Văn sĩ trung niên ném hai miếng ngọc bài cho Diệp Mặc, giải thích rằng miếng trắng sẽ đưa hắn ra ngoài Phiêu Miểu tiên trì, còn miếng đỏ sẽ giúp hắn quay lại. Diệp Mặc cảm thấy bất an nhưng biết mình không còn lựa chọn nào khác. Hắn cẩn thận giữ hai miếng ngọc bài, nhanh chóng bỏ miếng đỏ vào nhẫn trữ vật. Hắn hỏi văn sĩ về việc có bị bắt giam lần nữa hay không, và được trấn an rằng chẳng có gì phải lo lắng.
Khi bóp nát ngọc bài, một ánh sáng trắng bao quanh hắn và nhanh chóng đưa hắn ra ngoài. Sau khi đứng vững, Diệp Mặc nhận ra mình đã ra khỏi Phiêu Miểu tiên trì, nhưng vẫn ở gần đó. Hắn không dám chần chừ, liền nhanh chóng gửi tin cho Kế Khôn rồi bỏ chạy.
Trong khi đó, Ninh Nga không còn thời gian để đi cùng Kế Khôn vì đại hội diễn ra tại Phiêu Miểu tiên trì. Kế Khôn lo lắng cho Diệp Mặc, hoàn toàn không để ý tới cảnh vật xung quanh. Cô cảm thấy bồn chồn với câu hỏi liệu Diệp Mặc có an toàn hay không. Đúng lúc này, truyền tin châu của cô rung lên, nàng lập tức kiểm tra và nhận được tin nhắn từ Diệp Mặc cho biết hắn đã thoát khỏi nguy hiểm và đang chờ cô ở một nơi an toàn.
Kế Khôn kích động, cô cảm nhận được sự khẩn trương trong tin nhắn của Diệp Mặc, và hiểu rằng hắn có thể gặp nguy hiểm một lần nữa. Dù khó khăn thế nào, cô cũng phải tìm cách bảo vệ hắn, đồng thời bảo đảm rằng danh tính của hắn không bị lộ. Kế Khôn nhanh chóng quyết định phải rời khỏi Phiêu Miểu tiên trì.
Một lát sau, Diệp Mặc không chờ lâu, Kế Khôn xuất hiện cùng gương mặt đầy lo lắng. Hai anh em gặp nhau, Kế Khôn không giấu nổi niềm vui và sự lo lắng của mình. Diệp Mặc an ủi cô rằng không cần phải lo, nhưng trong lòng hắn không khỏi băn khoăn về những gì đã xảy ra trong quá khứ.
Khi ngồi trên Thanh Nguyệt, Diệp Mặc nghe Kế Khôn kể lại rằng hắn đã tránh được rắc rối lớn. Hắn cho rằng mình không thể tham dự đại hội giao lưu luận đạo nếu bị phát hiện. Kế Khôn trấn an hắn rằng hiện giờ không có vấn đề gì lớn, và thêm rằng Thánh nữ đã mời hắn đến nơi này thì khó có chuyện gì xảy ra.
Kế Khôn cũng bày tỏ lo lắng về Ma Hoan tông, bảo Diệp Mặc phải cẩn thận vì nó không phải là một tông môn đơn giản. Hắn cũng bảo rằng không được liên kết quá nhiều với những người ở đó. Diệp Mặc thắc mắc về tình hình, nhưng Kế Khôn đã nhanh chóng chuyển trọng tâm sang cuộc sống riêng tư để trêu đùa hắn về vợ của mình.
Khi cả hai đang rời khỏi, bỗng nhiên Thanh Nguyệt dừng lại. Họ phát hiện ra một chiếc phi toa màu vàng kim chặn đường họ. Một gã có vẻ là Đại La Tiên đã hỏi về Diệp Mặc, và khi nghe tên hắn, sắc mặt của gã đột nhiên thay đổi. Kế Khôn nhanh chóng phản ứng, thể hiện sự không vừa lòng với thái độ của gã. Diệp Mặc tự nhận mình là “giả đế cô độc”, khiến gã gần như tức giận. Cuộc đối đầu trở nên căng thẳng, nhưng Kế Khôn vẫn giữ vững phong thái, không để bản thân bị ảnh hưởng bởi sự kiêu ngạo của gã.
Trong chương này, Diệp Mặc nhận được hai miếng ngọc bài từ văn sĩ trung niên, một để thoát khỏi Phiêu Miểu tiên trì và một để quay lại. Mặc dù lo lắng, Diệp Mặc quyết định hành động. Sau khi thoát, hắn liên lạc với Kế Khôn, người đang lo lắng cho an toàn của hắn trong khu vực nguy hiểm. Khi gặp nhau, Kế Khôn cảnh báo về mối đe dọa từ Ma Hoan tông. Cuộc sống riêng tư được nhắc đến, nhưng tình huống phút chốc trở nên căng thẳng khi một gã Đại La Tiên chặn đường họ, gây ra một cuộc đối đầu đầy kịch tính.
Trong chương này, Diệp Mặc gặp gỡ một văn sĩ trung niên kiêu ngạo, người khoe khoang về Hoàng Trung Lý - một loại linh căn quý giá. Sau khi nhận biết giá trị của Tinh hạch viêm, Diệp Mặc đứng trước một giao dịch nguy hiểm. Văn sĩ đề nghị giúp nâng cấp Vụ Liên Tâm hỏa của Diệp Mặc, đổi lại việc hắn hỗ trợ phá hủy lưới thần thức. Diệp Mặc cảm thấy mối quan hệ phức tạp, cuối cùng chấp nhận một nhánh cây Hoàng Trung Lý để bảo vệ bản thân, đánh dấu cho sự khởi đầu của một cuộc trò chuyện đầy nguy hiểm và tính toán.