Chương 108: Đại mạc sắp kéo ra
"Úc." Miêu Khả Ái buông đồ ăn vặt xuống, lấy ra ngọc giản. Cô chạy tới, nắm lấy tay Từ Bắc Vọng, không buông ra, làm nũng và dường như muốn lăn lộn để được chú ý.
"Xuỵt!" Phượng Khuyết, với dáng vẻ hùng mạnh, đã khiến cho Nhật Bất Lạc không thể kiềm chế cơn giận của mình.
"Không nói." Từ Bắc Vọng tức giận đẩy cô ra.
Ngoài kia, bầu trời đầy sao rực rỡ ánh sáng, vành đai tiểu hành tinh lấp lánh trải dài vô tận. "Xuẩn mèo, truyền tin cho nhạc mẫu, chuẩn bị tiến về Vô Tẫn Táng Thổ," hắn ra lệnh, đồng thời thi triển một tinh huy gửi về hành tinh mang theo tin tức.
Trong nhóm học viên có thiên phú bẩm sinh này, việc tìm kiếm Tầm Bảo Thử thật sự dễ dàng. "Không có, không có, không có!"
Đã ba ngàn Tầm Bảo Thử được tìm ra. Phượng Khuyết, với tư cách học viên vượt trội, chỉ có những thiên phú trên mức độ tu sĩ mới có thể đạt được.
Miêu Khả Ái mở to mắt, vội vàng che miệng nhỏ lại, trong mắt ngập nước. Khi tin tức này truyền ra, các vì sao trong vũ trụ sẽ dẫn phát những cơn sóng khó tưởng tượng!
Chỉ một nhát có thể khuấy động bão tố trong vũ trụ! "Các ngươi có biết lệnh bài này đại diện cho điều gì không? Nó có thể gây ra cấm kỵ không thể tưởng tượng?"
Vào ngày đúc thành Cổ Chi Đại Đế, Thái Sơ người điên đã xuất hiện! Tình hình hiện tại giống hệt như lần trước, nhưng có phần nghiêm trọng hơn, Miêu Khả Ái không còn tiếp tục chế giễu hắn như trước.
"Ngươi đái dầm rồi?"
Cả vũ trụ trở nên ầm ầm, những bậc thầy pháp lực bứt phá, vô số năm ánh sáng hỗn loạn bị đánh tan, âm thanh của đại đạo vang lên thật bi ai, tựa như một kỷ nguyên đang giáng lâm.
Từ Bắc Vọng suy nghĩ trong chốc lát, tìm ra ba điều quan trọng nhất về Tầm Bảo Thử. Nếu hiểu thấu điều đó, liệu có thể lĩnh ngộ được những bí mật của đạo pháp?
Một khi Thái Sơ người điên không đổ bộ Tinh Không Bỉ Ngạn, giá trị của nó sẽ giảm đi trầm trọng. Nhật Bất Lạc không ngần ngại ra tay tiêu diệt cái gọi là Sát Thủ Thần Triều, thậm chí không còn lại chút tro tàn nào.
Hắn tới Vô Tẫn Táng Thổ không chỉ để giúp nhạc mẫu đúc thành Đại Đế hoàn mỹ, mà điều quan trọng hơn là tiếp tục luyện hóa táng khí. Tuy nhiên, nghĩ tới thiên phú kinh khủng của Thái Sơ, các lão tổ vẫn quyết định không dễ dàng tha thứ.
"Van ngươi, hãy giữ bí mật này!"
Sự gia tăng nhanh chóng này thật đáng kinh ngạc, chỉ trong một năm rưỡi, họ đã từ một nhóm mới thành lập trở thành những đạo thống hàng đầu. Nếu có một bậc cao nhân duy nhất đứng giữa, thì chắc chắn đó sẽ là một thế lực vô cùng hùng mạnh!
Những cấm kỵ, với sức mạnh bất khả tương tự, đã ngay lập tức hình thành một Sát Thủ Thần Triều! Rõ ràng điều đó cho thấy vị trí duy nhất của Thái Sơ trong Phượng Khuyết!
Miêu Khả Ái có chút ngớ ngẩn, tại sao không thể giữ bí mật. "Ngươi thực sự đái dầm?" Từ Bắc Vọng nhìn cô, ánh mắt đầy khiêu khích.
Trong hoàn cảnh tu vi tương đương, để chiến thắng kẻ thù, chắc chắn phải nâng cao chiến lực. Điều này không chỉ ảnh hưởng đến sự hưng thịnh của kỷ nguyên, mà còn chi phối cả vũ trụ trong tương lai.
"Những khảo nghiệm khắc nghiệt này dường như chỉ nhằm loại bỏ những phế vật," một học viên bình luận, "Khi truyền ra chắc chắn sẽ được trọng dụng!"
Trong chốc lát, một cảnh tượng vô tận từ vũ trụ tuôn ra, dẫn đầu là những Hoang Cổ Thần thú.
Những môn đồ tài năng của Phượng Khuyết trong di tích thường đưa ra những tiếng xì xào bàn tán. "Tiểu phôi đản, khi nào thì ngươi cùng Meo Meo ngủ cùng nhau..." một thiếu nữ hỏi, vừa ngại ngùng vừa nghi hoặc.
"Trưởng thành." Từ Bắc Vọng nhẩm thầm với bản thân, cho thấy rõ rằng ngay cả những sinh vật đơn giản cũng sẽ có những giấc mơ trong sáng.
Nhưng ngay lúc này, cô đi một cách đáng thương đến nơi hẻo lánh dưới ánh sáng tinh tú, lấy ra một đống đồ ăn vặt, quyết tâm ăn để trả thù!
Chờ xem! Các học viên với ánh mắt sáng lấp lánh, ý chí kiên định, họ quyết tâm sẽ thay đổi vận mệnh ngay trong di tích vũ trụ.
"Đây chắc chắn là tuyệt thế cơ duyên, nhưng chúng ta tạm thời không có may mắn này," một học viên buồn bã, rồi lập tức hồi phục tinh thần, "Meo Meo thì ngày nào cũng nghĩ tới điều này, nghĩ đến mà đã đái dầm..."
"Thái Sơ người điên, ta nhất định sẽ chém ngươi!" Một học viên khác tức tối nói.
"Meo Meo thật sự mất mặt," một cô gái khẽ cười, trông có vẻ bối rối, tự hỏi sao Meo Meo lại có thể đái dầm?
Chỉ cần trong khoảng thời gian ngắn, Phượng Khuyết đã đạt được bốn Đạo Quân, mười hai Chí Cao Bất Hủ, gần năm mươi Tranh Độ cảnh đại năng. Quá mất mặt rồi!
Hơn chín mươi vạn học viên trong tay!
Ngay sau đó, mọi thành viên của Hoàng Kim Thần tộc nhanh chóng rời khỏi tinh không này, hướng về Phong Đế Thiên Thê mà bay vút.
Meo Meo, với làn da mỏng manh, đỏ mặt và có chút ngại ngùng, nhanh chóng nhìn về phía Tiểu phôi đản, ra hiệu giữ bí mật.
Từ Bắc Vọng híp mắt lại, ghi nhớ rằng những bậc thầy tối cao đã hy sinh để tái khởi động Phong Đế Thiên Thê!
Câu "Thái Sơ Bắc Vọng một tay che trời" khiến hắn cảm thấy cực kỳ áp lực, chưa kể Bắc Cực Thú Liệp đã sớm muốn trấn áp tên điên này. Đây chính là ưu thế do sự sống lại mang lại.
Từ Bắc Vọng nhìn chằm chằm vào váy phấn của cô, cảm thấy như một cú ném lớn; có thể nói Tiểu Hà mới lộ ra được những điểm đáng yêu.
Với mái tóc đen dài như thác nước, mái tóc rối bời trên vai, trong khung cảnh dội lại một sự uy nghiêm lạ thường. "Ngươi có phải đang chán ghét Meo Meo không, Meo Meo rõ ràng rất xinh đẹp."
Miêu Khả Ái cúi đầu, cảm thấy ngột ngạt, oán trách rằng:
"Những người có thực lực phi phàm, ánh mắt của họ đang chăm chú vào việc tụ họp tinh lực thánh khiết."
"Thái Sơ tôn thượng pháp lực vô biên, không gì không thể làm. Chúng ta không nên bốc đồng đoán mò." Một người nghiêm túc nói.
Họ đã từng huy hoàng trong cảm giác bất tử, trong lịch sử vũ trụ không thể thiếu sự truyền kỳ. Dù có sống lại cũng không cho phép hậu bối nhảy nhót, đó chính là một loại sỉ nhục!
Các sinh linh trong vũ trụ đều rất e sợ, không dám chọc giận, lo sợ mình sẽ bị nhắc đến trong nhiệm vụ của Phượng Khuyết.
Từ Bắc Vọng lặng lẽ đi qua các di tích tinh không, cảm nhận sự tồn tại của những nguyên tố trong tình huống hiện tại.
"Chỉ cần chúng ta thể hiện tốt tại di tích, nhất định sẽ thắng được sự ưu ái của Thái Sơ tôn thượng!"
Nhiều năm trôi qua, nàng bên kia vẫn chưa chủ động liên hệ, chứng tỏ rằng nàng vẫn kiên quyết không cúi đầu trước cuộc chiến lạnh lùng.
Bức tranh này đại diện cho điều gì?
Cảm giác dường như đã không thoát khỏi, cũng chỉ vì hắn sợ mình không thể kiểm soát, nếu ôm nàng vào lòng sẽ khó tránh khỏi suy nghĩ về bước tiếp theo.
"Đều tại ngươi, không chịu đi ngủ cùng Meo Meo, thậm chí không muốn hôn môi."
Điều khiến hắn bối rối chính là trong tay lại nắm giữ lệnh bài của bậc Chí Cao.
Từ Bắc Vọng không mấy để tâm, nhưng nếu như Meo Meo mất đi nguyên âm, nàng chắc chắn sẽ cuồng loạn; không thông báo thì làm sao trả thù Meo Meo đây?
Trong không gian u ám, các nhân vật thảo luận về quyền lực và vị trí của Phượng Khuyết, nơi tập hợp những thiên kiêu. Miêu Khả Ái thể hiện mong muốn gia nhập, dẫn đến những cuộc đối đáp căng thẳng giữa các nhân vật như Từ Bắc Vọng và Vô Cực Nhất. Họ bàn về khế ước và các quy tắc cần tuân thủ để gia nhập tổ chức này. Những mâu thuẫn và sự nghi ngờ tiếp diễn, tạo nên không khí căng thẳng khi nhân vật Tà Luân bày tỏ nguyện vọng xin gia nhập, nhưng lại bị thử thách bởi các nhân vật khác.
Nhóm học viên tiến hành tìm kiếm Tầm Bảo Thử và khám phá những bí mật vũ trụ. Miêu Khả Ái thể hiện sự lo lắng về tin tức đã lan ra, trong khi Từ Bắc Vọng đang tìm hiểu về giá trị của Tầm Bảo Thử. Tình hình trở nên căng thẳng với sự xuất hiện của Thái Sơ, và áp lực từ cả những bậc thầy pháp lực. Những giấc mơ và căng thẳng cá nhân xuất hiện khi họ đối mặt với vận mệnh của chính mình trong thế giới vũ trụ hỗn loạn.