mà đều nuốt tất cả vào bụng trước khi dùng Tạo Hóa Đan. Sau khi dược lực phát tác, tu vi tăng lên không ít, thật không hổ là thiên địa linh dược!

Khi Hàn Lập đến động khẩu, những con khôi lỗi thú vẫn đứng canh giữ ở đó. Hắn bước lên vài bước, lấy một cái túi trữ vật bên hông ra rồi ném lên không trung. Hào quang lập tức xuất hiện, thu toàn bộ khôi lỗi thú vào bên trong.

Lúc này Hàn Lập mới mở động phủ, bình thản đi ra ngoài. Ngay lập tức, ở đỉnh núi bên cạnh có một đạo hào quang bắn nhanh về phía động khẩu của Hàn Lập. Hắn liếc mắt nhìn, ung dung phất tay về bốn phía. Ngay lập tức, từ mặt đất xung quanh, từng cái trận kỳ, trận bàn liên tiếp bắn ra, chính xác rơi vào tay Hàn Lập.

"Hàn huynh cuối cùng cũng xuất quan rồi. Ta còn tưởng rằng đạo hữu muốn ở thêm nửa ngày nữa!" Một bóng dáng hiện ra trên bầu trời trước mặt Hàn Lập. Tử Linh mỉm cười với Hàn Lập trong tư thế phiêu phù giữa không trung, khiến nàng trở nên rực rỡ và xinh đẹp.

"Xem ra sau khi sử dụng đan dược, hiệu quả đối với cô nương cực kỳ tốt. Chỉ cần đả tọa vài năm, có thể tiến vào Kết Đan trung kỳ. Hàn mỗ xin chúc mừng đạo hữu trước!" Hàn Lập mở miệng khen ngợi.

"Hàn huynh nói đùa rồi. Việc phục dụng Tạo Hóa Đan chỉ giúp tiểu nữ tiết kiệm vài chục năm khổ tu mà thôi. Ngược lại Hàn huynh sau khi dùng Tạo Hóa Đan lại rất có khả năng tiến vào Nguyên Anh trung kỳ. Điều này mới là việc đáng mừng!" Đôi mắt đẹp của Tử Linh nhìn Hàn Lập, mỉm cười nói.

"Tử Linh đạo hữu sẽ không cho rằng hiệu quả sau khi dùng Tạo Hóa Đan đối với tu sĩ Nguyên Anh và Kết Đan giống nhau chứ! Loại đan dược đó tuy dùng cho tu sĩ dưới Hóa Thần kỳ, nhưng tu vi càng thấp thì hiệu quả càng cao. Tu sĩ Kết Đan nhất định có thể tiến thêm một cảnh giới, nhưng tu sĩ Nguyên Anh thì khó nói lắm," Hàn Lập trấn định nói.

"Mặc kệ thế nào, nhưng Tạo Hóa Đan chắc chắn giúp ích Hàn huynh trong việc thăng tiến cảnh giới. Hàn huynh không cần quá khiêm nhường. Với tư chất của đạo hữu, chỉ trong vòng hai trăm năm đã tiến vào Nguyên Anh sơ kỳ thì khả năng tu vi tăng lên trung kỳ chỉ là chuyện một sớm một chiều mà thôi." "Tư chất?" Hàn Lập nghe Tử Linh nói hai từ đó thì trong lòng không khỏi cười khổ. Dù không biện minh gì, hắn vẫn lắc đầu.

Tử Linh bĩu môi, đang muốn nói gì đó thì đột nhiên từ xa vang lên âm thanh ầm ầm, kinh thiên động địa. Tiếp theo, cả trời đất đều rung chuyển, Hàn Lập còn tốt, nhưng Tử Linh đang lơ lửng trên không trung suýt chút nữa thì rơi xuống.

"Xảy ra chuyện gì vậy???" Tử Linh nhanh chóng ổn định thân hình, sắc mặt hiện rõ vẻ hoảng sợ hỏi. Trong lòng Hàn Lập cũng giật mình, hắn ngẩng đầu lạnh lùng nhìn về hướng âm thanh phát ra.

"Di, vị trí kia hình như chính là phương hướng có tiêu ký ghi trên bản đồ!" Hàn Lập khẽ động lòng, nghĩ thầm trong đầu.

Lúc này, ở chân trời xa xôi lóe lên một đạo bạch quang. Tiếp theo, âm thanh bén nhọn như sấm sét dồn dập truyền lại. Bạch quang trong chớp mắt từ nhỏ biến lớn, từng đợt sóng khí màu trắng vô biên đột ngột xuất hiện gần chỗ Hàn Lập đứng.

Bạch quang trùng trùng, nơi nó đi qua đều bị biến thành bình địa, vô số đất đá bị cuốn theo. Tốc độ của nó cực kỳ nhanh, chỉ trong nháy mắt đã cách hai người hơn trăm trượng.

"Bất hảo!" Hàn Lập thấy cảnh tượng này thì sắc mặt đại biến, hô lên. Hắn không dám chần chừ, phất tay áo, một cái tiểu thuẫn màu lam bay ra, đón gió lớn lên, hóa thành cự thuẫn chắn trước người.

Hàn Lập chỉ tay về phía cự thuẫn, một lớp lam quang bảo vệ bao bọc lấy hắn nhưng có vẻ vẫn chưa an tâm, hắn hé miệng, một đoàn băng diễm màu lam bắn ra, nổ tung trong khoảng không cách hắn hơn mười trượng.

Ánh sáng lam chói mắt, âm thanh "bụp" vang lên, từng đợt hàn khí nhanh chóng cuồng bành, tạo thành một tấm băng dày. Trong nháy mắt, một ngọn băng sơn cao khoảng sáu đến bảy chục trượng đã chắn trước mặt Hàn Lập.

Tử Linh cũng hoảng sợ tột độ, chân tay luống cuống lấy ra một tấm cẩm mạt, cẩm mạt hóa thành một đạo quang bảo hộ toàn thân nàng. Sau khi thấy Hàn Lập đột ngột ngưng tụ ra một tòa băng sơn, sắc mặt nàng lộ vẻ vui mừng, nhanh chóng hạ xuống và đứng bên cạnh Hàn Lập. Khí lãng từ xa cuối cùng cũng đã đổ tới hai người.

Bầu trời trở nên u ám, âm thanh rạn nứt vang lên, băng sơn trước mặt rung chuyển, nhiều khối cự thạch đập vào nó, gây ra tiếng kêu ầm ầm chói tai, khiến cho những ai nghe thấy cũng phải cảm thấy chóng mặt, trong lòng cực kỳ khó chịu.

Tóm tắt chương này:

Hàn Lập trải qua một ảo ảnh kỳ diệu do viên Tạo Hóa Đan tạo ra. Trong ảo ảnh, anh thể hiện sức mạnh phi thường, điều khiển các yếu tố thiên nhiên như nước và lửa, giúp mình mở rộng hiểu biết về linh lực. Sau khi tỉnh lại tại mật thất, anh cảm nhận được sức mạnh mới mẻ, nhưng cũng lo âu vì không nhớ rõ các khẩu quyết trong ảo mộng. Khi ra ngoài, anh phát hiện có biến động lớn tại địa điểm trên bản đồ, buộc anh và Tử Linh phải chuẩn bị đối phó với nguy hiểm sắp tới từ một cơn sóng khí khổng lồ.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương này, nho sinh đề xuất một giao dịch mạo hiểm với ba tu sĩ, hứa hẹn sẽ giúp họ đạt được cảnh giới cao hơn nếu họ giải trừ phong ấn trên một thân thể cổ ma. Tuy nhiên, Ngụy Vô Nhai cảnh báo họ về nguy cơ trở thành khôi lỗi. Khi tình hình trở nên căng thẳng, nho sinh bị một con tiểu xà tấn công và tự nổ, nhưng nguy hiểm vẫn chưa qua khi quỷ đầu xuất hiện và chuẩn bị thực hiện một bí thuật vô thượng có tên 'Giải Thể Hóa Hình'. Sự quyết liệt trong cuộc chiến giữa các nhân vật mở ra một kịch tính đầy kịch tính và căng thẳng.

Nhân vật xuất hiện:

Hàn LậpNgân NguyệtTử Linh