Ninh Khinh Tuyết và Trì Uyển Thanh đã tiến vào sa mạc Takla Makan, không chỉ có hai người mà còn một đoàn xe đi cùng. Trì Uyển Thanh không nghĩ rằng cha cô sẽ can thiệp vào quyết định của mình, nhưng khi gặp mặt, cha cô không nói gì về quá khứ. Ông còn đồng ý cho cô vào sa mạc, có thể xem như là một sự nhượng bộ. Cô hiểu rằng cha mình chỉ muốn tốt cho cô.
Trì Hữu Quân đã sắp xếp xe cộ cho Ninh Khinh Tuyết và cử chuyên gia đi cùng con gái mình vào sa mạc. Ông hy vọng sẽ không có xung đột với con gái, nên chấp nhận yêu cầu của cô. Việc gặp con gái sau nhiều năm xa cách khiến ông không thể từ chối khi biết rằng cô quyết định vào sa mạc.
Trong khi đó, Diệp Mặc đang kiểm tra một bức tường cổ để chuẩn bị ngủ qua đêm. Nhận thấy bức tường có vẻ vững chắc, hắn mở lều ra nhưng không có ý định ngủ ngay. Hắn dùng thời gian này để tu luyện, nhưng giữa đêm khuya, hắn lại cảm thấy như có ai đó đang dõi theo mình.
Cảm giác này khiến Diệp Mặc khó chịu và khiến hắn bực bội. Hắn nhận ra không chỉ mình đến sa mạc mà còn nhiều người khác. Tại sao hắn luôn gặp phải tình huống như vậy? Không muốn chờ đợi thêm, Diệp Mặc thu dọn đồ đạc, cảm thấy ánh mắt đó vẫn theo dõi hành lí của mình.
Hắn không chắc ánh mắt đó có phải đến từ một con vật giống như lần trước hay không, nhưng nếu có ai đang theo dõi hắn, chứng tỏ trên người hắn có gì đó thu hút sự chú ý. Hắn nghi ngờ rằng có thể thứ đó là Tử Tâm Đằng mà hắn đang mang theo. Nếu nó quả thực thích Tử Tâm Đằng, điều đó có nghĩa là nó rất nhạy cảm với loại thảo dược đó.
Diệp Mặc quyết định không tấn công vội, mà thay vào đó, hắn lấy ra một chiếc đinh sắt và sử dụng thần thức để đánh dấu. Hắn ném chiếc đinh về phía bóng đen đang theo dõi mình rồi lập tức đuổi theo.
Bỏ lại túi vải trên lưng, Diệp Mặc tự tin rằng mình có đủ thức ăn và nước để sống sót trong sa mạc ít nhất một tháng. Hắn cũng không lo lắng về việc bị lạc, vì với khả năng của mình, hắn có thể tìm ra đường ra khỏi sa mạc.
Khi hắn theo dõi bóng đen, bỗng nhiên nghe thấy tiếng ho khan nhỏ từ một khoảng cách gần đó. Sau khi tạm dừng, hắn nhận ra bóng đen không còn ở đó nữa, nhưng hắn cũng không tức giận. Hắn biết bóng đen vẫn ở gần và có thể theo dõi dấu vết từ chiếc đinh sắt mà hắn đã ném.
Diệp Mặc hướng về phía phát ra âm thanh ho khan và thấy ba người: hai nam một nữ. Họ dựa vào một chiếc lều vải rách nát, có vẻ mệt mỏi. Dù trông họ rất yếu, nhưng hai người đàn ông vẫn cầm súng, đề phòng người phụ nữ. Khi Diệp Mặc tiếp cận, cả ba người đều bất ngờ trước sự xuất hiện của hắn trong đêm tối giữa sa mạc.
Người cầm súng hỏi hắn là ai, trong khi người phụ nữ cũng tỏ ra nghi ngờ. Họ đều cảm thấy căng thẳng nhưng không tấn công. Diệp Mặc bình tĩnh nhìn họ và khẳng định rằng mình không quan trọng, nhưng nếu họ tiếp tục chỉa súng vào hắn, điều xấu sẽ xảy ra.
Người cầm súng sau đó hạ súng xuống và thừa nhận rằng, hiện tại, hắn ghét ánh mặt trời của ngày mai. Diệp Mặc cảm thấy có gì đó dễ thương ở người này và bật cười. Hắn hỏi họ có phải đã lạc đường trong sa mạc không.
Lý Hồ, một trong hai người đàn ông, giải thích rằng họ đang truy đuổi một tội phạm và đã lạc giữa sa mạc sau khi xe hết xăng. Họ đã cố tìm sóng điện thoại nhưng không thành công. Diệp Mặc lắng nghe và nhận ra dù họ rất mệt mỏi nhưng vẫn có sự dũng cảm trong ánh mắt của họ.
Người phụ nữ, tên là Phùng Điềm, ngay lập tức lên tiếng phản bác Lý Hồ, ngụ ý rằng cô không phải là tội phạm. Hắn không muốn can dự vào cuộc tranh luận của họ nhưng thấy họ có đủ năng lượng để cãi nhau giữa tình huống khó khăn này. Diệp Mặc quyết định giúp đỡ bằng cách đưa cho mỗi người họ vài chai nước.
Mọi người đều cảm kích trước hành động của hắn, và dù có những căng thẳng ban đầu, Diệp Mặc cảm thấy rằng họ không phải là những kẻ xấu, mà là những người gặp khó khăn trong hoàn cảnh khắc nghiệt của sa mạc.
Trong chuyến hành trình vào sa mạc Takla Makan, Trì Uyển Thanh cùng cha và Ninh Khinh Tuyết đối diện với những căng thẳng gia đình. Trong khi đó, Diệp Mặc trải qua cảm giác bị theo dõi và tình cờ gặp nhóm người lạc đường. Họ là những kẻ truy đuổi tội phạm nhưng lại gặp khó khăn trong hoàn cảnh khắc nghiệt. Sự tương tác ban đầu giữa Diệp Mặc và nhóm người này dần trở nên tích cực khi hắn quyết định giúp đỡ họ bằng nước, đưa ra một thông điệp về lòng nhân ái giữa những người xa lạ.
Trong một cuộc phiêu lưu tại sa mạc, Diệp Mặc mất túi xách và tình cờ gặp một cô gái bí ẩn, có khả năng tương tác mà không nói. Sau khi nhận được chỉ dẫn từ cô, hắn phát hiện túi xách của mình đã bị nhóm người nước ngoài chiếm đoạt. Sử dụng thần thức, hắn theo dõi và đối đầu với họ, lấy lại những đồ vật quý giá mà bọn họ đã lấy. Qua cuộc giao tranh, hắn cũng tìm ra được một mảnh vỡ có giá trị và thông tin về một địa điểm tiềm năng mang tên 'Khố Lô', nơi mà hắn đang tìm kiếm.
Ninh Khinh TuyếtTrì Uyển ThanhTrì Hữu QuânDiệp MặcLý HồPhùng Điềm