Xuất chinh Bắc Vực không chỉ có ý nghĩa mở rộng lãnh thổ và tăng cường sức mạnh quốc gia, mà còn nhằm chấm dứt mọi ân oán với Đông Nguyệt Tông. Lăng Đông Hành đã đạt tới đỉnh phong của Thần Thai Cảnh, nhưng để thăng tiến lên Sinh Hoa Cảnh, theo lẽ thường, hắn có thể sẽ phải mất hàng chục năm, thậm chí có thể lên tới hai mươi năm. Tuy nhiên, Lăng Đông Hành không thể chờ đợi lâu như vậy, và Lăng Hàn cũng vậy.
Khi nằm trong tay người khác, có thể chỉ có thể đứng nhìn, nhưng Lăng Hàn thì khác, hắn chính là Đan Đạo Đế Vương, chẳng cần quá lo lắng về thiên tư của bản thân. Hắn đã có thuốc, ăn dược sẽ giúp hắn vượt qua khó khăn!
Hiện tại, hắn sở hữu trên trăm cây Long Huyết Phách Vương Tham, ngoài việc giữ lại một vài cây để lấy hạt giống, toàn bộ số còn lại đều có thể được sử dụng làm thuốc. Điều này thật sự rất khủng khiếp! Lăng Đông Hành mạnh mẽ tăng tiến lên Sinh Hoa Cảnh. Hơn nữa, với việc Lăng Hàn đã xây dựng vương quốc, tôn Lăng Đông Hành làm Thái Thượng Hoàng, quốc thế của vương triều Lăng chỉ có thể ngày càng mạnh.
Liệu Lăng Đông Hành có thể thua Ngạo Phong không? Trước khi xuất chinh, Lăng Hàn đã đến mỏ quặng Hỏa Quốc, nơi đây ẩn chứa vô số cường giả, có khả năng nảy sinh Minh công. Điều này có thể mở ra con đường kết nối với Minh Giới, một mối nguy hiểm cho Hằng Thiên Đại Lục.
Hiện tại, Lăng Hàn đang chạy đua với thời gian, không chỉ phải khai thiên trước khi Thần Giới Ngũ Tông hành động mà còn phải nhanh hơn những xác chết biết di động kia. Khi hắn đến nơi, con Tri Chu màu bạc xuất hiện, chân của nó to như thiên mâu, cứ như đang hút lấy tinh hoa từ mặt trăng.
Cảnh giới càng cao, càng có thể cảm nhận được sức mạnh khủng khiếp từ con Tri Chu này. Đại Thi Vương có mười lăm mắt, quả thực rất mạnh! Con Tri Chu màu bạc này chỉ mới xuất hiện để tu luyện, nếu không thì nó sẽ không bỏ thời gian xem thường Lăng Hàn.
Lăng Hàn bắt đầu tính toán sức chiến đấu của mình. Cảnh giới càng cao thì việc chiến đấu vượt cấp càng khó khăn. Điều này cũng đúng với Lăng Hàn, khi hắn bước vào Hoá Thần Cảnh, sức chiến đấu của hắn đã đạt đến mức tương đương với Thiên Nhân một tinh. Khi hắn ở Linh Anh Cảnh, hắn có thể so với Hoá Thần cửu tinh.
Tuy nhiên, hiện tại, Lăng Hàn là quân chủ của Đại Lăng Triều. Chỉ cần nằm trong lãnh thổ của mình, hắn có thể chuyển đổi thế lực quốc gia và tăng cường sức chiến đấu. Quốc thế có thể nâng cao sức chiến đấu của hắn thêm một tinh, và điều này chỉ diễn ra ngay sau khi hắn vừa thống nhất Bắc Hoang. Nếu thống nhất Bắc Vực, sức mạnh bổ sung sẽ là ít nhất năm tinh, khi bốn vùng hội tụ... thì sẽ càng mạnh mẽ hơn, có thể đạt đến mười tinh, miễn là cơ thể của Lăng Hàn có thể chịu đựng được sức mạnh quốc thế khủng khiếp này.
Kết hợp cùng với Hắc Tháp để gia tăng sức mạnh, hắn tự nhiên có thể đạt tới Phá Hư Cảnh, nhưng vấn đề là hắn có thể đạt tới mức nào trong Phá Hư. Dù sao Bắc Hoang quá nhỏ bé, mặc dù cho phép hắn tăng cường thêm một tinh dựa trên Thiên Nhân Cảnh, nhưng để đạt tới Phá Hư Cảnh thì gần như không thể.
Hắn không thể nào tương đương với con Tri Chu này. Lăng Hàn thầm tự nhủ, lắc đầu từ bỏ ý nghĩ tìm hiểu thêm, vì dùng cơ hội từ Hắc Tháp ở nơi này thực sự quá lãng phí. Đang muốn rời đi thì hắn lại dừng chân. Dù cho mỏ quặng quanh năm đầy khói mù mịt và âm u, lúc này còn trở nên nghiêm trọng hơn, khí đen nồng nặc như biến thành thực chất, tối tăm như mực, trông thật đáng sợ.
Liệu những người ở dưới lòng đất kia có kế hoạch gì để thoát ra? Lăng Hàn nghiêng tai lắng nghe, xung quanh như có tiếng thì thầm, nhưng hắn không thể nghe rõ lời nói, giống như có ma quái vậy. Hắn quyết định rời đi, nơi này quá quái dị, nếu thực lực không đủ thì không nên mạo hiểm ở đây.
Đại quân đã được điều động, vượt qua Lạc Nguyệt Hạp, tiến công toàn diện vào Bắc Vực. Lăng Hàn đã sử dụng danh phận Đan Sư Thiên Cấp của mình, và trên con đường đi qua, Đan Sư Hiệp Hội đã là tổ chức đầu tiên quy hàng. Thực sự không thể xem thường, Đan Sư Thiên Cấp trong mắt họ giống như thần linh. Nay thần linh yêu cầu họ theo, họ có còn khả năng từ chối không?
Đan Sư Hiệp Hội sở hữu địa vị cao và ảnh hưởng lớn, khiến nhiều thành phố tự nguyện đầu hàng mà không cần giao chiến. Điều Lăng Hàn mong muốn không phải là chinh phục toàn bộ thế giới, vì việc chiếm lĩnh Bắc Vực thực sự quá dễ dàng; chỉ cần chọn vài đại tướng dưới trướng là có thể vô địch trong vùng đất này.
Võ giả coi trọng nhất điều gì? Đương nhiên là sức mạnh! Khi thực lực đã đủ, mọi thứ khác tự khắc sẽ phải phục tùng. Hơn nữa, thờ phụng một Đan Sư Thiên Cấp cũng không phải điều gì quá khó khăn để chấp nhận.
Chỉ sau bảy ngày, họ đã tiến đến trước cửa sơn môn của Đông Nguyệt Tông. Lần trước tới đây, hắn chỉ có thể chiến đấu với cường giả Linh Anh Cảnh nhờ vào Hắc Tháp, nhưng hiện tại... sức chiến đấu thường quy của hắn đã đạt tới Thiên Nhân Cảnh, gần như có thể so sánh với kiếp trước. Thêm vào Hắc Tháp, hắn thậm chí có thể ngang với Phá Hư Cảnh, chỉ cần một ngón tay cũng có thể phá hủy tông môn này.
- Bệ hạ, có cần lập tức công kích không? - Một thanh niên lên tiếng, đó là Kim Vô Cực, người mà Lăng Hàn đã gặp tại Đại Nguyên thành. Trước đó, hắn cũng đã đối đầu với Lăng Hàn vì em trai của mình.
Trước đó, hắn không đi theo mọi người vào Đông Nguyệt Tông, mà đã ở Hoàng Đô để trải qua cuộc sống thảnh thơi bên người vợ. Nhưng giờ đây, khi Lăng Hàn trở về, hắn đã tham gia quân đội, giúp đỡ Lăng Hàn một chút sức lực. Dù thực lực của hắn chỉ mới đạt đến Linh Hải và không khiến Lăng Hàn quá chú ý, nhưng Lăng Hàn cần người có thể tin tưởng, và Kim Vô Cực đã được trọng dụng.
Thế nhưng nhiều người quen cũ hiện đang ở trong Đông Nguyệt Tông, và giờ đây cuộc tấn công đầu tiên lại chính là Đông Nguyệt Tông, vừa vì khoảng cách gần, vừa vì Lăng Hàn muốn đưa những người bạn cũ vào dưới trướng mình.
Lăng Hàn gật đầu dặn dò:
- Tiểu Thạch, ngươi hãy đi đánh trận đầu!
Thạch Linh phấn khởi kêu lên, dẫn đầu tấn công vào Đông Nguyệt Tông. Hiện tại, nó đã bước vào Hoá Thần Cảnh, và với tính đặc thù của Ngũ Hành Chi Linh, sức chiến đấu của nó có thể so sánh với Hóa Thần đỉnh cao. Chỉ cần một cú đấm liền có thể đánh tan đại trận phòng vệ của Đông Nguyệt Tông.
Lăng Hàn mời Lăng Đông Hành đến, ân oán giữa hắn và Ngạo Phong dĩ nhiên phải để phụ thân tự mình giải quyết. Đây là mối hận mà Lăng Đông Hành đã cất giấu trong suốt hai mươi năm. Có sự tàn phá của Thạch Linh, Đông Nguyệt Tông gần như ngay lập tức đầu hàng.
Chương truyện mô tả hành trình của Lăng Hàn trong cuộc xuất chinh Bắc Vực để mở rộng lãnh thổ và chấm dứt ân oán với Đông Nguyệt Tông. Lăng Đông Hành mạnh mẽ chuyển mình lên Sinh Hoa Cảnh nhờ vào dược liệu quý. Lăng Hàn tận dụng vị trí Đan Sư Thiên Cấp để quy tụ sức mạnh từ Đan Sư Hiệp Hội, dẫn quân tiến đánh Đông Nguyệt Tông. Kim Vô Cực, người bạn cũ, tham gia cùng với lực lượng quân đội, trong khi Thạch Linh tạo ra sức mạnh tấn công khủng khiếp. Cuối cùng, Đông Nguyệt Tông phải đầu hàng trước sức mạnh áp đảo của Lăng Hàn và đồng minh.
Đông Nguyệt TôngĐan sư Thiên CấpTri ChuĐan Đạo Đế VươngLong Huyết Phách Vương ThamThần Giới Ngũ TôngXuất chinh Bắc VựcCảnh giớiHắc Tháp