Lăng Hàn cảm ơn Chu Kỳ và bệ hạ với sự chân thành. Chu Kỳ gật đầu và nói rằng Trần Phong Viêm thực sự có sự quan tâm đặc biệt dành cho Lăng Hàn. Trong bình mà ông ta mang đến là bảo huyết của Yêu Hoàng, một loại huyết mạnh mẽ có thể nâng cao đáng kể cảnh giới sinh mạng của hắn. Rõ ràng Yêu Hoàng đã không chỉ đơn giản là tham gia một cuộc luận bàn mà còn đã rất thảm bại trước Trần Phong Viêm, đến mức bị lấy máu.
Lăng Hàn cảm thấy bất ngờ khi biết được nguồn gốc của máu. Hắn gật đầu, thấu hiểu ý nghĩa của việc này. Chu Kỳ nhìn Lăng Hàn một cách sâu sắc, tự hỏi tại sao Trần Phong Viêm lại đặt nhiều hy vọng vào hắn, khi rõ ràng Hồng Thiên Bộ lại tài năng vượt trội hơn. Nhưng ông ấy cũng chỉ nhắc lại một câu của bệ hạ, rằng cần hành động mà không hổ thẹn với lòng mình.
Lăng Hàn cười, cảm thấy tính cách của Trần Phong Viêm rất phù hợp với mình. Chu Kỳ, sau một cái ho khan, nói rằng ông sẽ không làm phiền và rời khỏi nơi đó. Lăng Hàn để mắt đến nơi ông ta rời đi, trong khi một lão thái giám đứng gần đó thở dài nói về sự khó khăn trong việc tìm kiếm thần thể tiên thiên, không ngờ rằng chính Lăng Hàn, một người đã trưởng thành, đang ở ngay trước mắt ông ta.
Sau khi Chu Kỳ đi khỏi, Lăng Hàn lập tức dồn tâm sức vào phần ngọc giản mà ông vừa nhận. Lập tức, bảy cô gái nhỏ, những đứa trẻ như lô hô, kéo nhau đến bàn, mỗi đứa đều thoa mũi vào bình máu và khen ngợi mùi thơm của nó. Lăng Hàn ngạc nhiên vì điều này - không ngờ máu lại có thể thơm như vậy! Hắn vội vàng cất bình máu đi, quyết tâm chế tạo trận pháp từ nó mà không làm thất vọng.
Đại Oa, một trong số các cô gái, nhận xét rằng đây chắc chắn là huyết của một sinh vật đã đạt đến cảnh giới tiên đồ, không thể nào có mùi vị của máu bình thường. Nhị Oa cũng đồng tình, làm cho Lăng Hàn cảm thấy khó xử, bởi trước mặt các cô, không còn điều gì có thể giấu diếm. Hắn lấy làm tiếc vì phải giải thích rằng đây là nguyên liệu để tạo ra trận cơ và nhấn mạnh rằng không được làm điều gì không nên.
Lên tiếng đều đặn từ bảy cô gái khiến Lăng Hàn yên tâm, vì mặc dù chúng bướng bỉnh, nhưng lại rất nghe lời. Hắn cũng nhắc nhở chúng nhớ rằng dù máu quý giá đến đâu, cũng không nên nuôi hy vọng về nó. Sau khi trấn an các cô gái, Lăng Hàn gọi chúng đi chơi và bắt đầu nghiên cứu ngọc giản.
Trên ngọc giản ghi rõ một trận pháp mang tên "Tuyệt Đối Công Bằng". Nguyên lý của trận pháp khá đơn giản: khi được kích hoạt, nó sẽ đưa cảnh giới của tất cả mọi người trong phạm vi trận pháp xuống một mức đồng nhất. Từ trước đến nay, trận pháp tương tự chỉ được truyền lại với kích thước lớn, nhưng ngọc giản này lại mô tả một biến thể nhỏ hơn có thể sử dụng trên trang phục hàng ngày. Mặc dù yêu cầu bốn mươi chín trận cơ, nhưng kích thước nhỏ của chúng sẽ khiến việc thiết lập trở nên khả thi.
Trận pháp này có giới hạn sử dụng nhưng có thể đạt đến Tầm Bí Cảnh, với thời gian duy trì chỉ kéo dài mười phút. Sau mỗi lần sử dụng, cần phải mất một ngày để phục hồi năng lượng.
Lăng Hàn cảm thấy hào hứng khi nghĩ về khả năng sử dụng trận pháp này để chiến đấu công bằng với Vũ Văn Hống. Hắn dồn sức lực vào việc nghiên cứu và rất nhanh chóng nắm được những chi tiết phức tạp của nó. Mười ngày trôi qua, Lăng Hàn đã làm chủ trận pháp "Tuyệt Đối Công Bằng".
Hắn bắt đầu thử vẽ trận pháp, nhưng không vẽ trên kim loại hay sử dụng bảo huyết, mà vẽ trên giấy bình thường. Dù gặp phải nhiều khó khăn, Lăng Hàn vẫn không nản chí và mỗi ngày kỹ năng của hắn lại càng trở nên tiến bộ hơn.
Đến ngày thứ năm, hắn cảm thấy đủ tự tin để bắt đầu vẽ chính thức. Hắn mời Hiên Viên Định Quốc trợ giúp, lấy một khối kim loại ra và chế tạo bốn mươi chín khối ngọc bội nhỏ. Khi mở bình bảo huyết ra, một làn khí và một mùi hương thơm ngát thoảng bay trong không khí, khiến Lăng Hàn hiểu tại sao bảy cô gái kia lại say mê đến vậy, thậm chí bản thân hắn cũng cảm thấy thèm muốn nó.
Chương này xoay quanh Lăng Hàn, người vừa nhận được bảo huyết từ Yêu Hoàng qua Chu Kỳ. Hắn nghiên cứu ngọc giản ghi chép trận pháp 'Tuyệt Đối Công Bằng', cho phép đồng nhất cảnh giới của tất cả trong phạm vi. Dù gặp khó khăn trong việc vẽ trận pháp, Lăng Hàn không nản chí. Với sự hỗ trợ của Hiên Viên Định Quốc, hắn chế tạo bốn mươi chín khối ngọc bội và nhận ra giá trị của bảo huyết, tạo nên sự hồi hộp trước triển vọng chiến đấu công bằng với Vũ Văn Hống.
Trong chương này, Lăng Hàn sau khi hợp tác với Lăng Hàn đã trở nên nổi bật trong giới kinh tế. Khi đối diện với những nhân vật quyền lực, hắn cảm thấy sự gia tăng địa vị. Hiên Viên Định Quốc thông báo về bảy bức chiến thư, trong đó có một từ Vũ Văn Hống, người muốn khiêu chiến Lăng Hàn. Trong khi đó, Chu Kỳ, một cường giả Tầm Bí Cảnh, mang đến cho Lăng Hàn một môn trận pháp và nguyên liệu chế tạo, đồng thời nhấn mạnh sức mạnh của vị thánh hoàng đang bế quan. Tình huống căng thẳng với Vũ Văn Hống và sự chuẩn bị cho một trận đấu sắp xảy ra tạo nên nhiều kịch tính.