Không cần phải rút khỏi đội đâu. Chỉ cần phục tùng thì việc chỉ huy của tôi sẽ tốt hơn!
Dương Minh lúc này đã thay đổi cách nhìn với Tiếu Tố Tố.
Hơn nữa, cô nàng này đã nghiên cứu qua cổ thuật, nên đã giảm đi một phần gánh nặng.
Thật ra, có nhiều người cũng không sao, vì dù sao khi đi đối phó với Hữu trưởng lão thì càng nhiều người càng dễ đối phó hơn!
-Được rồi.
Tiếu Tố Tố gật đầu.
Dương Minh nói rất đúng, có chơi có chịu. Đã đánh cuộc với hắn, nếu hắn thắng thì điều kiện phục tùng chỉ huy là phải chấp nhận thôi.
Hạ Băng Bạc cổ quái nhìn Dương Minh, giờ phút này hắn nhìn không thấu Dương Minh! Lúc Tiếu Tố Tố nói hạ cổ, thì dường như hắn đã nghĩ rằng lần này Dương Minh thua rồi!
Việc hạ cổ dù phòng bị thì cũng rất khó đối phó!
Nhưng mà Dương Minh sau khi nghe lời nói của Tiếu Tố Tố, thì ra vẻ không quan tâm. Điều này làm cho Hạ Băng Bạc có chút mơ hồ!
Dương Minh dựa vào điều gì, mà không hề có chút áp lực với cổ trùng?
Một là không biết, hai là đã có dự liệu trước.
Hạ Băng Bạc mặc dù nghi ngờ, nhưng cũng không mở miệng, chỉ lặng lẽ nhìn Dương Minh, chờ diễn biến tiếp theo.
Ấn tượng của Hạ Băng Bạc là Dương Minh rất mạnh lại là người hiểu chuyện, không nắm chắc thì không làm! Còn lần này, haiz!
Mà Hạ Tuyết thì cũng có chút khẩn trương nhìn Dương Minh. Nàng đối với Dương Minh tuy không phục, nhưng mà thấy phụ nữ khác không phục Dương Minh thì có chút không thoải mái!
Muốn tìm hắn thách đấu, phải là tôi chứ không phải là cô, Tiếu Tố Tố!
Lưu Diệp Tử cũng không thoải mái. Hắn nhận Dương Minh làm lão đại rồi, nếu Dương Minh thua thì mặt mũi của tiểu đệ hắn vất đâu. Nhưng mà Lưu Diệp Tử với Tiếu Tố Tố là người quen, lúc này hắn cũng đang bận tâm không biết có phải Dương Minh đã nhìn trúng Tiếu Tố Tố!
Nghĩ đến đây, Lưu Diệp Tử nhìn về phía Dương Minh, thấy ánh mắt hắn có chút vội vàng, hắn cầu mong sao cho Dương Minh đừng thua.
Bên này, Phùng Thiên Long thì tâm tình cũng không khá hơn, dù sao Tiếu Tố Tố cũng là bạn gái hắn. Hồi nãy hắn đã thua Dương Minh một lần, để Tiếu Tố Tố phải ra mặt.
Nếu Tiếu Tố Tố thua Dương Minh thì không sao, còn nếu thắng thì mặt mũi của hắn chẳng biết để vào đâu, nữ nhân còn mạnh hơn thì hắn là cái gì đây? Hơn nữa, Phùng Thiên Long rất bội phục Dương Minh, nên không muốn Dương Minh thua.
Hoàng Nhạc Nhạc chẳng có ý kiến gì, vì theo nàng thì Dương Minh rất lợi hại, cho nên nhất định thắng!
Thời gian lặng lẽ trôi qua, đã trôi qua ba phút. Mà Dương Minh vẫn chưa xảy ra chuyện gì, Tiếu Tố Tố đã biết mình thua rồi.
Bởi vì lúc hạ cổ là cách đây hai phút, mà giờ đã qua ba phút. Theo lý thuyết thì đã đủ năm phút, mà Dương Minh vẫn không có dấu hiệu đau đớn, thì rõ ràng là Dương Minh không trúng độc, hoặc là trúng rồi thì cũng đã bị phá giải.
Rốt cục, năm phút đồng hồ trôi qua, Dương Minh vẫn bình yên vô sự!
-Đồng chí Tố Tố, tôi thắng rồi phải không?
Dương Minh nhìn đồng hồ, cười hỏi.
-Anh thắng rồi.
Tiếu Tố Tố gật đầu, nhưng trong lòng vẫn muốn biết làm sao anh có thể phá giải được cổ thuật của cô.
-Tôi thắng bởi vì cổ độc của cô đối với tôi không có hiệu quả.
Dương Minh thẳng thắn trả lời, rồi nói rõ nguyên nhân:
-Chẳng những loại cổ độc này, mà bất cứ loại cổ độc nào cũng vậy, trừ khi cực kỳ lợi hại ra thì tôi mới dính phải.
Dương Minh đã trúng cổ độc Lam Lăng, có thể nói bách độc bất xâm. Những cổ thuật cấp thấp thì đều không hiệu quả trên hắn, trừ cổ độc của Hữu trưởng lão ra, mới có tác dụng với Dương Minh.
-Hả?
Tiếu Tố Tố trong mắt lóe lên tia kinh ngạc:
-Không ngờ cổ đối với anh cũng không có tác dụng, xem ra tôi thua cũng không uổng!
-Tôi thắng, nhưng cũng chẳng vinh quang gì!
-Thắng là thắng, sao lại thắng không vinh quang? Có thể nói thắng thì dùng thủ đoạn gì cũng được.
Tiếu Tố Tố không oán hận mà nói:
-Tôi dùng ưu thế hạ cổ, nhưng anh cũng có ưu thế bách cổ bất xâm. Đều là thực lực của bản thân!
-Ha ha, nhưng với chiêu thức đó của cô, nếu không phải tôi là người khác thì đã xong rồi!
Dương Minh gật đầu nói.
Tiếu Tố Tố đã đạt được mục đích, liền trở về hàng ngũ của mình.
-Ha ha, tôi yên tâm rồi!
Dương Minh mỉm cười nói:
-Bây giờ chúng ta là chiến hữu. Tôi hy vọng mọi người đồng tâm đồng lòng, cùng chung mục tiêu mà cố gắng!
Dương Minh cười khổ.
-Đội trưởng Dương, tôi yên tâm!
Mọi người đồng lòng, kể cả Hạ Tuyết cũng bị Dương Minh cảm động. Cổ độc thông thường đối với hắn không hiệu quả? Dương Minh quả thực rất mạnh mẽ.
-Ha ha, tối nay tôi mời cơm. Coi như là tấm lòng của tôi, dù sao cũng để mọi người làm quen với nhau!
Dương Minh nói.
-Tôi tán thành!
Phùng Thiên Long.
-Tôi cũng vậy, tôi cũng tán thành…
Lưu Diệp Tử vẻ mặt u oán. Hắn là tiểu đệ của Dương Minh, đương nhiên muốn là người đầu tiên ủng hộ Dương Minh, nhưng lại bị Phùng Thiên Long đoạt trước, khiến hắn có chút uất ức!
Lưu Diệp Tử tuy nhận mình có hạn về tư chất, nhưng cũng là một tên hảo hãn. Nhưng bây giờ vinh quang của hắn bị Phùng Thiên Long cướp đoạt, hắn đương nhiên buồn bực rồi.
Còn Tiếu Tố Tố và Hạ Tuyết thì không phản đối. Chỉ có Hạ Băng Bạc bất đắc dĩ nói:
-Xem ra tôi bị mọi người cho ra rìa rồi! Thôi không sao, Bàn Tử tối nay chúng ta nhậu riêng vậy!
-Ha ha, được!
Bàn Tử đáp ứng.
-Cứ thế đi, tối bảy giờ chúng ta ra ngoài liên hoan. Bây giờ ai bận gì thì làm nhiệm vụ đó. Đúng bảy giờ chúng ta gặp nhau! Đây là số điện thoại của tôi.
Dương Minh đang chuẩn bị lấy số của mình đưa cho mọi người thì bị Hạ Băng Bạc ngăn lại.
-Dương Minh, bây giờ chúng ta phải đặt vấn đề bảo mật lên hàng đầu. Do đó, số điện thoại cũ phải đổi!
Hạ Băng Bạc nói:
-Bây giờ điện thoại của cậu cứ giao cho tôi bảo quản. Tôi sẽ phát cho cậu một chiếc điện thoại mật, chỉ có mạng lưới nội bộ của chúng ta mới có thể liên lạc được với nhau.
-Không vấn đề gì!
Dương Minh không do dự khi giao điện thoại của mình.
-Nghĩ kỹ chưa? Khi đã đưa rồi, thì không được đổi lại đâu đấy!
-Ha ha, đã nghĩ kỹ rồi.
Dương Minh cười nói:
-Cung đã bắn ra rồi thì không thể quay đầu lại. Chỉ còn cách tiếp tục tiến tới.
-Dù sao Dương Minh cũng khác các nhân viên khác. Hắn không phải nhân viên chính thức, nên nhiệm vụ lần này ít nhiều có phần không công bằng, và cũng được đối xử ưu đãi hơn!
Mọi chuyện trong nhà đã sắp xếp ổn thỏa, Dương Minh liền gửi cho bạn bè người thân một tin nhắn báo bình an rồi tắt điện thoại, giao cho Hạ Băng Bạc.
-Nói không sai, tên đã xông vào thì không thể quay lại!
Hạ Băng Bạc gật đầu:
-Cậu nghĩ được như vậy là tôi an tâm!
-Nhân sinh có nhiều chuyện, không thể làm cũng muốn làm. Muốn tránh không tránh nổi!
Dương Minh thở dài:
-Đây là trách nhiệm, đành phải hoàn thành thôi!
-Được rồi, xem ra tôi nhìn người vẫn chưa tồi!
Hạ Băng Bạc gật đầu, rồi đem điện thoại của Dương Minh thu vào, bảo Tiểu Trịnh mang đến một chiếc điện thoại khác.
-Dương đội trưởng, đây là của tôi!
Tiểu Trịnh cung kính đưa cho Dương Minh.
Dương Minh mỉm cười tiếp nhận chiếc điện thoại mới. Cái này không có gì đặc biệt về ngoại hình, nhưng là điện thoại của cục điều tra bí mật, nên bên trong toàn bộ đều tích hợp công nghệ cao.
-Chiếc điện thoại này sử dụng năng lượng pin mặt trời, có chế độ chờ đặt trước. Bất tiện là nó không phải điện thoại vệ tinh.
Hạ Băng Bạc giới thiệu.
-Được rồi.
Dương Minh gật đầu.
-Được rồi, không phí thời gian của mọi người nữa. Sáng mai bắt đầu buổi huấn luyện, còn hôm nay là của mọi người!
Hạ Băng Bạc nói.
Sau đó, cùng Bàn Tử, Tiểu Trịnh rời khỏi phòng, còn trong phòng chỉ còn lại thành viên của cảm tử quân và Hoàng Nhạc Nhạc.
-Các vị, từ đây tới bảy giờ hãy gọi điện cho tôi. Chúng ta sẽ quyết định địa điểm ăn cơm, mọi người cứ quyết định quán ăn đi, tôi sẽ trả tiền!
Dương Minh cười nói.
-Không thành vấn đề, lão đại!
Phùng Thiên Long đã hết lời khen ngợi Dương Minh và đồng ý.
-Lão đại, lát nữa anh định đi đâu? Dù sao anh ở Yên Kinh không quen, có muốn để em đi cùng không?
Lưu Diệp Tử tự đề cử.
-Cũng tốt, tôi cũng định cùng Nhạc Nhạc đi dạo, cậu dẫn đường đi!
Dương Minh gật đầu.
-Khụ khụ!
Hạ Tuyết ho khan hai tiếng, trong lòng thắc mắc: Dương Minh này có ý gì? Hắn cùng Hoàng Nhạc Nhạc đi dạo, lại còn dẫn Diệp Tử đi theo, vậy mình phải làm gì đây?
Nàng không muốn đi một mình. Vì vậy, đành phải ho khan, phát tín hiệu với Dương Minh.
-Hạ Tuyết, cùng đi thôi.
Dương Minh cười nói:
-Bây giờ cô đã trở thành nữ nhân của tôi rồi, nên đi dạo phố cũng bắt buộc cô phải đi theo!
Dương Minh vừa thắng cuộc thi với Tiếu Tố Tố, chứng minh khả năng giải độc của mình khi cổ độc không có tác dụng với anh. Điều này khiến mọi người trong đội cảm thấy yên tâm hơn và tạo sự gắn kết giữa các thành viên. Họ cùng nhau lên kế hoạch cho một buổi tối ăn uống, trong khi Dương Minh được giao một chiếc điện thoại mới để bảo mật thông tin liên lạc. Sự tự tin của Dương Minh khiến mọi người nhìn nhận anh với khía cạnh đáng tin cậy hơn.
Dương MinhHạ TuyếtHoàng Nhạc NhạcHạ Băng BạcLưu Diệp TửPhùng Thiên LongTiếu Tố Tố
chiến hữuThắng cuộccổ thuậtBách độc bất xâmSố điện thoại mới