Cái đầu nhỏ của em nghĩ loạn thất bát tao cái gì thế? Anh làm sao mà biết nàng ta có phải hay không?
Dương Minh hừ một tiếng rồi nói.
- A? Các người không có cái kia...
Kinh Tiểu Lộ sửng sốt, lập tức nghĩ tới nguyên nhân Dương Minh nhanh như vậy đã gọi điện cho mình, nguyên lai là Liễu Họa Mi không thực hiện được!
- Đương nhiên là không!
Dương Minh nói:
- Anh là người tùy tiện như vậy sao?
- Ai chứ! Đúng vậy!
Kinh Tiểu Lộ thở dài.
- Đúng?
Dương Minh sửng sốt, ngạc nhiên hỏi ngược lại.
- Ách… Không phải… Ý em là nói… ý là, đúng vậy, anh không phải người tùy tiện như thế…
Kinh Tiểu Lộ cười gượng giải thích.
- Toát mồ hôi, em làm anh sợ muốn chết.
Dương Minh cười khổ nói.
- Xem ra là em nghĩ quá đơn giản rồi! Nếu anh là người tùy tiện như vậy, em đã sớm gài bẫy được rồi, sao có thể gian khổ như vậy mới cùng một chỗ với anh chứ!
Kinh Tiểu Lộ cảm thán nói:
- Xem ra vận mệnh Họa Mi tỷ đã định rồi, chỉ là rất đáng thương…
Kinh Tiểu Lộ lại tưởng tượng Liễu Họa Mi đáng thương hơn một chút, khiến Dương Minh mềm lòng mà giúp nàng. Nhưng chưa kịp nói xong thì đã bị Dương Minh chặn lại.
- Được rồi, em đừng nói nữa, anh biết ý của em!
Dương Minh nói:
- Anh đã đồng ý giúp nàng rồi! Em ở chỗ nào, gặp mặt rồi nói đi!
- Nha nha! Lão công, anh đồng ý rồi sao? Anh thật tốt quá!
Kinh Tiểu Lộ vui mừng, hét to hoa chân múa tay:
- Em ở ngay phòng 305 đối diện, anh đến tìm em đi!
Dương Minh vừa ngẩng đầu, phòng 305 ngay bên cạnh mình, bất đắc dĩ cúp điện thoại. Vừa muốn gõ cửa thì cửa phòng đã mở ra, Kinh Tiểu Lộ lập tức nhảy ra, đu lên người Dương Minh:
- Lão công, anh thực sự quá tốt! Anh cuối cùng cũng chịu giúp Họa Mi tỷ!
- Được rồi, chúng ta vào đi rồi nói chuyện sau.
Dương Minh không muốn ở cửa thân thiết với Kinh Tiểu Lộ, ai biết lát nữa có người đi qua nhìn thấy hay không?
Kinh Tiểu Lộ nghe xong vội vàng tránh ra, cùng Dương Minh vào phòng, rồi đóng cửa lại, nói:
- Lão công, anh cũng đủ kiên nhẫn rồi đấy. Họa Min tỷ là mỹ nữ yểu điệu như vậy, anh không có ý gì với nàng à?
- Ý thì đương nhiên có, chỉ là anh cũng không phải thứ động vật chỉ biết dùng nửa thân dưới, đương nhiên sẽ không dễ xúc động như vậy.
Dương Minh lắc đầu:
- Bây giờ lửa còn chưa dập, em cứ hạ hỏa cho anh rồi nói sau!
Nói rồi, Dương Minh ôm lấy Kinh Tiểu Lộ, ném nàng lên giường trong phòng. Kinh Tiểu Lộ lập tức hô to:
- Được rồi, lão công, anh kể cho em nghe chuyện vừa rồi giữa hai người đi! Em muốn nghe!
- Muốn nghe cũng không được!
Dương Minh trừng mắt liếc nàng.
- Anh bây giờ là dạng này, còn không phải bởi vì em sao?
- Ách… Vậy được rồi, xem ra em phải cố gắng hơn nữa. Nếu em thể hiện tốt, anh sẽ tha thứ cho em, được không?
Kinh Tiểu Lộ cầu xin.
- Ha ha…
Dương Minh thở dài, không thật sự giận nàng. Nhưng lúc này đúng là nên trừng phạt một chút, đánh mông Kinh Tiểu Lộ thì hợp lý hơn.
Kinh Tiểu Lộ đầu hàng, thở gấp liên tục, trừng mắt nhìn Dương Minh:
- Anh bình thường sao không lợi hại như vậy? Có phải trước đó nhìn Họa Mi tỷ nên mới như vậy?
- Ách…
Dương Minh cảm thấy xấu hổ, lời của Kinh Tiểu Lộ rất đúng. Vừa rồi, chính bản thân cũng có chút ham muốn Liễu Họa Mi. Nhưng chuyện này quá rối rắm, ngại mở miệng.
- Ha ha, em đã biết anh không phải không có hứng thú với nàng rồi!
Kinh Tiểu Lộ đắc ý nói:
- Bây giờ nói thật cho em biết, anh đã nói gì với Họa Mi tỷ?
Dương Minh bị Kinh Tiểu Lộ bắt được nhược điểm, đành phải kể rõ chuyện vừa rồi cho nàng nghe. Nếu không, không thể giải thích rõ được.
- Cái gì? Anh còn nói anh không muốn? Dùng lý do này để lấp liếm chuyện của Họa Mi tỷ à?
Kinh Tiểu Lộ hơi bất khả tư nghị, nhìn Dương Minh, cảm thấy lý do này quá kỳ quặc. Đặc biệt là, Liễu Họa Mi còn tin nữa chứ!
Dương Minh gật đầu:
- Cô ấy cứ như không hiểu chuyện gì vậy.
- Ha ha ha ha ha!
Kinh Tiểu Lộ cười phá lên:
- Thật là cười chết em. Ai nha, chỉ có Họa Mi tỷ mới mắc mưu, mà còn tin nữa chứ… Ha ha ha ha...
Dương Minh nhìn Kinh Tiểu Lộ cười rạng rỡ, hơi bất đắc dĩ, khanish hai tiếng rồi nói:
- Thôi được rồi, nếu nàng ta cứ cố chấp coi anh là nữ nhân của nàng, cũng chẳng sao. Ít nhất về sau có thể thân cận với em nhiều hơn, giúp em nữa!
- Đúng vậy!
Kinh Tiểu Lộ thật sự không nghĩ rằng Liễu Họa Mi sẽ cạnh tranh với nàng gì lớn lao, trái lại còn cảm thấy có một tỷ muội tâm sự rất tốt.
- Nhưng chuyện của Họa Mi tỷ, anh dự định làm sao bây giờ?
- May mà em nói ra, chứ không anh đã quên rồi.
Dương Minh gật đầu:
- Anh sẽ sắp xếp ngay.
- Anh người này! Thật là, chuyện này mà cũng quên nổi à? Họa Mi tỷ thật xui xẻo rồi, đã là nữ nhân của anh rồi mà còn bị anh đối xử như vậy!
Kinh Tiểu Lộ bất bình thay Liễu Họa Mi.
- Anh mới là người xui xẻo! Thêm một cô bạn gái trên danh nghĩa, chuyện này còn ít sao!
Dương Minh lắc đầu:
- Nếu không vì muốn tìm giúp em một trợ thủ, sợ sau này anh đi rồi, em gặp chuyện không ứng phó nổi. Thì em nghĩ xem, anh sẽ quản chuyện của nàng nhiều vậy sao?
- Vậy anh thật sự không động tâm sao?
Kinh Tiểu Lộ trong lòng cảm động vô cùng. Thì ra, Dương Minh làm tất cả những chuyện đó đều vì nàng! Cảm giác ấy khiến cô vô cùng hạnh phúc.
- Động tâm chứ, nói không động tâm là giả. Nhưng đó cũng chỉ là cảm xúc bình thường khi đứng trước sắc đẹp, không tính là tình cảm chân thành.
Dương Minh nói:
- Nếu như anh không phải đi làm nhiệm vụ, chắc chắn sẽ không ngần ngại nảy sinh gì đó với nàng. Nhưng hiện tại không có thời gian, anh cũng không muốn làm tổn thương nàng.
- Ừ, vậy anh mau tính sắp xếp đi, để lát nữa không quên mất!
Kinh Tiểu Lộ vui vẻ vì sự thành thật của Dương Minh, ít nhất anh không lừa dối nàng.
- Em nha! Chuyện của Liễu Họa Mi mà em còn quan tâm như vậy, nàng còn muốn cùng em cướp nam nhân đấy!
Dương Minh cười khổ.
- Đó không phải là cướp, là em chủ động tặng nàng thì đúng hơn. Nếu không thì làm sao nàng có cơ hội?
Kinh Tiểu Lộ không muốn thừa nhận.
- Được rồi, chuyện này không còn quan trọng nữa.
Dương Minh lấy điện thoại ra gọi cho Kim Ngưu. Kim Ngưu nhanh chóng bắt máy.
- Thủ lĩnh!
Kim Ngưu thấy số điện thoại của Dương Minh, kính cẩn trả lời.
- Kim quản gia, cử giúp tôi một người đến đây, giúp tạo ra một vụ va chạm giao thông ngoài ý muốn.
Dương Minh quyết định để chuyện này do gia tộc Charles xử lý. Loại sát thủ nước ngoài này làm việc khó kiểm soát chứng cứ, Dương Minh cũng muốn giảm bớt chút phiền hà cho Hạ Băng Bạc.
- Vâng, Thủ lĩnh!
Kim Ngưu không hỏi thêm, nhất trí nhận lệnh.
- Lát nữa tôi sẽ gửi dữ liệu cho ngươi, an bài một người đáng tin cậy đến.
Dương Minh dặn dò.
- Thủ lĩnh, hay để tôi tự xử lý?
Kim Ngưu cung kính hỏi.
- Không cần thiết.
Dương Minh đáp:
- À, Hồ Điệp gia tộc có Vương Khắc Tiến, là người trẻ tuổi, cũng không tệ. Ngươi có thể để hắn đến làm, đó là do ta liên hệ hay ngươi tự liên hệ?
-o0o-
Dương Minh và Kinh Tiểu Lộ thảo luận về Liễu Họa Mi và quyết định giúp nàng trong tình huống khó khăn. Kinh Tiểu Lộ tỏ ra hưng phấn khi biết Dương Minh đồng ý giúp và nhấn mạnh sự quan tâm của anh đối với Họa Mi, trong khi Dương Minh phân tích mối quan hệ của họ. Cuối cùng, Dương Minh lên kế hoạch cho một vụ va chạm giao thông để giải quyết vấn đề với sự hỗ trợ của Kim Ngưu.