Thiếu Lân, có muốn ra tay không?

Bắc Huyền Minh quay đầu lại nhìn người "bộc lộ tài năng" và hỏi. Người đó mỉm cười, hỏi:

- Thánh Tử đại nhân muốn ta xử lý ai?

- À, những kẻ này kìa!

Bắc Huyền Minh chỉ vào đám người Phó Cao Vân. Anh rể trước đây vẫn luôn xem thường hắn, lại còn tốn sức nịnh bợ, thật là phí hoài công sức. Giờ đây hôn nhân không còn, như vậy có thể giáo dục một chút để trút bỏ tức giận.

Trả thù ư? Ha ha, đừng nói là sau lần này hắn không dám vào địa bàn của Phó gia, ngay cả khi xuất hiện với tư cách là Thái Âm giáo, liệu Phó gia có dám động vào hắn không?

Đánh không chết người thì sẽ không có chuyện gì xảy ra. Người bộc lộ tài năng kia là Hà Thiểu Lân, hắn nhìn sang Phó Cao Vân với vẻ khinh thường và nói:

- Các ngươi cùng lên đi, ta sẽ tiết kiệm một chút sức lực để xử lý hết các ngươi.

Đám người Phó Cao Vân tức giận, nhưng Phó gia không có "quái tài" nào như vậy, họ biết rõ nhân vật này lợi hại, nên không dám tự rước lấy nhục, họ chỉ có thể kìm nén cơn giận. Ai bảo Phó Cao Vân đã tiết kiệm danh ngạch, không mang theo cường giả vào đây?

- Làm sao, không dám ra tay sao?

Hà Thiểu Lân cười nhạo:

- Còn gì là người thừa kế Phó gia, thật là một kẻ vô dụng.

- Ngươi là Tứ Trảm đỉnh phong, có biết xấu hổ khi nhảy ra khiêu chiến không?

Phó Hiểu Vân không nỡ thấy huynh trưởng bị châm chọc, lập tức trách móc.

- Yếu là yếu, dùng cái gì mà dám tranh luận?

Hà Thiểu Lân lạnh lùng nói, chẳng lẽ tu vi cao là do trời ban? Không phải hắn đã nỗ lực tu luyện đến mức đó sao?

Phó Cao Vân đưa tay ra hiệu cho muội muội không nên kích động, trầm giọng nói:

- Phó mỗ nhận thua!

Ra ngoài đường, ai có thể đấu một trận công bằng với ngươi? Đánh bằng nắm đấm mới là đạo lý!

Ai bảo hiện tại Bắc Huyền Minh nắm giữ quyền lực chứ?

- Đi!

Hắn phất tay, định dẫn người rời đi.

- Làm sao, chỉ nói một câu rồi đi luôn sao?

Bắc Huyền Minh cười lạnh:

- Có hiểu quy tắc không? Đã nhận thua rồi thì phải để lại chút gì đó.

Phó Cao Vân khẽ cắn môi, nâng tay phải lên và cắt một nhát, máu phun ra, tay trái rơi xuống.

- Ca!

Phó Hiểu Vân kêu to.

Phó Cao Vân không nhìn, chỉ nhìn chằm chằm về phía Bắc Huyền Minh:

- Như vậy đủ chưa?

Bắc Huyền Minh cười lớn, hắn cảm thấy người này quá ngu ngốc, trước đó thì tâng bốc hắn, giờ đây lại tự rước nhục về mình! Ngươi nghĩ như vậy là đủ sao? Bắc Huyền Minh còn thấy không đủ.

- Chưa đủ!

Lúc này, nhóm Trình Chung cũng tức giận, cắt một tay còn chưa đủ sao? Vậy ngươi còn muốn gì?

Bắc Huyền Minh nhìn chằm chằm vào Phó Hiểu Vân, khóe miệng cong lên, ánh mắt độc địa.

- Phó Hiểu Vân, hôm nay xảy ra tất cả đều là vì ngươi! Đã như vậy, muốn gỡ bỏ cái chuông thì phải có người buộc nó.

- Ngươi muốn gì?

Phó Hiểu Vân cắn chặt môi.

- Cởi quần áo ra.

Bắc Huyền Minh lạnh lùng ra lệnh.

- Để đại gia thưởng thức một chút dáng người.

Hắn đã không còn có ý định lấy Phó Hiểu Vân, mà đàn ông muốn báo thù có khi còn tàn ác hơn cả đàn bà, và Bắc Huyền Minh chính là người như vậy.

Phó Hiểu Vân tức giận mặt mày tái ngắt, bởi vì nếu nàng cởi sạch trước mặt mọi người, nàng sau này sẽ không còn mặt mũi nào mà gặp người có chăng? Dù sau này có trở thành Tiên cũng phải mãi mãi chịu nhục nhã.

Tư Đồ Tiểu Chân là người đầu tiên không chịu nổi, lập tức nhảy ra, nói:

- Ngươi có còn là nam nhân không? Đến đây, có gan thì thượng lão nương, xem lão nương có kẹp chết ngươi không.

Lăng Hàn vốn định ra tay giải vây, nghe nàng nói như vậy khiến hắn cảm thấy mặt mình co rúm lại.

May mắn là lão gia Tư Đồ Đường không có ở đây, nếu không nghe thấy như vậy, chắc hẳn sẽ phun ra một ngụm máu, ông có khả năng tức chết.

Bắc Huyền Minh đau răng, cho hắn một viên gan cũng không dám làm gì cháu gái của tam tinh đan sư. Hắn phất tay, nói:

- Thiếu Lân, nếu Phó tiểu thư không chịu cứu huynh, vậy thì ngươi cứ xử lý bọn họ đi.

- Tuân mệnh, Thánh Tử đại nhân!

Hà Thiểu Lân hiểu rõ, hắn biết Bắc Huyền Minh sẽ đạt được thành tựu vượt xa hắn trong tương lai, vì vậy hắn rất cung kính.

Sau đó, hắn dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào đám người Phó Cao Vân.

Bản thân Hà Thiểu Lân không phải là vương giả, vì thế hắn càng mong mỏi được giẫm lên vương giả, điều này là việc hắn thích nhất.

Hắn ngạo nghễ nhìn Phó Cao Vân, thứ mà hắn muốn chính là đạp lên mặt đối phương, cho dù sau này họ có trở thành Phân Hồn Cảnh Chí Tiên Phủ thì cũng không thể rửa sạch mối nhục ngày hôm nay.

- Ha ha, hôm nay thật sự là mở rộng tầm mắt, cái gì gọi là không nắm chắc, không biết giới hạn, cái gì gọi là tiểu nhân vô sỉ.

Lăng Hàn lắc đầu, hắn tiến lên phía trước.

Nữ Hoàng chắp tay sau lưng, không muốn để tâm đến những chuyện nhảm nhí này.

- Lăng Hàn, đừng nóng vội, hiện tại còn chưa đến lượt ngươi đâu.

Bắc Huyền Minh cười lạnh, hắn cho rằng mình bỏ qua cho Lăng Hàn? Quá ngây thơ.

- Nhưng ta không kiên nhẫn!

Lăng Hàn đi về phía trước, hắn không hứng thú với màn trình diễn buồn nôn của Bắc Huyền Minh, huống chi hắn đã đoạn tuyệt quan hệ với Phó Cao Vân nhưng vẫn thiếu nhân tình của nàng, ít nhất Huyết Long Giáp trên người Nữ Hoàng là Phó Cao Vân tặng.

Hơn nữa, người này cũng không tệ.

- Dừng lại!

Một gã nam tử sau lưng Bắc Huyền Minh lao tới, hắn ra đòn tấn công Lăng Hàn. Có nô tài mà cần chủ nhân ra tay, nô tài kiểu gì có ý nghĩa chứ?

Oanh, một quyền đánh tới với lực lượng kinh hồn, dẫn động đại đạo, xuất hiện một ký hiệu.

Đó là cường giả Tam Trảm, đã đạt đến đỉnh phong, thực lực của hắn thậm chí còn mạnh mẽ hơn Bắc Huyền Minh, nhưng chỉ thua kém Hà Thiểu Lân mà thôi.

Một quyền đánh tới, hắn muốn nghiền nát Lăng Hàn.

Lăng Hàn ra tay, không ai thấy rõ hắn đã làm như thế nào, hắn chỉ hành động một cách tùy ý, nắm lấy cổ tay người này và vặn ngược lại.

Bắc Huyền Minh lập tức sững sờ há to miệng, bởi vì hắn nghĩ Lăng Hàn chỉ là Nhị Trảm mà thôi, cho dù có ma quái đến đâu cũng không thể thắng cường giả Tam Trảm. Nhưng vừa ra tay đã bị ăn cái tát vang dội.

Tam Trảm!

Lăng Hàn là Tam Trảm, điều này sao có thể!

Mới bao lâu, hắn đã từ Nhị Trảm tiến lên Tam Trảm, vượt qua chính mình, sao trên đời lại có chuyện như vậy?

- Đánh người rất thoải mái sao?

Lăng Hàn bình tĩnh hỏi người này.

Gương mặt người nọ co giật, hoàn toàn không biết nên trả lời như thế nào.

Ba!

Lăng Hàn nắm cổ tay đối phương rồi tát thẳng vào mặt hắn vài cái.

- Sướng không? Sướng không??

Hắn hỏi một lần lại tát một cái.

Tóm tắt chương này:

Trong chương này, Bắc Huyền Minh mời Hà Thiểu Lân ra tay xử lý Phó Cao Vân và những người khác. Sự mâu thuẫn giữa các nhân vật chính trở nên căng thẳng khi Phó Cao Vân tỏ ra nhượng bộ, nhưng sự kiêu ngạo của Bắc Huyền Minh đẩy tình huống đến đỉnh điểm. Hà Thiểu Lân thách thức nhóm Phó gia, trong khi Lăng Hàn bất ngờ thể hiện sức mạnh vượt trội, khiến mọi người sốc khi biết hắn đã đạt tới cấp độ Tam Trảm. Câu chuyện khép lại với những diễn biến kịch tính và đáng mong chờ từ cuộc đối đầu này.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương này, Nữ Hoàng thể hiện sự không hài lòng khi Lăng Hàn sử dụng Cửu Chuyển Mị Thể không đúng cách, và mối quan hệ giữa họ trở nên căng thẳng. Họ cùng nhau đến núi lửa để thu thập Huyết Long thạch, gặp gỡ các nhân vật như Phó Cao Vân và Bắc Huyền Minh. Cuộc đối đầu giữa Lăng Hàn và Bắc Huyền Minh diễn ra, nơi Bắc Huyền Minh tỏ ra khinh thường Lăng Hàn và đe dọa hắn, nhưng Phó Hiểu Vân không quan tâm đến hắn. Tình huống trong hạp cốc trở nên phức tạp khi các võ giả đều muốn chiếm đoạt kho báu.