Hai mươi ba giờ năm mươi tám phút. Chỉ còn hai phút. Ngón tay tôi lướt trên bàn phím như điên dại, âm thanh lách cách khô khốc xé toạc sự tĩnh lặng của đêm. Màn hình máy tính là nguồn sáng duy nhất trong phòng, hắt lên khuôn mặt tôi một thứ ánh sáng xanh xao, mệt mỏi. Đôi mắt tôi bỏng rát, nhưng không thể rời khỏi con chữ đang nhảy múa và góc đồng hồ lạnh lùng ở cuối màn hình.

Đôi khi không phải tôi không muốn viết những chương truyện dài thật dài, mà bởi tốc độ của tôi vốn đã chậm. Gặp phải những đoạn cốt truyện khó nhằn, ý tưởng tắc nghẽn, thời gian lại càng trôi nhanh như một dòng sông hung dữ. Nhưng tôi phải đăng bài trước nửa đêm. Chỉ cần trễ một giây, hệ thống sẽ lạnh lùng đánh dấu tôi đã ngừng cập nhật, và mọi nỗ lực trong ngày sẽ đổ sông đổ bể.

Tác giả Tiểu Long căng thẳng viết bài, dõi theo đồng hồ đêm khuya.Tác giả Tiểu Long căng thẳng viết bài, dõi theo đồng hồ đêm khuya.

Mọi người có lẽ sẽ thấy các chương truyện của tôi thường được đăng vào lúc một hoặc hai phút trước không giờ. Đó không phải là tôi cài đặt hẹn giờ. Không hề. Đó là khoảnh khắc tôi thực sự hoàn thành nó, sau khi đã ngồi lì ở đây từ chiều, cố gắng vắt kiệt từng con chữ cuối cùng. Tôi vừa phải thiết kế câu kết cho chương truyện, vừa phải dán mắt vào những con số đang đếm ngược tàn nhẫn kia.

Tôi nghĩ đến các bạn. Những người có lẽ cũng đang thức, đang chờ đợi. Thực lòng, tôi nợ các bạn một lời xin lỗi, vì đã vô tình kéo các bạn vào guồng quay thức khuya của mình. Khi một tháng mới bắt đầu, khi những tấm vé tháng được làm mới trong tài khoản của mỗi người, một tia hy vọng lại le lói trong lòng kẻ viết lách kiệt sức này. Liệu có ai đó, sau khi đọc xong chương truyện vừa ra lò nóng hổi này, sẽ dành cho Tiểu Long một lá phiếu không? Mỗi một sự ủng hộ, dù nhỏ bé, cũng giống như một ngọn lửa sưởi ấm căn phòng lạnh lẽo và tiếp thêm sức mạnh cho những đêm dài như thế này.

Tiểu Long tác giả thành khẩn kêu gọi độc giả bình chọn ủng hộ.Tiểu Long tác giả thành khẩn kêu gọi độc giả bình chọn ủng hộ.

Xong rồi! Tôi nhấn nút đăng bài. 23:59. Vừa kịp lúc. Một hơi thở phào nhẹ nhõm thoát ra. Cơ thể rã rời, nhưng sự nghỉ ngơi chưa kịp đến. Trong đầu tôi, một chương mới đã bắt đầu cựa quậy, những nhân vật lại bắt đầu lên tiếng, một tình tiết mới đang chờ được kể.

Thôi nào, tôi tự nhủ với chính mình, vẫn còn một câu chuyện nữa đang chờ. Còn các bạn, hãy đi ngủ đi. Đừng chờ tôi nữa. Sáng mai khi thức giấc, một thế giới mới sẽ lại mở ra, đang chờ các bạn khám phá.

(Hết phần 185)

Tóm tắt:

Nhân vật xuất hiện:

Từ khoá chương 185: