Diệp Mặc bỗng nhiên ngộ ra, bia đề danh này không phải là một vật bình thường, mà mang lại cho các tu sĩ một cảm ngộ sâu sắc trong tình huống áp lực nặng nề và khí thế sát phạt. Điều này cực kỳ có lợi cho việc nâng cao tu vi của họ. Hắn cũng hiểu được lý do vì sao nhiều người sau khi đề danh xong lại không thể đứng dậy được: sát ý khủng khiếp từ thử thách ấy có thể ảnh hưởng tới tâm lý của người tham gia. Tuy nhiên, nếu thành công vượt qua, đó lại là nguồn động viên to lớn, chứng minh bản thân là một cao thủ được công nhận.

Diệp Mặc không kìm được mà bắt đầu phát ra khí thế và sát ý của mình. Dưới áp lực mạnh mẽ mà hắn tự tạo ra, năng lượng trong hắn bùng nổ mạnh mẽ. Khi bay lên cao, hắn bất ngờ cảm thấy sát ý áp đảo, như thể rơi vào một chiến trường cổ xưa với vô số yêu thú, tu sĩ và ác ma gào thét xung quanh. Không còn cách nào khác, hắn rút ra Tử Đao và triển khai Huyễn Vân Đao Pháp, chém giết tất cả.

Hắn nhớ lại cảnh mình đối mặt với đám Thổ Hạt Thú ở Sa Nguyên Dược Cốc, cảm giác vừa quen thuộc vừa quyết liệt. Khi những thi thể yêu thú chất chồng dưới chân, Diệp Mặc cảm thấy khoảng không xung quanh ngày càng rộng rãi hơn. Nhưng chưa kịp thở phào thì một con voi ma mút cấp sáu lao vào hắn, áp lực từ nó khiến Diệp Mặc cảm thấy uy hiếp rõ rệt, như thể chỉ cần chần chừ một giây, hắn sẽ bị nó nuốt chửng.

Quyết định không để bản thân bị động, Diệp Mặc thi triển Huyễn Vân Đệ Ngũ Đao – Huyễn Vân Trận Sát Đao, tạo thành một trận pháp nhằm ngăn cản con voi ma mút này. Dù biết rằng trận pháp này không đủ mạnh để tiêu diệt nó, nhưng nó vẫn có thể bảo vệ hắn khỏi bị nuốt sống. Khi thanh âm “xuy xuy” vang lên, hắn cảm thấy áp lực giảm đi, và không ngờ Huyễn Vân Trận Sát Đao lại có thể làm tổn thương con voi ma mút.

Hắn không tin vào khả năng của mình. Tại sao con voi ma mút cấp sáu lại bị hắn giết chết? Đó hẳn là nhờ vào sự kết hợp giữa thần thức công kích và Huyễn Vân Đao Pháp. Điều này khiến hắn cảm thấy một chút nhẹ nhõm, nhưng cũng cùng lúc nhận ra mình vẫn đang ở nơi đề danh, và không biết mình đang làm gì.

Một số tu sĩ trên quảng trường bia đề danh theo dõi hắn với sự hoài nghi. Họ không thể hiểu tại sao Diệp Mặc lại phải gọi ra pháp bảo trong một tình huống như vậy, thậm chí có người cảm thấy mơ hồ với việc hắn đã vượt qua bảy trượng.

Diệp Mặc đã hiểu ra: bia đề danh không đơn giản chỉ cần bay lên cao, mà còn cần ghi lại tên mình tại đó. Nghĩ vậy, hắn mạnh dạn viết tên mình lên tấm bia đá, nhưng sau khi chờ đợi, tên của hắn không hề xuất hiện.

Khi xuống đất, Diệp Mặc hồi hộp tìm kiếm tên mình trên bia đề danh, nhưng bất chấp nỗ lực lặp đi lặp lại, hắn vẫn không thấy tên đâu. Những người xung quanh bắt đầu cười nhạo hắn, điều này khiến lòng tự trọng của Diệp Mặc bị tổn thương. Hắn không thể hiểu tại sao năng lực của mình lại không đủ để ghi tên mình vào bia, trong khi những người khác vẫn làm được.

Dù vậy, trong lòng Diệp Mặc đã xác định rằng mình không hề thua kém Tiêu Phi, và lý do hắn không có thứ hạng chỉ có thể do một lý do khác. Vẫn không khí áp lực và sự cảm ngộ từ bia đề danh đã khiến Diệp Mặc có được nhiều điều tốt đẹp. Hắn quyết định rời khỏi quảng trường và tìm nơi kết anh để chuẩn bị cho hành trình tới Phiêu Miểu Tiên Trì, nơi hắn hy vọng sẽ gặp lại Khinh Tuyết.

Khi ra ngoài, Diệp Mặc tình cờ chứng kiến hai tu sĩ Kim Đan vội vàng rời khỏi thành. Họ có khả năng ra ngoài vào ban đêm, điều này khiến hắn cảm thấy nghi ngờ và quyết định theo dõi họ. Mặc dù không thể ở lại thành Nam An, nhưng việc theo họ ra ngoài có thể đưa đến những cơ hội mới. Bền bỉ theo dõi họ, hắn chờ đợi cơ hội để ra ngoài và chuẩn bị cho những ngày tiếp theo.

Khi đến cửa thành, hắn phát hiện có nhiều tu sĩ trú tại đó, trong đó có cả một tu sĩ Nguyên Anh. Diệp Mặc ẩn nấp cẩn thận, lắng nghe cuộc trao đổi giữa họ. Đặc biệt khi nghe đến việc kiểm tra tất cả tu sĩ ra vào, hắn nhận ra sự nguy hiểm từ tên Bác Dung đã lẩn khuất đâu đó trong thành. Những tin tức họ bàn luận khiến hắn càng cảm thấy cần phải cẩn trọng hơn, nhất là khi tên Điền Ngạo Phong, kẻ mà hắn đã giết, có liên quan đến một tông môn lớn.

Đó chính là lý do Diệp Mặc cần phải hành động thông minh hơn, không để bản thân dính dáng đến những rắc rối không cần thiết. Hắn cần phải tìm cách rời khỏi Nam An thật an toàn và hiệu quả.

Tóm tắt:

Trong chương này, Diệp Mặc đối mặt với thử thách áp lực tại bia đề danh, nơi hắn phát hiện thực chất của nó có thể nâng cao tu vi cho các tu sĩ. Dưới áp lực, hắn đã chiến đấu với một con voi ma mút cấp sáu và thậm chí tạo được tổn thương cho nó, nhưng vẫn không thể ghi tên mình lên bia. Sau khi chứng kiến sự cười nhạo từ những người xung quanh, Diệp Mặc quyết định rời khỏi quảng trường để chuẩn bị cho cuộc hành trình tới Phiêu Miểu Tiên Trì, đồng thời theo dõi hai tu sĩ nghi ngờ để tìm kiếm cơ hội mới và tránh rắc rối.