Giữa không gian ồn ào của mạng xã hội, một tài khoản mang tên “Ca sĩ Than Thở” từ lâu đã trở thành một thế lực. Hắn nổi tiếng vì sự khắt khe, những lời bình luận sắc như dao cạo, không nể nang bất kỳ ngôi sao nào, kể cả những tên tuổi lớn nhất. Và rồi, hắn chĩa mũi dùi vào ca khúc mới của Tinh Hà, một nhà sản xuất vừa nổi.

Than thở ca để lại bình luậnThan thở ca để lại bình luận

Cộng đồng mạng nín thở chờ một màn kịch vui. Nhưng họ không ngờ, Tinh Hà, kẻ đứng sau bài hát, lại đích thân đáp trả. Không một lời giải thích, không một câu thanh minh. Chỉ vỏn vẹn một dòng lạnh lùng: "Thích nghe thì nghe, không nghe thì cút."

Khu bình luận nổ tung.

"Ha ha, Ca sĩ Than Thở đá phải tấm sắt rồi!"

"Phải cứng rắn như vậy! Mấy kẻ chuyên đi chê bai dạo cần được dạy cho một bài học."

Những cuộc tranh cãi nảy lửa, đẩy cái tên Tinh Hà lên một tầm cao mới. Còn kẻ châm ngòi, Ca sĩ Than Thở, lại lặn mất tăm như thường lệ. Hắn chỉ ném ra một hòn đá, mặc cho sóng nước lan xa, không bao giờ quay đầu nhìn lại.

Ngày hôm sau, màn sương sớm cuối tuần còn chưa tan, tiếng gõ cửa đã vang lên. Tô Hà, con người thật đằng sau cái tên Tinh Hà nổi loạn, uể oải mở cửa. Bên ngoài là Lâm Thanh Mộng, cô hàng xóm xinh đẹp, tay bưng một đĩa thức ăn còn nóng hổi.

Lâm Thanh Mộng mời Tô Hà bữa trưa.Lâm Thanh Mộng mời Tô Hà bữa trưa.

"Món ăn của tôi… hình như làm hơi nhiều," cô lí nhí, đôi mắt nhìn xuống đất, "Anh có muốn sang ăn cùng không?"

Đây là lần đầu Tô Hà bước vào căn hộ của cô. Không gian toát lên vẻ tinh tế, nữ tính, với tấm thảm lông xù mềm mại và chiếc lồng mèo nhỏ đặt ở ban công. Con mèo tên Hạp Hạp, kẻ hôm trước đã gây ra một trận dị ứng cho anh, đang trừng mắt nhìn anh từ trong lồng.

Tô Hà nhìn Hạp Hạp, Lâm Thanh Mộng đỏ mặt.Tô Hà nhìn Hạp Hạp, Lâm Thanh Mộng đỏ mặt.

"Tôi sợ Hạp Hạp liếm anh," Lâm Thanh Mộng vội giải thích, hai má ửng hồng khi chợt nhớ đến vết dị ứng trên cổ anh, vết dị ứng do chính nước bọt của cô gây ra trong một sự cố ngớ ngẩn.

Họ ngồi ăn bên bàn trà, TV đang chiếu tin tức giải trí. Màn hình hiện lên thông tin về một chương trình thực tế sắp ra mắt, với sự kết hợp của nhà sản xuất vàng Tố Hà và thiên hậu Lý Tuyền. Nhìn thấy cái tên "Tố Hà", Lâm Thanh Mộng bỗng cau mày, giật lấy điều khiển và chuyển kênh một cách bực bội.

Lâm Thanh Mộng chia sẻ mục tiêu âm nhạc.Lâm Thanh Mộng chia sẻ mục tiêu âm nhạc.

Tô Hà thấy cảnh đó thì buồn cười. "Cô bảo vệ Tố Hà như vậy, nhưng anh ta có biết cô là ai đâu?"

"Anh chưa từng hâm mộ ai à?" Lâm Thanh Mộng liếc xéo. "Với tôi, anh ấy không chỉ là thần tượng. Anh ấy là mục tiêu, là sức mạnh để tôi kiên trì." Cô mơ màng, "Tôi muốn có một ngày đứng trước mặt anh ấy, tự tin nói rằng, tôi là ca sĩ Lâm Thanh Mộng. Và cảm ơn anh ấy đã từng an ủi tôi."

Lâm Thanh Mộng suy tư về Tô Hà.Lâm Thanh Mộng suy tư về Tô Hà.

Tô Hà ngẩn người. *Mình… có an ủi cô ấy bao giờ sao?*

Anh không muốn đào sâu vào những chuyện quá khứ, của cô hay của chính mình. Nhưng cô lại bất ngờ hỏi, "Lần trước anh nói chia tay… anh đã vượt qua được chưa?"

"Chia tay thôi mà," anh cười nhạt, cố che đi một vết sẹo vô hình. "Có gì mà không vượt qua được."

Lâm Thanh Mộng dịu dàng cho mèo ăn.Lâm Thanh Mộng dịu dàng cho mèo ăn.

Ánh mắt Lâm Thanh Mộng nhìn anh bỗng trở nên sâu hơn. Cô nhận ra, người đàn ông này không hề đơn giản như vẻ ngoài của anh ta. Anh giống như một cuốn sách đóng kín, ẩn giấu vô số câu chuyện. Và lần đầu tiên, cô cảm thấy một sự tò mò mãnh liệt, một mong muốn được lật mở từng trang sách ấy.

Cuộc trò chuyện của họ dần chuyển sang công việc. Lâm Thanh Mộng thắc mắc tại sao anh không để Trần Kỳ, nữ ca sĩ mà anh đang lăng xê, hát một bài bùng nổ hơn để thể hiện hết thực lực.

Tô Hà và Lâm Thanh Mộng đồng thanh mở lời.Tô Hà và Lâm Thanh Mộng đồng thanh mở lời.

Tô Hà chỉ cười, một nụ cười đầy ẩn ý. "Tôi cố ý đấy." Anh hạ giọng, ánh mắt sắc bén như một kỳ thủ đang nhìn vào bàn cờ. "Thực lực của cô ấy rất mạnh, nhưng danh tiếng lại quá yếu. Chúng ta không có vốn để đối đầu trực diện với các công ty lớn. Vì vậy, phải đi một con đường khác."

Anh giải thích kế hoạch của mình: cố tình tạo ra một bài hát gây tranh cãi, chia dư luận thành hai phe. Khi sự chú ý của công chúng đã lên đến đỉnh điểm, khi tất cả mọi người đều tò mò về thực lực thật sự của Trần Kỳ, đó mới là lúc tung ra con át chủ bài.

Tô Hà chỉ TV, giải thích chiến lược.Tô Hà chỉ TV, giải thích chiến lược.

Lâm Thanh Mộng lắng nghe, toàn thân như có một luồng điện chạy qua. Cô nhìn Tô Hà, cảm thấy người đàn ông này vừa đáng sợ, vừa cuốn hút một cách kỳ lạ. Anh bình tĩnh, tự tin, mọi thứ dường như đều nằm trong lòng bàn tay anh.

Khi Tô Hà ra về, trong lòng Lâm Thanh Mộng dấy lên một cảm giác lưu luyến khó tả. Cô vừa nằm xuống ghế sofa, điện thoại đã reo lên. Là chủ nhà.

Lâm Thanh Mộng suy tư nhận cuộc gọi.Lâm Thanh Mộng suy tư nhận cuộc gọi.

"Cô Lâm, lần trước cô bảo muốn trả phòng phải không? Tôi có người quen muốn thuê, cô dọn đi trong vài ngày nhé?"

Một tuần trước, cô sẽ nhảy cẫng lên vì vui sướng. Nhưng bây giờ… cô lại mím môi, suy nghĩ. Rồi cô trả lời, một cách dứt khoát: "Thôi được rồi, tôi cảm thấy căn hộ của anh rất hợp với tôi."

Cùng lúc đó, tại Công ty Hoạt hình Huyễn Tưởng, một cơn bão khác đang nổi lên.

Tô Mộc Nghiên, giám đốc Tổ 2, đang ngồi chết lặng trong phòng họp. Đối diện cô, Trần Dĩnh của Tổ 1 đang vênh váo báo cáo thành tích, về một bản quyền truyện mạng ăn khách mà họ vừa giành được. Không khí trong phòng như bị chia làm hai nửa: một bên rạng rỡ, một bên u ám.

Tô Mộc Nghiên lo lắng về tình hình Tổ 2.Tô Mộc Nghiên lo lắng về tình hình Tổ 2.

"Còn tổ của cô thì sao, Tổng giám đốc Tô?" Giọng trưởng phòng Lưu Ba vang lên, lạnh lùng và nghiêm khắc.

Tô Mộc Nghiên chỉ có thể báo cáo những thành tích cũ kỹ. Tổ của cô đã nhiều tháng không có dự án mới. Cô cảm nhận được những ánh mắt thương hại và cả sự hả hê từ phía đối thủ.

Cuộc họp căng thẳng tại Công ty Huyễn Tưởng.Cuộc họp căng thẳng tại Công ty Huyễn Tưởng.

"Phim điện ảnh lớn cuối năm sẽ được quyết định dựa vào thành tích năm nay," Lưu Ba chốt hạ, dập tắt mọi hy vọng còn sót lại của Tổ 2.

Trần Dĩnh đắc ý mỉa mai Tô Mộc Nghiên.Trần Dĩnh đắc ý mỉa mai Tô Mộc Nghiên.

Cuộc họp tan rã trong bầu không khí nặng nề. Tô Mộc Nghiên lê bước về văn phòng, cảm giác thất bại bao trùm. Ngay lúc đó, điện thoại cô reo. Là Lý Giang, người bạn thân của em trai cô, Tô Hà.

Tô Mộc Nghiên nhận cuộc gọi bất ngờ.Tô Mộc Nghiên nhận cuộc gọi bất ngờ.

Gặp nhau ở quán cà phê, Lý Giang, trong bộ dạng của một kẻ trọc phú mới nổi, lại đưa ra một lời đề nghị không tưởng. Hắn nói hắn có một kịch bản hoạt hình gốc, tuyệt đỉnh, và muốn hợp tác. Điều kiện duy nhất: không bán đứt, chỉ chia lợi nhuận.

Lý Giang nhấp cà phê, biểu cảm nhàm chán.Lý Giang nhấp cà phê, biểu cảm nhàm chán.
Tô Mộc Nghiên trêu chọc Lý Giang.Tô Mộc Nghiên trêu chọc Lý Giang.

Tô Mộc Nghiên bật cười. Kịch bản gốc vốn đã rủi ro, lại còn đòi chia lợi nhuận? Chỉ có những tác giả hàng đầu mới dám đưa ra yêu cầu như vậy.

Lý Giang trình bày kịch bản hoạt hình.Lý Giang trình bày kịch bản hoạt hình.

Dù không tin tưởng, nhưng nể mặt em trai, cô vẫn nhận lấy tệp kịch bản.

Lý Giang tự tin đảm bảo kịch bản đỉnh cao.Lý Giang tự tin đảm bảo kịch bản đỉnh cao.

Trở lại văn phòng, sau một cuộc chạm trán đầy mỉa mai với Trần Dĩnh, Tô Mộc Nghiên ngồi xuống, lòng nặng trĩu. Cả ngành đang điên cuồng săn lùng các IP lớn, tự sáng tạo một kịch bản gốc vào lúc này chẳng khác nào tự sát. Những lời cô nói với Trần Dĩnh chỉ là mạnh miệng mà thôi.

Tô Mộc Nghiên và Trần Dĩnh đối đầu căng thẳng.Tô Mộc Nghiên và Trần Dĩnh đối đầu căng thẳng.

Đã đến giờ tan làm, nhưng cô chợt nhớ đến lời hứa với Lý Giang. Cô thở dài, mở tệp kịch bản trên máy tính.

Tô Mộc Nghiên say mê kịch bản mới.Tô Mộc Nghiên say mê kịch bản mới.

Tên kịch bản: 《Thiếu Niên Ca Hành》.

Biên kịch: Lưu Quang.

Một cái tên hoàn toàn xa lạ. Cô lướt qua những dòng đầu tiên với tâm thế đối phó. Quan tài vàng. Hàn Thủy Tự. Vĩnh An Vương Tiêu Sở Hà. Tuyết Lạc Sơn Trang…

Và rồi, cô không thể rời mắt.

Thế giới trong kịch bản dần hiện ra, sống động và lôi cuốn. Từng nhân vật, từng bối cảnh, từng lời thoại đều được trau chuốt đến mức kinh ngạc. Nó không chỉ là một kịch bản, nó còn đi kèm với những bản phác thảo nhân vật và phân cảnh chi tiết, chuyên nghiệp hơn bất cứ thứ gì cô từng thấy.

Tô Mộc Nghiên bất ngờ vì đã quá giờ làm.Tô Mộc Nghiên bất ngờ vì đã quá giờ làm.

Thế giới bên ngoài mờ đi. Tiếng đồng hồ tích tắc, tiếng xe cộ ngoài kia, tất cả đều biến mất. Chỉ còn lại cô và câu chuyện đang chảy trên màn hình. Một cơn buồn tiểu kéo cô về thực tại. Cô ngước nhìn đồng hồ.

Mười giờ tối.

Cô đã ngồi bất động ở đây hàng tiếng đồng hồ. Toàn bộ công ty đã chìm vào im lặng, chỉ còn ánh sáng từ màn hình của cô hắt lên khuôn mặt đang biến đổi liên tục, từ kinh ngạc, đến phấn khích, và cuối cùng là một niềm hy vọng cháy bỏng. Cô biết, thứ cô đang cầm trong tay không chỉ là một kịch bản.

Đồng nghiệp tổ hai bàn tán về Tô Mộc Nghiên.Đồng nghiệp tổ hai bàn tán về Tô Mộc Nghiên.

Nó là một con át chủ bài. Một tia sáng cuối đường hầm. Một vũ khí có thể thay đổi tất cả.

Tóm tắt:

Nhân vật xuất hiện:

Từ khoá chương 16: