Nam ca, Liễu Họa Mi tiểu thư đã rời đi, sao ngài còn có vẻ úy kỵ như vậy?
Liễu Ky Phi có chút khó hiểu, nhìn Liễu Chiết Nam trước mặt:
— Hiện anh đang nắm đại quyền bên tài vụ, có nhiều cơ hội kiếm tiền sao không làm?
— Úy kỵ?
Liễu Chiết Nam nhíu mày, lặng lẽ cười:
— Ta biết có cơ hội kiếm tiền, song ngoại trừ con ả Liễu Họa Mi thì còn thằng em Liễu Chiết Tiều đang nhìn chằm chằm vào ta! Khi trước là muốn đối phó với Liễu Họa Mi, chúng ta mới tạm thời liên thủ. Hiện tại ả đã rời đi, ngươi nói liệu hắn có thể để cho ta tự do hành sự sao?
— Điều này cũng đúng. Hay là trước tiên chúng ta đối phó Liễu Chiết Tiều?
Liễu Ky Phi vô cùng tôn kính Liễu Chiết Nam. Với những người trong Liễu gia không gọi thẳng tên, nhưng Liễu Chiết Nam vốn hận thấu xương, khoát tay nói:
— Hắn vốn kém xa ta, nên không ngại. Kẻ ta lo lắng nhất vẫn là Liễu Họa Mi!
— Sao vậy, Nam ca? Không phải ả đã bị lão gia tử phái ra ngoài sao? Chẳng lẽ ở tại Tùng Giang mà ả vẫn gây khó khăn cho chúng ta sao? Người của Liễu gia đã bị phái tới đó, vậy còn muốn trở về được sao?
Liễu Ky Phi có chút nghi ngờ hỏi.
— Ban đầu ta cũng nghĩ vậy.
Liễu Chiết Nam nhíu mày, rồi lo lắng nói:
— Ky Phi, ngươi nghĩ lại xem, khi trước không phải lão gia tử vốn ưu ái dùng Liễu Họa Mi tới mức nào sao? Lão già đó không ngại đắc tội với các cổ đông cao cấp trong tập đoàn để đưa Liễu Họa Mi lên chức tổng thanh tra! Hiện tại lão lại làm ra chuyện này, ngươi thấy có chút tà môn hay không?
— Nam ca nói cũng có lý, chuyện có điểm không hợp lý.
Liễu Ky Phi gật đầu:
— Ta suy nghĩ thì thấy chuyện này không ổn, Liễu Họa Mi vẫn là mối uy hiếp lớn nhất!
Sau vài ngày sung sướng, Liễu Chiết Nam đã trầm tĩnh trở lại. Mùi vị của việc nắm đại quyền không dễ chịu như hắn nghĩ. Lúc này còn phải đề phòng Liễu Họa Mi quay lại, cùng Liễu Chiết Tiều ở sau lưng gây rối.
— Có thể lão gia tử nhất thời trở nên hồ đồ, thấy anh là cháu đích tôn nên mới giao lại đại quyền?
Liễu Ky Phi nghi hoặc nói.
— Lão hồ đồ? Hừ!
Liễu Chiết Nam cười lạnh một tiếng:
— Trong tập đoàn này ai hồ đồ thì không biết, còn nếu lão hồ đồ thì nó đã sớm bị kẻ khác thôn tính. Bất quá, như lời ngươi nói, ả Liễu Họa Mi dù năng lực cùng thông minh thế nào thì vẫn là nữ nhân. Sớm muộn gì cũng phải lập gia đình. Lão già đương nhiên không thể giao cơ nghiệp của Liễu gia cho một kẻ khác họ. Hiện tại, ta sợ lão chơi trò lạt mềm buộc chặt. Trước tiên, đem ả gái điếm Liễu Họa Mi điều đi, để ả ở trong bóng tối xây dựng lực lượng, rồi khi cần thiết, lão lại điều ả về, đối phó chúng ta.
Liễu Ky Phi nghe xong, vẻ mặt trở nên ngưng trọng:
— Vậy Liễu Họa Mi thật sự là phiền toái lớn. Nếu không trừ diệt, sau này sẽ thành đại họa!
Liễu Chiết Nam cũng nhíu mày:
— Điều ta sợ chính là lão cố ý giao đại quyền lại để ta yên tâm, rồi sau đó lấy cớ bắt lỗi, hạ bệ ta.
— Hẳn là không thể nào?
Liễu Ky Phi rùng mình. Theo lời Liễu Chiết Nam, lão già thực sự quá âm hiểm.
— Sao không? Lão già ma quỷ đó có chuyện gì mà không làm được? Tập đoàn Giang Duyên chính là tâm huyết cả đời của lão, đương nhiên không cho phép rơi vào tay dòng họ khác, cũng không để cho ai khác thống lĩnh đại cục ngoài lão!
Liễu Chiết Nam nói tới đây, cười lạnh:
— Chỉ sợ trong mắt lão ta, chính là mối lo lắng lớn nhất!
— Mối lo lắng lớn nhất? Tôi không nghĩ thế.
Liễu Ky Phi lại không đồng tình:
— Lão gia tử không ngốc. Tuy Nam ca đang xây dựng tâm phúc cùng thực lực, nhưng anh dù sao vẫn là cháu ruột. Nếu anh cầm lái, làm sao có thể tổn hại lợi ích tập đoàn?
— Ừm, cũng có lý!
Sắc mặt Liễu Chiết Nam dịu đi một chút, gật đầu:
— Nghe ngươi nói, ta cũng yên tâm hơn nhiều. Nhưng trước hết, chúng ta phải diệt trừ ả Liễu Họa Mi, rồi mới tập trung đối phó Liễu Chiết Tiều. Lúc đó, lão già muốn dùng lạt mềm buộc chặt hay muốn kìm chế ta cũng đều dễ dàng hơn. Nếu hai người kia đều ngã xuống, ta chính là cháu ruột duy nhất còn lại. Lão còn không phải giao toàn bộ tập đoàn cho ta sao?
— Hảo, Nam ca, chúng ta bắt đầu thực hiện kế hoạch đi chứ?
Liễu Ky Phi cắn răng nói.
— Tuy thời gian chuẩn bị hơi gấp, nhưng chỉ cần chúng ta làm thỏa đáng, chắc chắn lần này Liễu Họa Mi không chạy thoát.
— Ừ. Nhưng phải chọn người thật kỹ, không để đại sự bị lộ ra. Nếu không, chúng ta không gánh nổi đâu!
Liễu Chiết Nam trầm ngâm một chút rồi nói:
— Lão già có lẽ đang chờ chúng ta lộ sơ sót!
— Lần này, tất cả đều là thủ hạ của Nam ca sao?
Liễu Ky Phi nhíu mày hỏi.
— Thủ hạ thì đúng là của ta, nhưng không thể nói toàn bộ bọn chúng đều tin tưởng được.
Liễu Chiết Nam khoát tay áo đáp:
— Để tôi chọn lựa kỹ càng, bố trí phù hợp.
—Ừm, về tên đội phó đội vận chuyển thì tuyệt đối tin cậy. Cha hắn đang bị nhiễm trùng tiết niệu, nằm trong bệnh viện chờ thay thận. Tôi đã hứa sẽ giúp hắn lo liệu phẫu thuật, mua thận ngoài chợ đen, và sẵn sàng chi trả. Ngài không trách tôi vì đã hứa điều đó chứ?
Liễu Ky Phi nói.
— Không có gì, việc này dùng tiền là ổn thôi.
Liễu Chiết Nam đáp.
— Vấn đề là, một khi chuyện bị lộ, người khác thấy chúng ta tài trợ cho cha hắn thì không ổn.
— Vấn đề này tôi đã nghĩ tới rồi!
Liễu Ky Phi cười nói.
— Yên tâm đi, Nam ca. Cha hắn cũng là công nhân cũ của tập đoàn Giang Duyên. Lão bị nhiễm trùng đường tiết niệu một phần là do năm xưa đào đất trên công trường bị vướng phải quả đạn còn sót nổ ra. Vì vậy, tập đoàn chúng ta tài trợ là điều bình thường.
— Ừ, vậy thì tốt rồi.
Liễu Chiết Nam nói.
— Vậy ngươi hãy mau chuyển cha hắn đến bệnh viện tốt nhất, dùng loại thuốc tốt nhất để duy trì sức khỏe của lão. Việc thay thận cứ để sau khi hắn hoàn thành công việc đã. Đồng thời, hãy phát ra tin tức rằng, những công nhân viên chức từng gặp nạn nghề nghiệp muốn đi chữa bệnh, tập đoàn sẽ tài trợ toàn bộ.
— Cao quá! Thật sự là cao quá!
Liễu Ky Phi nghe xong, nịnh nọt tán dương:
— Như vậy, không những người khác không dám ý kiến, mà còn khen Liễu quan tổng thật nhân từ, là một lãnh đạo tốt. Qủa là nhất cử lưỡng tiện!
—Ừm, nhưng nhất định phải tìm lý do thích hợp thêm, nếu không, người khác sẽ nghi ngờ chúng ta.
Liễu Chiết Nam trầm ngâm một lát rồi nói:
— Sao?
Liễu Ky Phi cũng rơi vào trầm tư:
— Nam Ca, chẳng phải chúng ta đã tính miễn phí trị liệu cho tất cả bọn họ rồi sao?
— Lần này có bị lộ, dù đội phó có chạy trốn, lão già cũng sẽ điều tra ra động cơ. Dù không có chứng cứ, họ cũng sẽ nghi ngờ chúng ta.
Liễu Chiết Nam vuốt trán, suy nghĩ:
— Rõ ràng không thể hoàn toàn vẹn toàn. Trong lúc này, một sai sót nhỏ rất dễ dẫn đến hậu quả lớn!
— Có rồi!
Liễu Ky Phi không hé răng, vì đây chính là nguyên nhân khiến Liễu Chiết Nam rất coi trọng hắn:
— Hay là như vậy. Trước tiên, chúng ta tuyên bố việc tài trợ rồi dàn dựng để chuyển ông già đội phó nhập viện cùng lúc với những người khác. Như vậy, lão gia tử sẽ không nghi ngờ gì. Còn việc mua thận cho cha hắn, cứ âm thầm thực hiện. Hắc hắc, như vậy sẽ tốt hơn.
— Không sai! Ky Phi, ngươi thật có tâm cơ!
Liễu Chiết Nam nghe xong, vui vẻ hớn hở:
— Ý tưởng này quá tuyệt. Đến lúc đó, lão gia tử dù có thông minh đến đâu, cũng không thể nghi ngờ chúng ta.
—Đúng thế. Nam ca nắm đại quyền, hiện tại chiêu hiền đãi sĩ, lo lắng về lợi ích công nhân cũng là chuyện bình thường. Mặt khác, trong nội bộ còn thu mua nhân tâm. Khi tên đội phó được thay thận, hắn hẳn sẽ vô cùng cảm kích. Chính vì vậy, có thể lão sẽ đi khắp công ty ca ngợi anh đó!
Liễu Ky Phi cười.
—Tốt, cứ theo kế hoạch của ngươi mà làm!
Liễu Chiết Nam và Liễu Ky Phi đã xong kế hoạch, trong lòng rất sảng khoái:
— Đêm nay ta mời khách, cùng đi tiêu sái một phen!
—Ha ha, vậy thì không khách sáo nữa!
Liễu Ky Phi không từ chối, cùng Liễu Chiết Nam đi đến các nơi xa hoa trụy lạc, ăn chơi thâu đêm. Hiện Liễu Ky Phi đã coi tương lai của mình gắn liền với Liễu Chiết Nam, một ngày nào đó Liễu Chiết Nam thăng tiến, hắn chính là công thần lớn nhất.
Sáng hôm sau, Liễu Chiết Nam khiêm tốn đến trụ sở tập đoàn, tiếp thu đề nghị của cấp dưới một cách hòa nhã. Hắn bắt đầu triển khai các hoạt động phúc lợi cho công nhân, như xây dựng phòng bảo vệ, quán cà phê giải trí trong tầng hầm của kho hàng trống, phục vụ nghỉ trưa của công nhân...
Kế hoạch này của Liễu Chiết Nam nhanh chóng được chủ tịch tập đoàn Giang Duyên, lão gia tử, nhất trí khen ngợi. Những việc nhỏ như vậy, lão đã dự định làm từ lâu, nhưng vì lo đối phó đại sự nên chưa thực hiện.
Chứng kiến sự chuyển biến của Liễu Chiết Nam, Liễu Giang Duyên cũng có phần ngạc nhiên. Không ngờ đứa cháu vô dụng lại từng bước đẩy lùi Liễu Họa Mi, đối nhân xử thế đã thay đổi!
Không còn đối thủ, ông bắt đầu nghĩ đến lợi ích của công ty. Liễu Giang Duyên quyết định quan sát thêm một thời gian. Nếu thật sự đã thay đổi, việc giao lại tập đoàn cho hắn không phải là điều không thể, dù sao Liễu Họa Mi cũng đã đi lấy chồng. Còn tập đoàn Giang Duyên nhất định không giao cho người họ khác.
— Mẹ kiếp, mỗi ngày đều phải giả vờ vui vẻ, khiến da mặt lão tử muốn căng hết cỡ!
Trong một chiếc xe sang, Liễu Chiết Nam lấy tay xoa mặt, thầm than và chửi thề.
— Nam ca, vì đại sự, đành phải chịu khó một chút.
Liễu Ky Phi ngồi bên ghế lái an ủi.
— Ức chế nhất là họ Trương kia. Trước kia ta mắng chửi hắn thế nào, hắn cũng không dám hé miệng. Hiện tại, thái độ ta tốt lên, hắn lại lên mặt. Đm nhà nó! Hắn nghĩ hắn là ai? Không đồng ý kế hoạch của ta còn bắt ta phải thay đổi này nọ, biết thế sớm tính kế cho hắn cút ra ngoài, giờ đỡ phải nghe hắn phân tích lợi hại!
Liễu Chiết Nam hôm nay như muốn nổ tung. Lần đầu uy danh bị hạ thấp, thật khó chịu tận cùng.
— Tạm thời để hắn hung hăng càn quấy một thời gian. Đợi khi Nam ca nắm tập đoàn trong tay, người đầu tiên chúng ta đối phó chính là hắn!
Liễu Ky Phi cũng tỏ vẻ oán hận.
— Không biết hắn dám nghi ngờ người của ta. Mẹ nó! Đến lúc đó, ta sẽ tính sổ với hắn!
Liễu Chiết Nam hừ lạnh:
— Ky Phi, nhớ kỹ những người này cho ta. Sau này, ta muốn chúng phải hiểu rõ ai mới là chủ trong tập đoàn Giang Duyên!
— Yên tâm đi Nam ca, nhất định rồi.
Liễu Ky Phi vỗ mông ngựa, đáp lại.
Dù mắng mỏ, nhưng ngày hôm sau, Liễu Chiết Nam xuất hiện lại với vẻ mặt thân thiện, vẫn giữ bộ dạng lãnh đạo khiêm tốn.
— Liễu tổng, lễ tân vừa gọi nói, có một lão công nhân hôm trước bị bệnh nghề nghiệp, nhiễm trùng đường tiết niệu. Hai bố con hắn đến công ty muốn đòi bảo hiểm. Anh xử lý thế nào? Hay để em kêu bảo vệ đuổi họ ra ngoài?
Cô thư ký Tiểu Hạ, vòng eo thon, bộ ngực đầy đặn trong bộ vest nữ trắng, bước vào văn phòng Liễu Chiết Nam. Đây chính là tình nhân của hắn, và đối với lý lịch lẫn thủ đoạn của Liễu Chiết Nam, cô không xa lạ.
Cô ấy tự xem mình là người tâm phúc của hắn. Nếu vị thế của Liễu Chiết Nam càng lên cao, lợi ích của cô ấy càng lớn. Khi hắn nắm công ty, cô ấy chắc chắn có thể lên làm giám đốc, điều đó quá bình thường.
Tất nhiên, kế hoạch lần này của Liễu Chiết Nam không nói với Tiểu Hạ. Càng ít người biết, càng an toàn. Một khi lộ diện, coi như sẽ thất bại.
— Vớ vẩn! Cô tưởng tôi là trẻ con sao? Mấy ngày nay tôi đã là lãnh đạo rồi, còn không biết sao?
Liễu Chiết Nam trừng mắt, ngăn cản Tiểu Hạ:
— Đi thôi. Cùng tôi xuống dưới, tự tiếp đón lão công nhân kia!
— Dạ, Liễu ca.
Tiểu Hạ không dám trái lời, nhưng trong lòng khá buồn bực:
— Sao anh đột nhiên thay đổi vậy? Việc nhỏ như con kiến, để người khác làm cũng được mà.
Liễu Chiết Nam đang nắm quyền lực trong tập đoàn nhưng vẫn lo lắng về sự trở lại của Liễu Họa Mi và mối đe dọa từ Liễu Chiết Tiều. Hắn cùng Liễu Ky Phi thảo luận kế hoạch đối phó với Liễu Họa Mi và chuẩn bị các bước để củng cố vị trí của mình. Họ cũng quyết định giúp đỡ công nhân gặp rủi ro sức khỏe để mua lại nhân tâm và tăng cường uy tín trong tập đoàn.
Tiểu HạLiễu Ky PhiLiễu Chiết NamLiễu Giang DuyênLiễu Họa MiLiễu Chiết Tiều