Vivian như nàng tiên cá, tung mình nhảy xuống suối linh, bơi lượn một vòng, rồi vươn tay ngọc vẫy gọi Diệp Thu.
“Sư phụ, nước mát lạnh quá, ngâm mình trong này thật thoải mái, người mau xuống tắm cùng con đi.”
Diệp Thu nhìn Vivian, ánh mắt hơi khựng lại.
Anh nhận ra vóc dáng của cô nàng Tây này thực sự nóng bỏng hơn nhiều so với người Hoa, đặc biệt là cặp gò bồng đảo đầy đặn của Vivian, khẽ lay động trong nước, càng khiến người ta không thể rời mắt.
Là đàn ông, khó tránh khỏi động lòng.
Một ngọn lửa trong người, lập tức bùng cháy, toàn thân nóng ran.
Vivian cũng có ý với Diệp Thu.
Là một người phụ nữ trưởng thành, cơ thể cô ấy rất thành thật, cô ấy nhận ra mình có tình cảm với Diệp Thu, và đang gửi tín hiệu yêu thương đến anh.
Vivian không biết giả vờ, cũng không hiểu thế nào là kiềm chế.
Mọi phản ứng của cô ấy đều là bản năng, trong sâu thẳm trái tim đã có khao khát yêu đương, rất muốn trở thành người phụ nữ của Diệp Thu.
Diệp Thu vẫn đứng bên cạnh suối linh, mãi không xuống nước.
Vivian không nhịn được đưa tay kéo tay Diệp Thu, dùng sức kéo mạnh anh xuống suối linh.
Diệp Thu ngã nhào vào lòng Vivian.
Mềm mại quá!
Thơm quá!
Anh hít sâu một hơi, cố gắng ngẩng đầu lên, chào đón anh là nụ cười ngọt ngào của Vivian.
“Sư phụ, nước trong này có thoải mái không?”
“Ừm~”
Diệp Thu đáp một tiếng, không nhân cơ hội lợi dụng, mà ngẩng đầu khỏi làn nước đang xao động, cố gắng kéo giãn khoảng cách với Vivian.
Vivian trong lòng có chút không vui.
Cô ấy khó khăn lắm mới có cơ hội ở riêng với Diệp Thu, làm sao có thể bỏ lỡ cơ hội tốt đẹp như vậy chứ?
“Sư phụ, có phải người sợ con ăn thịt người không?”
Vivian áp sát vào Diệp Thu, chủ động dán môi lên môi anh, khẽ hỏi.
Cô ấy biết, chỉ cần Diệp Thu không kìm lòng được mà hôn cô ấy, chắc chắn sẽ nhận được một chút chân khí và tu vi từ anh.
Lần trước chính vì hôn Diệp Thu mà cô ấy mới dễ dàng có được chân khí, cũng lĩnh ngộ được sự huyền diệu của “vận khí”.
Cô ấy thông minh bẩm sinh, đã nhận ra rằng muốn nhanh chóng trở thành một pháp sư lợi hại như Diệp Thu, thì phải có nhiều chân khí hơn.
Vivian rất muốn đi đường tắt.
Vì cô ấy biết mình đã lớn tuổi, không thể từ từ tu luyện từ đầu.
Vậy thì bao giờ cô ấy mới có thể trở thành một pháp sư thực sự đây?
Muốn đi đường tắt, thì phải mạnh dạn bày tỏ, để Diệp Thu hiểu lòng cô ấy, chủ động hôn và song tu với cô ấy.
Đàn ông làm sao có thể từ chối được sự cám dỗ gần gũi của phụ nữ!
Diệp Thu đâu phải Liễu Hạ Huệ (tên một hiền nhân đời Xuân Thu bên TQ, nổi tiếng với việc ngồi chung với gái mà không hề động lòng), tự nhiên không thể đẩy Vivian đang ôm chặt lấy mình ra.
Anh để mặc Vivian hôn cuồng nhiệt, nhưng không truyền thêm một luồng chân khí nào cho cô ấy.
Diệp Thu cho rằng, Vivian chỉ có thể dựa vào nỗ lực của bản thân để củng cố tu vi, tương lai mới dễ dàng có được nhiều lĩnh ngộ hơn.
Nền tảng vững chắc, ắt sẽ đạt được thành tựu cao hơn.
Luồng chân khí mà anh truyền cho Vivian lần trước, chỉ là để cô ấy trải nghiệm thế nào là “vận khí”, chứ không phải chiều chuộng cô ấy tiếp tục lười biếng đi đường tắt.
Vivian hôn điên cuồng, nhưng không nhận được bất kỳ sự ban tặng nào từ Diệp Thu, trong lòng không khỏi có chút thất vọng.
“Sư phụ, vì sao không truyền chân khí cho con?”
Vivian buông môi Diệp Thu ra, vẻ mặt không thỏa mãn nhìn Diệp Thu hỏi.
Vẻ ngây thơ, đáng yêu của cô ấy thực sự có sức sát thương rất lớn!
Diệp Thu tâm thần lay động, khá là động lòng.
“Vivian, muốn trở thành đệ tử của ta, con không được lười biếng đâu nhé, mà phải tịnh tâm ngồi thiền tu luyện, củng cố tu vi, từ từ tiến bộ.”
Diệp Thu cố ra vẻ nghiêm túc cảnh cáo.
Dù cô ấy có hôn xin tình yêu, anh cũng không thể dễ dàng từ bỏ nguyên tắc.
Hơn nữa, anh là sư phụ!
Làm người thầy, tất nhiên không thể dễ dàng bị nữ đệ tử hạ gục như vậy.
Nếu không, sau này uy nghiêm của anh còn đâu?
“Sư phụ, nhưng con thật sự rất muốn nhanh chóng trở thành đại pháp sư, tự mình tu luyện quá chậm, phí thời gian quá, con lớn tuổi thế này rồi, đến chết có lẽ cũng không thể trở thành pháp sư.....”
Vivian ngẩng đầu nhìn Diệp Thu, hùng hồn phản bác.
Cô ấy cảm thấy chân khí trong cơ thể mình quá ít, chỉ cần có đủ chân khí, là có thể dễ dàng ngưng luyện thành nội đan lớn hơn, tự nhiên sẽ trở thành pháp sư.
“Dục tốc bất đạt, con cứ ở đây好好tu luyện đi, ta đi trước đây.”
Hổ dữ, phải tránh xa.
Diệp Thu thấy Vivian nóng vội như vậy, đứng dậy, chuẩn bị rời đi.
Vivian liếc nhìn Diệp Thu, không nhịn được “phụt” một tiếng cười ra, cố ý châm chọc: “Sư phụ, rõ ràng người cũng có cảm giác với con, lại cứ giả vờ! Hừ, thật là giả dối, con khinh thường người.”
Diệp Thu nghe xong, có cảm giác bị người ta xé toạc lớp ngụy trang, khuôn mặt đẹp trai hơi đỏ lên.
Vivian làm sao có thể để Diệp Thu đi như vậy, bật mạnh khỏi mặt nước, ôm chặt lấy eo anh từ phía sau, vùi đầu vào lưng anh, hai tay bắt đầu ve vãn một cách phóng túng.
Cô ấy không tin Diệp Thu sẽ không chịu khuất phục.
Chỉ có song tu, cô ấy mới có thể nhanh chóng nâng cao tu vi.
Đây là điều cô ấy lĩnh hội được sau khi nghiên cứu kỹ lưỡng bản đồ bí kíp vận khí, Diệp Thu bây giờ đừng hòng thoát khỏi lòng bàn tay cô ấy.
Diệp Thu tức cười.
Anh nhận ra Vivian thực sự rất khác so với những cô gái bình thường.
Cô ấy hoàn toàn không hiểu thế nào là kiềm chế?
Chỉ cần trong lòng đã đặt ra mục tiêu, cô ấy sẽ cố gắng hết sức để đạt được mục tiêu đó.
“Vivian, con có biết rằng dựa vào song tu để tăng tốc độ tu vi sẽ có nhiều hậu quả không? Thậm chí có thể vì dục hỏa thiêu tâm mà tẩu hỏa nhập ma?”
Diệp Thu quay người lại, cúi nhìn Vivian hỏi.
“Con không sợ, nếu có tẩu hỏa nhập ma, con sẽ trở thành nữ ma đầu lớn nhất thế giới, người gặp người sợ, quỷ gặp quỷ sầu, trai đẹp thấy là chân mềm nhũn, ha ha ha ha......”
Vivian cười một cách phóng túng, cặp gò bồng đảo kiêu hãnh cọ xát vào ngực Diệp Thu, đặc biệt quyến rũ và khiến người ta xao xuyến.
Nhìn Vivian thẳng thắn và phóng túng, Diệp Thu hoàn toàn cạn lời.
Điều chí mạng nhất là, Vivian thậm chí còn quỳ rạp trước mặt Diệp Thu, ánh mắt đầy khao khát và chân thành như sùng bái, khiến Diệp Thu không thể nhúc nhích chân.
“Vivian, đừng như vậy.”
“Không, nếu sư phụ không chấp nhận con, con sẽ quỳ mãi không đứng dậy.”
Vivian nói từng chữ một.
Cô ấy nghiêm túc đấy!
Trên thế giới này, Diệp Thu là người đàn ông duy nhất khiến cô ấy xúc động đến vậy, khiến cô ấy thay đổi quỹ đạo cuộc đời, thậm chí sẵn sàng ở lại Thâm Thành sống lâu dài.
Đội trưởng đội cảnh sát hình sự quốc tế, là mục tiêu mà cô ấy từng theo đuổi cả đời, giờ đây lại bị cô ấy đau lòng từ bỏ, sẵn lòng đi theo Diệp Thu, đến đất nước xa xôi này.
Diệp Thu bị sự chân thành trong ánh mắt cô ấy làm lay động.
Anh nhẹ nhàng nâng cằm Vivian, cúi xuống hôn cô ấy một cái.
Nụ hôn này, giống như chiếc bật lửa đốt cháy một đống củi khô, nhiệt huyết trong Vivian bỗng chốc bùng lên.
Cô ấy nhẹ nhàng ôm lấy cổ Diệp Thu, mặc kệ tất cả mà hôn lấy người đàn ông mình yêu.
Vivian vươn đôi tay trắng nõn như ngó sen, nhẹ nhàng vuốt ve Diệp Thu.
Cảm giác độc đáo khiến cơ thể Diệp Thu không ngừng căng phồng.
Cô ấy khẽ hé đôi môi đỏ mọng, một chiếc lưỡi hồng hào, trơn tru quấn lấy lưỡi Diệp Thu.
Hơi thở của Diệp Thu rõ ràng trở nên nặng nề hơn, tần suất thở cũng tăng nhanh.
Vivian vươn chiếc lưỡi dài, dọc theo cổ, cơ ngực, bụng dưới của Diệp Thu, hôn xuống.
Cô ấy cảm thấy mỗi tấc trên cơ thể Diệp Thu đều mang một sức hút hoàn toàn khác biệt.
Hôn mãi không đủ.
Đối với cô ấy, cách giao tiếp hoàn hảo nhất giữa nam và nữ, là cả hai cùng hiến dâng tất cả.
Cách giao tiếp này phóng khoáng và tự do.
Vivian quỳ hai gối trong suối linh, ngẩng đầu hút lấy Diệp Thu, dường như chỉ có như vậy, cô ấy mới có thể có được nhiều tu vi và năng lượng hơn.
Nhìn Vivian như nô bộc, thành kính cầu ái như vậy, Diệp Thu không khỏi xúc động.
Anh ôm Vivian lên, cả hai cùng chìm vào suối linh.
Tâm niệm vừa động, anh tế ra một bùa ẩn thân, che chắn suối linh lại.
Vivian miệng khẽ nũng nịu: “Sư phụ, ban cho con năng lượng đi! Con muốn trở thành người phụ nữ của người, muốn cả đời dính lấy người, vĩnh viễn không rời.”
Diệp Thu âm thầm truyền một luồng chân khí cho cô ấy.
Luồng chân khí này, chứa đựng tinh khí, dương khí, và cả tình yêu của anh dành cho Vivian.
Vivian thần sắc chấn động, nhanh chóng vận khí, luyện hóa luồng chân khí này cùng với linh khí dồi dào xung quanh, đưa vào đan điền, bao bọc lấy viên nội đan nhỏ bằng hạt vừng.
Vivian, một cô gái quyến rũ, trải nghiệm niềm hạnh phúc trong dòng suối linh và bày tỏ tình cảm với Diệp Thu. Mặc dù có những khoảnh khắc gợi cảm giữa hai người, Diệp Thu vẫn kiên quyết không truyền chân khí cho Vivian, trái lại, khuyến khích cô tự mình tu luyện để trở thành một pháp sư vĩ đại. Sự khao khát của Vivian càng mãnh liệt hơn khi cô thể hiện tình cảm chân thành và sẵn sàng làm mọi điều để được ở bên Diệp Thu, dẫn đến một đêm ngập tràn cảm xúc và những nút thắt trong tâm hồn.