Thì ra là ngươi sớm có sự chuẩn bị! Dương Minh thở dài có chút bất đắc dĩ, nhưng lại chẳng lấy làm ngạc nhiên, bởi vì Hữu trưởng lão khi hắn chuẩn bị lên đường, đã nói một câu rất kỳ quặc: "Ta nghiên cứu Kim Cương cổ này đã bao nhiêu năm, dù chưa luyện chế ra ổn định Kim Cương cổ, nhưng ta trong thân thể khảo nghiệm Kim Cương cổ, đã sớm nghiên cứu vô cùng thấu triệt!"
Lúc đó, Dương Minh còn chưa hiểu rõ nhiều, nhưng hiện tại thì đã hiểu rõ ý đồ của Hữu trưởng lão rồi!
Hóa ra là, Hữu trưởng lão sớm đã biết được những sơ hở của Kim Cương cổ, nên đã chuẩn bị kỹ lưỡng mọi thứ trước khi hành động, nhằm khiến cho Dương Minh, Lâm Đông Phương cùng Lưu Diệp Tử mất đi hiệu lực của Kim Cương cổ!
"Chính là vì sao ngươi không gặp phải chuyện này? Tại sao Kim Cương cổ của ngươi không mất đi hiệu lực?" Lưu Diệp Tử không cam lòng hỏi, đây chính là điểm hắn rất kỳ quặc. Nếu Hữu trưởng lão dùng thuốc gây mất hiệu lực Kim Cương cổ trên người mình, thì vì sao chính bản thân hắn lại không bị ảnh hưởng?
"Ta đương nhiên không mất hiệu lực rồi!" Hữu trưởng lão cười ha hả, nói: "Dù Kim Cương cổ của ta chưa hoàn toàn ổn định, nhưng sau khi trải qua sự cải tiến của ta, đã tránh khỏi những sơ hở này! Ban đầu ta làm vậy nhằm mục đích gì? Thật ra là vì sợ Lam Lăng Nãi Nãi và người của Lam Mêu Trại biết được sơ hở này, nên đã cố ý tiến hành cải tiến! Nhưng bây giờ nhìn lại, họ cũng không biết chuyện này, không ngờ tới hiện tại cũng phát huy tác dụng!"
"Thì ra như vậy!" Dương Minh lần này cũng thực sự phục lòng, cảm thấy mình thua là xứng đáng. Mặc dù hắn chuẩn bị khá kỹ lưỡng, nhưng đối phương lại có sự chuẩn bị từ trước, mà Hữu trưởng lão lại hiểu rõ Kim Cương cổ hơn ai hết!
"Cho nên, Dương Minh, ngươi cũng đừng mơ tưởng nữa. Với thực lực của các ngươi, muốn đối phó ta là chuyện viễn vông!" Hữu trưởng lão nói tiếp: "Hơn nữa, để ta nói cho ngươi một tin không may: Gần đây ta sẽ không hoàn toàn ổn định Kim Cương cổ của mình, mà sẽ tiến hành nâng cấp! Sau khi nâng cấp, Kim Cương cổ của ta sẽ không còn hoàn toàn nữa, mà biến thành hình thức bị động, chỉ cần có người tấn công, thì Kim Cương cổ của ta tự khắc sẽ tự khởi động. Hơn nữa, khả năng kéo dài hiệu lực và chống chịu cũng sẽ tốt hơn chút. Nếu các ngươi muốn ám sát ta… thật sự đừng nghĩ tới nữa!"
"Thật không thể tin nổi!" Dương Minh thầm nghĩ, hắn cảm thấy lần này thua là đúng, dù đã chuẩn bị kỹ lưỡng, nhưng đối phương cũng đã có sự chuẩn bị trước, hơn nữa Hữu trưởng lão còn biết rõ Kim Cương cổ hơn ai hết.
"Vậy nên, Dương Minh, ngươi cũng đừng mơ tưởng nữa. Các ngươi dù có cố gắng thế nào, cũng không thể đối phó nổi ta!" Hữu trưởng lão nói rõ thêm: "Hơn nữa, ta muốn cho ngươi biết điều bất hạnh của chính mình: Gần đây ta đang nâng cấp Kim Cương cổ của mình, biến nó từ hoàn toàn thành không hoàn toàn! Hiện tại, Kim Cương cổ của ta đã trở thành hình thức bị động—nó sẽ tự động khởi động khi bị tấn công, và hiệu lực của nó cũng có thể kéo dài hơn chút. Ngươi nếu muốn ám sát ta… tốt nhất là từ bỏ ý định đi!"
"Điều đó thì không thể... Không còn khả năng thúc dục hóa môi nữa." Dương Minh nói, "Ngươi đã dùng hết rồi, chỉ đủ để ba người phân lượng, nhưng chúng ta vẫn có thể phục dụng!"
"Hừ! Ban đầu ta cố ý giữ lại một ít thúc dục hóa môi để đề phòng tình huống như thế này xảy ra. Bây giờ, chờ các ngươi luyện chế ra Kim Cương cổ hoàn chỉnh, thì tự các ngươi tăng thêm thúc dục hóa môi, không cần naud nữa!" Hữu trưởng lão nói.
"Vậy là ngươi định bỏ qua cho chúng ta?" Dương Minh có chút ngoài ý muốn, không ngờ Hữu trưởng lão lại tinh mưu như vậy. Lần này, hắn vẫn chưa biết rõ nhóm người của mình đã làm gì cuối cùng.
"Khống chế được các ngươi dễ như trở bàn tay. Các ngươi ít điểm âm mưu thủ đoạn, trong mắt ta chính là những tồn tại cùng chê cười! Ta có thể dễ dàng nắm trong tay, không cần phải bỏ qua hay tha thứ cho ai cả, bởi vì các ngươi chẳng thể thoát khỏi lòng bàn tay của ta!"
Bạn đang xem tại
Truyện FULL
- www. chapwave.com
"Ngươi đã lợi hại như thế, sao không biến Kim Cương cổ của ngươi thành hoàn toàn?" Dương Minh hỏi ngược lại, thực ra hắn đang muốn moi ra nhiều hơn nữa về tình hình của Hữu trưởng lão, để có thêm tin tức trong tay.
"Ta và các ngươi có hướng nghiên cứu khác nhau. Ta chỉ có thể dựa trên nền tảng Kim Cương cổ đã có để tiến hành cải thiện và hoàn thiện, nhưng các ngươi không đem hắn chế tạo ra trước khi đến, nên ta không thể làm gì hơn." Hữu trưởng lão cũng không giấu diếm, mà giải thích: "Dù Kim Cương cổ của ta hiện tại đã hoàn thiện khá lợi hại rồi, có thể khởi động trong nháy mắt, rời khỏi hiện trường, và kéo dài hiệu lực. Tuy nhiên, thời gian cold-down vẫn còn, và nếu các ngươi tiến hành chế tạo Kim Cương cổ hoàn chỉnh, ta có thể tiếp tục cải tiến, hoàn thiện những điểm yếu này!"
"Thật ra là vậy!" Dương Minh gật đầu: "Người tin tưởng chúng ta, không sợ chúng ta lần sau còn dám hành động nữa sao?"
"Lần sau? Hừ, các ngươi nhỏ mọn lắm, ta còn chẳng để trong lòng!" Hữu trưởng lão cười lạnh, nói: "Các ngươi biết không, Dương Minh, những kẻ từng đối đầu với ta đều đã trở thành những nhược điểm trong mắt ta, nay đã nằm dưới chân ta, chỉ còn là những con kiến hôi bé nhỏ. Ta đang nắm trong tay vận mệnh của các ngươi, nhưng nếu các ngươi cố ý thuận theo, ta cũng chẳng thấy gì đáng thú vị nữa đâu. Cuộc sống cứ thế trôi qua bình bình, còn ta thì tìm kiếm chút chuyện để giải trí."
"Phải không?" Dương Minh hỏi ngược lại, trong lòng hắn rõ ràng rằng, trong chiến tranh này, ai thắng ai thua đã rõ, và mọi chuyện đã định trước. Hiện tại, hắn trở thành tù nhân của Hữu trưởng lão, và lần này thất bại, không còn cơ hội để thay đổi tình thế.
"Nếu các ngươi còn định chơi trò gượng ép lần sau… thì tốt nhất là chơi thật lợi hại đi, đừng để lộ ra khả năng chiến đấu của mình!" Hữu trưởng lão nói tiếp: "Tốt, không cần nhiều lời với các ngươi nữa. Ta đi đây! Thuốc phấn của các ngươi sẽ tự động giải sau ba ngày. Ta không muốn mất thời gian phối chế thuốc cho các ngươi nữa, các ngươi cứ nghỉ ngơi ba ngày đi."
Nói xong, Hữu trưởng lão xoay người lên chiếc trực thăng, trong tiếng động cơ gầm rú, chậm rãi cất cánh, rời khỏi khu vực dược cốc.
Nhìn theo bóng hắn rời đi, Dương Minh hơi bất đắc dĩ bò dậy khỏi mặt đất, rồi cùng Lưu Diệp Tử và Lâm Đông Phương, những người cũng đứng dậy cùng hắn, cười khổ nói: "Xem ra, kế hoạch của chúng ta đã thất bại rồi..."
"Ha ha, thất bại thì sao? Không sao! Chỉ cần chúng ta bắt đầu lại từ đầu là được! Lần này chỉ là một thử nghiệm nhỏ thôi mà!" Lâm Đông Phương tươi cười lạc quan: "Nhưng mà, Hữu trưởng lão lộ ra một mấu chốt quan trọng, chính là hắn ngày càng khó đối phó rồi!"
"Đúng vậy, ta còn nghĩ nữa, chờ chúng ta nghiên cứu ra Kim Cương cổ hoàn chỉnh, rồi phối hợp cùng nhau để nghiên cứu, sau đó lén lút theo dõi hắn, chờ lúc hắn chưa chuẩn bị xong, thoát khỏi sự chú ý của hắn... nhưng không ngờ, hắn lại biến Kim Cương cổ thành hình thức bị động! Hiện tại, chúng ta không thể nào ra tay nữa rồi." Dương Minh thầm nghĩ, trong lòng cảm thấy bối rối: "Nhưng đúng là, giờ thì hết cách rồi!"
"Nói vậy cũng đúng, Kim Cương cổ của hắn đã trở thành bị động kỹ năng... Chúng ta còn có thể làm gì nữa đây..." Lưu Diệp Tử thở dài.
"Chính bản thân tôi cũng cảm thấy hơi hối tiếc! Ban đầu, đối phó Hữu trưởng lão, đáng lẽ tôi nên ra tay ngay lần gặp mặt đầu tiên, trực tiếp giết hắn luôn!" Dương Minh tiếc nuối nói.
Dương Minh và các đồng đội ngày càng nhận ra sự chuẩn bị chu đáo của Hữu Trường Lão khi họ mắc phải thất bại trong kế hoạch của mình. Hữu Trường Lão tiết lộ rằng bản thân đã cải tiến Kim Cương cổ để tránh bị mất hiệu lực. Cuộc đối thoại giữa họ làm nổi bật sự khác biệt về sức mạnh và kinh nghiệm, khiến Dương Minh phải thừa nhận sự thua kém. Trong khi Lâm Đông Phương và Lưu Diệp Tử cố gắng giữ tinh thần lạc quan, tương lai của họ ngày càng trở nên u ám với việc Hữu Trường Lão nắm quyền kiểm soát và sẵn sàng thách thức họ hơn nữa.