Tử tốc độ cực nhanh, uy thế cực sắc bén của viên đạn, Vương Tung Sơn tin tưởng rằng, một phát súng của mình dù không thể lấy mạng của Jetson cũng có thể khiến hắn bị thương. Dù sao đó là một trong những bộ vị yếu nhất trên cơ thể. Nếu như Jetson không né mà nói, thì không chết cũng bị thương!

Nhưng điều khiến Vương Tung Sơn kinh ngạc chính là Jetson dường như căn bản cũng không ý thức được lão đang ở trong hoàn cảnh hung hiểm cỡ nào. Đúng vậy, Vương Tung Sơn đã khai hỏa, thế nhưng Jetson chẳng hề quan tâm, mặc viên đạn bắn trên mặt hắn!

"Bụp!"

Viên đạn bắn lên đầu Jetson, phát ra một tiếng trầm đục, nhưng da hắn lại có lực đàn hồi như cao su vậy. Thoáng cái, viên đạn bị nẩy ra và biến mất trong lùm hoa!

Nếu như nói lúc trước Vương Tung Sơn không làm tổn thương được Jetson, thậm chí chính mình dùng một cước toàn lực mà đối phương lại chẳng hề hấn gì, lão chỉ cảm thấy kinh ngạc. Thì hiện tại, hoàn toàn là kinh hãi!

Người tại sao có thể đao thương bất nhập? Viên đạn bắn lên đầu lại rất nhanh bị da cản lại, đánh bật ra. Sao có thể chứ? Thế nhưng sự thật lại xảy ra ngay trước mắt Vương Tung Sơn, lão không thể không tin!

Vương Tung Sơn cũng không phải là người kiến thức nông cạn. Sự khác biệt giữa võ công thế gia và những công phu bí ẩn khác lão cũng có chút hiểu rõ. Cái gì như Kim Chung Tráo, Thiết Bố Sam, Đồng Đầu Thiết Tí… Các loại công phu cũng đã nghe nói qua. Nhưng loại công phu đao thương bất nhập này, ngay cả súng cũng không làm tổn thương chút nào, Vương Tung Sơn lại chưa từng nghe qua!

Mặc dù có một số bí thuật dùng để rèn luyện ngoại thân khiến thân thể trở nên cứng cỏi hơn, nhưng cũng không thể luyện đến cảnh giới đao thương bất nhập. Đây chẳng khác gì thần tiên!

Thế nhưng chuyện trước mắt lại thật sự quỷ dị như vậy. Jetson này đúng là một người như thế, chẳng những ám khí không làm thương tổn hắn chút nào, mà ngay cả đạn cũng bị đẩy ngược trở lại!

Jetson không bị thương nửa điểm nào, nhưng giờ phút này, thấy Vương Tung Sơn dám nổ súng, trong lòng hắn vô cùng tức giận. Nhưng vẻ mặt vẫn giữ lạnh lùng, hừ một tiếng, duỗi tay phải ra chụp tới Vương Tung Sơn.

Vương Tung Sơn đã biết Jetson rất quái dị, nào dám cứng đối cứng? Vội vàng bật dậy, lập tức thi triển tuyệt kỹ Chuyển Vi Bộ của gia tộc Hồ Điệp, miễn cưỡng tránh khỏi một trảo sắc bén của hắn!

Không phải công phu của Jetson cao minh gì, hắn chẳng hề có chút công phu nào, hoàn toàn chỉ tùy ý tung ra một trảo. Nhưng tốc độ thật sự quá nhanh, lực đạo cũng rất lớn, khiến Vương Tung Sơn kinh hãi không thôi. Nếu không phải thân thể mang tuyệt kỹ của gia tộc, một trảo này sợ rằng sẽ bắt được lão!

Đối mặt với một tên quái vật đao thương bất nhập mà lại có lực đạo vô tận như vậy, Vương Tung Sơn chẳng có phần thắng nào! Giờ phút này, lão đã hối hận tới cực điểm. Sớm biết như vậy, lão đã không tới. Dù bỏ qua cho gia tộc Lancer một đường thì sao? Tự trách mình quá mức tự cao tự đại, mới dẫn tới cục diện bây giờ.

"Phù..."

Vương Tung Sơn thở dài nhẹ nhõm, đại thủ của Jetson lại một lần nữa đánh tới. Người này hoàn toàn không biết mệt, mỗi chiêu đều không có khe hở, một chiêu nối tiếp một chiêu trước, không có khoảng cách! Không kể một chiêu sử dụng bao nhiêu biên độ, đều có thể thu hồi lại để ra chiêu mới!

Mồ hôi lạnh trên trán Vương Tung Sơn lỗp bộp rơi xuống. Người này là địch thủ mạnh nhất trong cả đời của lão. Người này không có điểm yếu nào. Muốn đánh chết hắn, một ít tự tin của Vương Tung Sơn cũng không có. Chỉ mong còn cơ hội chạy thoát là đã may rồi!

Vương Tung Sơn dựa theo nhịp cước bộ tinh diệu để tránh thoát đòn tập kích của Jetson, nhưng cứ như vậy, bản thân lão cũng khó thoát khỏi kết quả bị bắt!

Một khi rơi vào tay gia tộc Lancer, Vương Tung Sơn không dám tưởng tượng đối phương sẽ làm gì với mình, có thể sẽ trực tiếp lấy cổ lão như từng làm với Gould hay không.

Nhưng muốn chạy trốn, thực sự là không thể. Bởi vì Jetson căn bản không để cho lão cơ hội thở, Vương Tung Sơn còn chưa có thời gian để né đòn, nói gì tới công phu chạy trốn?

Tiếng súng vừa rồi đã khiến không ít đệ tử của gia tộc Lancer chạy tới. Từng đoàn bảo vệ áo đen chen chúc, khiến Vương Tung Sơn càng thêm lo lắng!

Dù mỗi tên bảo vệ này căn bản không phải là đối thủ của lão, nhưng lấy đông chống ít, lão căn bản không thể địch nổi. Mắt thấy đám người đã vây quanh, trong lòng Vương Tung Sơn lạnh đi. Tự biết hôm nay nhất định không thoát được rồi!

Dù có thể giết chết một phần đám người này, tốc độ của lão cũng sẽ chậm lại. Tên gia hỏa Jetson lại đứng phía sau, nhìn chằm chằm, dễ dàng bắt lấy lão bất cứ lúc nào!

"Lão tặc Vương Tung Sơn, còn không đầu hàng chịu trói sao? Chẳng lẽ lão muốn chôn vùi mạng sống ở đây?"

Giây phút này, Keweitan đứng trên một đài cao cách đó không xa, dùng loa phóng thanh quát lớn.

Đối với việc không thể trực tiếp giết chết Vương Tung Sơn, trong lòng Keweitan rất khó chịu. Theo hắn, đám người này có thể khiêu khích gia tộc Lancer, vậy phải đuổi tận giết tuyệt bọn chúng mới tốt!

Nhưng Thomas phản đối cách làm này. Nếu gả đại tiểu thư cho cháu ngoại Gould, thì Vương Tung Sơn sẽ thành bố vợ của cháu ngoại lão. Như vậy, nếu giết chết Vương Tung Sơn sẽ không ổn, chẳng khác gì sẽ khiến gia tộc Hồ Điệp gặp họa không lối thoát. Cháu của hắn cũng không thể lấy Vương Tiếu Yên.

Còn Clough thì cảm thấy không nên giết chết Vương Tung Sơn, để tránh tạo oán với gia tộc Hồ Điệp! Phải biết rằng, Jetson không thể cả đời trụ ở gia tộc Lancer. Một khi đắc tội gia tộc Hồ Điệp, chẳng khác gì kết thù với một đám sát thủ. Trừ phi toàn bộ gia tộc Lancer không ra ngoài, còn không, một khi ra phố, họ sẽ lo bị người ám sát!

Keweitan không đồng tình, cảm thấy chỉ cần triệt để tiêu diệt gia tộc Hồ Điệp là sẽ không sợ họ không khuất phục, nhưng hai vị đại trưởng lão của gia tộc đã phản đối. Keweitan đành phải chấp nhận.

Cable Ranked, dù là cha của Keweitan, suốt đời đối nghịch với ThomasClough, nhưng sau một hồi suy nghĩ, lão vẫn chọn phương án bắt sống Vương Tung Sơn. Dù sao, Clough có lý. Ngay cả khi tiêu diệt hoàn toàn gia tộc Hồ Điệp, ai biết được họ có che giấu thực lực hay không?

Đến lúc Jetson rút lui, đám người ẩn thân của gia tộc Hồ Điệp sẽ tới báo thù. Đó chính là ngày diệt vong của gia tộc Lancer! Dù là một gia tộc lớn, nhưng bị một đám sát thủ theo dõi chặt chẽ, thật sự cũng chẳng dễ dàng gì!

Trước kia, Keweitan còn ngờ nghệch. Nhưng sau khi nghe cha phân tích, hắn cũng đành đồng ý với đề nghị này. Thế rồi, qua loa phóng thanh, Keweitan hô hào kêu gọi Vương Tung Sơn đầu hàng.

Nghe vậy, Vương Tung Sơn hơi sững sờ. Chẳng lẽ đối phương không muốn giết chết lão, mà chỉ muốn bắt sống? Nhưng lời của Keweitan, lão lại không tin hoàn toàn. Trong tình hình hiện tại, lão biết rõ, chính mình chỉ sợ không thể kiên trì được bao lâu.

Trong lúc phân tâm, Jetson lập tức đánh trúng gáy Vương Tung Sơn, khiến lão hoa mày chóng mặt, chân lảo đảo, rồi bị bắt giữ.

Vương Tung Sơn thầm thở dài. Dù bị người bắt, lão cũng không có tâm trạng phản kháng. Đối phương có thể bắt lão, đó là điều lão đã nghĩ tới. Thực lực của đối phương cao hơn nhiều, hơn cả một cấp.

Lão không muốn dãy dụa vô ích, chỉ đành nói:

"Buông tôi xuống đi, tôi có thể đi được!"

Jetson dường như không nghe thấy, vẫn giữ chặt Vương Tung Sơn. Đi theo lão đến chỗ Keweitan, trên đường, hắn lấy tay kiểm tra thân thể Vương Tung Sơn một lượt, rồi ném khẩu súng ngắn cùng các ám khí qua một bên.

Trong đầu Vương Tung Sơn lóe lên ý định: Nếu có thể tới gần Keweitan, lão sẽ bắt hắn làm con tin, rồi uy hiếp Jetson, khiến hắn buông lơi và để lão có đường thoát. Nhưng ý nghĩ này rất nhanh bị Jetson phá vỡ: tất cả trang bị của lão đều đã bị lột sạch, dụng cụ uy hiếp cũng biến mất.

Tóm tắt:

Vương Tung Sơn đối mặt với Jetson, một người có khả năng đao thương bất nhập, không thể bị thương bởi viên đạn. Dù cố gắng trốn chạy, Vương Tung Sơn không thể thoát khỏi sự truy đuổi của Jetson và các bảo vệ gia tộc Lancer. Khi bị bắt, ông nhận ra rằng đối thủ muốn bắt sống mình thay vì giết chết. Trong khi mọi thứ đang diễn ra, ông không còn lựa chọn nào khác ngoài chấp nhận số phận của mình.