Song Tâm cốc là một tông môn năm sao nằm ở Bắc Vọng châu, vị trí của nó rất tuyệt vời. Tại Bắc Vọng châu, tông môn năm sao đã được xem là cấp cao.
Khi Diệp Mặc đến gần Song Tâm cốc, hắn cảm nhận được linh khí nơi này dày đặc và nồng đậm hơn hẳn những nơi khác.
"Chuyện gì đang xảy ra vậy?" Đường Mộng Nhiêu nhìn những tu sĩ đang tụ tập bên ngoài Song Tâm cốc với vẻ nghi ngờ. Diệp Mặc cũng ghi nhận rằng có hai bang tu sĩ đang đối đầu, không khí căng thẳng như thể bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra xung đột.
"Văn trưởng lão, anh có nghĩ rằng cả Bắc Vọng châu chỉ có một mình anh là tu sĩ Ngưng Thể không? Anh dựa vào việc đã lên Ngưng Thể để không coi ai ra gì và dám dẫn người đến hủy đi đại trận hộ sơn của Song Tâm cốc chúng tôi?" Một giọng nói nghiến răng vang lên, mặc dù lời nói có chút trách móc Văn Phủ Kỳ, nhưng khí thế rõ ràng yếu hơn.
"Ha ha ha…" Một tiếng cười lớn cộng với chút âm trầm truyền đến. "Nhạc Bồng, Văn Phủ Kỳ tôi đã là tu sĩ Ngưng Thể rồi, anh có thể làm gì? Tôi có thể công kích đại trận hộ sơn của Song Tâm cốc, anh thì sao?" Giọng điệu này rất bá đạo, kiêu ngạo hơn nhiều so với trước.
Diệp Mặc chú ý đến Nhạc Bồng, một người đàn ông trung niên, có vẻ ngoài bình thường và tu vi Hư Thần tầng thứ bảy. Có hai tu sĩ Hư Thần khác đi cùng hắn, một là một lão già rất cao với tu vi Hư Thần tầng thứ tư, và một nữ tu trung niên với tu vi Hư Thần tầng thứ hai, có nét mặt mà Diệp Mặc nhận ra là rất giống Hải Đồng, rất có thể là mẹ của cô.
"Người này thật sự là bá đạo," Đường Mộng Nhiêu nhận xét về Văn Phủ Kỳ, tỏ rõ sự không thích.
Không quan tâm đến những tu sĩ khác, Diệp Mặc nhìn thẳng vào Văn Phủ Kỳ. "Thảo Đan môn bị Quỷ Tiên phái các anh tiêu diệt rồi sao?"
Văn Phủ Kỳ phẫn nộ khi thấy Diệp Mặc đột ngột can thiệp, nhưng khi nhận ra mình không thể đoán được thực lực của hắn, gã lập tức giữ im lặng. Gã nhìn Diệp Mặc từ trên xuống dưới, có vẻ bị áp lực.
"Không sai, Thảo Đan môn là do Quỷ Tiên phái chúng tôi tiêu diệt, chính xác hơn là do Văn Phủ Kỳ tôi tiêu diệt," gã thú nhận. "Vì chưởng môn Mộc Dịch Thanh của Thảo Đan môn đã đắc tội với Quỷ Tiên phái, đặc biệt là với một tu sĩ tên Kế Trí Nguyên. Văn Phủ Kỳ là thầy của Kế Trí Nguyên, vì vậy tôi đích thân đến tiêu diệt Thảo Đan môn."
Nữ tu của Song Tâm cốc tinh ý nhận ra cơ hội, cô nói thêm: "Bây giờ Quỷ Tiên phái đã lên sáu sao. Dù có lý do gì đi chăng nữa để tiêu diệt Song Tâm cốc, thì chúng tôi cũng sẽ không nhượng bộ."
Văn Phủ Kỳ tái mặt và cảm nhận được sức mạnh đáng sợ từ Diệp Mặc, gã ấp úng lắp bắp xin lỗi, lặp lại những gì đã xảy ra với Mộc Dịch Thanh bởi vì chính gã là thủ phạm gián tiếp.
Diệp Mặc lạnh lùng nhìn Văn Phủ Kỳ, không để ý đến những lời biện hộ của gã. "Người của Thảo Đan môn hiện giờ ở đâu?"
Văn Phủ Kỳ hốt hoảng, cầu xin: "Tôi… tôi chỉ giết Mộc Dịch Thanh thôi, còn những người khác đã đi hết rồi…"
Diệp Mặc vô cùng tức giận khi biết Mộc Dịch Thanh đã chết vì mình, nên ngọn lửa thù hận lại bùng lên. Hắn không còn kiên nhẫn nữa, vừa mới áp dụng sức mạnh của mình, những tu sĩ theo Văn Phủ Kỳ đã hoàn toàn bất động trong không gian của hắn.
Chỉ trong chốc lát, Văn Phủ Kỳ cùng những tu sĩ khác đã biến thành tro bụi dưới sức mạnh của gã.
Diệp Mặc, bây giờ đã bình tĩnh lại, thở dài. Nếu không phải vì muốn tìm Áo Thiên Điệp, hắn đã tiêu diệt Quỷ Tiên phái ngay lập tức. Hắn cần phải có thời gian để tìm hiểu tình hình trước khi quyết định bước tiếp.
Tình cờ, Đường Mộng Nhiêu tiến lại gần, giúp đỡ làm dịu bầu không khí căng thẳng. Mọi người tại Song Tâm cốc giờ đây đều cảm thấy kính nể Diệp Mặc, cả Nhạc Bồng và các trưởng lão đều cực kỳ kính cẩn trước hắn.
Sau khi được mời đến Song Tâm hồ, mặc dù không phải là nơi nhiều linh khí nhất, nhưng lại là nơi đẹp nhất của Song Tâm cốc. Nữ tu dẫn đường cho Diệp Mặc và Đường Mộng Nhiêu không khỏi lo lắng khi thấy Hải Đồng ngồi bên hồ.
Hải Đồng ánh mắt ngạc nhiên khi nhận ra Diệp Mặc và nhanh chóng chạy tới, vẫy tay chào: "Diệp đại ca, anh đến tìm em sao?"
Nữ tu đó lập tức nhắc nhở lại rằng Diệp Mặc và Đường Mộng Nhiêu là những tiền bối quan trọng. Hải Đồng mới nhận ra sự hiện diện của Đường Mộng Nhiêu và lập tức hành lễ.
Hải Đồng cho biết người con gái đi cùng mình đã rời đi, và cô cảm thấy cô đơn khi không được chị Tiêu Y ở lại.
Diệp Mặc nghe vậy nhưng trong lòng lại cảm thấy hoài nghi về cái tên Tiêu Y, dường như đã nghe ở đâu đó. Cảm giác quen thuộc này chính là điều thúc đẩy hắn tiếp tục tìm kiếm sự thật.
Trong chương này, Diệp Mặc và Đường Mộng Nhiêu đến Song Tâm cốc và chứng kiến sự căng thẳng giữa các tu sĩ. Văn Phủ Kỳ, người đại diện cho Quỷ Tiên phái, thừa nhận đã tiêu diệt Thảo Đan môn, dẫn đến cuộc đối đầu với Diệp Mặc. Khi thức giận biết Mộc Dịch Thanh đã chết, Diệp Mặc sử dụng sức mạnh của mình khiến những tu sĩ theo Văn Phủ Kỳ bị tiêu diệt. Sau sự kiện này, không khí tại Song Tâm cốc trở nên kính nể khi Diệp Mặc được mời vào hồ, nơi gặp Hải Đồng khiến hắn hoài nghi về người con gái Tiêu Y.
Chương này mở đầu bằng cuộc đối thoại giữa Diệp Mặc và Đường Mộng Nhiêu. Đường Mộng Nhiêu thông báo cho Diệp Mặc về tung tích của Áo Thiên Điệp, kẻ đã từng hãm hại anh. Họ khám phá một xác côn trùng đáng sợ, Phệ hư trùng chín đầu, và thảo luận về sức mạnh của nó trong Tu Chân Giới. Diệp Mặc quyết định sẽ cùng Đường Mộng Nhiêu đến Song Tâm Cốc để đối mặt với Áo Thiên Điệp, trong khi họ tìm hiểu thêm về những nguy hiểm tiềm ẩn trong thế giới huyền bí này.
Diệp MặcĐường Mộng NhiêuVăn Phủ KỳNhạc BồngMộc Dịch ThanhHải Đồng
Song Tâm Cốctu sĩNgưng Thểquỷ tiên pháimâu thuẫnhận thùtu sĩhận thù