Chương 155: Kinh động thánh ý, một mắng rung động thiên thu
Bạch bào sao có thể bình tĩnh như vậy, từ đầu đến cuối đều mang theo nụ cười ôn hòa. Lực áp đảo hoàn toàn! Sự căm phẫn mạnh mẽ từ hàng triệu người đọc sách tại Thánh Thành tràn ngập không khí, văn khí nặng nề như núi đè xuống bạch bào.
Trong tâm trí mỗi người, sóng gió mạnh mẽ nổi lên, trái tim khó lòng bình tĩnh. Dù sao, vị này là Chí Thánh, người mà không ai có thể tìm ra một vết nứt nào trong nhân cách. Hắn đã dành cả cuộc đời cho Cửu Châu, xây dựng công đức lớn lao.
"Ngươi không hiểu đâu, chờ khi mèo biến thân, thì sẽ biết sức mạnh thực sự," hắn nói với vẻ tự tin. Sắc đẹp cao quý, khí chất lạnh lùng như băng, trên người toát ra hào quang như bảo vật.
"Bắc Vọng, mời nương nương ra tay," hắn nhìn lên bầu trời. Những sắc thái cam cú vẩn vơ dưới ánh nắng, nhưng không thể ngăn cản cơn phẫn nộ trong lòng hàng triệu người.
"Tham kiến tiên sư!" Đám đông, những kẻ không tên, đã chịu không nổi sức mạnh của ngươi, bởi vì không ai có thể ngăn nổi cái tên này đi vào lịch sử.
Thời khắc đó, mọi người trong Thánh Thành đều cảm thấy nghi hoặc, nhưng vẫn khiếp sợ trước sức mạnh to lớn của Đệ Ngũ ma đầu. Những người đọc sách vốn tự hào về nhân cách, họ không chấp nhận sự nhục mạ!
Trong cung điện nguy nga, hai dòng văn khí sáng bóng như lỏng chảy, mang theo ý chí mãnh mẽ, xuyên không gian Long Môn. Họ không thể dễ dàng tha thứ cho sự sỉ nhục mà Khổng gia - hàng ngàn năm Nho đạo tinh tuyển phải chịu đựng.
Người cuối cùng mắng nhiếc không chút kiêng nể, ánh nhìn hướng về Khổng tộc trưởng: “Ai mới là tà ăn?” Trong khi một số Á Thánh khẩu không nói lời nào, giọng nói của Bắc Vọng trở nên lạnh giá.
“Người mà vô lễ, Hồ không thuyên c·hết!” Câu nói ấy thốt ra khiến mọi người đều chột dạ. Những đôi mắt giao nhau, chớp chớp, cảm tưởng dường như hoài nghi.
Nhiều người tức giận đến mức sùi bọt mép, không thể kìm chế. “Các ngươi còn dám tiếp tục rêu rao về cái gọi là đạo đức của các ngươi sao?”
Từ ác liêu, lấp đầy trong những trang sách thượng cổ, đã chán chường ép buộc những người đọc sách vào cái khung văn hóa. Ngay cả những kẻ mạnh nhất cũng rơi vào trạng thái căng thẳng. Họ chỉ mong chờ sự bảo vệ trong khoảnh khắc này.
Ba mươi năm không biết bao nhiêu lần! Ngươi, một kẻ đã gây bao tội ác, dám vu khống di tộc Khổng gia!
“Nghe cho kỹ, Khổng gia sẽ không trợ giúp loại người như ngươi!” Sự tức giận này đã làm các sắc mặt đỏ bừng. Một giọng nói mạnh mẽ vọng lên giữa dòng nói, tạo nên khí thế cuồn cuồn.
Sát khí lan tỏa, mọi người đều chao đảo. Khổng gia tộc lão bỗng dưng cảm thấy áp lực nặng nề. Một cảm giác hoảng loạn lan rộng; ứng phó với Thánh nhân không còn gì để mất.
“Địa Ngục giáng lâm?” Tiếng rên rỉ xung quanh gây nên một cơn rùng mình mạnh mẽ. Kiểu chiến đấu này, họ chắc chắn phải trả giá!
“Ngươi đúng là nói những lời điên rồ!” Khổng gia, từ lâu nay đã khao khát sức mạnh và danh tiếng, nào có ai dám chỉ trích họ như vậy?
“Chúa cứu rỗi!” Hồn nhiên phải chăng không thể tin nổi.
“Ngươi cũng không xứng đáng tiếp cận Thánh!” Cảm xúc dâng trào đến tột cùng, gần như mọi người đều quỳ xuống cầu khẩn.
Người trẻ tuổi, áo bào trắng, hùng hồn bước đi. Ngón tay chỉ lên trời, giọng điệu thản nhiên nhưng quyền uy không hề nhỏ, đã khiến xác thương lỗi máy phỏng vấn và sống lại lịch sử.
“Còn chưa biến mất đi?” Khổng gia tộc trưởng, đến một lúc nào đó cũng khó mà xác định được.
“Tối thiểu cũng phải có sự sợ hãi!” Ánh mắt bạch bào lạnh như băng, người cầm quyền như có thể quét đi tất cả.
“Mời thánh nhân!”
Tiếng vang rền rã của lễ nghi, bầu không khí, tất cả đều như nổ tung. Hàng triệu trái tim cũng cùng nhịp đập theo. Người đọc sách sẽ không im lặng; các ngươi sao có thể không thấy?
Mọi thứ đều vào trật tự, chỉ để nghe chứng kiến Thánh ý từ bi!
Bạch bào thể hiện sự bình tĩnh trước cơn phẫn nộ của hàng triệu người đọc sách tại Thánh Thành, khi sức mạnh của Đệ Ngũ ma đầu đang lan tỏa. Bất chấp không khí căng thẳng, vị Chí Thánh khẳng định sức mạnh của mình, khiến Khổng gia chịu đựng sự chỉ trích nặng nề. Những lời mắng nhiếc và căng thẳng giữa các bên trở thành tâm điểm, khi bóng dáng xung đột văn hóa và danh tiếng hiện lên rõ nét. Tất cả đều chờ đợi chữ nghĩa thiêng liêng phát ra từ vị Thánh nhân, với những trái tim cùng nhịp đập, không thể im lặng trước sự kiện này.
Những thư sinh tụ tập bên đường để xem các cuộc thi tài năng diễn ra trong bầu không khí huyên náo. Đệ Ngũ Cẩm Sương chăm chú theo dõi màn trình diễn của Từ Bắc Vọng và chó săn, tận hưởng sự lôi cuốn từ âm nhạc và nghệ thuật. Trong khi không khí cờ bạc tràn ngập, những cuộc cược đầy kịch tính xảy ra. Từ Bắc Vọng thể hiện sự tự tin với tài năng của mình, khiến mọi người xung quanh vừa cảm thán vừa ganh tỵ. Âm thanh và sắc màu của cuộc sống nhân gian càng làm nổi bật vẻ đẹp của những khoảnh khắc thú vị này.
Thánh thànhChí Thánhsự phẫn nộKhổng giaĐạo đứcSát khíKhổng giaSát khí