Tiểu Ái, tay ngươi pháp không sai a, mới vừa học được thì lợi hại như vậy? Dương Minh kinh ngạc nói.
Cũng không phải nữa, trước cầm (nắm) anh của ta luyện tập vài lần. Ái Lệ Ti có chút xấu hổ nói.
A, Đổng Quân thật sự có hưởng thụ a, hắn không có nghiện? Dương Minh cười hỏi.
Hắn cánh tay bị ta theo như trật khớp... Ái Lệ Ti nở nụ cười: "Sau đó, khi gặp lại ta muốn tìm hắn luyện tập, thì tập quán tính khiến cánh tay rút gân nhi..."
Hơi thở phù... Dương Minh nghe xong Ái Lệ Ti nói sau, hơi kém cười văng.
Không nghĩ tới Đổng Quân lại xui xẻo như vậy, phối hợp muội muội học tập xoa bóp, cư nhiên cánh tay đều trật khớp? Nhưng sau khi cười xong, Dương Minh cảm nhận rõ ràng rằng Đổng Quân phải Ái Lệ Ti loại này phát ra từ nội tâm bảo vệ. Nếu không trước đây Đổng Quân cũng không thể phạm vào sai lầm sau, tại Phương Thiên trước mặt khẩn cầu, buông tha Ái Lệ Ti.
Tiểu Ái, Đổng Quân tuy rằng không thể gọi là người tốt, nhưng thực sự là một người (cái) hảo ca ca! Dương Minh thở dài nói.
Ừ, ta biết. Ái Lệ Ti gật đầu, trong mắt hiện lên một chút kỳ dị, nói: "Dương Minh, hắn trước đây làm việc, ngươi có thể bỏ qua chuyện cũ không?"
Hả hả, ta đã nói rồi, chuyện cũ đã trôi qua rồi, không cần nhắc lại. Dương Minh cười nói.
Ừ, Dương Minh, ngươi nằm lỳ trên giường, ta giúp ngươi xoa bóp phía sau lưng! Ái Lệ Ti gật đầu, cảm thấy mãn nguyện.
Tốt. Dương Minh cũng không từ chối, hắn rất hưởng thụ hiện tại quan hệ với Ái Lệ Ti, hai người đều không vội vã, cứ tiến triển tự nhiên là tốt rồi.
Đương nhiên. Trong lòng Dương Minh cũng tràn đầy cảm giác hạnh phúc. Biết Ái Lệ Ti cùng mình ở chung là Đổng Quân mong muốn, Ái Lệ Ti tự nhiên cũng có thiện cảm với hắn. Mà chính hắn cũng có chút cảm giác đối với Ái Lệ Ti. Tuy nhiên nếu không nhờ Đổng Quân giúp đỡ, hai người chắc chắn không thể thân mật nhanh như vậy.
Có thể, hai người chỉ gặp thoáng qua rồi bỏ qua suốt đời.
Nhưng hiện tại Dương Minh muốn mở lòng hơn, rất nhiều chuyện cứ để tự nhiên đi. Như hắn và Ái Lệ Ti hiện nay, nếu không chủ ý tránh thì cũng bắt đầu có chút yêu mến, vậy cứ hưởng thụ đi!
Ái Lệ Ti nằm trên giường của Dương Minh, sau đó bước lên, ngồi trên người hắn. Váy của nàng là nội y, trực tiếp dán vào lưng Dương Minh phía sau, cảm giác đó thật khó tả, thật ám muội.
Dương Minh có chút xấu hổ hỏi: "Ngươi... cũng bắt chước ca...? "
Dĩ nhiên là không thể..." Ái Lệ Ti mặt đỏ bừng, nói: "Anh của ta không biết từ nơi nào trộm một bộ giả người đến, ta cầm giả người luyện tập, hơn nữa, cánh tay hắn trật khớp... Tưởng rằng hắn giúp đỡ, vậy mà hắn cũng không tới..."
Dương Minh gật đầu, tuy rằng Đổng Quân và Ái Lệ Ti là huynh muội, nhưng nếu hai người luyện tập như vậy, cũng không thích hợp lắm.
Dù sao, trên người Dương Minh quần áo vẫn còn, Ái Lệ Ti cũng mặc nội y, không có tiếp xúc trực tiếp da thịt, nhưng những tiếp xúc nhẹ nhàng, mơ hồ như vậy lại dễ khiến người động lòng cùng thầm nghĩ, thậm chí còn làm cho cảm giác phập phồng hồi hộp mạnh mẽ hơn nhiều.
Hiện tại, Dương Minh cùng Ái Lệ Ti có cảm giác này, tim đập gia tốc. Ái Lệ Ti làm sao lại như vậy? Thật sự cảm thấy có chút khó xử, nhưng nếu nàng quyết tâm muốn cùng hắn chung một chỗ, thì cứ lớn mật lên, bước ngồi trên người hắn sau, bắt đầu giúp hắn xoa bóp, đứng lên...
Dương Minh không nhịn được sảng khoái rên rỉ, cảm giác thoải mái tràn dâng, thật đúng là không thể nói nổi. Ái Lệ Ti xoa bóp thật là thủ pháp tuyệt vời.
Nhưng đột nhiên, Đổng Quân đẩy cửa đi vào. Đổng Quân vừa mua cơm về, dẫn Ái Lệ Ti ra khỏi phòng. Khi trở về, hắn không còn nghĩ nhiều, đẩy cửa, nhìn thấy Ái Lệ Ti ngồi trên người Dương Minh, trong tư thế thoải mái, còn Dương Minh đang rên rỉ thích thú, Đổng Quân ngây người một lúc, theo bản năng, nghĩ rằng mình không nên nhìn trộm. Hắn mơ hồ thấy Ái Lệ Ti mặc váy, áo, nhưng chuyện này không cần phải cởi quần áo. Chột dạ, hắn vội vàng quay người sang chỗ khác rồi nói: "Ta vô ý... ta đi ra ngoài."
Nói xong, Đổng Quân lập tức rời khỏi phòng, khoá chặt cửa.
Ái Lệ Ti khá trong sáng, không nghĩ nhiều, khi thấy Đổng Quân rời đi, nàng cũng cảm thấy lạ lẫm, một chút hoang mang: "Anh của ta sao vậy? Sao đi ra ngoài rồi trở về lại thành bệnh tâm thần?"
"Ha!" Dương Minh nghe xong Ái Lệ Ti nói, không khỏi cười, rõ ràng biết Đổng Quân hiểu lầm cái gì. Hơn nữa, tư thế và tiếng rên rỉ vừa rồi của họ, thật dễ khiến người hiểu lầm!
"Ngươi cười cái gì?" Ái Lệ Ti hỏi, mặt còn đỏ bừng.
"Không có gì..." Dương Minh ho khan hai tiếng, cười khổ nói: "Có thể Đổng Quân hiểu lầm rồi, hiểu lầm ta và ngươi đang làm chuyện gì đó..."
"Làm cái gì?" Ái Lệ Ti có vẻ rất ngập ngừng hỏi.
"Ái..." Dương Minh mở miệng.
"Ái? Ngươi gọi sao?" Ái Lệ Ti kinh ngạc, không ngờ Dương Minh lại gọi nàng là "Ái," ngay cả "Tiểu Ái" cũng không gọi nữa, nàng xấu hổ đứng lên.
"Không phải gọi ngươi... Là câu hỏi của ngươi ta mới trả lời là 'Ái'..." Dương Minh giải thích nghiêm chỉnh.
"Làm... Ái?" Ái Lệ Ti lặp lại một lần nữa, rồi chợt hiểu ra, mặt đỏ bừng, hai tay trắng như phấn bỗng nhiên đập nhẹ vào lưng Dương Minh một cái: "Ngươi thật hư hỏng! Tư tưởng xấu xa!"
"Là ngươi ca..." Dương Minh cười khổ, "Chúng ta xoa bóp thoải mái, hắn nghĩ nhiều quá rồi..."
"Cũng đúng thôi..." Ái Lệ Ti nghĩ ngợi, thật ra không trách Dương Minh, mà trách là do ca ca suy nghĩ quá nhiều.
"Được rồi, đừng xoa nữa, nhanh dậy đi, tìm Đổng Quân xem sao. Nếu lâu quá, hắn có thể nghĩ ra chuyện gì đó đấy!" Dương Minh nói.
"Ừ ừ!" Ái Lệ Ti vội vàng đứng dậy khỏi Dương Minh, chỉnh lại trang phục rồi cùng ra khỏi phòng.
Đổng Quân lúc này đang trong phòng của mình, tâm trạng vui mừng mà phức tạp. Mừng vì Ái Lệ Ti cuối cùng cũng cùng với Dương Minh tới cùng nhau; phức tạp vì trong lòng hắn lo, không biết sau này tiểu Ái có thể ăn được hay không, có thể sống chung một cách tốt đẹp không?
Dựa theo những dự đoán trước đây, Đổng Quân nghĩ rằng tiểu Ái có vẻ sẽ không thiệt thòi, Dương Minh là nữ nhân tốt, không hề yêu mến hoặc bắt nạt người khác, nên sau này chắc chắn tiểu Ái sẽ không bị xa lánh.
Trong lòng còn đang tự hỏi, thì Dương Minh đẩy cửa bước vào, theo sau là Ái Lệ Ti.
"A... Các ngươi xong việc rồi à?" Đổng Quân thấy Dương Minh và muội muội đi vào, hỏi theo bản năng.
"Ừ, xoa bóp xong rồi, Tiểu Ái thật sự thủ pháp rất tốt!" Dương Minh cười nói, "Có một số người không biết hưởng thụ, cứ trật khớp cánh tay mà không dám xoa bóp!"
Nghe vậy, Đổng Quân ngẩn người, rồi lập tức hiểu ra, chính mình đã suy nghĩ nhiều rồi!
Dương Minh và Ái Lệ Ti trò chuyện về việc luyện tập xoa bóp, dẫn đến những tình huống hài hước và hiểu lầm với Đổng Quân. Ái Lệ Ti cảm thấy xấu hổ khi nhắc đến những lần luyện tập với anh trai mình. Sự thoải mái giữa Dương Minh và Ái Lệ Ti tạo ra bầu không khí khó xử khi Đổng Quân bất ngờ trở về, và Dương Minh nhận ra rằng Đổng Quân có thể đã hiểu lầm tình hình giữa họ.