Món đậu hũ chiên bơ này do Chu Giai Giai tự xuống bếp, nếu Dương Minh lộ vẻ nuốt không trôi, chắc chắn nét mặt của nàng sẽ biến đổi lớn.

Mà nét mặt biến đổi ấy chắc chắn sẽ khiến Dương Minh đoán được món này do nàng chế biến.

Bây giờ, có lẽ không cần đoán cũng đã rõ rồi.

- Hhaizz!

Tôn Khiết thở dài, Chu Giai Giai vẫn còn thiếu kinh nghiệm xã hội, mới chỉ thế đã rơi vào bẫy của Dương Minh. Có điều, nghĩ kỹ lại thì cũng không trách được nàng, ai bảo Dương Minh gian xảo quá chi!

- Đậu hũ này… đậu hũ này ăn vào sao lại ngon đến vậy!

Dương Minh uống xong một hớp nước, thở dốc một hơi rồi nói:

.

Chúng nữ nhìn nhau đều không biết nên nói gì. Ngon thì sao, hắn lại làm ra vẻ như ăn phải cả hũ muối? Cứ như thể ăn phải thứ gì đó kinh khủng lắm vậy. Chu Giai Giai chỉ biết cười khổ, nhìn Dương Minh vừa rồi thật sự đã làm mình hoặc chết vì sợ.

- Giai Giai, đậu hũ của em ăn ngon quá, lần sau anh còn muốn ăn nữa.

Dương Minh nói xong, cười hì hì nhìn nàng.

.

Sắc mặt Chu Giai Giai đỏ lựng lên, lời hắn nói hàm ý quá nhiều, cái gì mà "đậu hũ của em"? Sao lại không khiến người nghe nghĩ lung tung?

- Được rồi, Dương Minh, anh ăn nhanh lên đi, tính là chúng em thua rồi! Một hồi, anh muốn thế nào thì được thế đó. Nhưng cũng phải được Oánh Oánh đồng ý, vì tất cả mọi người đều nhất trí rằng đêm nay anh thuộc về nàng!

Tôn Khiết nói.

.

Dương Minh không biết nói gì, sao lại lảng tránh như vậy chứ? Rồi còn đêm nay… còn là của Oánh Oánh nữa?

Đôi khi Dương Minh nhận thấy, thật nhiều nữ nhân cũng không phải là chuyện hay ho gì. Ăn quá nhiều mỹ thực cũng khiến người cảm thấy như vậy. Trong đời, hai chuyện lớn nhất chính là gặp được mỹ nữ và thưởng thức mỹ thực, nhưng bây giờ đặt trước mặt, thực sự hắn lại không nén nổi cảm giác trơ mắt nhìn cuộc đời.

Từng mỹ nữ liên tục gắp món sở trường của mình bỏ vào bát hắn. Ăn món này thì không thể nào còn thưởng thức món kia, nhưng các nàng lại cố ý không ngừng gắp rau tươi cho vào bát. Cuối cùng, Dương Minh thật sự không nuốt nổi nữa, trợn trắng hai mắt, liên tục xua tay:

- Không thể, không thể tiếp tục nữa rồi, thật sự anh không ăn nổi nữa rồi, cứ thế chắc vỡ bụng mất.

- Ha ha.

Các nàng nhìn bộ dáng của hắn, không nhịn được mà cười rũ rượi.

Chính như lời các nàng nói, đêm nay, Dương Minh thuộc về Triệu Oánh, còn nàng cũng thuộc về Dương Minh.

Trong lòng Triệu Oánh đã không còn gì để kỵ ngại, giờ đây hoàn toàn mở lòng. Tuy nhiên, lúc này nàng ngồi trên giường nhưng vẫn còn rất ngượng ngùng, không dám đối diện với Dương Minh.

Nàng mở rộng nội tâm, nhưng không có nghĩa là không biết xấu hổ.

Dù sao chuyện tình cảm của nàng và Dương Minh cũng rất trớ trêu. Nếu nghĩ lại, thực ra trước đó chẳng qua chỉ là một quá trình yêu đương đơn thuần. Trên mạng, mối quan hệ giữa Nữ Giáo Sư Dã Man và Thế Giới Nào Có Chân Tình căn bản không tính là yêu.

Còn những buổi dạy học thêm của hai người trước đó, hay đêm trăng ấy, chỉ như mới bắt đầu rồi kết thúc trong chớp nhoáng.

Cho nên, ngực Triệu Oánh lúc này như đang đập thình thịch. Ở bên cạnh hắn như thế có phải là quá nhanh không?

Nhưng nghĩ đến việc Dương Minh phải lập tức đến Vân Nam để thực hiện nhiệm vụ nguy hiểm kia, nàng liền trở nên kiên quyết. Nếu còn do dự, không biết lại đợi đến bao giờ hắn mới trở về.

Vì vậy, Triệu Oánh cắn răng đứng dậy, nhẹ giọng nói:

- Dương Minh, em… đi tắm.

- Hha ha, không cần vội vã như thế. Trước tiên chúng ta cứ trò chuyện đã.

Dương Minh đoán được tâm tư của Triệu Oánh, nhưng hai người đã tiếp nhận nhau, nên “quá trình” không còn là chuyện gì trọng yếu. Chỉ cần trái tim hai người thật sự gắn bó là đủ.

- Ừ.

Triệu Oánh gật đầu, rồi ngồi xuống:

- Dương Minh, nếu được, kể cho em nghe chút chuyện về anh, chị Tôn Khiết, Tiếu Tình hay Giai Giai được không? Nói cho em biết mọi người ở bên nhau như thế nào? Em có chút tò mò…

Trước kia, Triệu Oánh cũng từng hỏi Tôn Khiết, nhưng tất nhiên không thể biết rõ ràng, chỉ nghe qua loa đại khái. Nhưng Triệu Oánh thực sự rất muốn nghe chân tướng của sự việc. (B: Ừ, uống xong rồi “xxx” với NV9 thì có cạy răng nó không nói là đúng rồi =]])

- Ha ha, trước tiên cứ kể chuyện Tôn Khiết đã.

Dương Minh gật đầu:

- Quá trình anh và Tôn Khiết đến với nhau rất kỳ lạ. Lần đầu gặp Tiểu Khiết là ở trong nhà của chị họ Dương Lệ, cô ấy là bạn của nàng. Lúc đó, anh chỉ mới tốt nghiệp cấp 3, còn ngại ngùng lắm. Vì vậy, Tôn Khiết mới hay đùa anh…

Dương Minh kể rõ chuyện Tôn Khiết trêu hắn thế nào, tại sao lại đùa giỡn, rồi cả chuyện đến bar giả làm bạn trai nàng, nhưng vì sơ suất ngẫu nhiên, quan hệ thân mật mới phát sinh…

Vẫn duy trì mối quan hệ bạn bè với Tôn Khiết, cho đến khi giúp gia đình nàng giải quyết vấn đề phiền phức, mới khiến Tôn Khiết mở rộng nội tâm hoàn toàn…

- Hóa ra anh và Tôn Khiết cũng đã vượt qua nhiều chông gai.

Triệu Oánh rất kinh ngạc, xem ra, trong số những người đến với Dương Minh, cũng có không ít chuyện riêng.

- Còn chị Tiếu Tình?

Triệu Oánh nghe xong chuyện của Tôn Khiết, lại nghĩ đến Tiếu Tình.

- Ha ha, chuyện của Tình Tình cũng ngoài dự đoán. Từ khi anh nhận Lưu Duy Sơn làm cha nuôi, rồi tham gia một buổi đấu giá…

Dương Minh kể lại chuyện tham gia đấu giá của mình, cùng các cố sự giữa hắn và Tiếu Tình

- Chuyện của Giai Giai cũng biết một chút. Nàng đã đỡ đạn cho anh một lần…

Triệu Oánh nói đến đó, bỗng nhiên thở dài:

- Vốn em nghĩ, chuyện tình cảm giữa chúng ta đã gian nan lắm rồi, nhưng xem ra, chuyện của Giai Giai còn thêm phần khó khăn hơn…

- Nhưng hiện tại, cứ như thế này là ổn rồi, chúng ta đều ở bên nhau, sau này chắc chắn sẽ tốt hơn nhiều.

Dương Minh an ủi Triệu Oánh.

- Ừ. Hy vọng thế.

Triệu Oánh gật gật đầu:

- Em chỉ biết chuyện Giai Giai đỡ đạn cho anh, còn chuyện trước đó chưa rõ lắm. Anh kể em nghe đi.

- Hha, đương nhiên rồi.

Dương Minh gật đầu:

- Anh và Giai Giai vốn là bạn cùng lớp hồi sơ trung, nhưng chuyện này phải nhắc đến một người, cũng chính là mối tình đầu của anh, nữ minh tinh Thư Nhã…

- Cái gì? Nữ minh tinh Thư Nhã?

Triệu Oánh sửng sốt:

- Ý anh là, mối tình đầu của anh là Thư Nhã?

- Ừ! Em không biết sao?

Dương Minh hỏi rồi mới nhớ ra mình chưa nói chuyện này với Triệu Oánh:

- Thư Nhã tên thật là Tô Nhã, là mối tình đầu của anh…

- Không phải chứ, Dương Minh? Nữ minh tinh cũng là mối tình đầu của anh sao?

Triệu Oánh kinh ngạc há to miệng.

- Ha ha, trước kia còn đi học không phải em hay hỏi tại sao thành tích tốt hồi sơ trung mà lên cao trung lại kém hơn?

Dương Minh cười nói:

Trong đó tất nhiên có liên quan — gần như là chuyện tình tay ba…

Đang muốn kể rõ những ân oán giữa hắn, Giai Giai, Thư Nhã, thì điện thoại đột nhiên reo vang. Dương Minh lấy ra xem, thì thấy là Lâm Chỉ Vận gọi đến.

Tóm tắt:

Chu Giai Giai tự tay chế biến món đậu hũ chiên bơ, khiến Dương Minh vừa ăn vừa tỏ vẻ khó nuốt. Tôn Khiết nhận ra rằng Giai Giai vẫn thiếu kinh nghiệm nên dễ bị Dương Minh làm rối. Dương Minh chọc ghẹo Giai Giai khiến sắc mặt nàng đỏ lên, và Tôn Khiết quyết định giao Dương Minh cho Oánh Oánh. Trước khi rời đi, Triệu Oánh muốn hiểu rõ hơn về Dương Minh và các mối quan hệ của hắn với những người khác, dẫn đến những tâm sự sâu sắc giữa hai người.