“Chết tiệt!”

Tiếng hét của Đàm Văn Bân xé toạc không khí oi bức trong con hẻm nhỏ, theo sau là một cú đá trời giáng. Gã thanh niên đang bắt nạt bạn cậu không kịp phản ứng, ngã sõng soài. Ba tên còn lại lập tức xông vào, vây lấy Bân.

Đàm Văn Bân ra đòn đá đầu tiên trong trận chiến.Đàm Văn Bân ra đòn đá đầu tiên trong trận chiến.

Lý Truy Viễn đứng cách đó không xa, bình thản quay sang chủ quán hàng rong. “Chủ quán, hai mươi xiên gà, ba suất đậu phụ chiên, đều cho tương ớt ngọt.” Rồi cậu mới quay sang Nhuận Sinh, khẽ gật đầu. “Nhuận Sinh ca, giúp Bân Bân một tay.”

“Được thôi!”

Nhuận Sinh bước lên, vừa đi vừa vặn cổ tay, khớp xương kêu lên một tràng rôm rốp. Anh ta lao vào đám đông. Chỉ thấy Nhuận Sinh vươn tay tóm lấy một tên, nhấc bổng gã lên không trung rồi tát tới tát lui. Máu và răng văng tung tóe. Buông gã đó xuống, anh lao tới như một con bò tót, húc ngã hai tên khác. Tên cuối cùng định bỏ chạy nhưng đã bị Nhuận Sinh tóm gọn.

Nhuận Sinh chuẩn bị đánh nhau, vặn cổ tay.Nhuận Sinh chuẩn bị đánh nhau, vặn cổ tay.
Nhuận Sinh nhấc bổng đối thủ và tát mạnh.Nhuận Sinh nhấc bổng đối thủ và tát mạnh.
Nhuận Sinh lao tới húc ngã hai đối thủ.Nhuận Sinh lao tới húc ngã hai đối thủ.

“Để tôi!” Đàm Văn Bân hét lên, lao tới đấm đá túi bụi vào mấy tên đã ngã.

Đàm Văn Bân đánh đấm sảng khoái vào đối thủ đã ngã.Đàm Văn Bân đánh đấm sảng khoái vào đối thủ đã ngã.

Chuyện bắt đầu từ một câu hỏi vu vơ trên đường. “Tiểu Viễn ca, có bí kíp học tập nào dạy tôi không?” Lý Truy Viễn chỉ đáp gọn lỏn: “Học… còn cần phương pháp nữa sao?” Câu trả lời khiến Đàm Văn Bân chỉ biết thở dài, rủ cả bọn rẽ vào Bách Hóa Lầu mua quà cho A Ly và Thúy Thúy. Và rồi, trên đường đi ăn xiên que, họ đã bắt gặp cảnh tượng vừa rồi.

Đàm Văn Bân hỏi Lý Truy Viễn về phương pháp học tập.Đàm Văn Bân hỏi Lý Truy Viễn về phương pháp học tập.
Ba người bước vào Bách Hóa Lầu đông đúc.Ba người bước vào Bách Hóa Lầu đông đúc.
Đàm Văn Bân ngạc nhiên nhìn thấy bạn bị vây đánh.Đàm Văn Bân ngạc nhiên nhìn thấy bạn bị vây đánh.

Khi Đàm Văn Bân và Nhuận Sinh hả hê quay lại, Lý Truy Viễn đã ngồi bên chiếc bàn gỗ, điềm tĩnh ăn xiên que nóng hổi.

Lý Truy Viễn điềm tĩnh ăn xiên que sau trận ẩu đả.Lý Truy Viễn điềm tĩnh ăn xiên que sau trận ẩu đả.

Về đến nhà, A Ly đã đứng dậy đón cậu. Thấy cảnh đó, bà Liễu Ngọc Mai thở phào một hơi nhẹ nhõm. Lý Truy Viễn đưa cho A Ly món quà, một chiếc khăn lụa và món đồ trang sức bằng thủy tinh.

Lý Truy Viễn tặng quà cho A Ly.Lý Truy Viễn tặng quà cho A Ly.
Liễu Ngọc Mai thở phào nhẹ nhõm khi A Ly đón Lý Truy Viễn.Liễu Ngọc Mai thở phào nhẹ nhõm khi A Ly đón Lý Truy Viễn.

Tại bữa tiệc sinh nhật của Thúy Thúy, giữa lúc bọn trẻ đang chơi nhảy dây, một người đàn ông dắt theo một cậu bé bước vào sân. Cậu bé có vẻ nhút nhát, được mời chơi cùng thì chỉ bẽn lẽn gật đầu. Lý Truy Viễn, với khả năng quan sát nhạy bén, lập tức nhận ra có điều không ổn. Vẻ xấu hổ của cậu bé kia… quá kịch. Cậu ta đang giả vờ làm trẻ con. Truy Viễn đoán, kẻ này không phải một đứa trẻ, mà là một người lùn, có lẽ đã ngoài năm mươi. Một người trưởng thành giả dạng trẻ con để tiếp cận một cô bé, ý đồ thật đáng sợ.

Người lùn giả vờ xấu hổ khi được mời chơi cùng.Người lùn giả vờ xấu hổ khi được mời chơi cùng.
Lý Truy Viễn nghiêm túc quan sát người lùn giả làm trẻ con.Lý Truy Viễn nghiêm túc quan sát người lùn giả làm trẻ con.

Lý Truy Viễn lập tức gọi Thúy Thúy lại, dặn cô bé đừng chơi với người đó nữa. Thấy mình bị xa lánh, người lùn kia liền ngồi thụp xuống đất, khóc lóc tủi thân, nhưng chẳng ai dỗ dành.

Một lát sau, người đàn ông và cậu bé kia ra về. Lý Truy Viễn ra hiệu cho Đàm Văn Bân. “Bân Bân ca, đi theo xem sao.”

Đàm Văn Bân quay lại với một tin tức chấn động: “Tiểu Viễn, tôi thấy ông bố châm thuốc cho thằng con trai bên vệ đường!” Thì ra, họ đến đây để mời bà Lưu Kim Hà, bà của Thúy Thúy, đến nhà làm lễ cúng giỗ cho người vợ đã mất.

Người đàn ông châm thuốc cho người lùn bên vệ đường.Người đàn ông châm thuốc cho người lùn bên vệ đường.

Lý Truy Viễn không chần chừ, cậu bước vào nhà, nói thẳng với bà Lưu. Cậu kể lại những gì mình quan sát được, rồi bịa thêm rằng chính Đàm Văn Bân đã nghe thấy người đàn ông gọi đứa bé là “bố”.

“Bà Lưu, quan hệ cha con đều đảo lộn, vậy cái lễ cúng giỗ kia liệu có thật không? Để an toàn, bà đừng đi nữa.”

Tưởng rằng sẽ phải thuyết phục rất nhiều, nhưng Lưu Kim Hà lại gật đầu một cách dứt khoát. Bà mở ngăn kéo, đặt cọc tiền vừa nhận lên bàn.

Lưu Kim Hà quyết đoán trả lại tiền, không tham gia lễ.Lưu Kim Hà quyết đoán trả lại tiền, không tham gia lễ.

Bà đanh giọng: “Quan hệ gia đình nói cho tôi toàn là sai, rõ ràng là không thành tâm. Bà đây không phải kẻ ngốc mà dẫn cháu gái mình vào chỗ nguy hiểm. Cái mạng già này còn muốn sống thêm vài năm nữa. Không đi!”

Trên đường về nhà, Lý Truy Viễn cảm thấy lòng nhẹ bẫng. Cậu nắm tay A Ly, cả hai cùng vui vẻ đung đưa. Vừa về đến sân, Lý Tam Giang đã đứng chờ sẵn, vẻ mặt nghiêm trọng. Ông nhìn Nhuận Sinh, nói:

“Nhuận Sinh, đi thôi. Cửa hàng tạp hóa vừa gọi, có việc rồi. Chúng ta đến trấn Tây Đình vớt xác.”

Nhuận Sinh ngạc nhiên: “Ông nội cháu không đi sao?”

Lý Tam Giang thở dài, bực dọc đáp: “Còn nói nữa! Ông nội cháu tuần trước ngã vào bể phốt nhà hàng xóm, gãy một chân. Cái lão già đó ngại nên giấu chúng ta đến tận bây giờ!”

(Hết phần 81)

Tóm tắt:

Nhân vật xuất hiện:

Từ khoá chương 81: