Cảnh Anh Ly thu hồi "Hư Lạc đan", trong lòng cô trăn trở giữa sự nghi hoặc và sợ hãi, nhưng không hỏi Diệp Mặc. Cô hiểu rằng một thiên tài như Diệp Mặc, nếu bị Đan thành phát hiện, chắc chắn sẽ trở thành nhân vật quan trọng ở đó. Giúp đỡ Diệp Mặc vào lúc này giống như việc đưa than vào ngày tuyết rơi; sự hỗ trợ lúc Diệp Mặc còn chưa nổi tiếng thì giá trị hơn nhiều so với khi anh đã thành công.

Cảnh Anh Ly chia sẻ rằng cô phỏng đoán khi họ tìm được tầng bảy của Vẫn Chân điện, có thể Vẫn Chân điện sẽ đóng. Nhưng điều đó không quan trọng. Dù có thời gian, họ cũng không thể nào lên tầng tám. Cô nhấn mạnh rằng ba tháng nữa họ sẽ gặp lại nhau ở Đan thành, đồng thời đưa cho Diệp Mặc một ngọc giản với bản đồ Nam An châu, có đánh dấu vị trí của Đan thành.

Diệp Mặc nhận ngọc giản và nhận ra rằng anh đã có một cái tương tự, tuy không tinh xảo như của Cảnh Anh Ly. Cô không hỏi thêm về việc Diệp Mặc có trở thành Đan Vương hay đại sư trận pháp hay không, vì cô là một người thông minh, biết rằng có những điều chỉ cần biết là đủ.

Khi vào cửa thang đá tầng bảy, Cảnh Anh Ly bỗng do dự. Trước đây, cô không ngần ngại bước tới tầng này, nhưng giờ có "Hư Lạc đan" trong tay, cảm giác lo lắng trỗi dậy. Cô còn trẻ, có thể đợi ba mươi năm để quay lại đây. Diệp Mặc dù tu luyện "Tam Sinh quyết" lại cảm nhận rất rõ sự do dự của Cảnh Anh Ly. Anh nhẹ nhàng nói rằng "Hư Lạc đan" chỉ giúp cô đạt được Hư Thần, mà tu tiên, Hư Thần chỉ mới là khởi đầu.

Cảnh Anh Ly cười, nhận ra ý nghĩa trong lời nói của Diệp Mặc, và cô cảm ơn anh, nói rằng mình không sợ chết mà sợ sự mất mát cơ hội quay lại tầng bảy. Cô đặt câu hỏi liệu có phải anh lo lắng cho người nhà của mình. Diệp Mặc, dù không muốn chia sẻ, không thể tránh khỏi việc cảm xúc trong lòng trỗi dậy khi nhớ đến những người quan trọng với mình.

Diệp Mặc thừa nhận rằng anh rất nhớ họ. Cảnh Anh Ly nhận ra sự lo lắng từ ánh mắt của Diệp Mặc và hỏi liệu mục tiêu của người tu luyện có phải là buông bỏ mọi điều hay không, nhưng Diệp Mặc trả lời rằng anh tu luyện vì tình yêu, nếu không có tình cảm thì việc tu luyện cũng trở nên vô nghĩa.

Cảnh Anh Ly cảm thấy nhẹ nhõm hơn khi nghe Diệp Mặc nói. Cô chưa bao giờ bị người khác đối xử không công bằng, nhưng cảm thấy Diệp Mặc không kỳ thị mình. Cô chỉ ra rằng nếu quan điểm của anh bị tông môn tám sao Vô Tình cốc nghe thấy, sẽ gây tranh cãi. Diệp Mặc thì không mảy may quan tâm đến điều đó, thậm chí không sợ cả một tông môn chín sao.

Cảnh Anh Ly nói muốn lên tầng bảy, kêu Diệp Mặc đi cùng, nhưng nhắc rằng có thể họ sẽ không nói chuyện được nữa, yêu cầu anh dùng công pháp thần thức của mình để giảm áp lực tinh thần. Diệp Mặc đồng ý và cả hai bắt đầu bước lên những bậc thang đá.

Tổng cộng có bảy trăm bảy mươi bảy bậc thang dẫn lên tầng bảy. Hai trăm bậc đầu vẫn còn có thể chấp nhận được, nhưng khi lên hai trăm bậc tiếp theo, áp lực không gian đột ngột ập đến, khiến Cảnh Anh Ly suýt bị đẩy lùi. Cô vận dụng chân nguyên để chặn lại áp lực.

Cảnh Anh Ly cảm thấy khó khăn, biết rằng chỉ dựa vào hai người họ không thể lên tới tầng bảy. Trong lúc hoang mang, áp lực tinh thần đột nhiên giảm bớt, cô cảm nhận được Diệp Mặc đã sử dụng công pháp thần thức để cắt đứt áp lực, và cô không khỏi cảm thấy ngạc nhiên trước sự mạnh mẽ của anh.

Khi đi lên, áp lực đột ngột gia tăng khiến Cảnh Anh Ly hoảng sợ, thậm chí phun ra máu. Chứng kiến tình hình, Diệp Mặc cũng cảm thấy áp lực tăng lên bất thường, và sau khi sử dụng "Tử Nhãn Thần Hồn Thiết Cát", anh nhận ra thức hải của mình đã thăng cấp. Sự nhẹ nhõm lan tỏa, giúp cả hai duy trì sức mạnh.

Khi cả hai lên đến hơn năm trăm bậc thang, áp lực lại ập đến mạnh mẽ, khiến họ không thể chịu nổi. Diệp Mặc và Cảnh Anh Ly đều cảm thấy tuyệt vọng, nhưng với sức mạnh của công pháp thần thức, họ có thể cầm cự thêm một chút.

Cuối cùng, sau khi đối mặt với áp lực, họ cũng tiến đến tầng thứ bảy của Vẫn Chân điện, nhưng Diệp Mặc không khỏi ngạc nhiên khi phát hiện linh khí ở đây không hề dày đặc như kỳ vọng và thậm chí còn kém hơn tầng thứ năm. Khi nhìn quanh, anh thấy một người tu sĩ quen thuộc đã chết, với vẻ mặt quỷ dị.

Tóm tắt chương này:

Trong chương này, Cảnh Anh Ly và Diệp Mặc cùng nhau lên tầng bảy của Vẫn Chân điện, đối mặt với áp lực không gian khủng khiếp. Anh Ly lo lắng về việc thăng tiến tu luyện và tương lai của Diệp Mặc. Dù áp lực ngày càng gia tăng, Diệp Mặc dùng thần thức để hỗ trợ cô vượt qua khó khăn. Cả hai đã có những cuộc trao đổi sâu sắc về tình cảm và mục tiêu tu luyện. Khi đạt đến tầng bảy, họ thất vọng khi phát hiện linh khí không như mong đợi, và thấy một thi thể của một tu sĩ quen thuộc ở đó.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương này, Diệp Mặc phát hiện ra Đan Thành - thành phố duy nhất đạt mười sao ở Nam An Châu. Cảnh Anh Ly giải thích về sức mạnh của Đan Thành và những Đan Vương ở đó. Diệp Mặc, sau khi thể hiện năng lực của mình, quyết định gia nhập Đan Thành với ước mơ trở thành một Luyện đan sư. Họ thảo luận về việc luyện chế 'Hư Lạc đan', một trong những đan dược quý giá. Cảnh Anh Ly, bị ấn tượng bởi tài năng của Diệp Mặc, đề nghị giúp đỡ hắn trong hành trình tới Đan Thành.

Nhân vật xuất hiện:

Cảnh Anh LyDiệp Mặc