Giữa chốn võ đài ồn ào, Lạc Mộc Lan vẫn lạnh lùng, ung dung ngồi trên lưng Luyện Thiên Cực như một chiếc ghế đẩu. Nàng lẳng lặng quan sát, trong khi đối thủ sắp tới của Trương Vũ, Tống Hải Long, đang tận hưởng sự tung hô. Hắn giơ cao hai tay, và cả khán đài như vỡ oà trong tiếng gầm vang. Áp lực vô hình đè nặng lên tất cả, ngay cả Triệu Thiên Hành trên khán đài cũng ngập ngừng, không dám cất lời cổ vũ cho bạn mình.

Lạc Mộc Lan ngồi trên lưng Luyện Thiên Cực như ghế đẩu.Lạc Mộc Lan ngồi trên lưng Luyện Thiên Cực như ghế đẩu.
Tống Hải Long giơ cao hai tay, khán giả reo hò vang dội.Tống Hải Long giơ cao hai tay, khán giả reo hò vang dội.
Triệu Thiên Hành ngập ngừng, nhìn khán đài cổ vũ Tống Hải Long.Triệu Thiên Hành ngập ngừng, nhìn khán đài cổ vũ Tống Hải Long.

Trên võ đài, Tống Hải Long cười ngạo nghễ. Một dòng chữ đột ngột hiện lên trên trán hắn: 10 triệu. Đó là giới hạn bảo hiểm y tế, một thanh máu mà Trương Vũ gần như không thể nào bào mòn. “Ngươi ra tay trước đi,” Tống Hải Long khiêu khích. Trương Vũ tung một chưởng uy lực, đủ sức chẻ bia nứt đá, nhưng chỉ khiến con số kia giảm đi vài trăm không đáng kể. Tệ hơn nữa, con số đó còn tự động hồi phục. Tống Hải Long cười lớn, tóm chặt lấy cánh tay Trương Vũ như một gọng kìm sắt. “Cố lên nào, nhóc. Cứ thế này thì đánh đến bao giờ?”

Tống Hải Long hiện số 10 triệu trên trán, Trương Vũ bất lực.Tống Hải Long hiện số 10 triệu trên trán, Trương Vũ bất lực.
Trương Vũ tung chưởng, Tống Hải Long không hề hấn gì.Trương Vũ tung chưởng, Tống Hải Long không hề hấn gì.
Tống Hải Long tóm chặt cánh tay Trương Vũ, mỉm cười.Tống Hải Long tóm chặt cánh tay Trương Vũ, mỉm cười.

Tưởng chừng đã bị khống chế, Trương Vũ bất ngờ gầm lên, Vô Cực Vân Thủ bộc phát, cánh tay hoá thành con lươn trơn trượt, thoát khỏi gọng kìm của đối thủ. Dù vậy, bị áp đảo bởi Bối Long Phiên Nhạc Thủ, Trương Vũ biết mình không còn lựa chọn. Hắn nhìn vào Vũ Thư, tâm trí điên cuồng phân tích từng động tác của Tống Hải Long. Hắn… định học ngay tại chỗ? Lạc Mộc Lam và cả Luyện Thiên Cực đều bật đứng dậy, kinh hoàng trước tài năng điên rồ này. Dưới khán đài, Bạch Chân Chân và Lôi Quân nhận ra nguy cơ—dùng võ công không bản quyền có thể khiến Trương Vũ phá sản. Họ cuống cuồng tìm cách mua Bối Long Phiên Nhạc Thủ cho cậu.

Trương Vũ gầm lên, Vô Cực Vân Thủ thoát khỏi Tống Hải Long.Trương Vũ gầm lên, Vô Cực Vân Thủ thoát khỏi Tống Hải Long.
Trương Vũ nhìn Vũ Thư, học lỏm võ công của đối thủ.Trương Vũ nhìn Vũ Thư, học lỏm võ công của đối thủ.
Lạc Mộc Lam ngạc nhiên khi Trương Vũ học ngay tại chỗ.Lạc Mộc Lam ngạc nhiên khi Trương Vũ học ngay tại chỗ.
Luyện Thiên Cực đứng bật dậy, kinh ngạc trước thiên phú Trương Vũ.Luyện Thiên Cực đứng bật dậy, kinh ngạc trước thiên phú Trương Vũ.
Bạch Chân Chân, Lôi Quân vội vàng mua võ công cho Trương Vũ.Bạch Chân Chân, Lôi Quân vội vàng mua võ công cho Trương Vũ.

Khi giao dịch hoàn tất, kỹ năng của Trương Vũ bỗng trở nên lão luyện. Hai người lao vào nhau, vật lộn quyết liệt như hai con rồng đang quần thảo trên mặt đất. Tống Hải Long, dù mạnh hơn, lại dần bị chính võ công của mình khắc chế. Mải mê kỹ thuật, hắn không nhận ra cả hai đã lăn đến mép võ đài. Chỉ một cú đẩy, và kẻ khổng lồ đã ở ngoài cuộc. Hắn gầm lên giận dữ nhưng bị trọng tài ngăn lại. Trận chiến kết thúc. Hoàn toàn kiệt sức, Trương Vũ được Bạch Chân Chân cõng về khu nghỉ ngơi. Nàng vừa đi vừa thì thầm, “Trận tiếp theo là Lạc Mộc Lam… tôi sẽ nói cho cậu biết điểm yếu của cô ta.”

Trương Vũ và Tống Hải Long vật lộn quyết liệt như rồng.Trương Vũ và Tống Hải Long vật lộn quyết liệt như rồng.
Trương Vũ đẩy Tống Hải Long ra khỏi võ đài, giành chiến thắng.Trương Vũ đẩy Tống Hải Long ra khỏi võ đài, giành chiến thắng.
Tống Hải Long giận dữ, bị trọng tài ngăn cản bộc phát.Tống Hải Long giận dữ, bị trọng tài ngăn cản bộc phát.
Bạch Chân Chân cõng Trương Vũ mệt mỏi về khu nghỉ ngơi.Bạch Chân Chân cõng Trương Vũ mệt mỏi về khu nghỉ ngơi.

(Hết phần 38)

Tóm tắt:

Nhân vật xuất hiện:

Từ khoá chương 38: