Hằng Hoang Thiên Tôn thực chất là một cường giả đến từ Tiên Vực, nhưng trong sức mạnh của hắn rõ ràng có hơi thở của thiên địa từ một dị vực khác, và điều này dường như chiếm ưu thế hơn cả. Liệu vị lão nhân đó có đang nghiên cứu cách không bị áp chế bởi thiên địa Tiên Vực và chuẩn bị thành công không? Nhưng không, việc không bị thiên địa áp chế chỉ là một chuyện, việc có thể kiểm soát sức mạnh của một vị diện khác lại là chuyện khác. Ngay cả Huyền Nghịch vị diện cũng phải thu thập tri thức từ những vị diện cao cấp để phái Ngõa Lý và một cường giả siêu cấp sang đây ăn cắp sức mạnh từ thiên địa của dị vực.
Lăng Hàn cảm thấy hiếu kỳ, không lẽ Hằng Hoang Thiên Tôn đã từng trải qua thời gian khổ tu ở Tiên Vực, từ đó khám phá ra bản chất của sức mạnh nơi đây? Nhưng cấp độ của Tiên Vực là quá thấp, chỉ cần Thiên Tôn vừa xuất hiện sẽ ngay lập tức bị nhắm đến, đặc biệt là các Thiên Tôn từ dị vực càng dễ bị áp chế. Nếu không, lúc trước chín Thiên Tôn tấn công Tiên Vực, Lăng Hàn không tin Duyên Sinh Thiên Tôn có thể mạnh mẽ đến mức một mình đối đầu với chín người. Điều đó chắc chắn cho thấy rằng thiên địa của Tiên Vực đã áp chế họ, từ đó Duyên Sinh Thiên Tôn mới có thể tạo ra kỳ tích.
Tuy nhiên, chính vì lý do này mà Hằng Hoang Thiên Tôn có thể triệu tập sức mạnh thiên địa của Tiên Vực trở nên rất khó tin. "Chờ đã, tôi đã quên một manh mối!" Lăng Hàn nhớ đến những nô lệ Nhân tộc trên Thiên Hoang Sơn – những sinh linh đến từ Tiên Vực. Liệu có thể chúng có liên quan đến việc Hằng Hoang Thiên Tôn có được sức mạnh như vậy không? Những sinh linh này dường như rất nhỏ bé, theo lý thuyết không thể nào giúp một Thiên Tôn tu luyện sức mạnh của một vị diện khác được. Nhưng từ tình huống hiện tại, liệu có suy đoán nào hợp lý hơn cái này không?
"Phải thảo luận kỹ càng với Ngõa Lý mới được." Lúc này, năm vị sư đệ, sư muội của Lăng Hàn tiến đến, chúc mừng Lăng Hàn. Trước đó Hằng Hoang Thiên Tôn đã thu nhận ba mươi sáu đệ tử, trong đó có mười một người đã xuất sắc tốt nghiệp và đang ở chiến trường giữa hai giới, đối kháng với sự xâm lấn của Huyền Nghịch vị diện. Hiện tại, trong số hai mươi lăm đệ tử còn lại, có mười chín người vẫn ở Cửu Liên, cũng là những người mà Hằng Hoang Thiên Tôn đã thu nhận trong hàng trăm triệu năm qua. Trước kia, Hằng Hoang Thiên Tôn rất cẩn thận trong việc tuyển chọn đồ đệ, không cần thiên tư quá cao, chỉ cần mỗi người có đặc sắc riêng. Trong khi hiện tại, hắn chỉ chú trọng đến việc thu nhận những người có thiên phú xuất sắc.
Những đệ tử này đều mang theo ý riêng của mình, đặc biệt là cấp bậc Cửu Liên. Mọi người sẽ nhanh chóng trở thành đối thủ cạnh tranh trực tiếp, tuy rằng ngoài mặt họ thể hiện sự thân thiết, nhưng trong lòng luôn âm thầm kình địch. Khi nhìn thấy Phong Hải Loan, Tứ Hoang Vân càng nhìn Lăng Hàn với ánh mắt đầy địch ý. Lăng Hàn hoàn toàn không quan tâm đến điều này. Sau khi nói chuyện vài câu với mọi người, hắn liền dẫn ba nữ trở lại chỗ ở, sau đó lập tức chia sẻ những nghi ngờ trong lòng mình.
Điều này khiến ba nữ cảm thấy vô cùng kinh ngạc, liên tục suy đoán về thân phận của Hằng Hoang Thiên Tôn, không lẽ hắn là một Thiên Tôn từ Tiên Vực đang phản bội sao? Lăng Hàn hỏi Ngõa Lý, nhưng Ngõa Lý cho biết thông tin hiện tại không đủ để xác định điều gì. Sau khi suy nghĩ một lúc lâu, Lăng Hàn quyết định tạm gác chuyện này lại, thay vào đó, hắn phải cứu những nô lệ ở nơi này.
Tình hình của những người này có cần hắn cứu hay không không quan trọng, bởi vì họ đã bị tẩy não hoàn toàn, nếu giúp họ thoát khỏi tình trạng nô lệ, có khi họ sẽ quay lại oán hận hắn. Nhưng nếu sự tồn tại của bọn họ trở thành nguyên nhân Hằng Hoang Thiên Tôn có được sức mạnh thiên địa Tiên Vực, dù thế nào đi nữa, Lăng Hàn cũng nhất định phải mang họ đi.
Hắn đã chờ vài ngày, lặng lẽ theo dõi tình hình của Thiên Hoang Sơn, biết được vị trí của những nô lệ Nhân tộc kia và giờ chỉ còn chờ đợi thần niệm của Hằng Hoang Thiên Tôn rời khỏi. Nếu hắn thực hiện kế hoạch dưới ánh mắt của vị Thiên Tôn này, có thể sẽ bị bắt tận tay. Cuối cùng, trời không phụ người có tâm, ba năm sau, khi Hằng Hoang Thiên Tôn nhận được tín hiệu từ một Thiên Tôn khác và đi tham gia một hội nghị Thiên Tôn, Lăng Hàn cuối cùng cũng tìm thấy cơ hội.
Hắn nhanh chóng cứu được một phần ba nô lệ Nhân tộc, nhưng khi muốn thu thập thêm, đã bị một Tổ Vương phát hiện. Đành phải mượn Hắc Tháp để ẩn thân mà trốn thoát. Ngày hôm sau, Thiên Hoang Sơn bắt đầu dậy sóng. Một kẻ lén lút đã xông vào đạo tràng của Thiên Tôn, bắt cóc người!
Chủ nhân của Hằng Hoang Thiên Tôn tất nhiên không thể bị quấy rối, thần niệm chỉ nháy mắt đi xa, và vì thế việc này chủ yếu phụ thuộc vào hai Tổ Vương có mặt tại đó. Nơi này vốn do Nạp Hoa Tổ Vương quản lý, hắn mới đột phá lên Thập Liên bảy trăm triệu năm trước, nhưng giờ đây đã trở thành Thập Nhị Liên, tốc độ tiến bộ thật không thể tưởng tượng nổi.
Bởi vì hắn là một Đế giả, dù không có Thiên Tôn chỉ đạo, hắn cũng có thể tự mình đạt tới cấp độ Thập Tam, Thập Tứ Liên. Tuy nhiên, vì việc này liên quan đến thể diện của Hằng Hoang nhất mạch, hắn đã mời Chức Không ra, cùng hai Tổ Vương điều tra sự việc. Nhưng thực tế, không có kết quả gì, kết giới bảo vệ núi không bị phá hoại, họ không hiểu kẻ đạo tặc kia đã xông vào bằng cách nào.
Vấn đề cốt lõi là, tại sao kẻ đạo tặc này lại bắt đi nhiều nô lệ Nhân tộc như vậy? Hiện tại mọi thứ đều bị phong tỏa nghiêm ngặt, Lăng Hàn tất nhiên sẽ không hành động mà kiên nhẫn chờ đợi. Không lâu sau, một tin đồn bắt đầu lan ra trong núi. Kẻ cắp sẽ không phải ai khác mà lại xuất phát từ trong Hằng Hoang nhất mạch, và đích nhắm vào Lăng Hàn cùng với năm vị đệ tử mới tới.
Tại sao trước đây không có chuyện gì, nhưng giờ họ vừa đến đã phát sinh vấn đề? Bọn Hoài Kiếm khinh thường cãi lại, họ không có lý do gì để quan tâm đến những nô lệ thấp hèn đó. Ngay cả Huyết Qua cũng khịt mũi coi thường, hắn chỉ coi những nô lệ đó như là đồ ăn nhẹ, không đến mức phải đi ăn cắp.
Những lời đồn này dĩ nhiên là không có căn cứ, nhưng tại sao vẫn được truyền ra? Lăng Hàn biết rằng chắc chắn những sư huynh sư tỷ kia đã nghĩ ra điều này, mục đích chính là bôi nhọ họ. Trong Hằng Hoang nhất mạch, cuộc cạnh tranh giữa các sư huynh đệ, sư tỷ muội luôn căng thẳng, nếu không có chút thủ đoạn nào thì làm sao có thể giành được sự yêu quý?
Trong chương này, Lăng Hàn khám phá nguồn gốc sức mạnh của Hằng Hoang Thiên Tôn, nghi ngờ ông có liên quan đến nô lệ Nhân tộc từ Tiên Vực. Sau khi cứu một phần ba nô lệ, Lăng Hàn gặp khó khăn khi bị phát hiện bởi Tổ Vương và phải ẩn mình. Thiên Hoang Sơn xôn xao vì tin đồn về một kẻ đạo tặc, khiến không khí căng thẳng giữa các đệ tử tăng cao. Lăng Hàn nhận ra cuộc cạnh tranh vô hình trong hàng ngũ đệ tử đang gia tăng, đồng thời kiên nhẫn chờ thời cơ để giải cứu những nô lệ còn lại.
Trong chương truyện này, Lăng Hàn cùng với bốn nhân vật khác quỳ xuống trước Hằng Hoang Thiên Tôn, người có hình dạng Ác Ma tộc. Hằng Hoang bày tỏ ý định nhận họ làm đệ tử và chia sẻ một phần sức mạnh của mình với họ. Mặc dù Lăng Hàn cảm thấy lo lắng, nhưng anh vẫn phải tuân thủ nghi thức. Sau khi nhận quà tặng từ Hằng Hoang, Lăng Hàn nhận ra rằng sức mạnh của Thiên Tôn không chỉ mạnh mẽ mà còn chứa đựng khí tức từ Tiên Vực, điều này khiến anh bối rối bởi Hằng Hoang là cường giả dị vực.