Bản thể của em là 'Băng sâm'. Ở đây có người ngoài tới, cho nên nơi này sắp bị hủy diệt rồi, em không còn chỗ nào để trốn nữa.

Đứa bé nói với vẻ hoảng sợ.

Ngươi là 'Băng sâm vương'?

Diệp Mặc ngạc nhiên hỏi, sau đó lập tức cau mày:

- Làm sao ngươi biết ở đây sắp bị hủy diệt?

'Băng sâm vương' lắc đầu:

- Em cũng không hiểu tại sao mình lại biết, chỉ là cảm giác được rằng nơi này sắp bị hủy diệt. Có thể là do em đã ở đây quá lâu rồi.

Thần thức của Diệp Mặc mở rộng ra ngoài. Trực giác của hắn rất mạnh, nhưng lần này dường như không hề có dự cảm nào cả. Tiểu Thiên Vực này sắp bị hủy diệt sao? Một nơi như vậy tại sao lại bị hủy diệt? Nhưng một lát sau, hắn cảm nhận được một tia bất an trong lòng. Diệp Mặc không biết rằng điều này cũng chỉ là do lời nói của 'Tiểu băng sâm' gây ra ảnh hưởng tâm lý với hắn.

Lão đại, em cũng có dự cảm giống như vậy. Ban đầu em còn nghĩ mình đa tâm, nhưng hóa ra là sự thật rồi.

'Vô ảnh' đứng bên cạnh xen vào. Lần này nó không lớn tiếng nữa mà chỉ nói nhỏ.

Lão đại, anh có thể đưa em rời khỏi nơi này không?

'Băng sâm vương' rụt rè hỏi.

- Có thể, nhưng hiện giờ ta còn phải tìm một số Tiên linh vật, chưa thể đi được.

Nói xong, Diệp Mặc nhìn 'Băng sâm vương' trước mặt. Hắn biết rõ đây là thứ cực tốt, dù là dùng để luyện chế đan dược hay trực tiếp ăn vào cũng giúp hắn thăng cấp lên Tiên Vương mà không gặp trở ngại nào, không cần phải củng cố tu vi. Không chỉ với Đại La Tiên, mà ngay cả đối với Vị Tiên hay thậm chí Tiên Đế, 'Băng sâm vương' này cũng là loại Tiên linh vật hết sức cao cấp.

Nhưng 'Băng sâm vương' đã hình thành linh trí, hơn nữa còn hóa hình, việc ăn 'Tiểu băng sâm' này giống như ăn một con người vậy. Điều này khiến Diệp Mặc thật sự khó có thể tiếp nhận.

Nghe Diệp Mặc nói hiện giờ không đi, 'Băng sâm vương' lập tức nóng vội. Nhưng nó nhìn thấy ánh mắt Diệp Mặc và ánh mắt của 'Vô ảnh' bên cạnh, cả hai dường như muốn biến nó thành đồ ăn, khiến nó run rẩy.

Lão đại, anh có muốn ăn 'Tiểu băng sâm' không?

'Vô ảnh' không ngần ngại mà nói thẳng.

Diệp Mặc thở dài khoát tay:

- Không cần, vạn vật đều có linh, 'Băng sâm vương' đã tiến hóa, nếu ăn nó thì quá mức vô tình. Hơn nữa, nó đã cung cấp cho chúng ta thông tin, không cần biết có thật hay không, chúng ta cũng phải đề phòng.

Cảm ơn lão đại.

Linh trí của 'Băng sâm vương' đã mở ra một phần. Thấy Diệp Mặc không nỡ ra tay, nó liền cảm kích.

Ngươi có thể đi theo ta, nhưng sau này chỉ có thể ở lại bên trong thế giới của ta. Không có lệnh của ta, ngươi sẽ không được ra ngoài.

Diệp Mặc nghiêm túc nói với 'Băng sâm vương'.

Sau khi đưa nó vào Thế giới trang vàng, Diệp Mặc chắc chắn sẽ không để nó ra ngoài lung tung. Một khi để 'Băng sâm vương' rời đi, bị tiên nhân khác bắt được, thì ngay cả Thế giới trang vàng của hắn cũng sẽ bị bại lộ. Không phải ai cũng đều muốn ăn 'Băng sâm vương', nhưng người nghĩ giống như hắn không nhiều.

'Băng sâm vương' hơi do dự một chút rồi nói:

- Em nguyện ý.

Tuy phải ở lại trong thế giới của Diệp Mặc, nhưng dù sao cũng còn hơn là bị mất mạng. Diệp Mặc gật đầu:

- Chúng ta sẽ gọi ngươi là Tiểu Sâm.

'Vô ảnh' xen vào:

- Cứ gọi là Tiểu Sâm đi. Dù không có khí phách như tên của nó, nhưng cũng rất phù hợp với tên ‘Tiểu băng sâm’.

Thấy Diệp Mặc đồng ý, 'Băng sâm vương' dường như không hài lòng với cái tên này, nhưng không thể phản đối.

Lão đại, bên trong trận pháp này có một Tiên linh mạch cực phẩm.

Không đợi Diệp Mặc hỏi, 'Băng sâm vương' đã vội vã thông báo tin tốt.

Vô ảnh nghe thấy lập tức nói:

- Lão đại, em sẽ giúp anh phá trận.

Đối với Vô ảnh, việc có thể ra ngoài nhờ vào việc tìm kiếm Tiên linh vật là điều quan trọng. Hiện tại, 'Băng sâm vương' đã thông báo cho lão đại về một Tiên linh mạch cực phẩm, nó không thể để cho 'Băng sâm vương' đoạt lấy công lao.

Đánh vào vị trí này, sau đó đánh sang bên trái năm thước, bên phải tám thước, mỗi vị trí mười một phát, cuối cùng cách khoảng bảy hơi thở, sẽ có thể phá được trận.

'Tiểu băng sâm' chỉ vào trận pháp rồi nói, không hề biết rằng mình đang cướp đoạt công trạng của Vô ảnh.

Mày biết cái gì chứ.

Vô ảnh há miệng, nhưng không nhắm vào nơi mà 'Tiểu băng sâm' chỉ. Nó cắn một cái, trận pháp trước mặt chỉ lay động một chút rồi thôi.

Diệp Mặc liền ném Hắc Thạch Cân ra theo hướng mà 'Tiểu băng sâm' chỉ và dùng Tử đao liên tục công kích hai mươi hai phát theo như lời 'Tiểu băng sâm'.

Răng rắc.

Âm thanh vang lên, đại trận trước mặt lập tức bị phá vỡ.

Diệp Mặc ngây ra, đây thật sự là điều khó tưởng. Trận pháp trước đó đơn giản hơn mà tám chục người cùng nhau công kích phải mất nửa ngày mới phá được, nhưng giờ dưới sự chỉ điểm của 'Tiểu băng sâm' lại có thể dàng dàng phá vỡ trận pháp này.

Vô ảnh liền lúng túng, đứng bên cạnh. Diệp Mặc nghi hoặc nhìn 'Băng sâm vương' và hỏi:

- Tiểu Sâm, mày tình thông trận pháp sao?

'Tiểu băng sâm' lắc đầu:

- Vô số năm qua em đều ở đây, nên tự nhiên biết trận pháp này.

Một luồng Tiên linh khí nồng đậm tràn ra. Không đợi Diệp Mặc động thủ, Vô ảnh đã tiến lên đào bới bùn đất. Chỉ trong thời gian ngắn, lượng Tiên linh khí càng lúc càng nồng đậm hơn.

Quả nhiên là Tiên linh mạch cực phẩm.

Diệp Mặc vui mừng. Tiên linh mạch cực phẩm này có đẳng cấp cao hơn nhiều so với Tiên linh mạch thượng phẩm mà hắn lấy được trước đó.

Đây là đồ tốt. Hắn chỉ lo Nghiêm Cửu Thiên nhận được Tiên linh mạch và tấn cấp quá nhanh, nhưng giờ hắn đã có Tiên linh mạch cực phẩm rồi. Chỉ cần hắn tiêu tốn một chút cho trận bàn thời gian, chắc chắn sẽ không chậm hơn so với Nghiêm Cửu Thiên.

Diệp Mặc liền đưa Vô ảnh và Tiểu Sâm vào Thế giới trang vàng, đồng thời nói cho họ biết hắn muốn thu lấy Tiên linh mạch cực phẩm này. Dù lời của 'Tiểu băng sâm' có thật hay không, hắn quyết định vẫn phải thận trọng. Vạn nhất nơi này thực sự bị hủy diệt, thì hắn vào Thế giới trang vàng sẽ nhanh hơn nhiều.

Sau khi đưa Vô ảnh và 'Băng sâm vương' vào Thế giới trang vàng, Diệp Mặc bắt đầu bố trí trận pháp. Việc thu thập Tiên linh mạch cực phẩm phức tạp hơn so với Tiên linh mạch thượng phẩm, nên Diệp Mặc phải đảm bảo rằng nó sẽ không bị hư hao.

Ở đây không ngờ lại là Thế giới hỗn độn?

'Băng sâm vương' ngây dại trong Thế giới trang vàng của Diệp Mặc. Nó tưởng rằng thế giới mà Diệp Mặc nói không thể ra ngoài chỉ là một Tiểu thế giới, nhưng thật không ngờ lại là một Thế giới hỗn độn. Nếu biết như vậy, nó không chỉ không ra ngoài mà còn chẳng cần cầu ván.

Còn có cả 'Khổ Trúc', một trong thập đại linh căn?

Khi 'Băng sâm vương' nhìn thấy 'Khổ Trúc', nó càng thêm kinh hãi. So với nhánh cây ‘Hoàng trung lý’ kia, nó không thèm để ý.

Vô ảnh đứng bên cạnh khinh thường:

- Nhìn đi, đồ nhà quê.

Vô ảnh chỉ vào 'Khổ Trúc' rồi cảnh cáo:

- Hôm nay chú phải nhớ, phạm vi ngàn dặm quanh 'Khổ Trúc' là không thể tiến vào. Nếu không, lão đại sẽ nướng chú lên ăn, và anh cũng sẽ làm vậy, có hiểu không?

Tôi biết.

'Tiểu băng sâm' vội trả lời.

Gọi là đại ca.

Vô ảnh không khách khí giáo huấn Tiểu Sâm.

Tiểu Sâm lập tức gọi một tiếng đại ca. Vô ảnh nghe thấy thì gật đầu thỏa mãn:

- Không nên gọi lão đại là Diệp đại ca, nếu không lão đại sẽ lột da chú đấy. Đây là kết quả lâu nay, chú chiếm được chút lợi. Được rồi, trước tiên chú đi theo anh.

Tiểu Sâm đứng bên gật đầu, đi theo Vô ảnh tới một góc khác trong Thế giới hỗn độn. Vô ảnh chỉ vào một chỗ bị cấm chế xa xa và nói:

- Chỗ kia không được lại gần trong phạm vi 2000 trượng. Ngay cả anh cũng chỉ có thể tới gần 1000 trượng mà thôi.

Tiểu Sâm không hỏi Vô ảnh lý do vì sao mình phải cách xa 2000 trượng, mà Vô ảnh lại gần 1000 trượng. Bởi vì lúc này nó đang lẩm bẩm:

- Không ngờ ta lại thấy 'Hỗn độn thụ'? Thế giới hỗn độn! Còn có cả 'Hỗn độn thụ'! Lão đại thật kỳ diệu.

Vô ảnh hừ lạnh nói:

- Nghe có vẻ chú cũng biết chút kiến thức. Lão đại dĩ nhiên có bản lĩnh. Nhưng chú thì công phu vuốt mông ngựa quá kém, không được vuốt mông ngựa trước mặt lão đại, rõ chưa?

Em muốn tới gần một chút để xem 'Hỗn độn thụ'.

Tiểu Sâm cơ bản không nghe Vô ảnh nói gì.

Chú không muốn sống à? Nghe thấy anh vừa nói gì không? Ngay cả anh cũng chỉ có thể đứng cách 1000 trượng, mà chú còn muốn tới gần? Một khi lão đại trở về, thì chú sẽ trở thành ‘Củ sâm nướng’.

Tiểu Sâm rùng mình, cuối cùng nhẫn nhịn không tiến lên nữa.

Thấy Tiểu Sâm đã sợ hãi, Vô ảnh kiêu ngạo chỉ vài Tiên Dược Viên rồi nói:

- Mảnh Tiên Dược Viên này dành cho chú em. Anh muốn về dưới 'Khổ Trúc' ngủ, chú ở trong Tiên Dược Viên này ngủ nhé.

Những Tiên linh thảo này đều cho em sao?

Tiểu Sâm dù không mấy quan tâm đến những Tiên linh thảo cấp thấp, nhưng được coi trọng như vậy nên cũng cảm thấy vui.

Đừng mơ. Lần trước anh ăn mất vài cọng cỏ cấp ba, không phải, hình như là Tiên linh thảo cấp thấp nào đó, kết quả lão địa thiếu chút nữa đã nướng anh. Chú dám động tới mấy cọng Tiên linh thảo này không?

Vô ảnh quát lớn.

Em không dám. Nhưng vừa rồi anh nói là cho em mà?

Tiểu Sâm có chút khó hiểu.

Đây vốn là do anh trông coi, nhưng hiện tại có chú rồi. Phải nhớ thường xuyên chú ý Tiên linh thảo. Nếu có vấn đề, lão đại chắc chắn sẽ nướng ăn.

Vô ảnh nhắc nhiều lần về việc nướng ăn, khiến Tiểu Sâm xanh mặt.

Một thời gian dài sau, Tiểu Sâm mới nhỏ giọng hỏi:

- Đại ca, anh giao Tiên Dược Viên cho em, vậy còn anh thì sao?

Vô ảnh liền đi vài bước về phía 'Khổ Trúc' và nói:

- Chú không thấy còn có 'Khổ Trúc' đây sao? Bên kia còn có 'Hỗn độn thụ', tất cả đều là anh chăm sóc. Chú chân tay lóng ngóng như vậy, vạn nhất làm hư thì sao?

Anh không phải vừa nói không thể gần 'Hỗn độn thụ' trong phạm vi 1000 trượng sao?

Tiểu Sâm nghi hoặc nhìn Vô ảnh.

Vô ảnh lập tức á khẩu. Nó không ngờ lời mình có sơ hở, đành phải tỏ vẻ uy nghiêm:

- Anh chỉ chăm sóc từ xa thôi, cách một thời gian lại tới xem vài lần.

Tiểu Sâm hoàn toàn bó tay. Nó cảm thấy rằng vị đại ca này của mình không hề thiện lương chút nào.

Tóm tắt chương này:

Trong chương này, Băng sâm vương cảm nhận sự hủy diệt sắp đến của Tiểu thiên vực, khiến Diệp Mặc và Vô ảnh lo lắng. Diệp Mặc quyết định thu phục Băng sâm vương, đặt tên là Tiểu Sâm, bất chấp việc nó đã hình thành linh trí. Bằng sự chỉ dẫn từ Tiểu Sâm, Diệp Mặc nhanh chóng phá trận pháp và tìm ra Tiên linh mạch cực phẩm. Tuy nhiên, mối đe dọa từ tiên nhân vẫn khiến họ phải cẩn trọng trong hành động của mình.

Tóm tắt chương trước:

Chương truyện tập trung vào hội nghị của các Tiên Đế, nơi họ thảo luận về Ninh Tiểu Ma và Tiểu Thiên Vực, nơi đang bị một trận pháp sương mù bao trùm. Các Tiên Đế nhận ra rằng Ninh Tiểu Ma có thể không có mặt. Một số Đại La Tiên mang đến những Tiên linh vật quý giá mà họ thu thập được, trong đó có đoạn rễ của 'Băng sâm vương', tạo nên sự khao khát trong đám đông. Diệp Mặc và 'Vô ảnh' tiếp tục tìm kiếm trong trận pháp, tình hình trở nên căng thẳng khi một Tiên linh vật thông linh xuất hiện.