Một tuần sau, Thánh Đế tức giận vì không còn tìm thấy Diệp Mặc. Hắn lẩm bẩm một mình, không tin rằng mình không thể tìm ra Diệp Mặc trước thời hạn đóng cửa Mộ Hoa Thần Sơn trong ba tháng tới.
Trong khi đó, Diệp Mặc trong Thế giới trang vàng liền ngay lập tức kiểm tra thân thể của mình. Khi vào Mộ Hoa Thần Sơn, hắn đã cảm nhận được sự sống của mình như bị trôi đi. Bây giờ khi đã ổn định lại, hắn bắt đầu kiểm tra. Sau khi xác nhận rằng mình không bị thương tích hay tổn hại nào, hắn thở phào nhẹ nhõm. Có vẻ như quá trình dòng chảy thời gian là một đặc tính của lối đi, không ảnh hưởng đến thọ mệnh của những ai bước vào.
Không có thương tổn, Diệp Mặc bắt đầu kiểm tra nhẫn trữ vật của người áo tím. Trong đó, hắn tìm thấy một chiếc trống lớn cùng một số Thần Tinh và Tiên Tinh. Còn có một số Tiên Đan và Tiên Linh Thảo bình thường, nhưng không có bất kỳ thứ gì hắn cần, kể cả Kim Cương Đại Thừa Đồ. Lại thêm một lần thở dài, Diệp Mặc nhận thấy mình không lầm, Thanh Châu mà người áo tím sở hữu chắc chắn là một thế giới có cấp bậc cao hơn nhiều. Nếu không, Kim Cương Đại Thừa Đồ chắc chắn sẽ ở trong Thanh Châu.
Sau khi ném chiếc nhẫn sang bên, Diệp Mặc bắt đầu bố trí trận bàn thời gian, chuẩn bị luyện hóa thế giới Thanh Châu. Hắn đoán rằng việc luyện hóa sẽ không đơn giản vì nó thuộc về người áo tím. Khác với Thế giới trang vàng của hắn, nơi mà hắn chỉ cần thu thập đủ ngũ hành để nó tự động hòa nhập vào nguyên thần của hắn, thì Thanh Châu có lẽ cần nhiều thời gian hơn. Ngay lúc này, điều quan trọng nhất với hắn là luyện hóa Thanh Châu và tìm đủ thứ đá để hoàn thiện Thế giới trang vàng của mình, từ đó có hy vọng đạt đến Chứng Đạo.
Trận bàn thời gian nhanh chóng vận hành, Diệp Mặc chìm đắm vào quá trình luyện hóa. Trong suốt nhiều năm, hắn không hề chú ý đến mọi chuyện xảy ra bên ngoài.
Cách nơi Diệp Mặc bế quan khoảng vạn dặm, một sườn núi bằng phẳng được nhiều người vây quanh, trong đó có những tia lôi quang phát ra từ một cây cao một trượng, không có cành nhánh và lá. Trên cái thân màu xám ấy có chín quả màu xanh đang lơ lửng trong những tia lôi quang, trông có vẻ như ẩn hiện, nhưng nếu dùng thần thức quét qua, sẽ cảm nhận được thời gian tang thương vô tận.
Các người đứng bên ngoài nhìn chằm chằm vào những quả này với ánh mắt tham lam, luôn sẵn sàng xông lên cướp lấy. Hai Tiên Đế, trong đó có một người đàn ông mặc áo đỏ, khi thấy quả màu xanh được lôi quang vây quanh, đã không ngừng kêu lên: "Lôi Âm Tuế Nguyệt quả?"
Lập tức, có người lao lên núi. Nhưng người đồng hành của hắn chưa kịp nhắc nhở rằng quả vẫn chưa chín, thì gã đã lao lên. Hưng phấn lấn át lý trí, cho đến khi gã nhận ra sự nguy hiểm, nhưng đã quá muộn. Năm tháng tang thương từ không gian thời gian vội vã ập đến, khiến gã cảm thấy hít thở trở nên khó khăn, tuổi thọ của gã đang nhanh chóng trôi đi. Những người đứng bên ngoài thấy gã dần dần già đi, mái tóc biến thành màu trắng, tốc độ lão hóa có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Chỉ trong nửa tuần hương, một Tiên Đế trung kỳ đã ngã xuống, không bước ra được dù chỉ một bước. Núi vẫn y nguyên, lôi quang vẫn bao quanh gốc cây, sự tham lam trong ánh mắt mọi người giảm đi, nhưng vẫn không ai muốn rời bỏ.
Bất ngờ bốn đạo độn quang xuất hiện bên ngoài, hai nam hai nữ, trong đó có Hành Uyển Mạn và Nữu Như Nam. Một lão già trong nhóm đã nhận ra Lôi Âm Tuế Nguyệt quả, khiến cả nhóm bất ngờ. Lão giải thích rằng loại quả này có thể giúp lĩnh ngộ pháp tắc thời gian, thậm chí tạo ra đòn tấn công trong lĩnh vực thời gian.
Khi có một số người bỏ đi, Nữu Như Nam thắc mắc việc họ rời khỏi, khiến lão cũng giải thích về nguy hiểm xung quanh những quả chưa chín. Cuối cùng, Hành Uyển Mạn quyết định rằng nên ở lại đợi cho quả chín, khi đó sẽ lên cướp lấy. Cô tin rằng chỉ vài ngày nữa, những quả này sẽ chín.
Chương truyện này diễn ra sau một tuần kể từ khi Diệp Mặc biến mất, khiến Thánh Đế bối rối. Diệp Mặc kiểm tra cơ thể mình trong Thế giới trang vàng, phát hiện không bị tổn thương và bắt đầu luyện hóa Thanh Châu. Trong khi đó, các Tiên Đế nôn nóng cướp Lôi Âm Tuế Nguyệt quả từ gốc cây kỳ diệu, nhưng không hiểu rõ nguy hiểm xung quanh. Một số đã ngã xuống khi cố gắng, trong khi một nhóm mới xuất hiện, bao gồm Hành Uyển Mạn và Nữu Như Nam, quyết định chờ quả chín để đạt được sức mạnh vô hạn.
Chương truyện diễn ra trên lôi đài, nơi Diệp Mặc xuất hiện và tham gia vào cuộc chiến giữa nhiều nhân vật. Người áo bào tím đang bị vây công bởi hai gã la hán và trong tình huống khốn cùng, đã đánh cắp Kim Cương Đại Thừa Đồ. Tuy nhiên, Diệp Mặc không để hắn đi và thi triển thần thông để chặn đứng. Cuối cùng, người áo bào tím bị Diệp Mặc và Tiên Đế áo xám tiêu diệt. Trong sự hỗn loạn, Diệp Mặc phải trốn khỏi Chứng Đạo Thánh Đế bằng cách vào Mộ Hoa Thần Sơn, nơi thời gian chảy qua nhanh chóng và nguy hiểm. Chương kết thúc với cuộc truy đuổi kịch tính.
Diệp MặcThánh ĐếNgười áo tímHai Tiên ĐếHành Uyển MạnNữu Như NamLão già