- Đương nhiên! Anh nghĩ rằng Đạo quả có thể dễ dàng đạt được như vậy sao? Nghe nói Mộ Hoa Thần Sơn xuất hiện chín 'Đạo quả thời gian', nhưng thật tiếc là…

Đỗ Khải Khê nói xong liền thở dài. Vận may của y luôn không tốt. Nếu có thể đến kịp trước khi Mộ Hoa Thần Sơn mở ra, thì dù không chiếm được 'Đạo quả', y cũng sẽ có những thu hoạch không nhỏ.

Diệp Mặc cuối cùng đã hiểu tại sao Thác Bạt Phi Dương lại có thể chứng đạo nhanh như vậy. Y ở Mộ Hoa Thần Sơn thực chất chỉ như một người hưởng lộc, giống như ăn chùa mà sống. Nếu y còn có thể khống chế Mộ Hoa Thần Sơn, thì không thiếu gì 'Đạo quả'. Do đó, có thể thấy nhẫn trữ vật của y nhất định phải có rất nhiều đồ tốt. Nhưng tiếc rằng, những thứ tốt đó đều bị một mũi 'Cốt tiễn' của hắn phá hủy rồi.

Diệp Mặc cảm thấy tính cách của Đỗ Khải Khê khá tốt, nên ngay lập tức truyền âm nói:

- Đỗ huynh, thật ra tôi có một quả 'Đạo quả'. Anh có thể nói rằng tôi là bạn của anh, rồi dùng quả 'Đạo quả' này để xem có thể bước qua cánh cửa của "Hội Thánh Đế luận đạo" hay không?

- Anh nói gì?

Đỗ Khải Khê ngạc nhiên đến nỗi quên luôn việc sử dụng truyền âm.

Diệp Mặc buộc lòng phải giải thích:

- Tôi nói tôi muốn thử vận may để xem có vào được 'Hội Thánh Đế luận đạo' hay không?

Lúc này Đỗ Khải Khê đã phản ứng lại, đứng dậy nói:

- Tất nhiên là có thể! Chúng ta đi ngay bây giờ.

So với Diệp Mặc, y còn vội vàng hơn. Diệp Mặc đã sử dụng một quả 'Đạo quả' để có cơ hội tiến vào 'Hội Thánh Đế luận đạo', cho nên nếu không có y, thực sự chỉ là lãng phí.

- Đừng gấp. Tôi vẫn còn một số điều muốn hỏi vị huynh đệ này.

Diệp Mặc nhận ra người gầy gò kia đã uống hết một hũ rượu, liền quay sang Đỗ Khải Khê.

Đỗ Khải Khê hình như đã hiểu Diệp Mặc có chuyện quan trọng cần nói với người gầy gò nọ, nên chỉ cười và nói:

- Tôi sẽ ở đằng kia chờ anh. Anh hỏi xong thì gọi tôi.

Giọng điệu của Đỗ Khải Khê lúc này có chút kích động, dường như y đang có khả năng bước vào 'Hội Thánh Đế luận đạo', nên cảm thấy hưng phấn. Lắng nghe Đạo Nguyên Thánh Đế luận đạo là điều mà bất cứ ai cũng mong ước, chứ đừng nói gì đến một kẻ tán tu như y.

Những người như Đỗ Khải Khê có thể chứng đạo là cực kỳ hiếm có. Chưa nói đến việc y có cơ duyên để chứng đạo, việc được lắng nghe Đạo Nguyên Thánh Đế luận đạo chính là một cơ duyên to lớn.

- Cậu tên là gì? Từ đâu đến?

Đợi Đỗ Khải Khê rời đi, Diệp Mặc lập tức đặt câu hỏi với người gầy gò.

Người gầy gò ngớ ra nhìn Diệp Mặc, trong mắt hiện lên một chút sợ hãi.

Diệp Mặc nhận thấy sự sợ hãi của người gầy gò, khẽ cười nói:

- Cậu không cần lo lắng. Tuy tôi đã đoán được một phần lai lịch của cậu, nhưng tôi vẫn muốn hỏi rõ ràng. Cậu nên hiểu rằng, nếu có người khác cũng giống như tôi, đoán ra lai lịch của cậu, thì có lẽ cậu đã bị giết ngay từ lâu, thậm chí không còn một mảnh da.

- Tôi… tôi…

Người gầy gò càng lúc càng hoảng hốt, sợ hãi khi bị người khác nhận ra lai lịch của mình, và giờ đây y đã bị vạch trần, không thể không lo cho số phận của mình.

Mất khá lâu mới nói ra một chữ "Tôi", người gầy gò mới bình tĩnh lại được chút ít, rồi ấp úng nói:

- Tôi là Cừu Nhưỡng. Sau khi mẹ sinh ra tôi, đã nhờ bác Ân lén mang tôi đi. Sau đó bác Ân sử dụng phù lục… Chúng tôi mới tới được Thần Phần Vực này. Bác Ân đã hy sinh để bảo vệ tôi…

Người gầy gò nói nhanh đến mức vấp váp, nhưng cuối cùng Diệp Mặc cũng nghe rõ từng điều.

Cừu Nhưỡng dường như xuất thân từ Long tộc. Dù Long khí trên người là được mẹ truyền thừa hay cha để lại, thì y vẫn là Long tộc chính hiệu. Mẹ của y là một người con gái quý tộc, cư ngụ trong một Thủy Cung rộng lớn. Diệp Mặc đoán rằng chỗ đó có thể là Long Cung, nhưng không dám chắc chắn.

Nơi đó có những quy định nghiêm ngặt, mà mẹ của Cừu Nhưỡng chưa kết hôn đã mang thai, phạm phải điều cấm kỵ lớn. Cừu Nhưỡng trở thành đối tượng của sự xua đuổi, bị coi là con hoang và phải bị tiêu diệt. Mẹ y vì bảo vệ con, đã nhờ người giữ mệnh là bác Ân dẫn y trốn chạy.

Không biết bác Ân đã dùng cách nào để tới Thần Phần Vực, nhưng sau đó có người phát hiện ra sừng rồng của Cừu Nhưỡng, muốn bắt y đi. Để cứu y, bác Ân đã chiến đấu đến chết. Cừu Nhưỡng không có bất kỳ khả năng sinh tồn nào, chỉ có thể sống đói khát ở Trường Phí Thánh Đạo Thành.

Y lại rất thích rượu, mỗi khi thấy rượu liền quên cả tên mình. Vì rượu mà y đã gặp rất nhiều rắc rối, nhưng có vẻ vận số của y không tồi, nên dù đã trải qua không ít nguy hiểm, y vẫn sống sót đến nay.

Khi Diệp Mặc quét thần thức tới đầu Cừu Nhưỡng, quả nhiên phát hiện ra một cái sừng thấp thoáng bên trên.

Lúc này trong lòng Diệp Mặc đã cảm thấy mình đã làm một việc không cần thiết. Cừu Nhưỡng đã sống trong Trường Phí Thánh Đạo Thành lâu như vậy, lại thích rượu tới mức này, theo lý mà nói y đã sớm bị giết từ lâu. Nhưng thực tế cho thấy y vẫn còn sống, và lý do duy nhất chính là có người nắm rõ lai lịch của Cừu Nhưỡng nên đã âm thầm bảo vệ y.

Cừu Nhưỡng ở đây rất yếu đuối, vì vậy việc có người bảo vệ y dĩ nhiên không phải xuất phát từ lòng tốt. Có hai khả năng xảy ra: một là dùng Cừu Nhưỡng để dẫn dụ những Long tộc khác, hai là nuôi dưỡng y lớn lên.

Diệp Mặc cho rằng khả năng thứ hai lớn hơn, bởi vì huyết mạch của Long tộc có chứa Long khí, nhưng không thể phát triển dưới sự giam cầm. Một khi bắt giữ Cừu Nhưỡng, cho dù y có đạt được Tiên Đế, Long khí và máu của y vẫn chỉ là tiềm ẩn, không thể có khí tức Long đạo.

Trong lòng Diệp Mặc thấy có chút trầm lặng. Hắn cảm thấy sao mình lại gặp phải chuyện trùng hợp như vậy. Ban đầu nghĩ rằng có thể dễ dàng cứu Cừu Nhưỡng, giờ đây dẫu có không ra tay, thì vẫn có người khác sẽ cứu y. Sự sống sót của Cừu Nhưỡng đến hôm nay chính là vì y còn quá yếu.

Diệp Mặc muốn dẫn Cừu Nhưỡng đi, nhưng tu vi hắn mới chỉ là Bán Thánh, ngay cả trong Tiên Giới cũng có người còn lợi hại hơn huống hồ nơi Trường Phí Thánh Đạo Thành này. Nếu người kia đã dám nuôi Cừu Nhưỡng, thì rõ ràng không phải là nhân vật tầm thường.

Ngay lúc đó, Vô Ảnh đột nhiên truyền âm:

- Lão đại, hoàn cảnh của Cừu Nhưỡng thật đáng thương, lại thuộc Long tộc. Hay là lão đại để cậu ta đến Thế giới trang vàng làm bạn với em và Tiểu Sâm đi.

Diệp Mặc lập tức do dự. Nếu Cừu Nhưỡng tiến vào Thế giới trang vàng, hắn không thể để cậu ta ra ngoài nữa. Bởi vì chỉ cần ra ngoài, Thế giới trang vàng chắc chắn sẽ bị bại lộ.

Tuy nhiên, lời của Vô Ảnh khiến hắn có chút đồng cảm. Bản thân hắn cũng là một kẻ bị bỏ rơi, có phần giống với hoàn cảnh của Cừu Nhưỡng và Vô Ảnh. Nếu hắn không ra tay cứu viện, thì Cừu Nhưỡng chắc chắn sẽ phải chịu cái chết thê thảm.

Nghĩ đến đây, Diệp Mặc truyền âm cho Vô Ảnh:

- Để tôi hỏi cậu ta một chút, nếu cậu ta muốn đi cùng thì tôi sẽ dẫn đi ngay. Nếu không, chúng ta không nên tham gia vào chuyện của cậu ta nữa.

Thấy ánh mắt kinh hãi của Cừu Nhưỡng, Diệp Mặc thở dài:

- Cừu Nhưỡng, cậu có biết hiện tại nếu cậu ở lại Trường Phí Thánh Đạo Thành, thì chắc chắn cậu sẽ chỉ còn con đường chết không?

Diệp Mặc tháo mở dự đoán của mình, Cừu Nhưỡng lập tức gật đầu mạnh, như thể cậu ta hiểu được tình hình của chính mình.

Diệp Mặc lắc đầu:

- Cậu không hiểu tình hình của mình đâu. Thực ra, đã có người nhận ra cậu là Long tộc rồi. Người đó không bắt cậu, vì muốn cậu ở lại để phát triển trong Trường Phí Thánh Đạo Thành. Khi nào nuôi đủ lớn rồi, họ mới bắt giữ cậu. Cậu thử nghĩ xem, có phải là mỗi lần gặp rắc rối, hoặc thiếu thốn tài nguyên tu luyện, vẫn luôn có người giúp đỡ không?

Câu nói này khiến Cừu Nhưỡng ngẩn ra, nhưng ngay lập tức cậu ta đã kịp phản ứng, nhìn Diệp Mặc với vẻ khiếp sợ, hiển nhiên đã hiểu ý nghĩa của từng từ.

- Có vẻ cậu không phải ngốc đâu. Tôi thành thật nói với cậu, việc được giúp đỡ trước đó không chỉ là ngẫu nhiên. Nếu không, một người như cậu, không có chỗ nương thân mà lại lang thang cướp rượu, sao có thể sống lâu như thế ở Trường Phí Thánh Đạo Thành? Nhưng việc tôi cứu cậu lần này thực sự là ngẫu nhiên.

Nhìn thấy vẻ sợ hãi trong ánh mắt Cừu Nhưỡng, Diệp Mặc tiếp tục nói:

- Tôi có một người bạn, cũng là Long tộc, muốn tôi giúp cậu một lần. Nếu cậu đồng ý, thì tôi sẽ đưa cậu đi. Nếu không, tôi chỉ có thể cho cậu một bầu rượu, để cậu tự lo liệu. Nhưng nếu cậu đồng ý đi cùng tôi, tôi có một điều kiện, đó là cậu sẽ không thể tùy ý ra ngoài nữa. Hơn nữa, cho dù tương lai có phải rời đi, cũng phải thề rằng không được tiết lộ bí mật của tôi.

- Tiền bối, vãn bối nguyện ý.

Điều này khiến Diệp Mặc ngạc nhiên. Cừu Nhưỡng không chút do dự đã đồng ý.

Diệp Mặc cảm thấy hơi khó hiểu. Cừu Nhưỡng dù có phần ngây ngô, cũng không ngốc. Chẳng lẽ cậu ta không sợ bị hắn lừa?

- Cậu không sợ tôi lừa cậu sao?

Diệp Mặc hỏi.

- Tiền bối, người chắc chắn không phải là người của Trường Phí Thánh Đạo Thành, thậm chí còn đến từ một nơi rất xa. Nếu không, tiền bối đã không thuê phòng riêng trong quán rượu như vậy. Hơn nữa, cho dù tôi không muốn, thì ở lại chỗ này cũng chỉ còn con đường chết. Nếu đi cùng tiền bối, có lẽ tôi sẽ có cơ hội gặp lại mẹ mình. Nếu như tiền bối muốn tinh huyết của tôi, thì tôi chỉ sớm chết hơn một chút mà thôi. Những năm qua, tôi đã sớm hiểu rõ rồi.

Giọng điệu của Cừu Nhưỡng rất kiên định, không hề có vẻ do dự.

- Đúng vậy, cậu rất thông minh. Nhưng hãy yên tâm, tôi không cần tinh huyết của cậu. Những thứ của tôi quý giá hơn nhiều so với một chút tinh huyết. Cậu không cần phải nâng cao giá trị của mình quá. Hãy thả lỏng tâm lý, tôi sẽ thu cậu vào.

Diệp Mặc cười ha hả nói. Hắn cảm thấy có phần thích thú với Cừu Nhưỡng.

- Ngay bây giờ sao?

Cừu Nhưỡng theo bản năng nhìn những người khác trong quán rượu.

Diệp Mặc không để ý, nói tiếp:

- Đúng vậy, ngay bây giờ.

Hắn đã quyết định mang Cừu Nhưỡng đi, nên dù ở đâu có người biết rằng đó là hắn, cũng không bằng công khai mà mang theo. Sau khi dẫn Cừu Nhưỡng đi, hắn sẽ lập tức cùng Đỗ Khải Khê đến 'Hội Thánh Đế luận đạo'. Hắn tin rằng, dù có những kẻ lợi hại hơn đang nhắm tới Cừu Nhưỡng, họ cũng không dám động đến 'Hội Thánh Đế luận đạo'.

Tóm tắt chương này:

Trong chương này, Diệp Mặc và Đỗ Khải Khê thảo luận về cơ hội đạt được 'Đạo quả' từ Mộ Hoa Thần Sơn. Diệp Mặc phát hiện ra Cừu Nhưỡng, một thành viên của Long tộc đang bị rình rập. Sau khi tìm hiểu về quá khứ đau thương của Cừu Nhưỡng, Diệp Mặc quyết định giúp cậu ta rời khỏi Trường Phí Thánh Đạo Thành, mang đến cho Cừu Nhưỡng cơ hội sống sót và tìm kiếm mẹ mình, đồng thời thể hiện sự kết nối giữa các nhân vật chính.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương này, Diệp Mặc thăm một quán rượu và gặp một tên béo mê rượu. Sau khi uống rượu, Diệp Mặc bị một Tố đạo Thánh Đế tên Đỗ Khải Khê tiếp cận. Họ thảo luận về hội Thánh đế luận đạo đang diễn ra và khó khăn để tham gia. Diệp Mặc tìm kiếm cơ hội, nhưng thấy rằng việc vào hội sẽ rất khó khăn, đặc biệt khi có sự tham gia của những Thánh Đế mạnh mẽ. Mối liên kết giữa các nhân vật và câu chuyện phát triển đầy kịch tính, mở ra nhiều khả năng cho tương lai.