Gia hỏa này quá xuất sắc, không ngờ còn vượt qua cả Thánh Tử của Tiên Vương đại giáo. Không phải lo không nhìn thấy đối thủ, chỉ sợ là so sánh, hai đại hoàng giả đều mang trong mình tâm tư bá chủ thiên hạ. Giờ đây khi thấy một kẻ xuất sắc hơn mình, họ sẽ phải đặt mình bên cạnh nhau để so sánh, từ đó phân rõ cao thấp.
- Đế giả?
Giọng nói của Lạc Trường Phong run rẩy, ngập tràn ghen ghét. Vương giả có thể trở thành vô địch ngang hàng với những bậc kỳ tài, vương trong vương sẽ xuất hiện hoàng giả, có thể vượt qua một tiểu cảnh giới vô địch. Còn đế giả... thì vượt qua hai tiểu cảnh giới vô địch!
Trên thực tế, số lượng vương giả vô cùng hiếm hoi, chỉ có những thế lực tam tinh mới có thể nuôi dưỡng ra được. Một giáo phái chỉ có từ bốn đến năm người, tối đa không vượt quá mười người, trong khi hoàng giả cần phải tìm kiếm trong thế lực Tiên Vương lớn. Thỉnh thoảng, thế lực tứ tinh mới có thể xuất hiện một thiên tài như vậy, nhưng có được một trong số họ đã là vận may lắm rồi. Còn đế giả ư? Ha ha, đó là thiên tài chỉ có trong những thế lực Tiên Vương đỉnh cao mới xuất hiện. Ví dụ như... Tiên Vương cửu trọng!
Mặc dù Lôi Vân Điện có một vị Tiên Vương trấn giữ, nhưng ông ta chỉ là Tiên Vương nhị trọng, khoảng cách cửu trọng vẫn còn xa vời. Tiên Vương cửu trọng có thể nói là nhân vật điển hình, một bước lên trời. Nhưng giờ đây, trước mặt hắn lại xuất hiện một đế giả trẻ tuổi.
- Rốt cuộc ngươi là ai?
Lạc Trường Phong trầm giọng hỏi. Dù sao, hắn cũng là hoàng giả, nên mặc dù bất ngờ, hắn vẫn không hoảng loạn.
Lăng Hàn mỉm cười, nói:
- Lăng Hàn, chỉ là thảo giới mà thôi, không cần phải để tâm.
Có thể không để tâm sao? Lạc Trường Phong lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn. Thật sự là yêu nghiệt, sao có thể dùng thiên phú của mình để tu hành thành đế giả? Không đúng, đế giả là gì? Đó chính là tồn tại ngũ trảm. Bản thân Lăng Hàn chỉ là tam trảm, chỉ có thể xưng là hoàng giả. Vương giả cũng có sự phân chia cao thấp, tại sao hoàng giả lại không?
- Nếu chỉ là cọng rơm cái rác, thì mời ngươi đi chết đi!
Hai tay Lạc Trường Phong chấn động, hai tay hắn phát ra kim quang, sau đó hóa thành một ký hiệu dán chặt vào tay, hình thành một bộ giáp tay. Hắn đứng giữa không trung, khí phách tỏa ra làm cho mọi người phải chú ý. Tử Hà Băng Vân có Tiên Vương ban cho vô thượng đạo tắc, còn hắn có giáp tay, đây là do vị Tiên Vương của Lôi Vân Điện đã từng dừng lại, bảo tồn một lượng khí tức của ông ta. Mặc dù chỉ là một tia, nhưng có thể làm cho tất cả Trảm Trần phải khiếp sợ. Những vật liên quan đến Tiên Vương luôn cực kỳ mạnh mẽ.
Lạc Trường Phong ra hiệu, nét khinh miệt hiện rõ trên mặt. Ngươi không phải chỉ là cọng rơm cái rác sao, vậy thì ngươi chính là cọng rơm cái rác. Lăng Hàn cười lớn, hắn nhìn giáp tay của Lạc Trường Phong, món đồ này từng bị Tiên Ma kiếm luyện hóa, rất thú vị.
- Trước mặt Tiên Vương, tất cả chỉ như sâu kiến.
Lạc Trường Phong tự đắc nói.
- Nói nhảm quá nhiều, ăn một quyền của ta!
Lăng Hàn xông tới, hai nắm đấm của hắn mang trong mình hai loại bổn nguyên chi lực đủ mạnh để chống lại khí tức của Tiên Vương.
- Không biết lượng sức!
Lạc Trường Phong cười lạnh, hai nắm đấm của hắn cũng vung tới, phù văn trên giáp tay sáng lên, đại đạo chi lực bàng bạc nghiền ép khí tức Trảm Trần.
Lăng Hàn càng mạnh mẽ hơn khi gặp phải đối thủ mạnh. Hắn có hai đạo bổn nguyên chi lực để chế ngự cảnh giới, nhưng lại không thể phát huy toàn bộ sức mạnh của mình. Lúc này, khi gặp khí tức Tiên Vương "khiêu khích", hắn đã tăng cường thực lực lên không ít.
Đùng!
Hai người va chạm mạnh mẽ, cả hai đều phải lùi lại, có vẻ ngang tài ngang sức. Lần này, Lạc Trường Phong thật sự biến sắc, thậm chí da đầu cũng bắt đầu run rẩy. Hắn đã sử dụng tới thủ đoạn của Tiên Vương nhưng vẫn không thể áp chế Lăng Hàn.
Hí! Tiểu tử này là truyền nhân của Tiên Vương hoặc có thể đã đạt được cơ duyên vô thượng nên mới có thể chống lại được thủ đoạn của Tiên Vương. Ánh mắt của hắn sáng lên. Nếu như là thứ hai, vậy thì hắn đoạt được sẽ có hy vọng trở thành Tiên Vương!
Lôi Vân Điện có bao nhiêu Thánh Tử Thánh Nữ? Rất nhiều, rất nhiều! Một đời lại một đời. "Lão" Thánh Tử và "Lão" Thánh Nữ khi hết tuổi trẻ sẽ không đảm nhiệm chức vụ Thánh Tử, mà trở thành trưởng lão. Có lẽ trong kỷ nguyên của hắn, Lôi Vân Điện sẽ không có Tiên Vương thứ hai. Tại sao? Vì Tiên Vương rất khó đạt được, nên rất khó để nuôi dưỡng ra những người kế thừa cho thế lực Tiên Vương. Nhưng Tiên Vương lại thực sự có thọ mệnh vô hạn, nên cũng không sợ có một ngày Tiên Vương biến mất hay cả thế lực sụp đổ.
Lạc Trường Phong tự tin rằng mình có thể đạt tới Thăng Nguyên Cảnh, nhưng hắn có thể trở thành Tiên Vương? Điều đó thật sự không thể. Chính vì vậy, hắn mới cần Thiên Đạo Ngọc để chém ra đệ ngũ trảm. Nếu ngũ trảm mà thành, việc hắn trở thành Tiên Vương sẽ giống như điều chắc chắn, hơn nữa tuyệt đối sẽ không dừng lại ở nhất trọng.
Tuy nhiên, ngoài Thiên Đạo Ngọc ra, thế gian còn có một số bảo vật có thể trợ giúp đột phá Tiên Vương, chẳng hạn như... thiên địa bổn nguyên! Hắn nhìn chằm chằm vào hai tay của Lăng Hàn, trong lòng không chắc chắn, hỏi:
- Ngươi đã đạt được thiên địa bổn nguyên?
Lăng Hàn cũng bất ngờ, đối phương có thể nhận ra Cửu Thiên Hỏa và Huyền Âm Mẫu Thủy. Nhìn thấy vẻ mặt Lăng Hàn như thế, nội tâm Lạc Trường Phong càng khẳng định. Hắn cũng giật mình, khi thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Lăng Hàn, thì hiểu rằng chỉ là sự suy đoán.
Hắn thật không có ý giấu diếm, mở tay phải ra, oanh, một đạo hỏa diễm bay lên, sau đó hình thành ký hiệu đại đạo:
- Đây là Cửu Thiên Hỏa.
Sau đó tay trái của Lăng Hàn cũng mở ra, lúc này, hàn khí bốc lên.
- Đây là Huyền Âm Mẫu Thủy.
Ta, Đclmm! Lạc Trường Phong chưa từng nói ra lời thô tục nào trong đời, nhưng hiện tại hắn thật sự muốn thốt ra câu đó. Thiên địa bổn nguyên, đây là một thứ tồn tại hiếm có và quý giá đến nhường nào? Ngay cả đại đa số Tiên Vương cũng khó mà có được, giờ đây tiểu võ giả tam trảm lại sở hữu hai loại thiên địa bổn nguyên.
Còn có thiên lý gì nữa sao? Khóe miệng Lạc Trường Phong lộ ra nụ cười vui vẻ, hắn cười lớn.
- Lăng Hàn, ngươi đúng là phúc tinh của ta!
Lăng Hàn cũng cười, nói:
- Có phải ngươi muốn nói rằng ta phải mất cả chặng đường dài vạn dặm để mang hai đạo thiên địa bổn nguyên đến cho ngươi không?
- Chẳng lẽ không đúng sao?
Lạc Trường Phong ngạo nghễ nói. Hiện tại, hắn tin chắc rằng Lăng Hàn tuyệt đối không phải là truyền nhân của thế lực Tiên Vương, bởi vì không có Tiên Vương nào lại cho đệ tử của mình hai loại thiên địa bổn nguyên. Như vậy, Lăng Hàn dựa vào đâu để đối đầu với thủ đoạn của Tiên Vương? Hắn có nghĩ rằng chỉ cần sở hữu hai đạo thiên địa bổn nguyên là có thể ngang nhiên không sợ hãi?
Chương truyện mô tả cuộc đối đầu căng thẳng giữa Lạc Trường Phong, một hoàng giả với khí phách và Lăng Hàn, một đế giả trẻ tuổi. Trên nền tảng sức mạnh vượt trội của Lăng Hàn, cả hai đều thể hiện thực lực mạnh mẽ, với Lạc Trường Phong sử dụng giáp tay lấy từ Tiên Vương để gia tăng sức mạnh. Dù Lạc Trường Phong tin rằng mình có thể trở thành Tiên Vương, hắn vẫn không ngờ rằng Lăng Hàn sở hữu hai loại thiên địa bổn nguyên, điều này khiến cuộc chiến càng trở nên quyết liệt hơn. Cuối cùng, cả hai cùng nhận ra sức mạnh và tiềm năng phí trong đối thủ của mình.
Trong chương này, Lăng Hàn, sau khi vượt qua thiên kiếp, đã đạt được sức mạnh tam trảm sơ kỳ và quyết tâm đối đầu với Tử Hà Băng Vân. Sự xuất hiện của Lạc Trường Phong, kẻ từng tự tin sẽ chiếm ưu thế, đã tạo nên tình huống căng thẳng khi cả hai giao chiến không phân thắng bại. Nhu Yêu Nữ chứng kiến sự tiến bộ vượt bậc của Lăng Hàn và cảm thấy lo lắng, trong khi Lạc Trường Phong bắt đầu nghi ngờ về sức mạnh thực sự của đối thủ mình. Chương truyện xoay quanh sự thay đổi trong sức mạnh và cuộc chiến giữa các nhân vật.
vương giảthiên địa bổn nguyênTrảm Trầnkhí tứcTiên Vươngkhí tứcTiên VươngĐế giả