Mặc dù Thái Sơ Bắc Vọng đã phá vỡ kỷ nguyên nhân vật, nhưng sức mạnh hủy diệt này không thể ảnh hưởng đến Đế Nhai, trừ khi có một lực lượng mạnh mẽ hơn xuất hiện! Rốt cuộc chuyện gì đang diễn ra? Chỉ trong chốc lát, tất cả dấu vết đều biến mất, thiên không trở lại xanh thẳm, linh khí một lần nữa chảy xuôi.

"Kẻ này đang phá vỡ kỷ nguyên nhân vật..."

Đã trải qua hai trăm năm hẹn ước, mà giờ đây chỉ mới mười lăm năm trôi qua, đã muốn trình diễn sự kiện này sao? Trong khoảnh khắc phá hủy vô số thế giới, dưới chân của hắn là rất nhiều những ngôi sao lấp lánh. Kẻ này lại chính là hôn phu của Yếm Vãn!

Cảnh tượng thật đáng sợ! Trong khoảnh khắc, vô vàn sinh linh không phải chỉ nhìn thấy hình ảnh, mà còn ngước nhìn lên thiên không u ám. Một điều tốt là trong cơ thể hắn lại có một phôi thai ban đầu, dù chỉ là một góc bé nhỏ, nhưng cũng chưa thể nói là đã thành hình.

Đế Nhai mang vẻ mặt dữ tợn như Diêm Vương, vô vàn khuất nhục đè nén hắn, hắc bạch đạo đồ hóa thành đại dương đỏ ngòm. Trong những ngôi sao trắng tuyết, một đóa bỉ ngạn vương hoa lóe sáng, trong vũ trụ sương mù xám, tất cả như bị ăn mòn, vọt tới Cửu Trọng Thiên không.

Giống như đại đạo bị bịt miệng, tiếng ồn ào của vô vàn ngôi sao trong khoảnh khắc lặng ngắt như tờ. Nhưng đầy thịt xương bên ngoài lại phun trào kim huyết, khiến chư thiên như rơi vào hầm băng.

"Giết!"

Nhân vật đứng đầu lựa chọn tự bạo, lẽ nào không khiến cả vũ trụ rung chuyển? Đây mới chính là điều mà họ mong đợi từ những thiên kiêu đứng đầu Vấn Đỉnh Bảng! Các lãnh đạo đạo thống khắp Cửu Châu vô cùng phấn khích, hăng hái lớn tiếng kêu gọi, lại một lần nữa chứng kiến hình ảnh của kẻ đàn ông này.

Thời gian như đảo ngược, chư thiên từng ngôi sao như vù vù bay lượn, như bi thương và run rẩy.

"Ngươi dám phá hủy quy tắc?!"

Chỉ hai chữ này, dưới sự hộ trợ của Kỷ Nguyên Bất Diệt Thể, trở nên hào hùng và vĩ đại như vạn cổ trường tồn. Hình ảnh của hắn trong bộ bạch bào sáng chói bay thấp thoáng từ độ cao vạn trượng, tinh thần như kết nối với kỷ nguyên dài, như thể chỉ cần chớp mắt đã trở lại hư không.

"Tinh Không Bỉ Ngạn, ngươi là một trong số đó."

Cảnh tượng thảm khốc đến nỗi toàn thế giới trở nên tối tăm, chẳng còn ánh sáng, như thể trong chớp mắt sẽ tan biến thành bột mịn. Chủ nhân Thiên Đình, quốc vương Vĩnh Hằng Quốc Độ, thậm chí còn trở thành kẻ bối.

Thông qua hình ảnh ấy, họ có thể mờ mịt nhìn thấy các cường giả Thiên Đế, thậm chí là cường giả Tranh Độ, nhưng sao không nhìn thấy hạng Thần Linh cao cấp nào?

Đối với cả sinh linh ngu dốt, đều biết màu trắng cấm kỵ muốn làm gì. "Đó là Hồng Mông Tử Khí..." "Nhật Bất Lạc sẽ gây ra sai lầm lớn cho chư thiên, làm mất hết thể diện, tìm cách cứu vớt màu trắng cấm kỵ sao?" "Đừng kiêu ngạo."

Bạch y nhân lạnh lùng liếc nhìn nàng, ánh mắt lộ vẻ tàn nhẫn. "Tim hắn đáng chết..." "Chỉ là một phôi thai của Thiên Đạo, chỉ một điều này sao?"

Thắng bại vẫn chưa phân định, tại sao Nhật Bất Lạc cùng Cửu Trọng Phù Thổ lại giao chiến? Thái Sơ Bắc Vọng đã làm được!

Tinh thần đang lan tỏa điên cuồng, chiếu rọi một nam tử đang ngồi trên ngai vàng màu xanh, thân hình hắn run nhẹ, đã không thể chịu đựng nổi sức mạnh ngôi sao.

Rất khó để không tự hào, ai có thể không tự hào?

Phì Miêu nhai đùi gà có chút vụng về, nó sống chung với đại phôi đản lâu ngày, hiểu rõ tâm trạng của nàng nhất. Vì vậy trong tiềm thức, vô số người hy vọng Thái Sơ công tử chết đi.

Từng tinh vực đều đang căng thẳng quan sát hình ảnh khuôn mặt vỡ vụn. Thái Sơ Bắc Vọng như một quy tắc của vũ trụ, tồn tại bên ngoài đại đạo trật tự, có thể làm được mọi điều vượt qua nhận thức.

Khí hỗn độn vô biên rơi xuống, giữa không trung lấp lánh những hình ảnh vĩ đại không thể đếm nổi. "Thái Sơ Bắc Vọng, chính là tương lai của Nhật Bất Lạc."

Không sai, là một trong số vô vàn ngôi sao trong tinh hà mà người bình thường khó lòng tìm thấy.

Oanh! Kỷ nguyên thời đại này cuối cùng đã hạ màn.

Phục Hi Dưỡng Bích từng bước tiến tới, Pháp Thiên Tượng Địa, thân hình như một thế giới lớn tỏa ra cột khí hình rồng.

Đột nhiên.

Tinh Không Bỉ Ngạn, là nơi sâu thẳm của vũ trụ mà không thể diễn tả nổi, nơi có thể sinh ra những thần vật khó có thể tưởng tượng, mỗi kỷ nguyên đều chỉ có tám người!

Đột nhiên.

Hắn thật độc ác! Hắn nhẹ nhàng nhíu mày, có vẻ cảm thấy chán nản và nói: Tất cả các sát thế công đều như bùn trâu vào biển, trở thành vô hình trước mặt bỉ ngạn vương hoa.

Trong khoảnh khắc một viên sao trắng tuyết bạo tạc, năng lượng tràn đầy, một bộ bạch bào sững sờ tại Âm Dương Cổ Tinh bên ngoài.

“Nếu muốn chiến, thì hãy chiến!” Thân hình ấy có vô số thế giới hủy diệt; vóc dáng ấy sừng sững trên ngai vàng, từ đó phun trào sáu ngón tay sao trời. “Chẳng lẽ đủ lâu chưa? Không thể lại đột phá cấp bậc một sao?”

Hắn tự chém đi tiền đồ, tình cảm suốt đời đều đổ xuống trận chiến này, thề phải trấn áp một đạo tâm độc nhất vô nhị từ cổ đại đến nay!

Đến từ sâu trong vũ trụ, chỉ vì nhìn thấy đạo tâm vô địch!

Một Đạo Quân có vẻ không thể tin nổi, trong ánh mắt sâu thẳm có nồng đậm sự ghen tị. Hắn nói với giọng điềm tĩnh làm cho chư thiên rúng động.

Họ vốn đã âm thầm thệ nguyện, khi thoát khỏi sẽ cố gắng tu luyện, tương lai chắc chắn phải vượt qua Từ ác liêu, để nhìn ngắm hắn.

Vũ trụ yên tĩnh, tinh hà im lặng, tận cùng hủy diệt minh khí tan biến không còn bóng dáng.

Phá vỡ kỷ nguyên!

Chỉ thấy hình ảnh nơi ngai vàng xanh, hắc bạch đạo đồ rung động kịch liệt, khí hỗn độn bùng nổ vô hạn, nhưng từ đầu đến cuối không dám rơi xuống.

Âm Dương Cổ Tinh.

"Tai nạn hạo kiếp!"

Phục Hi Dưỡng Bích toàn thân ngập trong tinh huyết, như một chiến thần vũ trụ, với tầng tầng thiên địa che lấp tinh hà, mang theo ham muốn mãnh liệt muốn phá hủy sao trắng tuyết.

Người đàn ông này, muốn tự bạo!

Dường như là tâm tư từ lâu đã giữ kín, Từ Tĩnh không những không sợ hãi, ngược lại còn lặp đi lặp lại tên này.

Một cỗ sợ hãi gào thét trong vũ trụ, khiến vô vàn sinh linh không thể không cúi đầu, trong lòng dâng lên sự kính phục khó có thể kiềm chế.

Ừ thì, những kiệt xuất lớn nhất của kỷ nguyên này sẽ phải bỏ mạng sao? Lần này, liệu màu trắng cấm kỵ có thực sự phải thất bại?

Bây giờ, nhiều chân lý chủ yếu đã bị đánh tan!

Đám lão quái vật Hoàng Kim Thần tộc đều than thở trong lòng, đây là kỳ chiêu!

Chỉ cần luyện hóa nhiều phôi thai, họ có cơ hội tạo ra một phôi thai của riêng mình!

"Tôi dám, chỉ sợ các người không dám."

Rất nhiều thân ảnh vĩ đại có khí tức kịch liệt dao động, rõ ràng cũng bị dọa sợ.

Màu trắng cấm kỵ, rốt cuộc muốn làm gì?

Từ Bắc Vọng đứng vững, ánh mắt không có một gợn sóng, như thể đã hoàn thành một việc nhỏ. Điều này không chỉ đơn thuần là một cản trở trong Ngân Hà, mà còn mang lại ảnh hưởng quá lớn, khiến mỗi sinh linh đều sôi sục!

Họ đều bị cuốn vào phong thái của màu trắng cấm kỵ, khó lòng kiềm chế!

Họ đã từng gia nhập Thiên Xu, chỉ để tranh đoạt một mảnh Hồng Mông đạo khí, đó là thần vật quý giá nhất Cửu Châu, không có gì thứ hai.

Họ vẫn lấy đó làm kiêu hãnh, giờ lại bị phá hủy!

"Từ ác liêu!"

Một phôi thai đủ sức chịu đựng sự huyết tẩy tất cả, ngay cả bản thân cũng không nhớ đã giết bao nhiêu thiên mệnh chi tử.

Nhưng con rể đã làm được!

"Kỷ Nguyên Bất Diệt Thể kinh khủng đến mức nào!"

Hiện tượng này chưa từng xảy ra, hẳn phải có cường giả bên ngoài hạ xuống Cửu Châu để hủy diệt thế giới này?

Đối với người khác là hung bạo, đối với bản thân thì còn ghê gớm hơn!

Khiến vô vàn sinh linh run rẩy!

Hàng triệu người quỳ xuống đất, hào hứng đến mức gần như hôn mê.

"Tiểu bối vô sỉ!"

Đại Chu Hoàng đế, người đứng đầu Cửu Châu Vũ Chiếu từ ngự tọa đứng dậy, mặt trắng bệch cực kỳ, lâm vào khủng hoảng.

Lâm Thiên Chi Uyên, tất cả các thế lực đạo thống đều tụ tập tại đây, khẩn trương nhìn vào bia cổ điểm sáng trên danh tự.

Thái Sơ Bắc Vọng, hắn đã biến thành một ngôi sao.

Dù sao, đó là một dấu ấn vĩ đại nhất của vũ trụ, trong một số ý nghĩa nào đó chính là hạng người vô địch vũ trụ!

Nếu Thái Sơ công tử chảy máu xuống bên cạnh họ, một miếng thịt cũng có thể mang lại trăm ngàn năm thọ nguyên!

Thái Sơ Bắc Vọng thực sự là đạo tâm vô địch, nếu hắn từ chối chiến đấu, chắc chắn đạo tâm sẽ có vết tích, ảnh hưởng rất lớn đến Kỷ Nguyên Bất Diệt Thể.

Và một nhân vật khủng bố như vậy, lại đang run rẩy trước mặt Từ ác liêu!

Hắn muốn đi.

Thủ đoạn này không thể tưởng tượng nổi, cũng không khó hiểu khi trở thành truyền thuyết nỗi tiếng.

"Trong lúc rảnh rỗi, thuận tiện giúp ngươi tìm một cái quan tài, cũng chết được cái thể diện."

Lúc nào cũng có những lão quái vật tồn tại qua nhiều kỷ nguyên, truyền thuyết không thể tính nổi.

"Con rể!"

Một sinh linh bình thường, vậy mà có thể phán quyết thiên đạo phôi thai!

Chẳng có gì là không thể xảy ra. Những điều kỳ tích phát sinh liên tiếp vẫn chỉ là kỳ tích sao?

Loại người này, thật không trách được có thể thắp sáng một trăm linh tám đại đạo cổ tinh, không trách được có thể thu được Kỷ Nguyên Bất Diệt Thể!

Ánh sáng và sự tăm tối tiêu tán, một hình ảnh thánh khiết khẳng định đứng vững.

Bạch bào phát ra âm thanh lạnh lẽo, sau đó vũ trụ trở nên cô quạnh và tiêu tàn.

Nhật Bất Lạc đã nói, sao dám phá hủy quy tắc?

Hắn mỉm cười nhẹ nhàng, phát ra âm thanh đại đạo vô biên, ánh sáng tinh thần lan tỏa hàng triệu dặm.

Người phàm sao có thể lay chuyển thần thánh?

Dù sao cũng là một thiên kiêu của kỷ nguyên này, căn bản là giữ vững ước định đã lập ra trước kia.

Trong bầu trời đầy sao, hàng triệu phôi thai thiên đạo nhìn chăm chú vào bạch bào, lòng họ dâng trào lửa giận và bị kìm nén, căn bản không thể phát tiết!

Một bộ bạch bào đứng yên, thân ảnh cực kỳ nhẹ nhàng, hư vô nhưng xa xôi, như thể thoát khỏi từng mảnh vũ trụ, ngập tràn bụi bặm của lịch sử.

Chuyến đi Cửu Trọng Phù Thổ, đơn giản là kiếm được ngập bồn đầy bát, ảnh hưởng cả đời tu hành của ngươi.

Khi nghĩ về phận mệnh, chỉ cần nhớ đến hình ảnh của màu trắng cấm kỵ, sẽ bộc phát một nguồn năng lượng vô hạn!

Khi nói đến vận mệnh, quả thật mạnh mẽ như một trăm tám tán lá!

Nhật Bất Lạc đứng sừng sững, lúc này bị bao trùm trong một cơn sợ hãi, đạo thể tràn ngập sự đau đớn.

"Từ ác liêu!"

Sắc mặt bạch bào vẫn giữ vẻ bình thản, đi qua giữa tinh không mơ hồ, trong chớp mắt lại đột ngột biến mất.

Hắn đang cùng kẻ thù làm kẻ địch sao?

Dù họ không biết Từ ác liêu có sức mạnh ra sao, nhưng từ đối thủ có thể phỏng đoán ra một góc của băng sơn.

Ngay cả rất nhiều Đạo Quân cũng gợn sóng trong lòng, mặc dù họ đã hòa mình vào nhiều kỷ nguyên, nhưng những tu sĩ ngạo mạn như vậy thường không có kết quả tốt đẹp.

Màu trắng cấm kỵ, lại có thể tạo ra một kỳ tích không tưởng sao?

Cửu Châu đại lục.

Kỷ Nguyên Bất Diệt Thể phác họa ra vô vàn ngôi sao, đồng thời truyền đến Bắc Thần tinh, đời đời bất tử dạo tấu ánh sáng toàn bộ Cửu Châu, lộng lẫy đến tột cùng.

Thiên đạo phôi thai sắp chết!

Mỗi vòng huy hoàng Đại Nhật, đang theo đuổi Âm Dương Cổ Tinh, hàng triệu bóng vàng từ rung động, hướng tới Cửu Trọng Phù Thổ đánh tới.

"Để chúng ta thực hiện lời hứa đó."

Hắn đang khinh thường những Đại Đế cao cấp!

Ngai vàng xanh vỡ vụn thành bột mịn, hắn tiến về sâu trong vũ trụ, bóng lưng mang theo sự đơn độc và bi thương không thể miêu tả.

Đây chính là Đại Đế cao quý, cơ hồ đụng chạm đến đỉnh phong của Đại Đế!

Nếu còn thắng lợi, chính là tận thế của vũ trụ, mọi năng lượng đều rơi vào sự đình trệ, nếu không làm sao có thể thắng nổi Vấn Đỉnh Bảng đứng thứ hai?

"Không!"

"Hắn quá mạnh!"

"Không thể thấy."

Bỉ ngạn vương hoa mang theo sức phá diệt vạn cổ, giết chóc khí tức chấn động chư thiên, hướng tới sắc mặt trắng bệch của Phục Hi Dưỡng Bích rơi xuống.

Thật sự không ai sánh nổi!

Giờ đây dù cho vũ trụ có nổ lớn chư thiên cũng không còn quan tâm, chỉ muốn theo dõi trận đại chiến vĩ đại kia.

"Ta muốn giết hắn!"

"Ngươi là ai?"

Kẻ này dường như quên đi bản thân chỉ là một Thần Linh cao cấp?

Chỉ cần một hơi thở, có thể hủy diệt vô số đại thế giới, chỉ một hơi thở, có thể tạo ra vô số đại thế giới!

"Đế Nhai, một giới hèn nhát."

Âm Dương Cổ Tinh tĩnh mịch như ngục tối, không chỉ có nhóm thiên đạo phôi thai, ngay cả rất nhiều Đạo Quân cũng lâm vào hoảng sợ.

"Từ ác liêu!"

Đúng vậy, từng đại thế giới đều chìm trong hắc ám vô biên, không có chút ánh sáng nào, như thể tai nạn hạo kiếp ập xuống.

Vô vàn sinh linh trong lòng chấn động mãnh liệt, sinh ra sự sợ hãi run sợ.

Giờ phút này, Vô Cực Nhị ngay trước mặt hàng triệu sao trời, thẳng thừng mời Thái Sơ Bắc Vọng.

Trong vô vàn ánh sao, mênh mông như Hải Hồng Mông Tử Khí.

Làm sao có thể?!

Âm Dương Cổ Tinh, đại đạo cộng minh, một vị vô thượng Đại Đế ra đời, ánh sáng của đế chiếu xuống những nơi không thể nói.

Một tiếng cười vang lên xuyên qua Tinh Thần Thiên Thạch.

Thế giới bên ngoài có ý thức như thế nào, cũng không cảm thấy lạ.

Phì Miêu nhỏ giọng lầm bầm, nó muốn nhìn tiểu phôi đản làm cách nào đại hiển thần uy.

Ai có thể hy vọng tiểu bối của mình có thể trổ hết tài năng, trở thành cao nhất trong Thiên Xu, thu hoạch một mảnh Hồng Mông Tử Khí?

Một cảnh tượng kỳ dị đang đổ ập xuống!

"Đế Nhai, quay lại đây một trận chiến!"

Hư vô thế giới băng tuyết.

Nhưng không ai quan tâm đến hắn, vô số ánh mắt đều tụ hợp tại bạch bào, khiến hàng triệu ngôi sao chăm chú.

Bạch bào quay người mỉm cười, sau đó biến mất vào trong ánh sáng vàng kim của Đại Nhật.

Triều Khuynh Tuyết cùng Thẩm Ấu Di ánh mắt phức tạp, như thể ngắm nhìn một thực thể truyền thuyết từ vực ngoại.

Đây là sự hủy diệt hơn bất kỳ sức mạnh nào trước mặt, tất cả đều chỉ hóa thành bột mịn.

Là một cú ném đầy mạo hiểm?

Vô số sinh linh bàng hoàng, tất cả đều trong trạng thái kinh ngạc.

"Đó là Từ ác liêu!"

"Đây chính là vực ngoài sao?"

Một phụ nhân Chí Cao phát ra tiếng kêu thảm thương, đó chính là mẫu thân của Phục Hi Dưỡng Bích.

"Đế Nhai, hãy quay lại!"

Nhưng nếu tiếp tục chiến đấu, đó chẳng khác nào chấp nhận cái chết.

Điều này…

Nhưng trong lòng hắn lại vô cùng kích thích.

"Tu vi chênh lệch quá lớn, màu trắng cấm kỵ chắc chắn sẽ chết, trừ phi Nhật Bất Lạc xuất thủ can thiệp."

Đám Thiên Đình quyền thế nhân vật yên lặng gật đầu, đôi mắt họ rung động không thể tiêu tán.

Hoàng Như Thị rối tung tóc, ánh mắt chằm chằm nhìn hình ảnh, lại hiếm thấy là nơm nớp lo sợ và thấp thỏm lo âu.

Câu nói này nặng nề quá!

Hàng triệu tinh vực tĩnh mịch như không có ai, vô số sinh linh lạnh người, tứ chi lạnh buốt, linh hồn đang run rẩy mạnh mẽ.

Hẳn là sợ hãi tiểu phôi đản thất bại?

Hay là một Thần Linh cao cấp, vượt qua nhiều cảnh giới, một chiêu tiêu diệt khí tức của Đại Đế cao cấp.

Khóa chặt trong một viên sao trắng suốt như tuyết.

Nàng không thể ngờ được, Bắc Thần tinh lại đang rung chuyển bi thảm, không chỉ tất cả vứt bỏ giới đều bị rơi vào mộ đêm, mà toàn bộ hàng triệu sao trời đều ảm đạm.

Oanh!

Đế Nhai ngồi trên ngai vàng, hắc bạch đạo đồ quanh cơ thể lưu chuyển, ánh mắt mang ý nghĩa sâu xa, chứa đựng sự khiêu khích.

Đây thực sự là khái niệm gì?

Nàng không còn xứng đáng dùng hai chữ "ngoan nhân", con rể mới chính là "duy nhất ngoan nhân" của chư thiên!

Bầu trời như bị che kín, rơi vào vô biên đêm tối, mọi vật chất dần tiêu tán, thậm chí linh khí cũng trở nên mờ nhạt hơn nhiều.

"Thái Sơ công tử, ngươi dám thực hiện ước định, thì hãy hiện tại đi."

Từ trên ánh sáng rực rỡ của Đại Nhật, âm thanh hoảng sợ vang lên.

Giọng nói của hắn bình thản, tiện tay ném đi một cái quan tài hỗn độn, thả xuống tinh hà.

Đối mặt với sự tự bạo của Kỷ Nguyên Bất Diệt Thể, Đế Nhai lùi lại, hắn không có dũng khí đặt cược vào mạng sống.

Câu nói này lại một lần nữa dấy lên cơn bão!

Quá hỗn loạn!

Vô vàn sinh linh kinh hoàng, căn bản không tìm thấy bóng dáng không thể nào so sánh.

Thật đơn giản, ở trước hàng triệu sao trời chăm chú, như những kỷ nguyên bên trong một đạo tâm vô địch, căn bản không có cách nào cự tuyệt!

Chắc chắn, vào khoảnh khắc Phục Hi Dưỡng Bích rơi vào hủy diệt, thuận thế thôn phệ phôi thai.

Một người dường như có thể mạnh mẽ đến mức này sao?

Hẳn là?

Âm Dương Cổ Tinh bị chấn động mạnh, như thể kỷ nguyên gặp thiên tai, hàng vạn người dân Cửu Trọng Phù Thổ với khí sắc tuyệt vọng.

Một nhân vật có được sức mạnh thần thánh vô song!

Lâm Thiên Chi Uyên, vang vọng tiếng hô hoán xuyên qua thiên khung, hàng triệu người vì thế tự hào mà vui mừng.

Nhưng trong màn trời, Hồng Mông đạo khí đâu chỉ là hàng triệu sợi?

Hắn đang gào thét.

Ai thắng ai bại?!

Nhiều lãnh đạo đạo thống, Hiên Viên Trường Khanh bọn họ gắt gao nhìn nhau mà đỏ bừng mắt.

Hết sức kinh hỉ, mặc kệ chuyện gì xảy ra!

Người con rể này, giờ chính là niềm kiêu hãnh trong lòng nàng, nếu hắn vẫn lạc, điều đó có nghĩa là nàng đang phải chịu đựng đau khổ không thể tưởng tượng nổi!

Nhưng cảnh tượng này, rơi vào mắt thương sinh Cửu Châu, khiến họ rung động đến điên cuồng!

"Giết ngươi đầy đủ."

Thật sự không thể nào!

Ầm ầm!

Trong thế giới băng tuyết, Hoàng Như Thị hoàn toàn thất thố, kích động đến mức khó lòng kiềm chế, một tay nắm lấy mặt phì miêu mà chà đạp.

Màn trời màu xanh với muôn vàn bóng sao như hoàng kim, dường như Thiên Đình chi chủ muốn cùng Vô Miện Chi Vương thương lượng để Đế Nhai thu hồi câu nói đó.

Nhìn thấy cảnh này, hàng triệu sinh linh trong lòng hồi hộp đến mức nóng rực.

Nó ngụ ý rằng, dù thế nào, hắn cũng sẽ tiến vào Tinh Không Bỉ Ngạn.

Tự bạo năng lượng phá hủy đỉnh phong Thiên Đế cũng không đáng kể, hắn căn bản không thể sống nổi.

Trong không gian xuất hiện một cảnh tượng khiến người ta rung động khôn cùng!

Giờ phút này, toàn bộ vũ trụ đều cảm nhận được lực lượng thần thánh của màu trắng cấm kỵ!

Quốc vương Vĩnh Hằng Quốc Độ mặc áo vàng rực rỡ, thần sắc vô cùng ngưng trọng, lại ẩn ẩn có chút vui mừng.

"Tiểu Vọng..."

Phong khinh vân đạm, âm thanh vang lên giữa không gian, ngai vàng xanh mang đến vận mệnh vô tận.

Đây chính là sự tồn tại hào quang dưới nền trời sao lộng lẫy nhất, mọi thứ đều sừng sững giữa những đỉnh phong vũ trụ bất tử, đều là từ phôi thai kỷ nguyên hàng nghìn năm.

Giờ này, Triều Khuynh Tuyệt, Khương Vô Kỵ, Thẩm Ấu Di, Hiên Viên Trường Khanh... các lãnh đạo thế lực lớn đều lập tức chuẩn bị cho một trận chiến lớn, các đạo thống đều sẵn sàng đón quân địch.

Thiên phú của khí vận đỉnh tiêm khiến đạo tâm che giấu toàn bộ vũ trụ, giờ chiến lực lại trở nên hoàn toàn đáng sợ.

"Có thể hay không ngậm miệng!"

Hàng triệu hình ảnh trong tinh không trong khoảnh khắc biến mất, biến thành bột mịn, vô số sinh linh vẫn trong trạng thái ngây ngẩn.

Lúc này, một số người già nua dưới cây liễu, Vô Cực Nhị tĩnh lặng nhìn xuyên qua tinh hà thiên thạch, nhìn về phía hình ảnh thần thánh của bạch bào.

Phù phù!

Tự bạo Kỷ Nguyên Bất Diệt Thể khiến vũ trụ đại đạo phát ra tiếng gào thét ai thê, kỷ nguyên sẽ khóc ròng, tinh không bàng hoàng, một cảnh tượng vô cùng bi ai xuất hiện.

Sự rung động của vũ trụ trong cuộc chiến tử chiến!

Đặc sắc tuyệt luân!

Mỗi thành viên tộc Nhật Bất Lạc đều gắt gao nhìn chằm chằm vào Đế Nhai, khiến họ hận không thể ngay lập tức băng thành bột mịn.

Vũ Chiếu tất cả người đều kính cẩn, thể hiện sự bất an chờ đợi, nghĩ rằng trước hãy tìm cách trao đổi ổn định với cường giả bên ngoài.

Hoàng Như Thị tim đập loạn, khát khao truy đuổi đến Âm Dương Cổ Tinh, bỏ dở một cuộc chiến này, xuất thủ tiêu diệt Phục Hi Dưỡng Bích.

Bích nặng nề như pha lê thản nhiên giữa không trung, Thiên Đình chi chủ toàn thân ngập trong sương mù đỏ, hắn thì thầm:

Tóm tắt chương này:

Câu chuyện xoay quanh Thái Sơ Bắc Vọng và cuộc chiến hủy diệt giữa các thế lực trong vũ trụ. Với sức mạnh vượt trội, Thái Sơ Bắc Vọng khóa chặt Đế Nhai khiến vũ trụ lo sợ. Các sinh linh quan sát, căng thẳng và hoang mang trước sức mạnh hủy diệt của hắn. Một trận quyết chiến đầy kịch tính nổ ra, tạo ra những hình ảnh huy hoàng và thảm khốc, khi các nhân vật lớn lao đối mặt với kỷ nguyên mới và sự tồn vong của chính mình.

Tóm tắt chương trước:

Phục Hi công tử cảm thấy tuyệt vọng khi không thể tiến vào Đại Đế, trong khi các trẻ em quỳ gối tôn thờ sức mạnh vô biên của Kỷ Nguyên Bất Diệt Thể. Từ Bắc Vọng tỏa sáng rực rỡ, quyết tâm không để danh tiếng của Từ phủ sụp đổ. Các Đạo Quân và sinh linh đều hồi hộp chờ thời khắc quyết định, một màn cạnh tranh khốc liệt đã được khởi động. Câu chuyện dẫn dắt người đọc vào không khí đầy căng thẳng và kỳ bí của thời đại mới, nơi mọi việc đều có thể xảy ra.