Khi Diệp Mặc tiếp tục hấp thu tiên linh khí, hắn nhận ra mình cần phải thăng cấp. Nếu không thăng cấp, việc tu luyện của hắn sẽ trở nên vô nghĩa. Nhưng điều đó thật khó khăn, vì hắn không còn tiên tinh hay tiên linh mạch nào. Hắn chỉ có ‘Chí Hà Đan’, nhưng một mình nó chưa đủ; vẫn cần có tiên linh khí.

Hắn hiểu rằng mặc dù Quý Thư có thể giúp đỡ, nhưng việc mượn tiên tinh từ một người mới quen không phải là điều dễ dàng, đặc biệt là khi số lượng tiên tinh cần thiết để thăng cấp Đại Chí Tiên không phải là ít.

Sau một thời gian suy nghĩ, Diệp Mặc quyết định sẽ thực hiện độ kiếp tại Viêm Hà Vô Tận. Với tu vi Tiên linh thể của mình, nếu có thể thiết lập tụ linh tiên trận tại đây, khối lượng tiên linh khí ở Viêm Hà Vô Tận có thể sẽ đủ để giúp hắn thăng cấp.

Khi rời khỏi Viêm Hà Vô Tận, hắn dự định dùng một số vật liệu cao cấp và trung cấp để chế tác trận kỳ. Tuy nhiên, khi nhìn thấy một số khối khoáng thạch dưới đáy sông, hắn ngay lập tức thay đổi ý định. Những khối khoáng thạch này là điều chưa từng thấy qua, nhưng chúng sẽ bền vững hơn so với vật liệu mà hắn có. Nhiệt độ cao ở Viêm Hà Vô Tận có thể khiến các vật liệu khác dễ bị hòa tan.

Hắn nhặt vài khối khoáng thạch và nhận ra chúng không bình thường, ít nhất là so với 'Hư Không Bí Ngân'. Khối khoáng thạch có màu sắc càng đỏ thì lại có đẳng cấp càng cao. Chỉ trong thời gian ngắn, Diệp Mặc đã tìm thấy hơn mười khối khoáng thạch loại này. Với nguồn vật liệu này, tốc độ chế tác trận kỳ của hắn càng nhanh chóng.

Khi tụ linh tiên trận đã được thiết lập, Diệp Mặc cảm thấy hơi không yên tâm. Nếu có đủ tiên tinh, hắn sẽ không chọn độ kiếp tại đây. Mặc dù hắn đã có tu vi Tiên linh thể, nhưng độ kiếp ở Viêm Hà Vô Tận vẫn không phải là một ý tưởng hay. Hắn chỉ có thể hy vọng vào tiên linh khí trong khu vực này, và đã thiết kế ba tụ linh tiên trận để phòng ngừa mọi sự cố xảy ra với trận pháp.

Sau khi nuốt 'Chí Hà Đan', Diệp Mặc đã ngồi xuống đáy Viêm Hà Vô Tận để bắt đầu quá trình thăng cấp. Tốc độ hấp thu tiên linh khí của 'Tam sinh quyết' là rất mạnh mẽ. Trong một thời gian ngắn, tiên linh khí xung quanh như được triệu tập, ào ạt dồn về phía hắn, trải rộng ra tới hàng vạn dặm.

Tâm trạng lo lắng của Diệp Mặc nhanh chóng bình ổn. Hắn không biết điều gì đã khiến tiên linh khí tại trung tâm Viêm Hà Vô Tận dày đặc như vậy, nhưng nếu trong khi độ kiếp mà có nhiều tiên linh khí như thế, hắn không cần phải lo lắng gì cả. Hắn tập trung hấp thu tiên linh khí, nhận thấy rằng nó mang theo một chút sương mù màu đỏ, góp phần vào việc mở rộng kinh mạch và gia tăng Tiên Nguyên của hắn.

Sau ba ngày trôi qua, cuối cùng tiếng sấm bắt đầu vang lên, báo hiệu lôi kiếp. Ngay lúc đó, ba mươi sáu luồng sét to lớn như thùng nước đã lao xuống. Trước đây, khi Diệp Mặc vừa thăng cấp Đại Ất Tiên, hắn đã quyết liệt chống lại chín luồng sét, nhưng lần này, những luồng sét không mạnh hơn bao nhiêu, khiến hắn không còn sợ hãi.

Hắn lao ra khỏi Viêm Hà Vô Tận, nắm chặt Lôi Sa và cú đấm nhằm tiếp đón luồng sét. Quan trọng hơn, Diệp Mặc không cần sử dụng Hắc Thạch Cân hay Tử Đao. Trải nghiệm trước đó với lôi kiếp đã khiến hắn tự tin hơn. Hắn miễn cưỡng tiếp đón luồng sét mà không cảm thấy đau đớn, trong khi vẫn liên tục hấp thụ Lôi Nguyên.

Hắn hả hê khi nhận ra rằng mình đã không bị thương tổn, và Lôi Nguyên đã giúp hắn tăng cường sức mạnh. Các luồng sét còn lại đều rơi xuống, và mặc dù chúng mạnh mẽ hơn, Diệp Mặc vẫn dễ dàng chịu đựng. Hắn cảm nhận được sự tiến bộ của bản thân và biết ơn việc luyện thể đã mang lại lợi ích cho mình.

Khi nhận ra các luồng sét kia không còn gây nguy hiểm, Diệp Mặc phấn chấn cười lớn. Hắn tiếp tục đứng vững dưới cung bão của Viêm Hà Vô Tận, thậm chí cảm thấy tự mãn khi đón nhận những luồng sét kế tiếp.

Mỗi lượt lôi kiếp lại trở thành nguồn sinh khí mới cho Diệp Mặc, và hắn không cần lo lắng về việc lôi kiếp này có kết thúc hay không. Hắn chọn cách tập trung vào việc hấp thu Lôi Nguyên và tôi luyện Lôi Kiếm cùng Lôi Sa của mình.

Khi luồng sét cuối cùng biến mất, một vệt Tiên Linh vân rơi xuống. Diệp Mặc không thể tin nổi rằng lôi kiếp lại mang đến tiên linh vân như thế. Dù không biết có sự thay đổi nào xảy ra hay không, hắn biết tiềm năng của Tiên Linh vân sẽ hứa hẹn nhiều điều tốt đẹp.

Sau năm ngày không ngừng tu luyện, Diệp Mặc dừng lại và nhận thấy mình đã thu được những lợi ích không nhỏ từ lần độ kiếp này mà không hề gặp bất cứ thương tổn nào. Tiên linh khí trong trung tâm Viêm Hà Vô Tận vẫn còn đang cuồn cuộn hướng về phía hắn, và khi thu hồi tụ linh tiên trận, Diệp Mặc cảm thấy khoan khoái, không còn sợ hãi đối mặt với sóng nhiệt của Viêm Hà.

Hắn chợt nhận ra, những sóng nhiệt này giờ đây đã trở thành cảnh đẹp với hắn. Một cảm giác giác ngộ bất ngờ ập đến, và Diệp Mặc vui mừng phát hiện ra sức mạnh mới trong bản thân mình. Hắn nhanh chóng thực hiện một cuộc tấn công mới, ngọn lửa xanh vụt lên từ cú đấm của hắn, hình thành một kiểu quyền pháp độc đáo mà hắn gọi là Lãng Sát. Hạnh phúc tràn ngập trong lòng, Diệp Mặc biết rằng bản thân đã đạt được một bước tiến lớn.

Tóm tắt chương này:

Trong chương này, Diệp Mặc quyết định thực hiện độ kiếp tại Viêm Hà Vô Tận để thăng cấp, mặc dù gặp khó khăn vì thiếu tiên tinh. Sau khi thiết lập tụ linh tiên trận bằng khoáng thạch đặc biệt, hắn bắt đầu quá trình thăng cấp. Dưới sự tác động của lôi kiếp, Diệp Mặc cảm thấy tự tin hơn và dễ dàng hấp thu Lôi Nguyên mà không bị thương tổn. Cuối cùng, hắn nhận ra sức mạnh mới trong bản thân qua một kỹ năng quyền pháp độc đáo mang tên Lãng Sát.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương này, Diệp Mặc tình cờ gặp gỡ Quý Thư - một tu sĩ Luyện thể, khi cả hai cùng lạc vào vết nứt hư không. Quý Thư dẫn Diệp Mặc đến Viêm Hà Vô Tận, nơi có điều kiện tu luyện lý tưởng nhưng cũng đầy nguy hiểm. Qua ba ngày luyện tập tại đây, Diệp Mặc không chỉ trao đổi kiến thức với Quý Thư mà còn đạt được đột phá lớn trong tu luyện, khi hắn chuyển hóa thành Tiên linh thể nhờ vào nồng độ tiên linh khí cao ở vùng đất này.

Nhân vật xuất hiện:

Diệp MặcQuý Thư