Chương 45: Đấu pháp bắt đầu!

Tô Minh đứng trước mặt mọi người, mặc dù hai tay bị còng nhưng vẫn giữ tư thế trang nghiêm. Ánh mắt của Nghiêm Lão Hổ bừng bừng lửa giận, còn Vương Chính Ủy thì cảm thấy áp lực. Mặc dù đối đầu với Dương Chính Nghị, nhưng hắn không muốn chạm trán với một Nghiêm Lão Hổ đang điên cuồng.

Tô Minh đã anh dũng chiến đấu, nhưng giờ đây lại bị xích như một tội phạm. Hành động này không chỉ làm nhục Tô Minh, mà còn là một sự sỉ nhục đối với tất cả những người vì chính nghĩa mà đứng lên. Vương Chính Ủy nhìn Tô Minh tay bị còng, lòng cảm thấy lo lắng cho sự chính trực của một người đàn ông bị cáo buộc sai lầm.

Lý Bác, với giọng điệu châm chọc, tuyên bố rằng Tô Minh đã bị bắt quả tang khi thực hiện hành vi tội lỗi. Chính sự căng thẳng trong không khí khiến cho các lãnh đạo trong phòng phải nuốt lời. Không ai dám lên tiếng, mọi người đều biết rằng đây là cuộc đấu tranh quyền lực không chỉ giữa các cá nhân mà còn giữa lý tưởng và thực tế.

Nghiêm Cục Trường không thể ngồi yên. Ông đã từng tin tưởng vào Tô Minh và không thể chấp nhận việc xử lý một cách phi lý. Giữa cuộc tranh cãi, Tô Minh vẫn giữ thái độ bình tĩnh, quyết tâm không chịu khuất phục.

Mặc dù Tô Minh đang bị còng tay, nhưng hắn vẫn cố gắng giải thích bản thân. Hắn không chỉ là một người vô tội mà còn là một người đã có nhiều đóng góp cho công việc. Sự điềm tĩnh của hắn khiến cho những người có mặt phải nhìn nhận lại tình huống từ góc độ khác.

Đám đông lãnh đạo đứng yên lặng, không thể dự đoán được điều gì tiếp theo sẽ xảy ra. Dù trong lòng họ có nhiều cảm xúc lẫn lộn, nhưng cũng đều hiểu rằng cuộc chiến này không chỉ nằm ở Tô Minh mà còn là một cuộc chiến về đạo đức và sự công bằng trong bộ máy công quyền.

Cuộc chiến giữa sự thật và những lời dối trá vẫn còn tiếp diễn, và Tô Minh biết rằng mình phải tranh đấu để bảo vệ lẽ phải.

Tóm tắt chương trước:

Trong không khí căng thẳng của cuộc họp, Tô Minh trở thành tâm điểm của những lời nghi ngờ và chỉ trích sau khi bị cáo buộc liên quan đến một vụ cưỡng hiếp. Những quyết định nghiêm trọng đang được đưa ra, và các lãnh đạo lo lắng về danh dự của tổ chức. Mọi người đều chờ đợi sự xuất hiện của Tô Minh, biết rằng vận mệnh của hắn trong đơn vị đang treo lơ lửng trước áp lực từ đồng nghiệp.

Tóm tắt chương này:

Tô Minh đứng trước mặt mọi người trong tư thế trang nghiêm mặc dù bị còng tay, thể hiện sự kiên cường dù bị cáo buộc sai. Nghiêm Lão Hổ tức giận, trong khi Vương Chính Ủy lo lắng không muốn chạm trán với ông. Lý Bác châm chọc Tô Minh, tăng thêm căng thẳng. Nghiêm Cục Trường không thể chấp nhận sự xử lý bất công này. Tô Minh khẳng định sự vô tội và những đóng góp của mình, khiến mọi người phải nhìn nhận lại. Cuộc chiến giữa sự thật và dối trá diễn ra, bên cạnh cái gọi là công lý trong bộ máy quyền lực.