Ngụy Tiến gật đầu rồi vào phòng, đứng đó chờ Cổ tỷ.
Vừa vào phòng, Ngụy Tiến ngẩn ra một chút. Hắn thấy móc treo trong phòng đều là đồ lót gợi cảm của Cổ tỷ. Ngụy Tiến không khỏi cảm thấy phấn chấn trong lòng.
Ngụy Tiến ở trường luôn ra vẻ quân tử, nhưng thực ra hắn giống Trâu Nhược Quang, đều là những kẻ rất dâm đãng. Bây giờ thấy đồ lót trước mặt, hắn không nhịn được đưa tới úp mặt vào đó để xem có mùi của Cổ tỷ không.
Đang ngửi thì cửa phòng được mở ra, Cổ tỷ mang theo một cô ả đi vào. Mặc dù Ngụy Tiến nghe tiếng mở cửa nên đã nhảy ra vài bước, cố giữ vẻ bình thường. Nhưng hắn vẫn chậm và bị Cổ tỷ nhìn thấy. Chẳng qua Cổ tỷ lại thấy vui mừng. Ngụy Tiến càng si mê ả, đường sau này của ả càng rộng mở. Có Ngụy Tiến ủng hộ, sau này ả muốn mở hàng riêng ở Tùng Giang cũng không khó.
Chỉ có điều con ả sau lưng Cổ tỷ không thấy rõ. Cổ tỷ không thể để cho ả nhìn thấy gì. Dù Ngụy Tiến phản ứng chậm, Cổ tỷ cũng đã chuẩn bị cho hắn thời gian phản ứng.
"Ngụy thiếu gia, người tôi đã tìm tới rồi. Cậu thấy thế nào?"
Cổ tỷ cười hì hì nhìn Ngụy Tiến.
Ngụy Tiến cố gắng làm mình bớt suy nghĩ về chuyện đó, hắn ngẩng đầu nhìn con ả kia. Người cũng được, mông to, ngực nở, nếu không phải biết ả này bị bệnh thì ngay cả Ngụy Tiến cũng động lòng. Nhưng nếu biết tình hình thực sự của ả, hắn tự nhiên không còn hứng thú nữa, cũng không dám.
Ngụy Tiến gật đầu tỏ vẻ hài lòng. Sau đó tiện tay mở ví lấy một tệp tiền 100 tệ ném lên bàn:
"Đây là 50 nghìn, cô làm một chuyện được chứ? Nếu đồng ý thì tôi sẽ nói rõ kế hoạch, còn không thì cô có thể đi."
"Ừ, đồng ý."
Ả này thấy tệp tiền, mắt sáng rực lên. Ả vốn bị bệnh nên không thể tiếp khách kiếm tiền, lại còn tốn tiền chữa bệnh. Hai mươi ngày này sao ả không cần? Vì vậy, không suy nghĩ nhiều, ả liền đồng ý.
"Được rồi, cô đã đồng ý thì tôi sẽ nói. Cô tên gì?"
Ngụy Tiến gật đầu hỏi.
"Em tên Tiểu Diễm."
Cô ả đáp.
"Tôi hỏi cả tên thật chứ không phải nhũ danh."
Ngụy Tiến nhíu mày nói.
"Ngụy thiếu gia, tên của em phải giữ bí mật mà."
Cô ả có chút khó xử, nói.
"Chết tiệt,"
Ngụy Tiến phất tay nói:
"Tao tìm mày để đóng kịch, mày phải có một tên thật chứ. Đến lúc đó gọi mày là gì?"
"Ồ ồ, em tên Triệu Tiểu Diễm."
Tiểu Diễm vội vàng nói.
"Ừ, Triệu Tiểu Diễm."
Ngụy Tiến định nói tiếp nhưng ánh mắt lại dừng ở đồ lót của Cổ tỷ, vì thế ngọn lửa dục vọng lại bùng lên. Hắn lại nhìn Cổ tỷ, vì vậy càng không thể kiềm chế được. Phất tay bảo Tiểu Diễm rời đi:
"Vậy cô đến phòng 318 đi, anh họ tôi đang đợi để nói rõ kế hoạch, cô phối hợp với hắn là được. Tôi còn có việc cần giải quyết, cô đi đi."
"Vâng."
Tiểu Diễm lấy tiền, gật đầu rồi chỉ vào số tiền trên bàn, nói:
"Vậy tiền đây."
"Cầm trước 20 nghìn, xong việc thì trả nốt 30 nghìn."
Ngụy Tiến phất tay bảo.
"Cảm ơn anh."
Tiểu Diễm cầm hai xấp tiền, vui vẻ rời đi tìm Trâu Nhược Quang. 20 nghìn không nhỏ, dù chuyện có thành hay không thì cũng kiếm được nhiều.
Cổ tỷ có chút buồn bực, sao Ngụy Tiến nói một nửa đã đuổi Tiểu Diễm đi. Vừa định mở miệng thì bị Ngụy Tiến ôm vào. Cổ tỷ kêu lên một tiếng:
"Ngụy thiếu gia, cậu..."
"Không được, tôi không nhịn được nữa. Con điếm này, trong phòng treo đầy đồ lót."
Ngụy Tiến lập tức cởi quần áo ra.
Ngụy Tiến có hứng thú, Cổ tỷ sao không phối hợp? Đây chẳng phải điều ả thích sao? Ả liền thành thạo khơi dậy dục vọng của Ngụy Tiến, chỉ trong nháy mắt cả phòng đầy tiếng rên rỉ.
Tiểu Diễm lấy 20 nghìn rồi chạy đến phòng mà Ngụy Tiến đã nói. Gõ cửa, trong phòng có người hỏi:
"Ai thế? Vào đi."
Tiểu Diễm nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào.
Thấy Trâu Nhược Quang, Tiểu Diễm dịu dàng nói:
"Chào anh, em được Ngụy thiếu gia gọi tới."
"Ồ? Là em họ tôi ư?"
Trâu Nhược Quang đang chơi game nghe thấy giọng nói êm tai làm hắn cảm thấy ngứa ngáy. Hắn ngẩng đầu, giật mình. Trời ạ, con bé này đẹp thật.
"Ngụy thiếu gia bảo em đến đây nghe lời anh."
Tiểu Diễm nhẹ nhàng đáp. Nói đùa, ả vừa cầm 20 nghìn sao lại không vui.
"Nghe anh hết chứ?"
Trâu Nhược Quang hơi rung động, không để ý có thằng nào đang khiêu chiến trong game, đôi mắt háo sắc nhìn chằm chằm vào Tiểu Diễm.
Thằng bên kia thấy sắp thắng nhưng Trâu Nhược Quang lại không chơi, tức giận nhắn tin:
"May lên, chết rồi à? Mẹ nó chứ, biết thua rồi kéo dài thời gian à?"
Tiểu Diễm, đang vui vẻ vì có được 20 nghìn, không để ý vẻ mặt của Trâu Nhược Quang. Ả gật đầu nói:
"Đúng vậy, Ngụy thiếu gia bảo em phối hợp với anh."
Trâu Nhược Quang nghe vậy liền không nhịn được nữa. Hắn là tên rất háo sắc. Ngụy Tiến còn đỡ, thường xuyên có nơi giải quyết sinh lý, nhưng hắn thì khác. Bình thường hắn ở trong trường, chỉ xem phim AV rồi tự vẫn, chưa từng có kinh nghiệm chính thức với phụ nữ. Lần này bị Tiểu Diễm trêu chọc, làm sao hắn có thể nhịn được?
"Nhiệm vụ của em là làm bạn gái của anh."
Trâu Nhược Quang thầm nghĩ đối phương là gái làng chơi nên dù có bệnh, chút cũng không sao. Vì vậy, dâm đãng nói:
"Để không bị sơ hở, chúng ta làm quen chút."
"Làm quen thế nào?"
Tiểu Diễm vội hỏi, ả muốn lấy nốt 30 nghìn, nên rất chú ý lời của Trâu Nhược Quang.
"Như thế này."
Trâu Nhược Quang không thể chịu nổi nữa, liền bước tới ấn Tiểu Diễm xuống sofa, đè lên.
Tiểu Diễm sửng sốt. Chẳng lẽ Ngụy thiếu gia không nói với tên này là ả bị bệnh sao? Hay là Ngụy thiếu gia muốn ả hại thằng này?
Ả do dự một chút rồi định nói ra, nhưng không thể thốt lên. Bởi vì Trâu Nhược Quang đã đè chặt môi ả. Tiểu Diễm vừa sợ vừa không biết nên làm gì. Chỉ đến phút cuối, ả dùng hết sức để tránh né:
"Anh... anh..."
Trâu Nhược Quang còn tưởng Tiểu Diễm không muốn, liền tức giận:
"Mày lắm trò thật hả? Em họ tao không bảo mày phối hợp với tao sao? Tao bảo mày làm gì thì mày làm như vậy đi. Mày cầm tiền rồi, lát nữa cũng sẽ ngủ với thằng khác mà."
"Không phải."
Tiểu Diễm thấy Trâu Nhược Quang tức giận liền vội vàng giải thích:
"Em... em..."
"Em gì mà em?"
Trâu Nhược Quang trừng mắt, hét lớn:
"Mày nếu không muốn thì tao bảo em họ tao đổi người."
"Đừng mà, đừng mà."
Nghe vậy, sợ bị đổi người, Tiểu Diễm càng thêm hoảng sợ. Ả không dám trái ý Trâu Nhược Quang nữa, nhưng vẫn nhắc:
"Hay chúng ta dùng biện pháp an toàn, đừng để trực tiếp như vậy."
"Dùng cái rắm."
Trâu Nhược Quang bây giờ đã là tên đứng trên cung, không thể không bắn, không nghe Tiểu Diễm nói:
"Xong chuyện này, cô uống thuốc đi."
Tiểu Diễm thấy mọi chuyện đã thành ra như vậy, không còn cách nào khác, ả đành phối hợp hết sức với Trâu Nhược Quang. Hắn thấy ả hợp tác, càng thêm sung sướng, sau đó lại tiếp tục nhiều lần nữa.
Tuy nhiên, Trâu Nhược Quang nhìn đồng hồ đã trễ hơn một tiếng, nếu Ngụy Tiến về thấy, chắc chắn sẽ không hay. Ít nhất hắn sẽ mất mặt. Vì vậy, hắn vội bảo Tiểu Diễm mặc quần áo vào.
"Chuyện vừa rồi, đừng nói với em họ tao. Nếu không, tao có thể không cho cô xu nào."
Trâu Nhược Quang hung dữ uy hiếp Tiểu Diễm.
Dù sao, Tiểu Diễm là kẻ đóng kịch với hắn, hắn chơi ả trước, sau này Ngụy Tiến biết rồi cũng chẳng sao. Nhưng như vậy, hắn sẽ mất mặt, đó là lý do hắn dặn dò như vậy.
Tiểu Diễm vốn sợ chuyện này bị Ngụy Tiến biết, nên khi Trâu Nhược Quang nói vậy, cô cũng không dám phản kháng. Sau chuyện này, ả cầm tiền bỏ đi xa, dù Ngụy Tiến có biết thì cũng chẳng liên quan gì tới ả.
Trâu Nhược Quang chờ Tiểu Diễm vào toilet trang điểm lại, rồi cũng vào đó, sau đó ra ngồi trên sofa.
Ngụy Tiến chờ Cổ tỷ trong phòng và bị hấp dẫn bởi đồ lót đầy gợi cảm. Khi Cổ tỷ đến cùng Tiểu Diễm, Ngụy Tiến đề nghị Tiểu Diễm hợp tác trong một kế hoạch và đưa tiền cho cô. Tiểu Diễm, mải mê với số tiền, đồng ý nhưng lo lắng về tình trạng sức khỏe của mình. Khi Trâu Nhược Quang xuất hiện, anh ta hành động mạnh bạo, khiến Tiểu Diễm phải đối phó với tình huống khó xử. Câu chuyện diễn ra với sự kết hợp của dục vọng và sự tính toán trong mối quan hệ phức tạp này.