Trên sân thượng lộng gió, Trương Vũ nhìn cô bạn thân, cất lời: “A Chân, tôi có chuyện muốn nói với cậu.”

Trương Vũ và Bạch Chân Chân đứng trên sân thượng trường.Trương Vũ và Bạch Chân Chân đứng trên sân thượng trường.

Bạch Chân Chân chợt nhớ lại tin nhắn kỳ quặc cô vô tình thấy trên điện thoại của Trương Vũ lúc ở căng tin. Một kẻ tên Luyện Thiên Cực đòi mua lại quần áo cậu đã mặc. Lòng cô chùng xuống. Chẳng lẽ Vũ Tử sa ngã vì tiền rồi sao?

Trương Vũ nói tiếp, giọng nghiêm túc: “Chuyện là về con đường kiếm tiền gần đây của tôi…”

Sắc mặt cô lập tức trắng bệch. Cô hít một hơi sâu, vỗ vai cậu bạn: “Cảm ơn ý tốt của cậu, nhưng con đường đó… cậu cứ đi một mình đi. Tôi không theo được.”

Bạch Chân Chân biến sắc khi nghe Trương Vũ nói chuyện kiếm tiền.Bạch Chân Chân biến sắc khi nghe Trương Vũ nói chuyện kiếm tiền.

Thấy vẻ mặt khó hiểu của Trương Vũ, cô thở dài: “Tin nhắn của Luyện Thiên Cực… tôi thấy rồi.”

Trương Vũ sững người, vội lôi điện thoại ra. Nhìn thấy tin nhắn đòi mua quần áo, mặt cậu tối sầm. “Trời đất ơi, tôi trong sạch! Cậu xem này!” Cậu chìa cả lịch sử trò chuyện ra, chứng minh giữa mình và Luyện Thiên Cực không hề có mối quan hệ mờ ám nào. Thở phào nhẹ nhõm, Bạch Chân Chân tinh quái xúi giục: “Thử trả giá 5000 tệ xem.” Ai ngờ Luyện Thiên Cực đồng ý ngay lập tức. Tiếng cười giòn tan của cô vang vọng, xua đi không khí nặng nề.

Trương Vũ vội vã giải thích sự trong sạch của mình với Bạch Chân Chân.Trương Vũ vội vã giải thích sự trong sạch của mình với Bạch Chân Chân.
Bạch Chân Chân cười phá lên sau khi kiếm được 5000 tệ.Bạch Chân Chân cười phá lên sau khi kiếm được 5000 tệ.

Thực chất, con đường kiếm tiền của Trương Vũ gian nan hơn nhiều. Mỗi đêm, cậu đều cắn răng chịu đựng dược lực cuồng bạo của Hồn Nguyên Đan, biến ba vạn tệ tiền thuốc thành sức mạnh chảy trong huyết quản. Thể chất tăng lên, nhưng cái giá phải trả là tài khoản ngân hàng vơi đi nhanh chóng. Áp lực tiền bạc đè nặng, khiến cậu phải tìm mọi cách để vươn lên.

Trương Vũ miệt mài hấp thụ dược lực Hồn Nguyên Đan, nụ cười hài lòng.Trương Vũ miệt mài hấp thụ dược lực Hồn Nguyên Đan, nụ cười hài lòng.
Trương Vũ nhìn Vũ Thư và số dư tài khoản, thở dài.Trương Vũ nhìn Vũ Thư và số dư tài khoản, thở dài.

Ở trường, cậu chẳng mấy bận tâm đến bảng xếp hạng thi tháng, mục tiêu của cậu là cuộc thi thể thao sắp tới. Nhưng con đường này không hề bằng phẳng. Một ngày nọ, cậu kinh hãi khi đỡ được Song U Bằng, thủ khoa năm trước, rơi từ trên cao xuống. Thân thể cậu ta gầy rộc, ánh mắt trống rỗng, chỉ kịp buông một lời cảnh báo lạnh lẽo về cuộc thi trước khi lẳng lặng bỏ đi, để lại trong lòng Trương Vũ một nỗi bất an mơ hồ.

Trương Vũ lướt qua bảng thông báo kết quả thi tháng.Trương Vũ lướt qua bảng thông báo kết quả thi tháng.
Trương Vũ đỡ lấy Song U Bằng rơi từ trên cao.Trương Vũ đỡ lấy Song U Bằng rơi từ trên cao.
Song U Bằng bước đi lặng lẽ, Trương Vũ lo lắng nhìn theo.Song U Bằng bước đi lặng lẽ, Trương Vũ lo lắng nhìn theo.

Trong khi đó, kẻ thù của cậu, Hà Đại Hữu, lại đang đắc chí khi thấy thể chất của mình vượt xa Trương Vũ, còn người bạn Triệu Thiên Hành thì ủ rũ trong căng tin, gục ngã trước gánh nặng tài chính mà con đường tu luyện đòi hỏi. Cũng chính tại căng tin, con búp bê ma thuật trên ngực Trương Vũ bất ngờ truyền âm, tiết lộ một bí mật động trời: Bạch Chân Chân sở hữu Linh Căn của chính mình, không phải đi thuê.

Hà Đại Hữu đắc ý so sánh thể chất với Trương Vũ.Hà Đại Hữu đắc ý so sánh thể chất với Trương Vũ.
Triệu Thiên Hành ủ rũ trong căng tin, nhìn Trương Vũ.Triệu Thiên Hành ủ rũ trong căng tin, nhìn Trương Vũ.
Trương Vũ sặc thức ăn khi búp bê nói Linh Căn.Trương Vũ sặc thức ăn khi búp bê nói Linh Căn.

Và kẻ đứng sau tin nhắn kỳ quặc kia, Lạc Mộc Lam, đang ở một ngôi trường khác, lặng lẽ lướt xem từng tấm ảnh của Trương Vũ trên điện thoại. Cô phóng to khuôn mặt cậu, khóe môi khẽ nhếch lên một nụ cười mãn nguyện, như thể đang cố gắng chiến thắng một điều gì đó trong lòng. Rồi cô dứt khoát trả lời tin nhắn của Luyện Thiên Cực, ép hắn phải mua bằng được món đồ của Trương Vũ cho mình.

Lạc Mộc Lam phóng to ảnh Trương Vũ trên màn hình điện thoại.Lạc Mộc Lam phóng to ảnh Trương Vũ trên màn hình điện thoại.
Lạc Mộc Lam mỉm cười hài lòng khi xem ảnh Trương Vũ.Lạc Mộc Lam mỉm cười hài lòng khi xem ảnh Trương Vũ.
Lạc Mộc Lam dứt khoát trả lời tin nhắn của Luyện Thiên Cực.Lạc Mộc Lam dứt khoát trả lời tin nhắn của Luyện Thiên Cực.

Quay trở lại sân thượng, sau khi giải quyết hiểu lầm, Trương Vũ mới tiết lộ bí mật thực sự của mình: “A Chân, cậu có biết về giới dạy thêm ngầm không?” Cậu kể về công việc dạy thêm trái phép ở khu công nghiệp, về mức lương 6500 tệ mỗi giờ, và về việc đây là con đường duy nhất cho những người nghèo như họ có cơ hội đổi đời.

Nghe đến con số khổng lồ và lời cảm thán của Trương Vũ, sự do dự trong mắt Bạch Chân Chân dần tan biến, thay vào đó là một sự quyết tâm mãnh liệt. Cô hiểu rằng, trong thế giới tàn khốc này, kẻ yếu muốn vươn lên phải chấp nhận mạo hiểm. Cô nhìn thẳng vào mắt Trương Vũ, gật đầu dứt khoát: “Ừm, tôi tin cậu. Cứ nói tôi phải làm gì đi.”

Bạch Chân Chân kiên định gật đầu đồng ý tham gia.Bạch Chân Chân kiên định gật đầu đồng ý tham gia.

(Hết phần 47)

Tóm tắt:

Nhân vật xuất hiện:

Từ khoá chương 47: