Từ Ki sững người nhìn vào tên của người đứng đầu trên bia Vấn Đạo ngân, không thể tin nổi. Làm sao có thể là mình? Nhưng chữ viết rõ ràng, đứng đầu là Từ Ki, người của Tông Phiêu Thiên.

- Chúc mừng anh, Từ sư huynh.

Tử Vũ tiên tử có phần đắng chát nói, vì thực tế, cô còn cao hơn Từ Ki rất nhiều trong bảng xếp hạng Huyền bản, nhưng giờ đây Từ Ki lại chiếm hạng nhất, còn cô không lọt vào Top 30.

Từ Ki vẫn còn ngẩn ngơ, nhưng rồi bừng tỉnh lại, lẩm bẩm:

- Tôi hiểu rồi, hóa ra là như vậy.

Gã lén nhìn Diệp Mặc và nhận ra Diệp Mặc đang quay đi chỗ khác. Cuối cùng, gã hiểu lý do vì sao Diệp Mặc lại bảo gã không tham gia vòng thi thứ ba. Gã ngờ rằng vị trí đầu bảng của mình là do Diệp Mặc tạo ra.

Mạc Ảnh quả là một nhân vật phi thường, gã đã biết từ trước Từ Ki sẽ đứng nhất. Nếu Diệp Mặc muốn thu lại vị trí này, chắc chắn chẳng khó khăn gì.

Từ Ki cố nén xúc động và đổ tràn những suy nghĩ muốn hỏi Diệp Mặc làm rõ sự việc. Gã nhận rằng, thành tích của Diệp Mặc mà gã mãi không theo kịp. Gặp được một người bạn như Diệp Mặc cũng đã là phước phần với gã.

Gã thở dài trong lòng và quyết định nghe theo Diệp Mặc, từ bỏ vòng thi thứ ba. Gã tin rằng Diệp Mặc có lý do chính đáng khi khuyên gã như vậy. Ai cũng biết người đứng đầu vòng thi thứ hai là Từ Ki, nhưng chỉ có gã biết rằng thực sự là Mạc Ảnh.

- Người đứng thứ hai là Quan Phi Kiếm của Nguyễn Nhạc Thiên vực.

Tên đứng thứ hai cuối cùng đã được công bố, không nằm ngoài dự đoán, là Quan Phi Kiếm.

Ba Tiên vương của Tông Phiêu Thiên không thể ngậm miệng trước những lời chúc mừng, trong khi Tiên vương Hách Dịch của Nguyễn Nhạc Thiên lại âm trầm hơn bao giờ hết. Người khác có được hạng nhất, nhưng mình lại thua.

- Người đứng thứ ba là Lãnh Thanh Sam, Khổng Thăng thiên vực.

- Người đứng thứ tư là Tần Vô Nhận của Hoàng Già Thiên vực.

- Người đứng thứ năm là Mạc Ảnh của Tông Phiêu Thiên vực.

- Ha ha, Tông Phiêu Thiên đáng khen, tôi thật sự khâm phục.

Hoàng Minh Tiên vương vui vẻ cười lớn khi tên Tần Vô Nhận đứng thứ tư được gọi. Điều này càng khiến ông thấy hãnh diện vì Hoàng Già Thiên vực có thêm suất. Đồng thời, ông cũng thán phục Tông Phiêu Thiên có được hai suất.

Hách Dịch nhận ra điều này rất nghiêm trọng. Trong Top 5 chỉ có một tên của Nguyễn Nhạc Thiên, điều này không đơn giản liên quan đến danh sách Thiên Tiên vào Vấn Đạo các, mà còn liên quan đến sự nghiệp của ông.

Ông là Tiên vương hậu kỳ. Nếu có thể tiến vào Vấn Đạo các, biết đâu sẽ lĩnh hội được chân lý thăng cấp Tiên Tôn. Nhưng sau hai vòng thi này, hai suất Tiên vương duy nhất lại rơi vào tay Tông Phiêu Thiên. Nguyện vọng vào vòng sau giờ chẳng còn.

- Đây chắc chắn là sự gian lận, nếu không thì sao Tông Phiêu Thiên có thể nhận hai lần hạng nhất? Tôi không phục.

Bạch Y Tiên Quan Phi Kiếm không thể kiềm chế, gào lên. Gã đứng thứ hai trong cả hai vòng, sự tức giận khiến gã như thể sắp phát điên.

Diệp Mặc cười khẩy. Gian lận ư? Thực sự là Hách Dịch mới đúng là kẻ ăn gian. Dù không giúp Từ Ki, nhưng vị trí thứ nhất chắc chắn vẫn sẽ thuộc về Tông Phiêu Thiên.

- Gian lận? Ha ha…

Hoàng Minh Tiên vương cười lớn. Tuy ông đang ở vị trí cao nhất, cho nên không ai dám làm gì ông.

- Nguyễn Nhạc Thiên là đội chủ nhà, nếu nói về số lượng peserta, chúng tôi là gấp đôi những thiên vực khác, và các hạng mục so tài là do Nguyễn Nhạc Thiên tổ chức. Sau vòng thi đầu, họ lùi thời gian vòng thi thứ hai ba ngày. Tôi rất muốn hỏi, ai thực sự gian lận ở đây?

Giọng nói Hoàng Minh bỗng lạnh lùng.

Những Tiên vương có mặt đều biết ông không hài lòng với việc Nguyễn Nhạc Thiên tự ý lùi thời gian thi đấu.

- Quan Phi Kiếm, đừng nói bậy. Giải đấu này hoàn toàn công bằng. Nếu còn phát ngôn lung tung, sẽ bị tước quyền thi đấu vòng ba.

Một Tiên vương khác của Nguyễn Nhạc Thiên đứng ra bảo vệ.

Thực sự, chính Nguyễn Nhạc Thiên đã gian lận khi lùi lịch thi đấu ba ngày để dạy dỗ Mạc Ảnh.

Sau mớ rắc rối nhỏ này, vị trí từ thứ sáu đến thứ mười cũng đã được công bố.

- Người đứng thứ sáu là Trương Cuồng của Nguyễn Nhạc Thiên.

Diệp Mặc đoán rằng Trương Cuồng chính là người đàn ông với bộ râu xồm, bị áp sát bởi Quan Phi Kiếm trước đó.

- Người đứng thứ bảy là Ninh Huân Nhiên của Nguyễn Nhạc Thiên.

- Người đứng thứ tám là Nhan Huyên Lãnh của Nguyễn Nhạc Thiên.

- Người đứng thứ chín là Phó Lăng Thiên của Nguyễn Nhạc Thiên.

- Người đứng thứ mười là Phong Táp Nguyệt của Đoan Tĩnh Thiên vực.

- Người đứng thứ mười một là Vũ Uyển Linh của Giang Do Thiên vực.

- Người đứng thứ mười hai là Thiết Tông Phi của Ông Trọng Thiên vực.

- Người đứng thứ mười ba là Liêu Lăng Huyền của Hiếu Mang Thiên vực.

- Người đứng thứ mười bốn là Mạnh Thiên của Nguyễn Nhạc Thiên.

Tóm tắt chương này:

Trong chương này, Từ Ki ngỡ ngàng khi nhận ra mình đứng đầu bảng xếp hạng, nhưng thực tế vị trí này do Diệp Mặc sắp đặt. Trong khi các nhân vật khác như Tử Vũ và Quan Phi Kiếm bộc lộ cảm xúc ghen tỵ và chỉ trích, tổ chức thi đấu lại gây ra sự nghi ngờ về tính công bằng. Không khí căng thẳng giữa các tiên vương và sự xuất hiện của các nhân vật khác tạo nên bối cảnh phức tạp trong cuộc thi, khi thành tích của Tông Phiêu Thiên chiếm ưu thế.

Tóm tắt chương trước:

Trong vòng thi thứ hai, Diệp Mặc quyết định không tranh giành vị trí đầu bảng và thay vào đó cứu Từ Ki khỏi ảo trận. Sự hỗ trợ của hắn giúp Từ Ki thoát ra ngoài với tốc độ nhanh chóng, tuy nhiên Diệp Mặc quyết định giữ vị trí thứ năm để bổ sung cho Tông Phiêu Thiên. Khi kết quả vòng thi được công bố, Từ Ki bất ngờ đứng đầu bảng, khiến cả quảng trường xôn xao trước sự kiện này. Sự hoài nghi và nghi ngờ dấy lên xung quanh khả năng của Tông Phiêu Thiên, làm tăng thêm căng thẳng trong cuộc thi.