Gã muốn có được nữ nhân này!
Trọng Dã chỉ vào Nữ Hoàng và hỏi Lăng Hàn:
- Nàng là nữ nhân của ngươi sao?
Lăng Hàn lạnh lùng đáp:
- Nương tử của ta. Đừng có mà đoán mò, nếu không ngươi sẽ gặp xui xẻo đấy.
- Ha ha ha ha!
Trọng Dã không hề để tâm đến lời đe dọa đó. Nữ Hoàng chỉ là một Tiểu Thánh, một trăm Tiểu Thánh đứng trước mặt một Trung Thánh cũng không có gì đáng kể, chỉ cần một cái phẩy tay là có thể nghiền nát.
Đại Hắc Cẩu xuất hiện:
- Ta đến đây!
Một đứa trẻ bốn, năm tuổi đi cạnh Đại Hắc Cẩu, bên cạnh còn có một con thỏ cao bằng nửa người, đôi mắt giống như ngọc thạch đỏ rực. Có cả một gốc nhân sâm biết đi, to bằng cánh tay người, với mắt, mũi, miệng rõ ràng.
Đây là nhóm bốn người nổi tiếng gây sự trong Võ viện, khiến ai nghe đến cũng phải biến sắc.
Đại Hắc Cẩu đứng thẳng, gãi mông:
- Ai là kẻ xấu xí đến tìm tiểu đệ của ta?
Móng vuốt của chó và lớp da sắt ma sát với nhau phát ra âm thanh sắc nhọn khiến người khác không thể chịu nổi, nhưng Đại Hắc Cẩu không quan tâm, chỉ chăm chú ngửi mùi gần mũi.
Khóe môi Trọng Dã run lên. Khai Vân cấm địa quả thật rất kín đáo, Trọng Dã chưa từng thấy nhiều Thánh Nhân như vậy, đặc biệt là loại không có phẩm hạnh này, khiến hắn cảm thấy nhân sinh quan của mình bị vặn vẹo.
Lôi Hỏa Đại Đế đá bay Đại Hắc Cẩu:
- Cút đi!
Lôi Hỏa Đại Đế cũng cợt nhả hỏi:
- Tiểu tử này là người mà ta bảo vệ, ngươi muốn làm gì?
Khóe môi Trọng Dã lại co giật. Thánh Nhân tí hon thật sao?
Có vẻ như đối phương đã chuyển sinh, nhưng giai đoạn chuyển sinh gặp phải hai tầng hạn chế về linh hồn và thân thể, đây là quy tắc thùng gỗ, quyết định bởi miếng gỗ ngắn nhất trong thùng.
Thánh Nhân nhỏ như vậy thì nghĩa là gì?
Dù bắt đầu tu luyện từ trong bụng mẹ thì cũng chỉ mới có vài năm?
Người ở nơi này toàn là quái vật sao? Một người ở Hằng Hà cảnh có thể đồ thánh, một Tiểu Thánh bốn, năm tuổi, và một con chó Thánh bất phàm.
Đại Hắc Cẩu xông vào đánh nhau với Lôi Hỏa Đại Đế:
- Gâu! Tiểu tử thối, cẩu gia sẽ cắn mông ngươi thành ba miếng!
Một người một chó đều không phải dạng vừa. Lôi Hỏa Đại Đế thì khỏi phải nói, vốn là cường giả Tiên Phủ cảnh, giỏi hai loại quy tắc lôi, hỏa, hơn bậc nhiều so với Thánh Nhân. Nhưng giờ đây do cảnh giới không đủ khiến sức chiến đấu của Lôi Hỏa Đại Đế chỉ ở cấp Trung Thánh.
Đại Hắc Cẩu thì càng kỳ quái, sức mạnh rất mạnh, bị Trung Thánh đánh mà không hề hấn gì. Đại Hắc Cẩu há mồm định táp Lôi Hỏa Đại Đế mà không hề yếu thế.
Trọng Dã nhìn một hồi rất muốn phun máu. Thật đáng sợ, rõ ràng chỉ là hai Tiểu Thánh nhưng có sức chiến đấu của Trung Thánh, dư sức đối đầu với Trọng Dã. Không lẽ hắn tu luyện trong cấm địa quá lâu mà thế giới đã hoàn toàn khác lạ rồi sao?
Trọng Dã cố gắng giữ bình tĩnh. Không sao, dù sao cũng chỉ có sức chiến đấu cấp Trung Thánh, Khai Vân cấm địa có một vị Thánh Vương trấn giữ, Trung Thánh bình thường quả thật rất nhỏ bé.
Trọng Dã khịt mũi:
- Đồ vô tri.
Trọng Dã lại nhìn Lăng Hàn:
- Ác tử, sao còn không ra quỳ nghe xử phạt?
Tinh Sa Đại Thánh không thể nhịn được nữa:
- Đừng quên ta còn ở đây!
Dù sao Tinh Sa Đại Thánh cũng là một vị Đại Thánh, sao có thể bị bỏ qua?
Trọng Dã không thèm nể nang:
- Nếu ngươi không muốn chọc giận lão tổ nhà ta, thì ta khuyên ngươi nên đứng sang một bên!
Đùa gì, là người của cấm địa mà cần để ý đến Thánh Nhân khác sao?
Tinh Sa Đại Thánh tức điên người, hừ mũi:
- Đừng kéo Thánh Vương ra dọa ta, ngươi tưởng chúng ta không có bối cảnh Thánh Vương sao?
Vài năm trước, rất nhiều cấm địa đã kết đồng minh với Lăng Hàn, Tinh Sa Võ viện đại diện cho hắn! Khai Vân cấm địa của ngươi dù có mạnh mẽ đến đâu cũng không thể đồng thời đối đầu với nhiều cấm địa.
Trọng Dã cười khẩy đáp:
- Theo ta thấy, càng lúc ngươi càng hồ đồ, mơ tưởng đến chuyện đối đầu với Trọng gia ta!
Khai Vân cấm địa vốn rất khép kín, đâu biết Lăng Hàn đã từng thi triển thần uy chém hai Thánh Vương? Trọng Dã cho rằng Tinh Sa Đại Thánh chỉ đang cố hù dọa.
Tinh Sa Đại Thánh rất muốn đập chết Trọng Dã, nhưng việc kết minh với nhiều cấm địa không có nghĩa là gã có thể thoải mái ra tay. Khi nào gã chiếm ưu thế thì cấm địa khác mới ủng hộ.
Tinh Sa Đại Thánh không phải là Lăng Hàn. Gã tức giận đến run người nhưng vẫn phải nhịn, vung tay áo nói:
- Cút đi!
Trọng Dã kiêu ngạo đáp:
- Nếu giao ác tử này ra, ta sẽ đi.
Lần này mang Lăng Hàn đi, lần sau Khai Vân Vương sẽ đích thân đến diệt sạch sinh linh trên hành tinh này!
Mắt Tinh Sa Đại Thánh lóe lên tia sáng lạnh, bất ngờ lao đến trước mặt Trọng Dã, đang có ý định ép gã đồ Thánh phải không?
Bỗng một tiếng quát vang lên:
- Tránh ra!
Nữ Hoàng bước đi với vẻ kiêu hãnh, thướt tha mà đầy sức mạnh. Nữ Hoàng đi tới bên cạnh Tinh Sa Đại Thánh.
Bịch!
Nữ Hoàng giơ tay đẩy Đại Thánh sang một bên. Hiện giờ Nữ Hoàng rất mạnh, Tinh Sa Đại Thánh không thể chống lại nàng.
Trọng Dã nghĩ rằng Tinh Sa Đại Thánh nhìn thấy mỹ nhân thì mềm lòng, hắn cười khẽ. Nàng đang tự đưa mình vào cửa sao? Cũng tốt, nếu bắt được thì sẽ mang đi luôn.
Tiểu Thánh muốn trốn thì Trung Thánh không đuổi theo kịp, nhưng nếu đối phương kiên quyết muốn chiến thì việc bắt giữ lại rất dễ dàng.
- Dám nói năng vô lễ với phu quân của ta?
Khuôn mặt Nữ Hoàng kiêu ngạo nói:
- Ngươi là ai?
Nữ Hoàng rất đẹp, phong tình đầy mê hoặc, dù nàng tức giận cũng khiến người ta rung động. Trọng Dã, người bị chỉ vào mũi mắng, nhưng hắn không thấy tức giận, trái lại chỉ muốn quỳ xuống liếm chân Nữ Hoàng. Tim hắn đập mạnh, hắn là Thánh Nhân nhưng tại sao tâm tư lại dễ dao động như vậy?
Nàng đẹp đến mê người.
Trọng Dã không trả lời, bỗng thò tay ra muốn bắt Nữ Hoàng.
Nữ Hoàng quát lớn:
- To gan!
Nữ Hoàng vung tay.
Bùm!
Nữ Hoàng phất tay, bắn ra một luồng kiếm quang vọt lên trời.
Phập!
Trọng Dã bị chém thành hai nửa, từ vai trái đến sườn phải, máu chảy như suối. Nửa trên cơ thể Trọng Dã từ từ trượt xuống, biểu cảm tràn đầy ngạc nhiên, hắn vẫn chưa kịp phản ứng.
Sao lại có thể mạnh như vậy?
Hắn là Trung Thánh! Mà lại không đỡ nổi một chiêu của đối phương?
Trọng Dã vội vàng vận chuyển nguyên lực, ổn định hai nửa thân thể, khóa lại sự sống. Nhưng trong kiếm của Nữ Hoàng chứa đựng lực phá hoại vô cùng đáng sợ, dù có thiêu đốt căn nguyên cũng vô dụng, sự sống của hắn đang nhanh chóng bị xói mòn.
Trọng Dã hoảng sợ, mặt tái mét. Với người bình thường, việc cơ thể bị chẻ làm hai là cái chết chắc chắn, nhưng với Thánh Nhân thì chỉ là chuyện nhỏ, miễn ghép lại thân thể và vận chuyển nguyên lực thì không lâu sau sẽ lành lặn ngay.
Nhưng sự việc lại khác hẳn với những gì Trọng Dã tưởng tượng, sát khí đáng sợ đang xuyên thấu vào cơ thể hắn, sức phá hoại mạnh mẽ vượt xa năng lực phục hồi của hắn, nếu cứ tiếp tục như vậy, hắn sẽ chết không còn hình hài.
Trong chương này, Trọng Dã đặt ra câu hỏi thẳng thắn về vị trí của Nữ Hoàng trong lòng Lăng Hàn. Với sự xuất hiện của Đại Hắc Cẩu và Lôi Hỏa Đại Đế, không khí căng thẳng gia tăng. Trọng Dã tự tin với sức mạnh của mình nhưng nhanh chóng nhận ra sự thật nghiệt ngã về năng lực của Nữ Hoàng khi nàng giáng xuống một đòn chí mạng, chẻ Trọng Dã làm đôi. Dù là Thánh Nhân, nhưng Trọng Dã vẫn không thể kháng cự lại một chiêu của Nữ Hoàng, cho thấy sự chênh lệch sức mạnh khủng khiếp giữa các bậc cao tầng trong thế giới này.
Trong chương này, Lăng Hàn gặp Vô Tướng Thánh Nhân đang bị thương nặng sau khi thất bại trong việc báo thù những đồ đệ cũ. Họ thảo luận về khả năng phục thù trong tương lai khi Lăng Hàn hứa sẽ giúp Vô Tướng Thánh Nhân đột phá và chế tạo Thánh dược. Đồng thời, Trọng Dã từ Khai Vân cấm địa xuất hiện, tuyên bố sẽ xử lý Lăng Hàn vì đã giết người trong gia tộc của hắn. Tình hình trở nên căng thẳng khi nhiều nhân vật mạnh mẽ tụ họp, hứa hẹn những trận chiến kịch tính sắp xảy ra.
Nữ nhânTrọng DãThánh NhânĐại ChiếnĐại ChiếnNữ nhânThánh Nhân