Mặt Tào Thông trở nên đen tối. Ở một mức độ nào đó, Vương Giả thập mạch đã có thể đại diện cho một thế lực, và giờ đây, Tư Mã Vinh quỳ trước người khác, tương đương với việc tôn nghiêm của Thương Vũ thành cũng phải quỳ xuống. Và mọi người không hiểu tại sao Tào Thông lại không tức giận.

Tào Thông lạnh lùng hỏi:

- Tư Mã Vinh, ngươi đang làm cái gì?

Tư Mã Vinh không trả lời, vẫn tiếp tục quỳ tại chỗ. Một mỹ nhân mặc áo đen liếc nhìn Tào Thông, hé môi nói:

- Dám lớn tiếng trước mặt bổn tọa thì phải chịu phạt gì?

Một nam nhân đứng sau lưng nàng đáp:

- Vả miệng ba mươi cái.

Nữ nhân áo đen lạnh nhạt nói:

- Chấp hình.

- Tuân lệnh!

Nam nhân lập tức bước ra, lúc trước hắn chỉ đứng sau lưng mỹ nữ như một bảo tiêu, nhưng khi bước ra, hắn toát lên khí thế mạnh mẽ như biến đổi thành một người khác.

Tào Thông biến sắc. Nam nhân này mới khoảng ba mươi tuổi đã tạo ra áp lực lớn cho lão. Liệu đối phương có phải là Vương Giả đỉnh cấp thập nhị mạch? Nhưng một nam nhân trẻ tuổi như vậy sao có thể đạt được cấp độ thập nhị mạch?

Nam nhân lạnh lùng nói:

- Lão già, sống lâu như vậy mà không biết giữ miệng.

Nam nhân nhấc chân lao lên.

Bùm!

Nam nhân vung nắm đấm, âm thanh sóng âm liên tục nổ vang.

Tốc độ sóng âm lan nhanh nhưng không nhanh bằng cú đấm của hắn, bàn tay vừa dơ lên, nắm đấm đã tiến sát vào mặt Tào Thông.

Tào Thông hừ một tiếng, tay phải vỗ chặn lại cú đấm.

Bùm!

Hai người va chạm với nhau nhưng không thực sự chạm vào, mà dừng lại ở khoảng cách ba thước, như có một bức tường vô hình ngăn cản giữa họ.

Kình lực phát ra mạnh mẽ, tạo thành cuộc chiến giữa các Vương Giả.

Ầm!

Kình lực chấn động khiến cả hai cùng lùi lại vài bước. Đám người Tôn Kiếm Phương trở nên nghiêm túc. Một cú đánh dù Tào Thông không yếu thế nhưng cũng không chiếm ưu thế.

Người này, thực sự là thập nhị mạch.

Làm sao có thể?

Trước đây, sự xuất hiện của Tư Mã Vinh thập mạch đã khiến mọi người bất ngờ khó tin, vậy mà giờ đây lại có một thập nhị mạch chỉ ba mươi tuổi?

Trời ạ, thế giới này rốt cuộc như thế nào?

Nam nhân cười dài:

- Dân bản xứ hoang dã quả thật yếu xìu!

Nam nhân lại tấn công, lần này không phải chỉ thả lỏng vung một đấm mà là nắm tay nặng nề ngưng tụ ánh sáng.

Mắt Cát Nguyên Long lóe lên, suýt nữa rớt cả tròng mắt ra:

- Ngũ trọng lực!

Mới đây, Tư Mã Vinh sử dụng tứ trọng lực đã khiến người không thể tin nổi, giờ lại xuất hiện một người có thể sử dụng ngũ trọng lực?

Thập nhị mạch ba mươi tuổi, ngũ trọng lực, hai yếu tố này kết hợp lại tạo thành một sức mạnh quá lớn. Chuyện mấu chốt là một người yêu nghiệt trong mắt đám người Tôn Kiếm Phương nhưng lại chỉ thuộc về mỹ nữ áo đen, càng khiến mọi người không thể chấp nhận.

Họ chỉ có thể ôm hy vọng, mong rằng nam nhân này vì ham muốn mỹ sắc sẽ thần phục dưới váy, nếu không... đúng là khó tin nổi.

Tào Thông dốc sức đón đỡ, nhưng sức mạnh nguyên thủy của hai bên vốn ngang nhau, một người chỉ có thể phát ra tam trọng lực, người kia lại là ngũ trọng lực, cách biệt quá lớn lao.

Cách ví von không chính xác là giống như năm người đánh với ba người, thực lực mỗi người ngang nhau vậy ai sẽ thua, ai sẽ thắng?

Rất nhanh, Tào Thông rơi vào thế yếu, bị ngũ trọng lực áp chế khiến lão rất cực khổ chống đỡ, không có sức phản kích.

Không phải Tào Thông không có cơ hội để lật ngược tình thế, vì ngũ trọng lực thì đối phương tiêu hao lực lượng lớn hơn rất nhiều, chỉ cần cố gắng đến khi đối phương kiệt sức là Tào Thông có thể dễ dàng chiến thắng.

Vấn đề là Tào Thông không thể chống đỡ lâu đến như vậy.

Công kích của đối thủ liên tiếp như mưa rào rơi xuống, từng đợt nối tiếp nhau. Tào Thông cảm thấy mình bất kỳ lúc nào cũng có thể tan vỡ.

Mạnh Duệ Ninh lên tiếng tham gia:

- Tào huynh, ta giúp huynh!

Hai người quen nhau lúc thiên địa biến đổi lớn, tuy sau này mỗi người đều sáng lập thế lực của riêng mình nhưng khoảng cách không quá xa, vẫn có những mối qua lại trong những lúc nguy cấp. Nếu gặp yêu thú mạnh mẽ tấn công, họ càng cần bảo vệ lẫn nhau.

Giờ đây, khi một thế lực lạ mặt đến tỏ rõ quyền lực trên họ, hai bên cùng chung mối thù.

Mỹ nhân áo đen lạnh nhạt nói:

- Vương Phong, ngươi lên đi.

Một nam nhân bước ra từ sau lưng mỹ nhân áo đen, đối diện với Mạnh Duệ Ninh:

- Rõ, thưa kỳ chủ!

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Tiếng va chạm khiến mọi người hoảng sợ.

Nam nhân chỉ mới ba mươi tuổi nhưng đã là Vương Giả đỉnh cấp thập nhị mạch, đồng thời nắm giữ ngũ trọng lực. Từng cú đấm của hắn vừa chạm tới đã khiến Mạnh Duệ Ninh hoàn toàn rơi vào thế yếu.

Cát Nguyên Long, người phụ nữ lớn tuổi vốn định tiến lên đột nhiên dừng bước. Chín người đứng sau mỹ nhân áo đen, không lẽ đều là những cường giả thập nhị mạch? Mỗi người đều có thể phát ra ngũ trọng lực sao?

Tình hình như vậy thật đáng sợ, đủ để quét sạch bất kỳ thế lực nào.

Mỹ nhân áo đen lạnh nhạt nói:

- Đừng nhiều chuyện!

Nàng vung tay, một đám nỗ thủ từ trên thuyền âm trầm chĩa mũi nhọn vào mọi người.

Mọi người bị đe dọa bởi những mũi tên nổi lên cảm giác lạnh lẽo, khó chịu.

Khi đã đạt đến thập nhị mạch, phản ứng đã cực kỳ nhạy bén, dù là vũ khí nóng cũng không sợ, vì một cú đấm có thể đánh bay viên đạn. Nhưng khi bị mũi tên chĩa vào, những cường giả sinh ra cảm giác khó chịu không khác gì bị chĩa súng.

Không ai dám nhúc nhích, ngay cả lão độc vật cũng chọn yên phận, lão vốn định phóng độc nhưng giờ không dám hành động.

Vì vậy, rất nhanh Tào Thông đã thất bại, nam nhân này đã đè lão ra và tát vào mặt. Mặt Tào Thông đỏ rực, miệng phun máu.

Tào Thông là chủ một thành, quản lý hàng ngàn người, đứng trên đỉnh võ đạo hiện tại, vậy mà lại bị cường giả cùng giai đè dưới đất tát tay, hỏi sao lão có thể chịu đựng?

Nam nhân đã tát Tào Thông ba mươi cái rồi lùi về sau lưng mỹ nhân áo đen, tựa như một thuộc hạ. Ở bên kia, Vương Phong cũng đẩy lui Mạnh Duệ Ninh và rút về, hắn chỉ muốn ngăn cản Mạnh Duệ Ninh không cho hỗ trợ.

Tào Thông phun máu, không phải do bị thương nặng mà vì tức giận.

Mỹ nhân áo đen liếc nhìn Tư Mã Vinh, phất tay nói:

- Đứng lên đi.

Tư Mã Vinh đứng dậy, tuy đã quỳ lâu nhưng trên mặt gã không có chút biểu cảm bất mãn:

- Tạ kỳ chủ!

Đám người vừa tò mò vừa giật mình, mỹ nhân này có lai lịch, thân phận gì mà có thể sai khiến nhiều Vương Giả thập nhị mạch như vậy, lại khiến Tư Mã Vinh từ bỏ tôn nghiêm của một Vương Giả?

Mỹ nhân áo đen nói:

- Ta tên Liên Tuyết Dung, là kỳ chủ Huyền Thanh kỳ thuộc Hùng Cứ thành Huyền Bắc quốc, lần này xuống nam vì muốn các ngươi gia nhập quyền lực của Huyền Bắc quốc chúng ta.

Hả?

Đám người Tôn Kiếm Phương nhếch mép cười nhạt, bọn họ đều là bá chủ một phương, sao có thể chấp nhận dưới tay người? Hơn nữa đây không phải là sự chiêu an của Huyền Bắc quốc mà là thuộc về sự cai trị của Hùng Cứ thành, thành chủ không tự mình đến mà chỉ có một kỳ chủ.

Tóm tắt chương này:

Chương truyện diễn ra với Tào Thông phải đối mặt với áp lực từ nam nhân trẻ tuổi có thực lực thập nhị mạch và ngũ trọng lực. Sau nhiều thử thách, Tào Thông bị đánh bại trong tình thế nguy cấp. Liên Tuyết Dung, kỳ chủ Huyền Thanh kỳ, xuất hiện và yêu cầu các cường giả gia nhập quyền lực của Huyền Bắc quốc. Điều này gây ra sự nghi ngờ và không đồng tình từ các bá chủ khác, làm nổi bật sự căng thẳng trong quan hệ quyền lực giữa họ.

Tóm tắt chương trước:

Trong một cuộc chiến khốc liệt, Lăng Hàn và Tư Mã Vinh đối đầu với Cự Mãng. Dù bị tấn công mạnh mẽ, Lăng Hàn lại cho thấy sự kiên cường đáng kinh ngạc, kiên trì chống lại trong khi Tư Mã Vinh cạn kiệt sức lực. Cuối cùng, Lăng Hàn đã đánh bại cả Cự Mãng, để lại sự kinh ngạc cho tất cả. Một chiếc chiến hạm khổng lồ xuất hiện, và Tư Mã Vinh đã quỳ bái trước Liên kỳ trưởng, làm dậy sóng tâm tư mọi người xem.