Thế nào? Lo lắng rồi sao?

Keweitan thấy vẻ mặt trầm tư của Dương Minh vội vàng nói:

— Ta có thể giao Vương Tung Sơn lại cho ngươi, ngươi dẫn lão rời đi là tốt nhất. Sau này hai nhà chúng ta không phạm nước sông và giếng. Ta cũng sẽ giữ bí mật kia cho ngươi, không tiết lộ chuyện cơ mật với người trung tâm. Ngươi thấy thế nào?

Keweitan nghe anh họ Jetson đã chết. Hắn tự hỏi kể cả gia tộc Lancer cũng không ai là đối thủ của Dương Minh. Hiện tại, địch mạnh, ta yếu nên hắn rất nhanh đưa ra đề nghị này.

— Ngươi nói điều này cũng hay lắm...

Dương Minh liếc Keweitan một cái rồi nói:

— Có điều, với ta, thêm một chuyện cũng bằng bớt một chuyện. Chỉ có người chết mới có thể giữ bí mật. Hiện tại, ngươi cũng nên đi sum họp với Jetson. Nói không chừng dưới địa phủ, các ngươi còn có thể dựng lên một gia tộc Lancer hùng mạnh. Chờ sau khi ta trăm tuổi xuống đó, các ngươi lại có thể tiếp tục đối phó ta!

**"Ngươi."**

Keweitan nghe xong trong lòng nổi hàn khí:

— Ngươi muốn tiêu diệt toàn bộ gia tộc Lancer để bịt miệng sao?

— Ban đầu ta chỉ định tiêu diệt hai người các ngươi, song ta đã nói rồi. Nếu ta không đưa những người khác đi cùng thì các ngươi sao có thể xây dựng đại gia tộc dưới kia. Có trách thì trách bọn chúng quá xui xẻo, đầu thai nhầm vào nhà các ngươi.

Dương Minh thản nhiên nói, tiêu diệt cả một gia tộc như lấy đồ trong túi vậy.

Diệt cỏ không tận gốc, gió xuân sang năm lại mọc. Làm gì có chuyện Dương Minh để cho đối phương một cơ hội trở mình!

— Ngươi không thể làm như vậy!

Trên mặt Thomas cũng lộ ra vẻ hoảng hốt. Đương nhiên, lúc này hắn đã hiểu Dương Minh có năng lực và sát tâm làm việc này.

— Vì sao ta không thể?

Vẻ mặt Dương Minh cười mà như không cười, nhìn sang Thomas.

— Lúc trước chẳng phải ngươi định đích thân đòi mạng ta sao? Hiện tại, ngươi hãy nói một lý do để ta không giết ngươi!

Dương Minh nhìn Thomas với chút hài hước.

— Gia tộc Lancer sẽ nhận gia tộc Hồ Điệp làm chủ, sau này sẽ dốc sức cho gia tộc Hồ Điệp!

Thomas do dự một chút rồi trên mặt hiện ra thần sắc dứt khoát.

— Gia tộc lệ thuộc?

Dương Minh nghiền ngẫm một chút, ánh mắt nhìn sang Thomas không chút hài lòng:

— Gia tộc Hồ Điệp thêm một gia tộc lệ thuộc như các ngươi thì có ích gì? Ngươi quá tự cao khi đánh giá cao gia tộc Lancer của các ngươi rồi! Hơn nữa, ngươi là gia chủ gia tộc Lancer sao? Ngươi có quyền làm chủ sao?

— Ta...

Bị Dương Minh hỏi vặn, nhất thời vẻ mặt Thomas hiện ra sự xấu hổ.

— Ta cũng có ý đó.

Keweitan vội vàng nhìn sang Dương Minh nói:

— Chỉ cần Dương tiên sinh đáp ứng tha cho gia tộc Lancer, sau này chúng ta sẽ là bộ hạ trung thành của ngài!

— Dễ nghe nhỉ? Để ta nuôi hổ trong nhà chắc vậy? Sau này cọp con trưởng thành rồi quay lại cắn ngươi sao?

Dương Minh cười hắc hắc, lãnh đạm nói:

— Ta đã xem các ngươi là người chết rồi. Hy vọng sau này có đầu thai thì đừng phạm sai lầm của bọn IQ thấp khi đối đầu với ta nhé...

— Chờ một chút…

Sắc mặt Keweitan trở nên méo mó, duỗi tay bên hông rút khẩu Colt, nhưng chưa kịp giương thì hai mắt đã trợn trừng trắng dã, cả người cứng đờ, ầm một tiếng nằm thẳng đơ trên mặt đất.

Lãng phí một cây phi châm! Dương Minh thản nhiên thở dài, quay đầu nhìn Thomas lạnh lùng nói:

— Đến lượt ngươi.

Mắt thấy Dương Minh chỉ búng tay một cái mà Keweitan đã nằm thẳng cẳng, mọi hy vọng của Thomas tan thành tro bụi.

Đây là loại công phu bá đạo nào? Chẳng lẽ là chân khí hoặc nội lực trong truyền thuyết sao? Lúc này, thời tiết lạnh như băng, song những giọt mồ hôi to như hạt đậu trên trán Thomas đọng thành dòng chảy, lão hiểu rằng Dương Minh tuyệt đối không buông tha.

— Đừng giết cha tôi! Tôi có thể dùng một bí mật để đổi lấy anh!

Bỗng nhiên, một tiếng hét lớn vang lên.

Greenwich, con tới nơi này làm gì? Mau chạy đi! Núi xanh còn đó, lo gì thiếu củi đun. Gia tộc Lancer sớm muộn gì cũng có một ngày quật khởi trở lại, sao lại ngu ngốc chạy tới đây chịu chết?

Thomas kinh hãi, mở miệng lớn tiếng:

— Cha, lúc trước đòi gia tộc Hồ Điệp, con cũng tán thành. Chủ ý này phần lớn là của con, con không thể không quan tâm được.

Greenwich dứt khoát nói:

Dương Minh tiên sinh, tôi sẽ đem những bí mật về trung tâm nói cho ngài biết, cả lý do tại sao Jetson lại có thực lực cường đại như thế. Đổi lại, ngài hãy tha cho cha và người trong gia tộc Lancer.

— Hả?

Dương Minh trầm ngẫm, có vẻ hứng thú nhìn người thừa kế đã bị truất ngôi của gia tộc Lancer. Trong lòng thầm hừ một tiếng: tiểu tử này cũng là một nhân tài, một kẻ tâm ngoan thủ lạt!

Dương Minh vốn luôn cảnh giác, đã phát hiện rằng khi hắn cùng đội bảo vệ ra trận thì Greenwich đã đến đây. Tiểu tử này ẩn núp trong bóng tối, cầm một cây súng ngắm nhắm vào hắn.

Có điều, sau khi chứng kiến Dương Minh trong thời gian ngắn đã giải quyết gọn đội hình, Greenwich tỉnh táo buông súng, sợ bắn trượt sẽ gây hậu quả khôn lường.

Dương Minh tính giải quyết Keweitan cùng Thomas trước rồi mới đến hắn. Không ngờ, tiểu tử này lại là con trai của Thomas!

Mà tên tiểu tử này không vội xuất hiện, đợi sau khi Keweitan chết mới chạy ra. Dương Minh suy nghĩ một lát rồi hiểu ra; vốn là người bị truất thừa kế, trong lòng hắn đã hận Keweitan vô cùng. Tiểu tử này muốn dùng tay Dương Minh để xử lý Keweitan.

Ý kiến hay đấy! Dương Minh nheo mắt nhìn Greenwich, so với cha hắn còn nguy hiểm hơn, nếu lưu lại sẽ thành họa lớn!

Dương Minh lắc đầu. Nếu Greenwich không tự cao, mang bí mật trao đổi rồi dẫn bộ phận tinh nhuệ của gia tộc Lancer rút lui khỏi nơi đây, trốn đến nơi bí ẩn nào đó thì hắn phải mất công đi tìm. Nhưng tên này lại dẫn xác ra đây, e là do quá thông minh mà thành ngu.

Về bí mật trung tâm và thân thủ Jetson, sao lại cường đại như thế, Dương Minh tin rằng Greenwich không biết nhiều. Hắn thản nhiên hỏi:

— Ngươi biết bao nhiêu bí mật của trung tâmJetson?

Thái độ của Dương Minh khiến Greenwich bồn chồn. Hắn vốn nghĩ rằng Dương Minh sẽ mau chóng đáp ứng điều kiện, vì Dương Minh đã chọc vào trung tâm, mà trung tâm đâu dễ đối phó.

Sau một lát, Greenwich bình tĩnh lại.

Dương Minh tiên sinh, tôi tin ngài là người nhất ngôn cửu đỉnh, sẽ đảm bảo chuyện đã hứa!

— Ta sao biết tin tức của ngươi có hữu dụng hay không? Nếu thật sự hữu dụng, ta sẽ tha các ngươi một lần.

Trong lòng Dương Minh cười lạnh, nói tỉnh bơ:

— Được! Tôi tin rằng Dương tiên sinh sẽ không nuốt lời. Trước tiên, tôi sẽ nói về trung tâm.

— Ngươi nói đi, ta tạm thời nghe một chút.

Dương Minh gật đầu, vẻ mặt bí hiểm.

— Trung tâm là một tổ chức xã hội bí ẩn tại châu Âu, không thuộc sự lãnh đạo của bất kỳ chính phủ quốc gia nào.

Greenwich nói:

— Bên trong có các nhà bác học tiến hành nghiên cứu, thực nghiệm các công trình khoa học kỹ thuật vượt thời đại. Dù thần bí, nhưng trung tâm không phải tổ chức khủng bố. Có nhiều gia tộc và quốc gia lớn nhỏ biết đến sự tồn tại của trung tâm này và thường xuyên nhờ đến trung tâm để hỗ trợ giải quyết các vấn đề. Có thể nói trung tâm là một thế lực siêu nhiên, nhưng cơ cấu và mục đích cuối cùng của họ vẫn còn là bí ẩn. Chỉ biết họ đã nghiên cứu ra nhiều sản phẩm công nghệ cao vượt xa thời đại. Tuy nhiên, đó chỉ là tin đồn, thực tế ra sao thì chẳng ai rõ, chỉ có nhân vật tối cao trong trung tâm mới biết.

Dương Minh gật đầu âm thầm. Có thể chế tạo ra người máy siêu cấp, cường giả như Jetson, chứng tỏ tổ chức này không đơn giản. Thù oán với một nơi như vậy thật không rõ là hắn quá may mắn hay rất bi thương.

Nhưng Dương Minh cũng không sợ gì. Nếu phiền toái tìm đến, thì xin lỗi. Người trong trung tâm nên đào mộ mà đi thôi. Địa cầu này đã không còn chỗ cho các người sống nữa. Dù gọi là tự đại cũng đúng vì trong thâm tâm, hắn luôn tin rằng cuối cùng sẽ có ngày mình đứng trên đỉnh cao nhất của thế giới.

— Nhiều năm trước, anh Jetson vốn là người bệnh sắp chết, được tiến sĩ Benjamin mang về trung tâm. Nhưng khi anh Jetson trở lại thì đã biến thành một cường giả siêu cấp như thế...

Greenwich dừng lại một chút rồi tiếp:

— Thế nào, Dương Minh tiên sinh, ngài muốn biết bí mật lớn nhất này không?

— Đây là đại bí mật của ngươi sao?

Trong mắt Dương Minh lướt qua tia trào phúng.

— Ngươi định dùng tin tức này đổi lấy mạng sống của các ngươi sao?

Thật ra, Dương Minh chỉ muốn biết thật sự về trung tâm, nhưng Greenwich không nói, hắn tin rằng lão Buffon cũng biết. Vì vậy, lời của tiểu tử này không có giá trị gì.

— Không lẽ Dương Minh tiên sinh không tò mò vì sao anh Jetson lại mạnh đến vậy sao?

Greenwich sửng sốt. Bí mật cực kỳ trọng yếu như thế này ai mà chẳng muốn biết. Không ngờ, Dương Minh lại không giắt bẫy!

Cuối cùng, sau nửa ngày đấu khẩu, Dương Minh chỉ đáp lại một câu thờ ơ:

— Tò mò? Vì sao ta phải tò mò?

Dương Minh bĩu môi:

— Những điều đó ta cũng biết rồi. Lời ngươi căn bản chẳng có giá trị gì.

— Ngươi cũng biết? Điều này là không thể!

Greenwich giận đỏ mặt, nói:

Dương Minh, ngươi định nuốt lời sao? Ngươi nghĩ rằng những lời về trung tâm là chuyện trọng yếu sao? Nói nhảm! Ta cho ngươi biết, thân thủ của anh Jetson mới là bí mật lớn nhất. Nếu ngươi không nghe, thì đến lúc trung tâm phái người truy sát ngươi, ngươi chẳng biết lai lịch của chúng, vậy thì chịu chết đi! Ta không tin ngươi có thể giết được bọn họ!

**Nuốt lời?**

Dương Minh cười ha hả, nói:

— Được rồi, để ta xem thử đây có phải là cái mà ngươi gọi là đại bí mật không.

Ồ!

Greenwich sửng sốt, vẻ mặt có chút hoài nghi bất định:

— Ngươi biết cái gì vậy?

Jetson kỳ thật chính là một người máy do trung tâm chế tạo ra, đây mới đúng là đại bí mật của ngươi, đúng không?

Tóm tắt:

Dương Minh đe dọa tiêu diệt gia tộc Lancer nếu họ không thỏa thuận, trong khi Keweitan và Thomas cố gắng thương lượng để cứu mạng. Greenwich, con trai của Thomas, tham gia để cung cấp thông tin quan trọng về trung tâm - tổ chức có khả năng chế tạo ra Jetson, một siêu cường giả. Dương Minh tỏ ra không mấy quan tâm đến thông tin, cho thấy sự tự tin cao độ trong khả năng của mình và sự thờ ơ với những mối đe dọa từ trung tâm.