Thời gian một tháng trôi qua nhanh chóng. Khi Kế Khôn, Quý Thư, Tề Bắc Thương đến tìm Diệp Mặc, họ lại phải im lặng rút lui khi thấy bảng thông báo bế quan bên ngoài. Không chỉ riêng Diệp Mặc mà trên Tiên thuyền này, chỉ có vài người chú tâm vào việc tu luyện. Vào lúc này, mọi người trên thuyền đã ra ngoài không gian để săn 'Hư không phi tuyết'. Diệp Mặc, với ý thức cần phải tận dụng từng giây để tu luyện, khiến mọi người không khỏi khâm phục.
Kế Khôn tiếp tục tìm Diệp Mặc nhiều lần, nhưng Diệp Mặc vẫn đang bế quan. Khi thời gian cho việc săn bắt 'Hư không phi tuyết' gần đến, sự nóng lòng của Kế Khôn càng tăng.
Hai tháng sau, Thời Không Thoa trong tay Diệp Mặc phát ra tiếng vù vù, màu xanh nhạt thu lại, khiến mọi cảnh vật bên trong đều hiện lên rõ ràng trong tâm trí hắn. Diệp Mặc vô cùng vui mừng, vì hắn biết mình đã hoàn toàn luyện hóa được Thời Không Thoa.
Không gian của Thời Không Thoa lớn gấp nhiều lần so với 'Ô vân trùy - Thanh Nguyệt', với nhiều bố cục và Tụ linh Tiên trận đã được bố trí sẵn. Khi cần, chỉ việc đặt Tiên tinh vào là được. Ngay cả trận pháp phòng ngự cũng mạnh mẽ hơn so với 'Ô vân trùy - Thanh Nguyệt'. Thêm vào đó, còn có các loại trận pháp cảm ứng, có khả năng tự tạo ra cơn bão hư không hay lốc xoáy.
Ở phần đuôi của Thời Không Thoa có hai bộ điều khiển, khi Thời Không Thoa toàn lực tiến lên, hai bộ này sẽ được khởi động, gia tăng tốc độ cho Thời Không Thoa. Điều làm Diệp Mặc vui nhất là la bàn hư không trước mặt, có thể chỉ ra vị trí đại khái của các đại Thiên Vực, giúp hắn tìm đường đi cụ thể đến một đại Thiên Vực nào đó.
Mặc dù Thời Không Thoa không nhanh như 'Hư không phi tuyết', nhưng nó có hướng bay chính xác, khiến Diệp Mặc cảm thấy vô cùng hài lòng. Hắn biết rằng Nghiêm Cửu Thiên chỉ gửi tạm Thời Không Thoa cho hắn, nhưng hắn đã quyết định giữ nó như của riêng mình.
Nhìn vào sức mạnh của Thời Không Thoa mô phỏng, Diệp Mặc không khỏi tự hỏi Thời Không Thoa thật sự sẽ mạnh mẽ đến mức nào. Tuy hắn sở hữu nhiều pháp bảo quý giá, nhưng hầu hết chỉ là phụ trợ, còn về pháp bảo công kích và phòng ngự thì hắn lại thiếu trầm trọng. Tử đao của hắn vẫn chưa thể thăng cấp, và Hắc Thạch Cân cũng chỉ là một viên đá nhỏ chẳng có gì đặc biệt. Pháp bảo phòng ngự tốt nhất của hắn - 'Đại đỉnh tám cực', cũng chỉ là món đồ giả tạo và đã biến mất.
Hạo Thiên Cổ là pháp bảo hiếm hoi có giá trị, nhưng Diệp Mặc không dám sử dụng vì sợ tiết lộ thân phận. Hắn thầm nghĩ mình cần thêm một pháp bảo phòng ngự nữa. Dù hiện tại hắn có thể luyện chế Tiên khí phòng ngự thượng phẩm, nhưng thực tế không khiến hắn hứng thú. Sau một lúc trầm tư, hắn thu hồi Thời Không Thoa và hạ bảng thông báo bế quan xuống.
Vừa ra ngoài, Diệp Mặc đã gặp vị thánh nữ Mịch Vân của Phiêu Miễu Tiên Trì. Cô đã đến tìm hắn, và với vẻ thân thiện, cô mời hắn gọi cô là Mịch Vân. Cô muốn tới phòng hắn ngồi một lát, khiến Diệp Mặc có phần bất ngờ.
Cô đã giúp hắn rất nhiều trong quá khứ, và Diệp Mặc không thể quên ơn của cô. Sau khi dẫn cô vào, Diệp Mặc thể hiện sự lịch sự. Mịch Vân đã treo bảng thông báo bế quan lên, và sau đó, trong lời nói nhẹ nhàng, cô bày tỏ sự muốn xin sự giúp đỡ từ hắn.
Diệp Mặc cảm thấy có điều gì đó không ổn khi Mịch Vân đề cập đến công pháp ẩn nấp của hắn. Hắn hiểu rằng điều này không phải là sự tình cờ. Mặc dù Mịch Vân đã giúp hắn, nhưng việc cô muốn công khai công pháp ẩn nấp của hắn thật sự là quá đáng. Hắn không thể đơn giản mà đồng ý cho cô.
Sau khi hồi hộp một lúc, Diệp Mặc vừa từ chối, vừa ghi nhận sự tôn trọng của mình với Mịch Vân, và hứa sẽ suy nghĩ thêm về yêu cầu của cô. Mặc dù không thể truyền đạt công pháp ẩn nấp xuất phát từ 'Tam sinh quyết', nhưng hắn có thể tìm một công pháp khác để giúp cô.
Mịch Vân cảm ơn hắn, và trước khi rời đi, cô để lại một ngọc giản với phương pháp bắt 'Hư không phi tuyết', hòng giúp Diệp Mặc. Hắn vốn định từ chối nhận, nhưng nhận ra ngọc giản này rất hữu ích với mình.
Khi Kế Khôn đến tìm Diệp Mặc một lần nữa, cô thấy Mịch Vân vừa bước ra khỏi phòng hắn. Mặc dù Kế Khôn có chút bất ngờ, nhưng cô vẫn giữ vẻ tự nhiên để nói chuyện xã giao với Mịch Vân một hồi rồi mới vào trong phòng với Diệp Mặc.
Ngay khi vào phòng, Kế Khôn đã nói nghiêm túc về việc không nên thân cận với Mịch Vân, vì chuyện của Ninh Nga tỷ trước đây. Diệp Mặc gật đầu và cảm thấy lo lắng khi thấy vẻ mặt Kế Khôn. Cô đã nghe được có người muốn giết Tề Bắc Thương và đến hỏi hắn có cách nào để giải quyết vấn đề này không. Diệp Mặc không khỏi ngạc nhiên, băn khoăn không biết tại sao có người dám làm điều này ngay trên Tiên thuyền.
Trong quá trình một tháng bế quan, Diệp Mặc tập trung tu luyện và thành công luyện hóa Thời Không Thoa, cảm nhận được sức mạnh của nó. Mịch Vân đến thăm và đề nghị giúp đỡ, nhưng Diệp Mặc từ chối yêu cầu công khai công pháp ẩn nấp của mình. Kế Khôn lo lắng khi nghe tin có người muốn hại Tề Bắc Thương, điều này khiến Diệp Mặc cảm thấy căng thẳng và lo lắng về mối nguy hiểm đang đe dọa trên Tiên thuyền.
Hư Không Phi TuyếtThời Không Thoacông pháp ẩn nấpTu luyệnbế quan