Trong đại điện của Huyền Băng phong, mọi người đều đang chờ đợi người khiêu chiến đầu tiên, thì bất ngờ Diệp Mặc bước ra và đứng giữa đại điện. Không ai nghĩ rằng hắn sẽ là người đầu tiên, và cũng không ai biết hắn có ý định gì.

"Chào các bằng hữu và các vị môn chủ. Tôi đã nói rằng Tố Tố là vợ của Diệp Mặc. Tôi đứng ở đây, nếu ai có ý định không tốt về Tố Tố, hãy lên đây. Đừng trách Diệp Mặc tôi không khách khí. Hôm nay là ngày vui của Văn tiên tử, tôi đến để chúc mừng, không phải để đánh nhau. Ai muốn ôm Văn tiên tử, hãy khiêu chiến với bất kỳ ai khác, không cần phải khiêu chiến với tôi," Diệp Mặc nói với giọng điệu đầy khí phách.

Hắn bất ngờ lạnh lùng nói tiếp: "Nếu có ai có ý định xấu về Tố Tố, hãy trực tiếp khiêu chiến với tôi, Diệp Mặc sẽ tiếp hết."

Hắn nhìn thẳng vào Dương Phí Thành và Vương Thuyền Hòa trước khi chuyển ánh mắt sang Phồn Y Trúc, từng câu từng chữ thể hiện sự kiên quyết: "Dù bạn là ai, nếu dám chú ý đến Tố Tố, hãy để tôi biết."

Wang Thái Y sững sờ, không ngờ rằng Diệp Mặc lại không nhìn cô lấy một lần.

Trong đại điện rơi vào im lặng, mọi người không thể tin được những gì vừa xảy ra. Liệu hắn có phải khiêu chiến từng người một nếu có nhiều người cùng có ý định với Tố Tố không?

"Diệp thành chủ thật dũng mãnh," một người đàn ông mặc trang phục tu sĩ của Vô Cực tông, Nam Tấn Thăng, đứng ra. "Tôi muốn thử xem tu vi của anh có khí phách như lời anh nói hay không."

Diệp Mặc chỉ thầm cười khi thấy người này chỉ là tu sĩ Hư Thần tầng hai mà dám khiêu chiến mình. Nếu gã biết Diệp Mặc đã tiêu diệt cả một tu sĩ Hư Thần tầng bảy trước đó, chắc hẳn gã sẽ không dám đứng lên như vậy.

Nam Tấn Thăng sau vài lời khiêu khích đã hỏi tông chủ của Vô Cực tông và môn chủ của Huyền Băng phái về nguy cơ có thể xảy ra trong một cuộc tỷ thí có thể gây thương tích. Vương Thuyền Hòa của Lôi Vân tông thì lại hậm hực đáp lại rằng gã không có bản lĩnh thì đáng đời, đừng lên làm mất mặt người khác.

Nam Tấn Thăng cười nói, "Cảm ơn Vương môn chủ đã chỉ điểm," và bắt đầu triệu hồi một bảo khí, trong tay xuất hiện một thanh kim giao kiếm hạ phẩm, thản nhiên nhìn Diệp Mặc. "Tôi đã nhắm vào Tố Tố, còn anh thì sao? Chỉ là một tu sĩ Hư Thần tầng nhất cũng dám lớn lối như thế."

Diệp Mặc lạnh lùng đáp lại, một luồng khí tức lạnh như băng tỏa ra. Khi Nam Tấn Thăng nhắc đến Tố Tố, sát khí mà Diệp Mặc phát ra khiến không khí trong đại điện thay đổi, khiến một số tu sĩ có cấp độ thấp cảm thấy run rẩy.

"Sát khí thật mạnh," các môn chủ thầm chửng, nhận ra rằng Diệp Mặc không chỉ đơn thuần là một Đan vương.

Tuy Nam Tấn Thăng có sự tự tin vào thực lực của mình, nhưng hắn không thể ngờ rằng khí tức của Diệp Mặc có sức mạnh đến mức ấy, khiến gã chùn bước.

Trước khi gã kịp phản ứng, Diệp Mặc đã ra đòn với một đao màu tím giống như cầu vồng đơn sắc, sát khí ào ạt tràn ra. Đây chính là Huyễn Vân Hoa Vân Sơn đao, một chiêu thức mạnh mẽ nhất mà hắn có.

"Không…!" Nam Tấn Thăng tuyệt vọng kêu lên khi cảm nhận được đao kề sát, gã bị mạnh mẽ chém làm đôi bởi một đao duy nhất. Một màn máu phun ra khi Nam Tấn Thăng, đệ tử nòng cốt của Vô Cực tông, ra đi không chút thương tiếc.

Đại điện im lặng trong chốc lát, không ai có thể tin được điều vừa xảy ra. Một tu sĩ Hư Thần tầng nhất lại có thể giết được một tu sĩ Hư Thần tầng hai với một đao.

Ngạn Quan, sau một hồi lâu im lặng, mới nói: "Trận chiến đầu tiên, Diệp thành chủ thắng."

Dương Phí Thành tức giận, sắc mặt nhợt nhạt, gã không thể tin vào sức mạnh của Diệp Mặc. Người này tuyệt đối không thể để lại, nếu không Vô Cực tông sẽ gặp nguy hiểm.

Thấy cảnh tượng này, Phồn Y Trúc tự hỏi sao mình lại đưa ra quyết định như thế. Diệp Mặc chỉ là một Hư Thần tầng nhất nhưng đã mạnh mẽ như vậy. Khi hắn trưởng thành hoàn toàn, sẽ không ai có thể địch nổi.

Một trưởng lão của Vô Cực tông bỗng nhiên đứng dậy và cáo buộc Diệp Mặc là kẻ đánh lén. Diệp Mặc không bận tâm đến lão, trong lòng còn đang ngẫm nghĩ về chiêu đao vừa thực hiện. Nhạc Dao của Thiên Ma môn chế nhạo lão trưởng lão, khiến Dương Phí Thành ném cho lão một ánh mắt giận dữ.

Rồi Dương Phí Thành chỉ đạo một trưởng lão khác phát tín hiệu triệu tập Mẫn Vô Kiếm và Thiết Bách Phỉ, hai tu sĩ Hư Thần ưu tú nhất của Vô Cực tông.

Diệp Mặc không bận tâm đến những tín hiệu ấy, mà sau khi cảm ngộ xong, nhìn xung quanh và tuyên bố: "Còn ai dám có gan đánh chủ ý lên Tố Tố nữa hay không, hãy lên đây, Diệp Mặc tôi sẽ tiếp hết."

Hai người con gái, Lạc Tố Tố và Đường Bắc Vi, vội vàng bay đến, và khi họ nghe thấy giọng nói của Diệp Mặc, liền không chút do dự tiến vào đại điện. Một đệ tử của Huyền Băng phái định chặn lại nhưng đã bị đồng nghiệp của mình ngăn lại, cho phép hai cô gái vào.

Diệp Mặc vui mừng khi thấy họ, trong lòng nhẹ nhõm. Không quan trọng chuyện gì xảy ra, chỉ cần nhìn thấy họ là đủ. Đường Bắc Vi và Lạc Ảnh không còn căng thẳng, họ ôm chầm lấy Diệp Mặc, khóe mắt ngấn lệ vì hạnh phúc.

Khoảnh khắc được đoàn tụ, không gì có thể so sánh được với niềm vui của họ. Giữa những khó khăn của tu chân giới, họ không ngờ sẽ gặp lại nhau trong đại điện của Huyền Băng phong.

Tóm tắt chương này:

Trong đại điện Huyền Băng phong, Diệp Mặc bất ngờ đứng ra khiêu chiến để bảo vệ Tố Tố. Một tu sĩ Hư Thần tên Nam Tấn Thăng, sau khi hạ gục một kẻ thù, đã kêu gọi thử sức với Diệp Mặc. Tuy nhiên, trong một đòn duy nhất, Diệp Mặc đã hạ gục Nam Tấn Thăng, khiến mọi người kinh ngạc. Trận chiến này không chỉ thể hiện sức mạnh của Diệp Mặc mà còn khẳng định quyết tâm của anh trong việc bảo vệ những người mình yêu thương.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương này, Diệp Mặc đồng ý tham gia tỷ thí để định đoạt hôn phu cho Tố Tố, bất chấp việc không có sức mạnh để chống lại những áp lực từ Đan thành và Vô Cực tông. Ngạn Quan nhẹ nhõm khi Lục Vô Hổ không can thiệp, nhưng Diệp Mặc lại muốn thể hiện sức mạnh của mình để bảo vệ Tố Tố khỏi áp lực từ Văn Thái Y. Sự căng thẳng gia tăng khi cả hai cô gái Đường Bắc Vi và Tố Tố lo lắng về tương lai của mình, trong khi các phái khác chứng kiến diễn tiến này với sự quan tâm đặc biệt.