Tốc độ quá nhanh, không chỉ là chém bụi, có thể phân hồn cũng không thoát được, vì vậy đạo hào quang này đã bắn vào đùi của Lăng Hàn.
Lăng Hàn đứng đó, ngạo nghễ như một tảng đá.
Ah...
Sắc mặt Tử Hà Băng Vân hiện rõ sự kinh ngạc, cái miệng nhỏ nhắn của nàng không tự chủ mà há ra, đây là điều mà nàng không thể hiểu nổi, không thể tin nổi và không thể chấp nhận.
Sao có thể như vậy!
Lăng Hàn hừ một tiếng, thân ảnh lao tới:
- Nữ nhân điên rồ, ta sẽ bắt lấy đầu ngươi và chôn cùng với thôn ải nhân!
- Không biết lượng sức!
Tử Hà Băng Vân khinh miệt, nàng dần bình tĩnh lại sau cơn kinh hoàng, dù sao cũng là vương trong vương. Ai dám muốn đi chôn cùng nàng?
Nàng chính là người thừa kế của Tiên Vương gia tộc, tương lai là thiên chi Nữ Hoàng, nàng cao quý đến mức nào chứ?
Ngươi có thể ngăn cản Trượng Binh thì sao, chiến lực của ngươi có thể sánh với ta không?
Tử Hà Băng Vân kịch chiến với Lăng Hàn, nàng tràn đầy tự tin với bản thân, lý do nàng dùng Trượng Binh để uy hiếp chỉ vì muốn tiết kiệm sức lực mà thôi, dù sao sức mạnh của Lăng Hàn quá mạnh, làm nàng không thể không cảm thấy cảm xúc mãnh liệt.
- Ngươi là truyền nhân của Tiên Vương gia tộc nào?
Nàng hỏi, nếu không phải Tiên Vương đã đánh dấu ấn vào trong cơ thể, thì làm sao có thể tiếp nhận đại đạo quy tắc do thổ chi bản nguyên hình thành?
Đây chính là điểm đáng sợ của Trượng Binh, tương đương với một vị Tiên Vương thi pháp, không có quy tắc độ cao ngang bằng thì căn bản không thể đối kháng.
- Hừ, không phải thế lực Tiên Vương, vậy ngươi có thể tùy ý giết sao?
Lăng Hàn cũng dùng Trượng Binh, tia sáng bắn tới, Tử Hà Băng Vân không thể né tránh, cũng không thể đối kháng.
Nhưng Tử Hà Băng Vân vẫn như không có việc gì, vừa điên cuồng tấn công vừa khinh thường nói:
- Ngươi nghĩ chỉ có mình ngươi được Tiên Vương ban thưởng hạ vô thượng đạo tắc sao?
Lăng Hàn giật mình, mới hiểu sao đối phương lại suy đoán mình là truyền nhân của thế lực Tiên Vương.
Nếu Trượng Binh không có tác dụng, Lăng Hàn dứt khoát thu hồi nó, mở rộng hai tay, vận chuyển Cửu Thiên Hỏa và Huyền Âm Mẫu Thủy để chống lại Tử Hà Băng Vân.
Nhưng Trượng Binh có thể giúp một đám thổ dân Phá Hư Cảnh hạ gục Vương giả tam trảm, nhưng không phải không có giới hạn, trên người những người Tử Hà Băng Vân cũng có thiên địa bổn nguyên, hơn nữa còn mạnh mẽ hơn không ít.
Suy nghĩ lại, thì đúng là như vậy, thiên địa bổn nguyên có bao nhiêu, mà Tiên Vương có bao nhiêu?
Hoặc có thể nói nếu Tiên Vương muốn người khác có lực sát thương như vậy, thì bản thân hắn cũng phải trả cái giá lớn, để cho hậu bối hạ gục Trảm Trần, Phân Hồn, Tiên Vương cũng phải hi sinh. Thử hỏi có Tiên Vương nào ngu như vậy?
Lăng Hàn và Tử Hà Băng Vân đối chiến, từ sức chiến đấu hắn rơi vào thế hạ phong, nhưng nhờ vào hai đại bổn nguyên chi lực phát uy nên không thua kém quá nhiều.
Tử Hà Băng Vân cười lạnh, cho dù có Tiên Vương ban vô thượng đạo tắc thì như thế nào, có thể sử dụng vô hạn sao?
Ngươi nhìn nàng, đến giờ cũng chỉ có thể sử dụng đạo tắc để bảo vệ bản thân, chứ không dám dùng để tấn công, làm vậy sẽ tiêu hao hết sức lực. Mà nàng cũng không phải không căm ghét Lăng Hàn, nàng muốn sử dụng đạo tắc quý giá để cướp lấy Thiên Đạo Ngọc.
Nếu không có đạo tắc của Tiên Vương bảo vệ, nàng căn bản không đủ khả năng để cướp lấy bảo vật.
Lăng Hàn đang tiêu hao đạo tắc, vào lúc quy tắc chi lực tiêu hao hết, hắn sẽ dùng gì để chống cự nàng, dựa vào gì để lấy được Thiên Đạo Ngọc?
Ngốc nghếch, thế lực Tiên Vương đào tạo ra thì sao? Nhưng nghĩ tới tiểu tử này rất tinh ranh, rõ ràng là truyền nhân thế lực Tiên Vương nhưng lại chạy đi làm tùy tùng cho thế lực tam tinh, thiếu chút nữa bị lừa!
- Tiểu nhân hèn hạ!
Tử Hà Băng Vân mắng, gia hỏa này là truyền nhân Tiên Vương, không ngờ lại che giấu như vậy.
Lăng Hàn không tranh cãi lại, có gì để nói với người chết?
Hắn đã có ý định giết người, không phân biệt nam nữ, lớn lên xinh đẹp cũng không có nghĩa lý gì, không thể khiến hắn sinh ra bất kỳ sự thương xót nào.
Sát!
Hai người chiến đấu đến lúc kịch liệt, mà Tử Hà Băng Vân càng đánh càng cảm thấy khiếp sợ. Theo lý, với tốc độ tiêu hao của Lăng Hàn hiện tại, Tiên Vương đạo tắc đã tiêu hao hết, sao còn tiếp tục vận chuyển như vậy, giống như vĩnh viễn không có tận cùng?
Điều này là không thể!
Phải biết rằng Tiên Vương chi lực là vô cùng nhưng dù sao bọn họ chỉ là Trảm Trần, có thể tiếp nhận đạo tắc có hạn, nếu dung nạp quá nhiều quy tắc chi lực sẽ tạo thành gánh nặng cực lớn, bọn họ sẽ bạo thể mà chết.
Nàng đang tự đánh giá tình hình, Lăng Hàn tiêu hao đạo tắc tuyệt đối đã đạt đến số lượng trong người nàng, sao đối phương vẫn còn hoạt động?
Chẳng lẽ sức mạnh của đối phương mạnh mẽ hơn, có thể dung nạp nhiều đạo tắc hơn?
Có khả năng sao?
Đây chính là Tiên Vương đạo tắc, khí lực của ngươi mạnh thì có thể dùng được gì, trước mặt Tiên Vương quy tắc, một phần và mười phần đều bị nghiền nát.
Chuyện tiếp tục như vậy, Tử Hà Băng Vân cảm thấy sự khiếp sợ càng lúc càng lớn, vì Lăng Hàn vẫn trắng trợn tiêu xài Tiên Vương đạo tắc như siêu cấp phá gia chi tử.
Nàng không thể lý giải, chỉ có thể tự phán đoán.
Càng làm cho nàng không thể tiếp nhận hơn là, Tiên Vương đạo tắc của nàng tiêu hao rất lớn, đã dùng hết một nửa.
Tiếp tục đánh thì nàng sẽ không còn đủ khả năng thu được Thiên Đạo Ngọc.
- Ngươi chờ đó!
Nàng ném lại một câu, lập tức rút lui, không thể lãng phí Tiên Vương đạo tắc ở đây.
Lăng Hàn cũng không đuổi theo, hiện tại nếu đuổi theo cũng vô dụng, hắn cũng không thể làm gì được Tử Hà Băng Vân.
Phải đột phá tam trảm!
Lăng Hàn thầm nghĩ, hắn vốn đã có suy nghĩ này, bây giờ nghĩ đến thôn ải nhân có thể đã bị Tử Hà Băng Vân tàn sát, trong lòng tràn ngập sát cơ vô hạn.
Hắn và Nữ Hoàng, Nhu Yêu Nữ chạy về thôn ải nhân, đã thấy nơi này thi thể la liệt, căn bản không tìm thấy người sống.
- Nữ nhân điên!
Ánh mắt Lăng Hàn quét xung quanh, tâm trạng xao động mạnh mẽ.
Dù hắn không ở bên các ải nhân lâu, nhưng vẫn được họ tiếp đãi nồng hậu, thưởng thức sự chất phát hiếm có, hắn không nghĩ tới có ngày quay trở về lại chứng kiến cảnh tượng này.
- Tử Hà Băng Vân, nếu không giết ngươi, trong lòng ta sẽ không yên.
Lăng Hàn nhìn lên bầu trời, nói ra một câu.
Đúng lúc này, mặt đất nứt vỡ, một con thỏ nhỏ phá đất chui ra, nó lại có đầu sói, lúc này há cái miệng sâu không đáy cắn Lăng Hàn.
Đây là gốc tiên dược biến dị.
Gia hỏa này thực sự xuất quỷ nhập thần, am hiểu tiềm hành, lại có thể giấu diếm trước thần thức của ba người Lăng Hàn. Nó rất thông minh, tấn công vào lúc Lăng Hàn tức giận, tâm trạng không ổn định.
Trong trận chiến giữa Lăng Hàn và Tử Hà Băng Vân, Lăng Hàn thể hiện sức mạnh vượt trội, gây kinh ngạc cho đối thủ. Tử Hà Băng Vân, người thừa kế Tiên Vương, không thể hiểu nổi sức mạnh của Lăng Hàn và buộc phải rút lui khi cảm thấy tiêu hao lực lượng. Cả hai đều sử dụng Trượng Binh, một sức mạnh đáng sợ, và Lăng Hàn quyết tâm tìm cách cứu thôn ải nhân. Cuối cùng, Lăng Hàn trở về chỉ để phát hiện thảm họa đã xảy ra, thi thể la liệt, và nguyện sẽ trả thù cho những người đã mất.
thiên địa bổn nguyênthôn ải nhânTử Hà Băng Vânđạo tắcTiên Vươngchiến đấu