Bào Phong Vũ tức giận kêu lên: "Lăng Hàn, ngươi không nên đắc ý, chúng ta sẽ mời sư tôn tới và nhất định sẽ đánh bại ngươi!"
Lăng Hàn cười đáp: "Ta rất mong chờ điều đó." Rõ ràng là lời khiêu khích, nhưng hắn lại sẵn sàng hoan nghênh những món quà mà người khác mang đến cho mình.
Ngưu Bất Quần và Bào Phong Vũ giận dữ bỏ đi, họ hứa sẽ mời sư tôn của mình đến để đánh bại Lăng Hàn.
Ngay khi hai người vừa rời khỏi, rất nhiều người đã lao tới chỗ Lăng Hàn, ánh mắt họ sáng rực lên với những loại đại dược trong tay hắn. Nếu không phải vì đây là Trung Thiên thành, nơi mà các Thiên Tôn có sức mạnh tàn phá lớn, khiến họ sợ hãi những nhân vật quyền lực khác, có lẽ giờ này họ đã lao vào để giành giật.
Mọi người đều muốn mua những loại đại dược trong tay Lăng Hàn, đặc biệt là một loại có khả năng chữa thương, điều này có thể cứu mạng họ. Lăng Hàn cũng không kém phần kiên nhẫn, tuyên bố rằng những ai muốn mua thì hãy mang Thiên Tôn ký hiệu đến trao đổi, hắn không thiếu Tiên Kim. Hơn nữa, hắn cũng không cần phải tốn Tiên Kim để mua nguyên thạch ở khu cao cấp này.
Hắn tiếp tục mua sắm, thu gom tất cả nguyên thạch có giá trị. Mặc dù hắn đã bỏ ra bốn cây đại dược tuyệt thế làm giá, nhưng những gì thu về lại rất phong phú. Chỉ có điều, hắn không tìm thấy một cái Thiên Tôn ký hiệu nào, điều này khiến hắn có chút thất vọng. Dù vậy, trong một cửa hàng nguyên thạch, Lăng Hàn đã tìm được hai Thiên Tôn ký hiệu, điều này cũng đã là một bất ngờ lớn.
Sau khi thu thập xong nguyên thạch, Lăng Hàn không vội mở ra các loại đại dược. Hắn biết nguyên thạch chính là cách bảo tồn tốt nhất, nếu mở ra, dược lực tinh hoa sẽ dần mất đi. Hắn cẩn thận nghiên cứu một con giun mà mình tìm thấy, điều khiến hắn thất vọng là con giun này đã không còn Sinh Mệnh Khí Tức. Nhưng sau khi xem kỹ, hắn nhận ra đây không phải là một con giun thực sự, mà là một loại đại dược!
Đây cũng là một loại tiên dược, ở giai đoạn Hóa Hình, nhưng chưa kịp hoàn thành đã gặp phải tai kiếp, bị phong ấn trong nguyên thạch. Tuy nó đã hấp thụ một lượng lớn lực lượng nguyên bản của Nguyên Thế Giới, nhưng giờ không còn là đại dược, cũng không phải mãnh thú, vô cùng kỳ quái.
Lăng Hàn thu con giun lại, mặc dù giờ không biết nó có thể làm gì, nhưng biết đâu về sau sẽ có tác dụng. Hắn mở ra vài loại đại dược có thể nâng cao tu vi, chia cho Nữ Hoàng, Hổ Nữu và Lăng Hi. Còn với Phù Thiên Hành, hắn không cho ăn vì vẫn đang mài rũa căn cơ.
"Tu vi có ai mà không muốn cao chứ?" Hắn nghĩ. Sau khi tiêu hóa những đại dược này, Lăng Hàn quyết định sẽ ra ngoài một lần nữa.
Hắn cố ý rời khỏi Trung Thiên thành, nếu có ai dám nhắm vào hắn, hắn sẽ giải quyết nhanh gọn. Hắn có khả năng chuyển hóa sinh mệnh tinh khí của Thiên Tôn thành tu vi của mình. Mặc dù không muốn sử dụng khả năng này, nhưng nếu có ai đến gần, hắn cũng không ngần ngại sử dụng.
Hắn ra ngoài thành mà không hề che giấu, ngầm ra sức thu hút những kẻ cướp. Tuy nhiên, hắn cảm thấy thất vọng khi ngay cả Đại Vân Thiên Tôn cũng không xuất hiện, khiến hắn phải chờ đợi vô ích.
Lúc quay lại Trung Thiên thành, Lăng Hàn lại tiếp tục tìm kiếm nguyên thạch quý giá. Vừa vào thành, hắn đã nghe có người gọi tên mình.
Khi Lăng Hàn quay lại, phát hiện đó chỉ là một Tiên Vương tầng chín. Hắn không khỏi cảm thấy không hài lòng; sao mà thời đại này lại không còn tôn kính Thiên Tôn như vậy?
"Thiếu chủ nhà ta muốn gặp ngươi," Tiên Vương nói.
"Không gặp," Lăng Hàn hững hờ từ chối.
"Đừng nên coi thường, Thiếu chủ nhà ta là Nhạc Thừa Vọng, con trai độc nhất của Lục Bộ Thiên Tôn!" Tiên Vương đó cố gắng uy hiếp.
Lăng Hàn ngạc nhiên, gã này dám uy hiếp mình sao? Hắn lắc đầu đáp: "Nếu muốn gặp, thì chính hắn hãy đến tìm ta, có chân không?"
"Đừng nên coi thường," Tiên Vương kêu lớn, với vẻ mặt chế nhạo.
Lăng Hàn không thèm nói nhiều, hắn dùng tay đánh bay Tiên Vương kia, thản nhiên nói: "Nếu còn chờ dài dòng, ta sẽ không nương tay."
Tiên Vương đó dùng tay bịt mặt, không dám nói thêm, lập tức quay đầu bỏ đi. Lăng Hàn không để tâm đến chuyện này; hắn dám chủ động thì hắn cũng không ngại.
Hắn gặp lại nhóm Nữ Hoàng và họ tìm đến một cửa hàng nguyên thạch khác. Cửa hàng này không lớn, nhưng cũng không thể đánh giá chất lượng hàng hóa chỉ qua kích thước. Tại đây, Lăng Hàn thu thập được hai loại đại dược, khiến hắn rất hài lòng.
Hắn âm thầm mua một số nguyên thạch, không ai biết hắn thu hoạch lớn đến mức nào. Rất nhanh sau đó, hắn ghé vào một quán trọ, nửa ngày sau rời đi với vẻ mặt tươi tắn.
Thật đáng tiếc, mặc dù hắn đã có được vài căn đại dược, nhưng Thiên Tôn ký hiệu lại không thấy đâu, khiến hắn có chút thất vọng. Sau khi lượn qua ba quán trọ, Lăng Hàn quyết định tìm một cửa hàng nguyên thạch lớn hơn.
Lần này, Nữ Hoàng và Hổ Nữu không muốn lãng phí thời gian nữa. Ngồi xung quanh chỉ nhìn đá thì thật sự quá chán. Vì vậy, Lăng Hàn cùng Lăng Hi và Phù Thiên Hành vào cửa hàng nguyên thạch.
Lăng Hàn bắt đầu âm thầm phát tài, nhưng lần đầu tiên vận khí của hắn quá tốt, bây giờ lại không tìm ra được Thiên Tôn ký hiệu thứ ba.
Về phần đại dược, điều này rất dễ hiểu. Trong một không gian, tiên dược không hề thiếu. Chỉ cần có đủ thời gian và điều kiện, chúng sẽ trở thành đại dược tuyệt thế.
Dù sao, điều ấy cũng có thể giúp tăng cường tu vi, mang lại lợi ích rất lớn. Mỗi bước tiến về tu vi của hắn cần một nguồn năng lượng khổng lồ, vậy nên hắn không chỉ cần nhiều Thiên Tôn ký hiệu mà còn cần nhiều đại dược chính xác để thúc đẩy cảnh giới của mình.
Tuy nhiên, hắn cũng không thể chăm chú quá mức, bởi vì sau ba lần đổ thạch, hắn đã trở nên vô cùng nổi tiếng.
"Lăng đại sư, có thể nhờ ngài xem thử khối nguyên thạch này không?"
"Lăng huynh, chờ một chút nữa cùng đi uống ly nhé?"
...
Người ta luôn tìm cơ hội trò chuyện với hắn, có người còn rất khách khí, lấy cớ để giao lưu, nhưng có những người thì lại thẳng thừng nhờ hắn giúp đỡ xem xét nguyên thạch.
Nếu họ lịch sự, Lăng Hàn sẽ lịch sự từ chối. Hắn không có thời gian rảnh như thế, còn những người tự cho mình là tốt đẹp thì hắn cũng không để tâm.
Trong chương truyện, Lăng Hàn tiếp tục cuốn vào cuộc chiến với Bào Phong Vũ và Ngưu Bất Quần, những người hứa hẹn sẽ mời sư tôn đến đánh bại hắn. Sau khi họ bỏ đi, Lăng Hàn thu hút sự chú ý với loại đại dược quý hiếm. Hắn mua sắm nhiều nguyên thạch nhưng không tìm thấy Thiên Tôn ký hiệu như mong đợi. Đồng thời, hắn cũng từ chối gặp gỡ Nhạc Thừa Vọng, con trai Thiên Tôn. Vài tình huống xảy ra cho thấy sự nổi tiếng của Lăng Hàn ngày càng tăng lên giữa giới tu luyện.
Trong chương truyện, Lăng Hàn và Bào Phong Vũ tham gia vào cuộc thi giải thạch để tìm ra bảo vật. Bào Phong Vũ mở ra viên đại dược hiếm màu xanh và màu lục, nhưng Lăng Hàn cũng không kém cạnh khi có những phát hiện tương tự. Sự cạnh tranh giữa hai người ngày càng căng thẳng khi một Thiên Tôn tham gia mở thạch, nhưng Bào Phong Vũ cuối cùng lại thất bại thảm hại với khối phế thạch. Lăng Hàn nổi bật lên như người chiến thắng và gây sự chú ý từ cả đám đông, đặc biệt là sự ghen tỵ từ những người khác khi họ chứng kiến sức mạnh và khả năng của anh.
Lăng HànBào Phong VũNgưu Bất QuầnHổ NữuLăng HiPhù Thiên HànhTiên VươngNhạc Thừa Vọng
đại dượcThiên Tôn ký hiệunguyên thạchTu viThành Trung ThiênTu vinguyên thạch