“Hai rưỡi đỉnh lưu... Vậy thì em không phải thua chắc rồi sao?”

Tin nhắn của Trần Kỳ hiện lên trong nhóm chat, mang theo nỗi lo âu không thể che giấu. Giữa không gian tĩnh lặng của quán cà phê, nơi cả đoàn Tinh Mộng Studio đang chờ đợi, dòng chữ như một tảng đá ném vào mặt hồ phẳng lặng. Lâm Thanh Mộng liếc nhìn Tô Hà, người vẫn đang điềm tĩnh lướt điện thoại. Cô vừa chốt lại kế hoạch tiếp cận Lương Vũ Đình sau chương trình, một tài năng mà cô và Tô Hà đều nhìn trúng. Nhưng giờ đây, tâm trí cô hoàn toàn bị hút vào cuộc trò chuyện trong màn hình.

Đoàn Tinh Mộng Studio chờ đợi tại quán cà phê.Đoàn Tinh Mộng Studio chờ đợi tại quán cà phê.
Lâm Thanh Mộng bàn chuyện hợp đồng với Tô Hà.Lâm Thanh Mộng bàn chuyện hợp đồng với Tô Hà.
Màn hình hiển thị tin nhắn lo lắng từ Trần Kỳ.Màn hình hiển thị tin nhắn lo lắng từ Trần Kỳ.

Đối mặt với sự hoảng loạn của cô ca sĩ trẻ, Tô Hà chỉ thản nhiên gõ vài chữ. “Hãy nâng tầm nhìn lên một chút, họ chỉ là những người vào nghề trước em, không nhất thiết phải giỏi hơn em. Cứ phát huy bình thường là được.”

Tô Hà bình tĩnh gõ tin nhắn trấn an Trần Kỳ.Tô Hà bình tĩnh gõ tin nhắn trấn an Trần Kỳ.

Một người trong nhóm trêu chọc: "Phía sau em có một người đàn ông như thần, căn bản không cần lo lắng."

Tô Hà khẽ nhíu mày, gõ lại: “Em đang muốn giết anh đấy à?”

Tô Hà khó chịu phản ứng lời trêu chọc trong chat.Tô Hà khó chịu phản ứng lời trêu chọc trong chat.

Thời gian trôi nhanh, quảng trường bên ngoài nhà thi đấu đã đông nghẹt người, một biển người cuồng nhiệt dưới ánh đèn neon rực rỡ. Cả đoàn Tinh Mộng đi theo lối đi riêng dành cho khách VIP, tách biệt khỏi dòng người ồn ào. Tô Hà đi phía trước, chợt cảm thấy một luồng khí lạnh sau lưng. Anh quay lại, bắt gặp ánh mắt khó chịu của Lâm Thanh Mộng đang dán chặt vào điện thoại.

Quảng trường chương trình Nữ Âm Mạnh Nhất đông đúc.Quảng trường chương trình Nữ Âm Mạnh Nhất đông đúc.
Đoàn Tinh Mộng Studio tiến vào lối VIP.Đoàn Tinh Mộng Studio tiến vào lối VIP.
Lâm Thanh Mộng nhăn nhó nhìn chằm chằm điện thoại.Lâm Thanh Mộng nhăn nhó nhìn chằm chằm điện thoại.

“Em sao vậy?” Tô Hà hỏi.

Tô Hà quay đầu hỏi Lâm Thanh Mộng.Tô Hà quay đầu hỏi Lâm Thanh Mộng.

“Không có gì.” Lâm Thanh Mộng bĩu môi, giọng chua loét. “Đến lượt anh soát vé rồi đấy, vị ‘thần’ của tôi ơi.” Tô Hà chỉ biết im lặng cười khổ.

Lâm Thanh Mộng bĩu môi giục Tô Hà soát vé.Lâm Thanh Mộng bĩu môi giục Tô Hà soát vé.

Bên trong, không khí nóng như chảo lửa. Người dẫn chương trình bằng chất giọng đầy kịch tính, đẩy sự căng thẳng lên đến đỉnh điểm, chính thức khai mạc đêm chung kết được mong chờ nhất. Mở màn là phần biểu diễn của ban giám khảo. Giữa những ca vương ca hậu, giám khảo Chu Đào đặc biệt phấn khích. Anh ta kết thúc phần trình diễn bằng một nốt cao chót vót, gào thét đầy kiêu ngạo, như một lời thách thức vô hình.

Người dẫn chương trình tạo không khí căng thẳng trên sân khấu.Người dẫn chương trình tạo không khí căng thẳng trên sân khấu.
Chu Đào biểu diễn nốt cao chót vót, Lâm Tĩnh Nhã điềm tĩnh.Chu Đào biểu diễn nốt cao chót vót, Lâm Tĩnh Nhã điềm tĩnh.

Trong khi sân khấu bùng nổ, tại hàng ghế khán giả, Tô Hà vỗ vai cậu thực tập sinh Trần Dịch. Đôi mắt cậu trai trẻ sáng rực, tràn đầy khao khát khi nhìn sân khấu. “Đừng nóng vội,” Tô Hà ôn tồn. “Giọng hát của cậu bây giờ vẫn chưa đủ, luyện tập thêm một thời gian nữa, sẽ có cơ hội.”

Tô Hà an ủi Trần Dịch trong khán đài đầy ngưỡng mộ.Tô Hà an ủi Trần Dịch trong khán đài đầy ngưỡng mộ.

Tiết mục của các thí sinh bị loại bắt đầu. Lương Vũ Đình bước ra, khác hẳn với hình ảnh gợi cảm thường thấy. Cô mặc một chiếc váy hoa nền nã, cất giọng hát bài tình ca “Năm Tháng Vội Vã”. Giọng hát cô trầm buồn, mang theo chút nghẹn ngào bẩm sinh, khiến ca khúc trở nên sâu lắng và day dứt lạ thường. Kết thúc màn trình diễn, cô cúi chào thật sâu, vành mắt đã hoe đỏ. Khi rời đi, cô lưu luyến ngoái nhìn lại sân khấu rực rỡ như biển sao, một ánh nhìn chất chứa bao nuối tiếc và bất lực. Ở hậu trường, cô lướt qua Chu Thiến Thiến, đối thủ cũ, người cũng đang mang vẻ mặt thất thần. Hai ánh mắt chạm nhau, không còn thù địch, chỉ có sự đồng cảm cho số phận.

Lương Vũ Đình hát tình ca trên sân khấu đầy cảm xúc.Lương Vũ Đình hát tình ca trên sân khấu đầy cảm xúc.
Lương Vũ Đình lưu luyến nhìn lại sân khấu rực rỡ.Lương Vũ Đình lưu luyến nhìn lại sân khấu rực rỡ.
Lương Vũ Đình và Chu Thiến Thiến lướt qua nhau hậu trường.Lương Vũ Đình và Chu Thiến Thiến lướt qua nhau hậu trường.

Cùng lúc đó, tại văn phòng trụ sở Hoa Nạp Entertainment, Đỗ Đức Đào và cháu trai Đỗ Phong đang theo dõi chương trình qua màn hình lớn. “Chú à, việc thu mua Tinh Mộng Studio thế nào rồi?” Đỗ Phong hỏi, giọng điệu khinh khỉnh. Đỗ Đức Đào nhấp một ngụm trà, lắc đầu: “Họ từ chối mức giá sáu triệu. Phía sau là một công ty đầu tư ‘vỏ bọc’ nào đó.” Đỗ Phong cười nhạo: “Từ chối thì thôi. Đêm nay Triệu Hiểu Vân thắng, cái xưởng nhỏ đó có còn quan trọng không?” Cả hai cùng cười, tự tin nắm chắc phần thắng trong tay.

Đỗ Đức Đào và Đỗ Phong bàn kế hoạch tại văn phòng.Đỗ Đức Đào và Đỗ Phong bàn kế hoạch tại văn phòng.

Trở lại trường quay, cuối cùng cũng đến phần thi quyết định. Khán đài như muốn nổ tung. Fan của Triệu Hiểu Vân, với sự hậu thuẫn từ fan của Tố Hà và Chu Đào, gầm lên khẩu hiệu “Thiên nam địa bắc, Hiểu Vân đẹp nhất!”, lấn át hoàn toàn những tiếng cổ vũ nhỏ nhoi cho Trần Kỳ. Lâm Thanh Mộng cố gắng gào theo, nhưng rồi cũng đành bất lực ngồi xuống. Tô Hà nhẹ nhàng an ủi: “Chúng ta không đi cùng con đường với họ, việc so sánh sự tiếp ứng của fan không quan trọng.”

Khán giả cuồng nhiệt cổ vũ tại chung kết.Khán giả cuồng nhiệt cổ vũ tại chung kết.
Tô Hà an ủi Lâm Thanh Mộng về fan.Tô Hà an ủi Lâm Thanh Mộng về fan.

Triệu Hiểu Vân biểu diễn trước. Sân khấu được thiết kế lộng lẫy, ánh đèn như những vì sao rơi. Cô hát ca khúc mới của Tố Hà - “Đã Quên Ba”. Giọng hát trong trẻo, kỹ thuật hoàn hảo, kết hợp với giai điệu bắt tai, cô đã đẩy cảm xúc của khán phòng lên đến đỉnh điểm. Màn trình diễn kết thúc trong tiếng vỗ tay và reo hò như sấm. Mọi người đều tin rằng, chức quán quân đã có chủ.

Triệu Hiểu Vân trình diễn ca khúc 'Đã Quên Ba'.Triệu Hiểu Vân trình diễn ca khúc 'Đã Quên Ba'.

Giờ khắc quyết định đã đến. Trần Kỳ hít một hơi thật sâu, bước ra từ khu chờ đợi. So với Triệu Hiểu Vân, sự xuất hiện của cô có phần lặng lẽ. Sân khấu chìm trong bóng tối, chỉ có một luồng sáng xanh lam nhạt và làn khói khô mờ ảo bao phủ mặt đất.

Trần Kỳ bước lên sân khấu đầy quyết tâm.Trần Kỳ bước lên sân khấu đầy quyết tâm.
Trần Kỳ tĩnh lặng giữa sân khấu đầy khói.Trần Kỳ tĩnh lặng giữa sân khấu đầy khói.

Tiếng dương cầm trong trẻo vang lên. Không có đoạn dạo đầu dông dài, Trần Kỳ cất giọng hát ngay lập tức.

“Bọt biển dưới ánh mặt trời, rực rỡ sắc màu, cũng như em bị lừa dối, là hạnh phúc…”

Giọng hát trầm, đơn giản đến lạ. Khán giả đang ồn ào bỗng im bặt. Ở ghế giám khảo, Chu Đào khịt mũi coi thường. Chung kết mà lại hát một bài có âm vực thấp thế này sao?

Trần Kỳ cất giọng hát buồn, khán giả lắng nghe.Trần Kỳ cất giọng hát buồn, khán giả lắng nghe.

Trần Kỳ khẽ ngẩng đầu, nhìn những bong bóng xà phòng đang lơ lửng bay lên. Cô đưa tay, nhẹ nhàng chạm vào một quả bong bóng. Khoảnh khắc nó vỡ tan trong lòng bàn tay, màn hình lớn bắt trọn khoảnh khắc gương mặt cô, một vẻ đẹp tĩnh lặng mà bi thương.

Trần Kỳ chạm bong bóng, biểu cảm nội tâm sâu sắc.Trần Kỳ chạm bong bóng, biểu cảm nội tâm sâu sắc.

Và rồi, đột nhiên, ánh đèn bừng sáng. Giai điệu tăng vọt. Nụ cười trên mặt Chu Đào đông cứng lại. Ban giám khảo đồng loạt lộ vẻ kinh ngạc.

Ban giám khảo ngạc nhiên trước cao trào bài hát.Ban giám khảo ngạc nhiên trước cao trào bài hát.

“Sớm đã biết bọt biển, chạm vào là vỡ, cũng như đã đau lòng, không chịu nổi dằn vặt…”

Điệp khúc bùng nổ, cảm xúc được dồn nén từ đầu đến giờ tuôn trào mãnh liệt. Tiếng nhạc cụ dồn dập, đẩy giọng hát của Trần Kỳ lên một đỉnh cao mới. Cô gần như gào lên, giọng hát không còn là sự cam chịu, mà là một lời chất vấn xé lòng.

Trần Kỳ bùng nổ cảm xúc, giọng hát chất vấn.Trần Kỳ bùng nổ cảm xúc, giọng hát chất vấn.

“Tại sao đau khổ… Tại sao đau khổ!!!”

Tất cả âm nhạc đột ngột ngừng lại. Cả khán phòng nín thở.

(Hết phần 29)

Tóm tắt:

Nhân vật xuất hiện:

Từ khoá chương 29: